← Ch.0785 | Ch.0787 → |
Một mình hắn cũng dám đuổi theo, thực là muốn chết.
- Đến đúng lúc lắm, cũng vì hắn nên Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu mới bị diệt, vừa tiện lấy tính mạng hắn, báo trận huyết cừu này.
Một nữ tử mặc nguyệt bạch vân y, tư sắc thượng đẳng, hai mắt như nước, thổ khí như lan, tế ra một thanh chiến kiếm phong cách cổ xưa, trong tay nặn ra trên trăm đạo kiếm quyết.
Chiến kiếm, biến thành một đạo lợi mang, chém tới Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân đứng trên Thanh Đồng cổ trên thuyền, trong tay không ngừng đánh ra đạo đạo Linh mạch, lưu lại ký hiệu, để cường giả Phong gia và Binh Tiển thi động có thể tìm theo, đúng lúc này, một cổ kiếm khí khiếp người tuôn đến.
Hai mắt Phong Phi Vân ngưng tụ, trong con mắt, nổi lên một tia hỏa diễm, truyền ra thanh âm Phượng Hoàng kêu, hai đạo vầng sáng chói mắt từ trong mắt bắn ra, tựa như xích tuyến, đánh cho thanh chiên kiếm kia phải nứt vỡ
"Phượng Hoàng Thiên Nhãn" đã đạt đến cảnh giới cực cao, vầng sáng đánh ra đã có thể sánh được với linh khí.
PHỐC.
Lực lượng Phượng Hoàng Thiên Nhãn trùng kích lên người nữ tử dung mạo xinh đẹp kia, đánh thương nàng, kiếm quyết trong tay bị công phá, một đôi mắt đẹp, nhỏ ra máu tươi.
- Tâm Ngọc thối lui, ngươi không phải là đối thủ của hắn.
Một bà lão thân thể còng xuống đứng trước người nữ tử xinh đẹp này, ngón tay khô héo già nua điểm ra một đạo sát quang, như thần kiếm phá không.
Tu vị bà lão này cường đại, xa không phải nữ tử xinh đẹp vừa rồi có thể so sánh, trên đạo kiếm chỉ này ngưng tụ linh khí nồng đậm trong Long Mạch, kiếm khí sắc bén đến cực điểm.
Phong Phi Vân triển khai Luân Hồi Tật Tốc bay ra ngoài, tránh thoát được kiện kiếm khí này, kiếm khí đánh vào trong Thanh Đồng Cổ Thuyền, lực lượng bị Thanh Đồng Cổ Thuyền hấp thu, không khiến Thanh Đồng Cổ Thuyền ảnh hưởng chút nào.
Bá.
Phong Phi Vân trở xuống trong Thanh Đồng Cổ Thuyền, có chút thả chậm tốc độ, không dám đuổi đến quá gấp.
Những tu sĩ trên lưng ngàn năm linh thú tu vị đều rất cường đại, phần lớn đều đã đạt đến cảnh giới Thiên Mệnh, trong đó lâu chủ Vạn Hóa Trúc càng là một vị cự phách, nếu không phải tốc độ Phong Phi Vân đủ nhanh, vậy thì rất có thể đã bị nàng gạt bỏ rồi.
Mặt bà lão khác tu vị cũng cực kỳ không tầm thường, đến rất gần vô hạn cự phách.
- Lâu chủ, Phong Phi Vân vẫn còn theo ở phía sau nếu không thể vứt bỏ hắn, hắn sớm muộn sẽ dẫn cường giả Thần Vũ quân đến.
Một bà lão góp lời.
Vạn Hóa Trúc cũng muốn ra tay với Phong Phi Vân, nhưng trong Long Mạch chiến lực cự phách cũng bị suy yếu, lại không thể là ràm ra động tĩnh quá lớn, bằng không thì sẽ bị hoàng tộc phía người phát giác, nàng dưới tình huống không sử dụng toàn lực cũng không làm gì được Phong Phi Vân.
- Ta đi giết hắn, lâu chủ, các ngươi đi trước đi.
Một bà lão Thiên Mệnh đệ ngũ trọng chủ động xin đi giết giặc, từ trên lưng linh thú bay lên, bay trên Long Mạch, đánh tới Phong Phi Vân.
Tu sĩ Thiên Mệnh đệ ngũ trọng chiến lực không phải chuyện đùa, đã có thể xưng bá một phương, trong thế lực lớn cũng có được địa vị rất cao
Phong Phi Vân tế ra Thần Vương Lệnh, điều động lực lượng của lịch đại Thần Vương đánh tới bà lão kia, bảy tôn hư ảnh cực lớn đồng thời bay ra, trấn áp lấy bà lão này, đánh cho nàng chìm vào dưới đáy Long Mạch, bị thụ thương không nhẹ.
Lực lượng Thần Vương Lệnh chỉ có Phong Phi Vân có thể sử dụng, đủ để trấn áp tu sĩ Thiên Mệnh đệ ngũ trọng
NGAO.
