← Ch.0809 | Ch.0811 → |
Phong Phi Vân hiện đã đạt tới Thiên Mệnh tam trọng, đã sớm không còn là kẻ không có đủ lực lượng nữa.
Đây là toàn lực ra tay, ngưng tụ uy năng tam phẩm đỉnh phong linh khí và lực lượng hơn chín nghìn đầu dị thú chiến hồn.
Bành.
Kình Thiên Côn to lớn đánh mạnh tới, thế công Hồng Diệp hoàng tử đang mãnh liệt bị một côn đánh lui.
Khí lãng bốc lên, tiếng oanh minh như hai thần sơn chạm vào nhau.
Hồng Diệp hoàng tử phải lui lại hơn mười bước mới đứng vững bước chân, trên cánh tay mang theo một vết máu, chính là bị Kình Thiên Côn kích thương, cho dù tu vị của hắn vô cùng cường đại, cũng không cách nào hoàn toàn ngăn cản một côn này.
- Làm sao có... Khả năng.
Hồng Diệp hoàng tử không thể tin được khi biết mình bị một thiếu niên đánh bay bằng một côn.
- Hừ, man di thiếu văn minh, thật cho rằng Thần Tấn vương triều không người sao, một côn của bổn vương chỉ là giáo huấn nho nhỏ thôi, nếu còn dám nháo sự, trực tiếp nhốt ngươi vào thiên lao thần đô.
Phong Phi Vân vung Kình Thiên Côn lên nói ra.
Nhưng mà trên thực tế Phong Phi Vân đã thụ nội thương, không thể ra tay tiếp.
- Lực lượng của tên man rợ này quá cường đại, rõ ràng có thể lấy cánh tay ngăn cản uy năng của tam phẩm linh khí đỉnh phong, hơn nữa ta còn quán chú lực lượng hơn chín ngàn chín trăm sáu mươi chín đầu dị thú chiến hồn mới có thể đánh lui.
- Tay không bác linh khí, thể chất này cường đại cỡ nào?
- Chẳng lẽ hắn đạt tới Thiên Mệnh ngũ trọng?
Nếu thật sự chiến tiếp, Phong Phi Vân cho dù kiềm giữ tam phẩm linh khí cũng thua không nghi ngờ.
Hiện tại ở mặt ngoài Phong Phi Vân xem như chiếm thượng phong tuyệt đối, phong khinh vân đạm, không dùng bao nhiêu lực lượng đánh lui Hồng Diệp hoàng tử, rất nhiều tu sĩ trẻ tuổi đưa mắt nhìn nhau.
- Phong Phi Vân không ngờ mạnh tới mức này.
- Tu vị bực này chỉ sợ rất ít người trên Thượng Sử Thi Thiên Tài Bảng có thể đánh thắng hắn được.
- Cường tráng quá thay, Thần Tấn vương triều đệ nhất thiên tài, cuối cùng vẫn cho đám người này biết lợi hại.
La Phù công chúa cách Phong Phi Vân rất gần, cảm giác được huyết dịch trong người Phong Phi Vân biến hóa, biết rõ Phong Phi Vân khẳng định đã thụ nội thương, không hề nhẹ nhàng như mặt ngoài được.
Hồng Diệp hoàng tử hai tay xiết chặt nắm đấm, vết máu trên cánh tay biến mất nhanh chóng, quát:
- Vừa rồi ta còn không có sử dụng Hoàng Kim Thánh Minh Đạo, hơn nữa ngươi còn đang nắm giữ Kình Thiên Côn, căn bản là không công bình, chúng ta tái chiến.
- Bại tướng dưới tay, chưa đủ nói dũng, nếu lại cố tình gây sự, bổn vương sẽ sử dụng chiến pháp tuyệt thế đánh chết ngươi.
Phong Phi Vân phóng một câu ngoan thoại.
Người không biết rõ nội tình còn cho rằng Phong Phi Vân thật sự quá sính cường, quá mạnh mẽ, quá to lớn cao ngạo, nhưng mà người hiểu chuyện lại biết Phong Phi Vân đang hù dọa Hồng Diệp hoàng tử a.
Phong Phi Vân hù dọa người, lừa người, gạt người, lợi dụng người, những thủ đoạn này hắn dùng rất thuận tay, rất có tâm đắc.
- Bổn vương tự kiềm chế thân phận, không muốn giết ngươi, ngươi không nên ép ta ra tay.
Phong Phi Vân lúc này làm ra tư thái cao thủ tịch mịch.
- Bổn vương ngay cả nửa bước cự phách cũng từng dùng tay không xé nát qua, muốn giết ngươi chỉ là chuyện trong nháy mắt mà thôi, thiếu niên, lui xuống đi, cũng không nên tự lầm, hủy hoại tính mệnh.
Phong Phi Vân nói thật âm vang hữu lực, lập tức chấn nhiếp Hồng Diệp hoàng tử tại chỗ.
Hồng Diệp hoàng tử cũng không phải ngốc nghếch, thấy rõ chuyện này không thể tiếp tục, hừ lạnh một tiếng nói:
- Thần Vương đại nhân, xem như ngươi lợi hại, hôm nay bổn hoàng tử nhận thua, nhưng mà Thần Tấn vương triều La Phù công chúa của các ngươi, bổn hoàng tử lấy chắc rồi.
