← Ch.0562 | Ch.0564 → |
Lệnh Đông Lai chỉ có thể bay xuống từ trên lưng Kim Sư Tước, một thân một mình xông vào đầm lầy lớn. Lệnh Đông Lai có số mệnh cực mạnh, chiếm được vô số ban thưởng của trời cao, vận số hảo. Vào lúc ra bờ sông tắm rửa đều có thể nhặt được Linh Khí, moi một hố đất đều có thể đào ra Linh Thạch. Lúc ngã xuống sườn núi đều có thể xông vào Thượng Cổ bồng lai.
Tại điểm này, hắn hoàn toàn là một cực đoan ngược với với Phong Phi Vân. Vận số của Phong Phi Vân cho tới bây giờ cũng không được tốt, mỗi lần đều sẽ không hiểu ra sao cả lại xuất hiện ra một đám địch thủ kéo đến. Đầu tiên là không hiểu ra sao cả mà bị Phong gia trục xuất, rơi vào cảnh bị cả Phong gia đuổi giết. Sau đó lại không hiểu ra sao cả mà đắc tội Nữ Ma, bị Nữ Ma đuổi giết. Lại rơi vào sự đuổi giết của Tử Minh Thi Động, Sâm La Điện. Gia tộc Bắc Minh cũng muốn lấy tính mệnh của hắn, hiện tại càng là thế lực tu tiên khắp thiên hạ đều muốn hắn chết.
Phong Phi Vân cho tới bây giờ đều không phải dựa vào vận số mà có cơm ăn, ngược lại chuyện không may thì quả thực hắn liên tiếp gặp phải.
Nếu như nói Lệnh Đông Lai là có phúc thần phụ thể (nhập xác), như vậy Phong Phi Vân chính là ôn thần phụ thể.
Nếu không phải hắn có sức sống ngoan cường, có vài phần âm hiểm xảo trá, còn có linh hồn tộc trưởng Phượng Hoàng Yêu Tộc thì chỉ sợ sớm đã bởi vì vận số quay lưng, bị người dùng phá hài (người đàn bà hư hỏng) nện chết.
Trên người Lệnh Đông Lai mang theo năm món Linh Khí, đủ để ngăn cản chướng khí nên căn bản hắn không sợ, trực tiếp xông vào đầm lầy lớn mà đuổi theo.
Một bãi đầm lầy lớn này cũng không biết là sinh ra từ bao nhiêu năm trước, bùn đất bên trong đều trở nên đen nhánh, trong đất ngấm đầy đạo chướng khí màu đen, bên trong không có bất cứ sinh vật nào còn sống, ngoài mười trượng đều không nhìn thấy bóng người.
Phong Phi Vân tiến vào chính giữa đầm lầy lớn, xông vào một cái hang động bí ẩn. Huyệt động này cực kì nhỏ hẹp, người bình thường rất khó phát hiện.
Phong Phi Vân liên tiếp bố trí ra bảy tòa trận pháp, bắt đầu hoàn toàn che kín cửa hang động.
- Gia hỏa này rốt cuộc là mọc ra từ địa phương nào, trên người có được một cỗ sương mù khiến cho ta không nhìn thấu. Trước khi vượt qua Địa Kiếp mà chính diện đánh nhau cùng hắn, cơ hồ không có chút xíu phần thắng.
Phong Phi Vân hiện tại đã mở ra ba trăm bốn mươi sáu tòa mệnh huyệt, chặn đánh giết chết tu sĩ Thiên Mệnh Đệ Nhất Trọng cũng không phải việc khó. Nhưng mà Lệnh Đông Lai này cũng không phải hạng người tầm thường.
Chỗ hang động này đã hoang phế nhiều năm, bên trong có dấu vết nhân loại hoạt động. Nhưng mà bởi vì thời gian quá lâu nên mọi thứ đều đã rách nát, bị bùn đất chôn hơn phân nửa.
- Nguy rồi, nàng trúng chướng khí độc.
Phong Phi Vân liền phất ống tay áo một cái, nhấc lên một tầng bùn đất để lộ ra phía dưới một cái giường đá. Hắn đặt Lục Ly Vi ở trên giường đá.
Lục Ly Vi không biết đã chết ngất từ khi nào, mắt nhung nhắm chặt, trông xanh cả mặt. Trên cánh tay và trên da đùi đều phủ kín một tầng màu xám ngắt, màu sắc huyết dịch trong thân thể biến thành thâm đen, chúng chảy rất chậm rãi.
Phong Phi Vân cũng không có vội vã giúp nàng bức ra chướng khí trong thân thể, ánh mắt ngược lại mang theo vài phần suy tư. Lục Ly Vi chính là một người Trí Sư, cực kì thông minh, vạn nhất nàng cũng không có trúng độc, chỉ là làm bộ để dụ chính mình mắc bẫy, như vậy chẳng phải phải tự đưa chính mình lâm vào hiểm địa.