Một đầu dị thú sinh hoạt bên trong Long Mạch, kớn lên tựa như Thao Thiết, toàn thân xích lân, đầu lâu lớn như vạc nước, mở ra miệng lớn, một ngụm nuốt bà lão chìm vào trong Long Mạch kia vào bụng.
Những dị thú này có thể sinh tồn bên trong Long Mạch phần lớn đều là cổ chi dị chủng, có được thiên phú thần thông, tăng thêm Long Mạch rèn luyện, thân thể so với dị thú bình thường cường đại hơn rất nhiều.
Chỉ trì hoãn một chút ngắn ngủi, những tu sĩ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu kia đã không còn thấy bóng dáng.
Tu vị ngàn năm linh thú có thể so với cự phách, chiến lực càng ở trên cự phách, tốc độ tự nhiên là khủng bố tuyệt đối, nháy mắt có thể đi xa hơn mười dặm.
Phong Phi Vân đứng trên Thanh Đồng Cổ Thuyền, lần nữa truy đuổi theo, hắn tu luyện Vạn Thú Chiến Thú, khí tức trên thân giống như Vạn Thú chi Vương, những dị thú trong Long Mạch kia căn bản không dám đến gần hắn, những nơi hắn đi qua, dị thú nhao nhao tránh lui.
Phong Phi Vân triển khai thần thức, tìm kiếm tung tích những tu sĩ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu kia, nhưng bên trong Long Mạch linh khí cuồng bạo, địa thế phức tạp, trợ ngại rất lớn đến thần thức dò xét, chỉ có thể diễn sinh đến ngoài trăm dặm.
- Ồ, đó là...
Thần thức Phong Phi Vân ở phía trước phát hiện một cỗ xác chết trôi, từ đằng xa phiêu đãng qua.
Ống tay áo Phong Phi Vân phất một cái, một mảnh linh mang đã bay ra ngoài, cuốn cỗ nữ thi kia tới, lan da toàn thân cỗ nữ thi này đã cháy đen, tử khí dạt dào, tà khí lẫm nhiên.
Ngón tay Phong Phi Vân mới đụng nhẹ lên trên người nàng cũng đã cảm nhận được một cổ lạnh lẻo thấu xương, có khí tức Thi Tà tuôn vào trong ngón tay hắn.
Hắn vội vàng vận chuyển huyết mạch, có Phượng Hoàng Hỏa Diễm thiêu đốt trong máu, trục xuất cổ Thi Tà chi khí này ra bên ngoài cơ thể.
- Đây là đệ nhất thanh quan nhân kia của Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu, Mạc Tâm Lam, nàng không phải cùng cao thủ Thiên Kim Nhất Tiếu Lâu cưỡi ngàn năm linh thú cùng nhau đào tẩu sao, sao lại chết bên trong Long Mạch, bọn hắn đến cùng gặp phải chuyện gì?
Mạc Tâm Lam chính là Thiên Mệnh đệ tứ trọng, lại có nghịch thiên chi tư, Phong Phi Vân nếu không tế ra Thần Vương Lệnh, cũng không phải đối thủ của nàng, nhưng một vị thiên chi kiều nữ tụ tập mọi sủng hạnh nơi thân này bây giờ lại biến thành một cổ tử thi.
Khiến Phong Phi Vân cũng không khỏi không chú ý cẩn thận.
Phía trước có nguy hiểm đáng sợ không biết.
- Tà khí và tử khí thật khổng lồ, ngay cả dị thú trong Long Mạch cũng không dám nuốt, khó trách thi thể của nàng có thể trôi tới đây.
- Chẳng lẽ bọn hắn ở trong Long Mạch gặp phải sinh vật không biết nào đó sao?
Phong Phi Vân tế ra Miểu Quỷ Ban Chỉ, lơ lửng trên lòng bàn tay, sáu cổ tự trên vách ban chỉ tản mát ra lưu quang nhàn nhạt, ứng phó lấy hung hiểm tùy thời khả năng phát sinh.
Oanh.
Đột nhiên, cổ nữ thi đã chết đi kia đột nhiên biến thành thi tà, hai mắt mang theo hào quang cốt lục công kích tới Phong Phi Vân.
Lực lượng nữ thi này cường đại, da thịt tựa như kim thiết, đã đạt đến lần thứ hai thi biến.
- Nới vừa tử vong đã biến thành Thi Tà lần thứ hai thi biến, xem ra trước khi nàng chết bhất định trúng phải thi khí cường hoành, thậm chí có khả năng, nàng cũng là vì thi khí nhập vào cơ thể mà chết.
Trong đầu Phong Phi Vân nhanh chóng xuất hiện một ý niệm như thế, sau đó liền bắn Miểu Quỷ Ban Chỉ tới, trực tiếp đánh bay cổ nữ thi này ra ngoài, "Bành", đã rơi vào bên trong Long Mạch, bị một cổ gió lốc trong Long Mạch cắn nát thi thể, biến thành bột phấn màu đen.
Một vị thiên chi kiều nữ khuynh thành tuyệt đại lại vẫn lạc bên trong Long Mạch như vậy, chỉ để lại một đống cát đen, theo gió rồi biến mất.
← Ch. 0785 | Ch. 0787 → |