Ánh mắt nhìn quét qua đám trẻ tuổi tuấn kiệt, hung hăng nói:
- Đến lúc đó chúng ta gặp nhau trên lôi đài.
Nói xong lời này, Hồng Diệp hoàng tử mang theo bốn lão giả bị thương nặng rời khỏi Ngân Câu phiệt.
Trong lòng Phong Phi Vân cuối cùng vẫn buông lỏng một hơi, chiến lực của Hồng Diệp hoàng tử này đúng là quá đáng sợ, nếu thật sự muốn chiến thì Phong Phi Vân không có chút phần thắng nào cả.
- Xem ra phải nhanh chóng tìm linh dược luyện chế Thiên Tủy Đan thôi, mau chóng tăng tu vị lên Thiên Mệnh tứ trọng, một khi đạt tới Thiên Mệnh tứ trọng, rất có thể ta có thể dung luyện một vạn dị thú chiến hồn vào trong người, tu luyện thành Vạn Thú chiến thể chính thức.
Tuy Hồng Diệp hoàng tử rời đi, nhưng mà tiệc rượu không có chấm dứt.
Phong Phi Vân tiếp tục ngồi ven Long hồ cùng với Thiên Toán thư sinh, Tô Quân, Ngọa Long Sinh đang ngồi cùng một chỗ.
Sau khi Phong Phi Vân ngồi xuống, liền bắt đầu âm thầm điều tức, vừa rồi giao thủ với Hồng Diệp hoàng tử hắn bị thương nhẹ.
Một hồi oanh động truyền ra, thì ra là Đông Phương Kính Thủy và Đông Phương Kính Nguyệt đi ra, đôi huynh muội này rất hấp dẫn người ta, đặc biệt là Đông Phương Kính Nguyệt mặc áo tơ trắng thon dài, tóc xanh như vẽ, thản nhiên bước đi, trên người mang theo tiên vận.
Tu sĩ trẻ tuổi ở đây đều ghé mắt nhìn, cảm thán không thôi.
- Đây là Tứ tiểu thư, quả nhiên khí chất thánh khiết, cho dù là thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Nam Cung Hồng Nhan so sánh với nàng chỉ sợ còn kém hơn một bậc.
- Tứ tiểu thư năm nay cũng chỉ mười chín tuổi, nhưng mà tu vị lại đặc biệt cường đại, thậm chí ngay cả ta cũng nhìn không ra cảnh giới của nàng đạt tới mức nào nữa.
- Tứ tiểu thư tại Thần Linh Cung tu tiên luyện đạo, thập phần ít xuất hiện, cho nên mỹ danh mới không truyền bá ra xa, nếu thật sự so về sắc đẹp thì Nam Cung Hồng Nhan chưa hẳn có thể so sánh với nàng.
- Nếu có thể lấy Tứ tiểu thư làm thê tử thì có vô số thiên tài tuấn kiệt bị mê đảo, chỉ cần lấy được nàng sẽ có được Ngân Câu phiệt ủng hộ, đạt được vô số tài phú.
...
Đông Phương Kính Nguyệt đi ra, hào quang bức người, tất cả mọi người cảm thán không thôi.
Lệnh Đông Lai kích động đứng dậy, hai mang theo nét mừng rỡ, vội vàng đi tới, làm ra bộ dáng thân sĩ cúi người với Đông Phương Kính Nguyệt, tươi cười nói:
- Lệnh Đông Lai, bái kiến Tứ tiểu thư, chúc Tứ tiểu thư phúc thọ an khang, thanh xuân vĩnh trú, mỹ mạo khuynh thiên.
Lệnh Đông Lai chính là một trong số ít thiên tài tuấn kiệt xuất sắc nhất của Thần Tấn vương triều, số mệnh rất dày, thiên tư hơn người, tuổi còn trẻ nhưng đã trở thành thần tướng, tay cầm trăm vạn tinh binh, vô cùng khó lường.
Đông Phương Kính Nguyệt thần sắc đạm mạc, khẽ gật đầu, xem như hoàn lễ.
Đông Phương Kính Thủy giống như môn thần đứng bên cạnh Đông Phương Kính Nguyệt, uy phong lẫm lẫm, nói:
- Hôm nay chính là sinh nhật của xá muội, nếu ai dám dương oai chỗ này thì đừng trách Đông Phương Kính Thủy ta đá văng hắn ra ngoài.
Chuyện Hồng Diệp hoàng tử vừa rồi huyên thập phần không vui, Đông Phương Kính Thủy vốn ý định đi ra chiến một trận với Hồng Diệp hoàng tử, nhưng mà thời điểm này Hồng Diệp hoàng tử đã bị Phong Phi Vân bức lui.
Nhưng mà người sáng suốt cũng nhìn ra được Hồng Diệp hoàng tử chính là Lý Tiêu Nam mời qua, Đông Phương Kính Thủy nói lời này là cho Lý Tiêu Nam nghe.
← Ch. 0809 | Ch. 0811 → |