Phong Phi Vân hai mắt như lửa, hắn nghĩ đến việc dùng Phượng Hoàng Thiên Nhãn để thấy rõ hư thực trong thân thể nàng. Chỉ thấy trong thân thể nàng đã bị chướng khí hoàn toàn xâm lấn, mà ngay cả trái tim đều bắt đầu biến thành màu đen, chướng khí đã bắt đầu tràn ngập về hướng về thần thức đại não của nàng.
Nếu như nếu không cứu nàng, e rằng một vị giai nhân khuynh thành chỉ trong khoảnh khắc sẽ hóa thành một vũng Độc Huyết đen sì.
- Lục Ly Vi có thân phận không đơn giản, trong thân thể không có khả năng không có bí bảo hộ thể. Làm sao có thể dễ dàng bị chướng khí xâm lấn thân thể như vậy?
Phong Phi Vân vẫn có sự nghi ngờ trong lòng.
Phong Phi Vân tự nhận là làm việc rất quyết đoán trước sau như một, nhưng mà giờ phút này đã có chút do dự.
- Ọc!
Từ trong miệng Lục Ly Vi đã bắt đầu tràn ra máu đen!
- Có lẽ trước cứu người vậy!
Phong Phi Vân không hề do dự nữa, cầm lấy hai tay Lục Ly Vi, ba trăm bốn mươi sáu tòa mệnh huyệt trên thân thể đều mở ra, ánh vàng rực rỡ bắn ra khơi thông thiên địa, hấp thu linh khí dưới mặt đất, tụ tập vào trong huyết dịch. Trong linh khí liền xuất ra một tia Phượng Hoàng Chi Khí thuần khiết, sau đó đi theo lòng bàn tay mà chảy về hướng sang thân thể Lục Ly Vi.
Phượng Hoàng Chi Khí cực kì điên cuồng thịnh nộ, Phong Phi Vân cũng nhất định phải tập trung toàn bộ thể xác và tinh thần vào trong đó. Hắn cẩn thận khống chế, đi bước một đuổi đánh chướng khí trong thân thể Lục Ly Vi.
Phượng Hoàng Chi Khí chảy vào cánh tay Lục Ly Vi, làn da vốn đã biến thành màu xám đen trong nháy mắt trở nên trắng nõn mượt mà, ẩn chứa được linh khí, tràn ngập sức sống và co dãn.
Tiếp theo Phượng Hoàng Chi Khí đuổi đánh chướng khí trên đầu nàng, dung nhan tuyệt sắc lại xuất hiện ra lần nữa. Khuôn mặt chỉ có to bằng bàn tay, những lọn tóc xanh từng đợt từng đợt rủ xuống, dính bết vào cùng mồ hôi trên trán.
Mũi ngọc thanh tú của nàng đang nhẹ nhàng hô hấp, đôi môi cũng trở nên hồng nhuận, óng ánh ướt át, trên cằm nhọn lúc trước còn dính vài giọt máu bầm đen, giờ phút này đều bốc hơi trong nháy mắt khiến nó trở nên trơn bóng động lòng người.
Phượng Hoàng Chi Khí tiếp đi xuống phía dưới, xuyên qua hai vú cao ngất, tiến vào vòng lưng mảnh khảnh. Nhưng vừa mới tiếp xúc cùng đan điền nàng thì liền bị một cỗ lực hút cường đại hấp dẫn đến. Phượng Hoàng Chi Khí và linh khí đều bắt đầu điên cuồng chảy về hướng vào trong đan điền nàng.
Đan điền của nàng thật giống như đã biến thành vòng xoáy, bắt đầu hút lực lượng của Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân sắc mặt sầm xuống, quả nhiên có chuyện. Hắn muốn thu hồi bàn tay, Lục Ly Vi so với hắn đã nhanh hơn một bước. Năm ngón tay khống chế ngược lại ngón tay của hắn, bàn tay của hai người tựa như dính tại một chỗ, vô phương tách ra.
Hai tròng mắt Lục Ly Vi bỗng nhiên mở ra, đồng tử sáng ngời tựa như Trân Châu, như thác nước đổ trông đặc biệt mê người. Nàng cười nói:
- Phong Phi Vân, hôm nay ta muốn đoạt đạo cơ của ngươi, hấp thu thiên phú bẩm sinh của ngươi. Ngươi sẽ thành bạch cốt, ta thì thành vương.
- Chỉ bằng ngươi đều có thể khiến cho ta biến thành bạch cốt, thì ta đây sớm hơn cũng không biết đã chết bao nhiêu lần.
Khóe miệng Phong Phi Vân nhếch lên, trong óc trong bay ra bốn mươi đạo thần thức, mạnh mẽ đẩy cho Lục Ly Vi bắn đi ra ngoài, Phượng Hoàng Chi Khí lập tức ngăn ra.
← Ch. 0562 | Ch. 0564 → |