← Ch.1095 | Ch.1097 → |
Phong Phi Vân dùng thanh long chung trấn áp Hồng Diệp hoàng tử, cất cao giọng nói:
- Người của Ngọc Kiền vương triều nghe đây cho ta, nếu các ngươi không thu tay lại, ta sẽ lấy đầu hoàng tử của các ngươi.
Ba lão giả liên thủ đối phó tiểu tà ma lúc này cười lạnh, bọn họ căn bản không tin tán tu này thật sự gây bất lợi cho Hồng Diệp hoàng tử, cho nên cũng không có dừng tay, một lão giả trong đó mỉa mai:
- Ngươi dám cầm người thừa kế Ngọc Kiền vương triều ra uy hiếp chúng ta, nếu ngươi thật muốn giết hoàng tử của chúng ta, vậy ngươi phải thận trọng hậu quả sau đó...
Phốc.
Phong Phi Vân không chút do dự, trực tiếp vặn đứt một cánh tay của Hồng Diệp hoàng tử xuống, trực tiếp bóp nát cánh tay này, không cho cơ hội tiếp nó trở về, triệt để khiến Hồng Diệp hoàng tử biến thành phế nhân.
- Ngươi...
Lão giả trấn định vừa rồi lúc này run rẩy, hoàng tử điện hạ lại bị bẻ gãy cánh tay, biến thành một người tàn phế, đối với bọn họ là tu sĩ tu hành luyện thể là tổn thương nghiêm trọng, tạo thành thiếu hụt khi tu hành thể thuật, nói không chừng không cách nào trèo lên đỉnh phong.
Lá gan của tán tu này quá lớn, đây xem như đã biến Hồng Diệp hoàng tử thành phế nhân.
Phải biết rằng Hồng Diệp hoàng tử chính là đệ nhất thiên tài của Ngọc Kiền vương triều, càng là hoàng tộc kiêu ngạo, đã được chỉ định là người kế thừa tiếp theo, nhưng tao ngộ đại kiếp nạn bên ngoài Đồng Lô Sơn, bị người ta phế, chuyện này nếu truyền về Ngọc Kiền vương triều, những lão giả bị phái bảo vệ Hồng Diệp hoàng tử sẽ đầu rơi xuống đất.
Đám tu sĩ ở nơi này chấn động, đây chẳng khác gì xảy ra động đất, Ngọc Kiền vương triều tuyệt đối sẽ không từ bỏ ý đồ, tên tán tu này phải chết không nghi ngờ, chẳng ai có thể cứu hắn cả.
- Các ngươi còn chưa dừng tay!
Phong Phi Vân thập phần đạm mạc, trong lòng đặc biệt bình tĩnh.
Ba lão giả kia không cách nào bình tĩnh, trong mắt lộ lửa giận, giờ phút này bắt tiểu tà ma không trọng yếu, trọng yếu nhất là phải bắt tên tiểu tử này, áp giải trở về Ngọc Kiền vương triều, bằng không thì ba người bọn họ chết là nhỏ, gia tộc của ba người khó thoát liên quan, ba đại gia tộc có thể bị bắt cả nhà, tịch thu gia sản và diệt tộc.
Ba người thu hồi ba bộ xương khô lại, trong tay ngưng tụ vô thượng vu thuật, nhưng vào lúc này một đạo khí tức điềm xấu xuất hiện trên không trung, tất cả mọi người cảm khí thế này áp bách, ngay cả hít thở cũng không thông.
- Xảy ra chuyện gì?
Có một người mái tóc bạc cảm giác thiên đường đang sụp đổ.
Oanh.
Trên hư không có một móng vuốt dài trăm mét hiện ra, khủng bố dữ tợn, giống như móng vuốt của hồng hoang cự thú, áp xuống đỉnh đầu của ba lão giả Ngọc Kiền vương triều, ba lão giả này hoảng hốt, trong lòng chấn động mạnh, muốn phản kích, nhưng lại không hề có tác dụng, hai người trong đó bị bóp chết, hóa thành hai cỗ huyết thi, một lão giả khác miễn cưỡng trốn thoát, nhưng lại không có trốn xa thì bị bóp chết, không có lực phản kháng.
Ba tên cự phách này chết quá oan uổng rồi.
Chuyện này xảy ra quá đột ngột, vượt quá tất cả mọi người đoán trước, trong lòng mỗi người nghi hoặc không hiểu xảy ra chuyện gì.
NGAO.
Ba cự phách biến thành huyết thi, bị một đầu linh thú khổng lồ nuốt vào bụng, đầu linh thú này lơ lửng giữa trời cao, chỉ có một nửa đầu và móng vuốt lộ ra giữa tầng mây, khủng bố dữ tợn, một cái miệng đỏ như máu lớn như núi xuất hiện.
Đây là linh thú vương giả tu hành hơn hai ngàn năm, đôi mắt như hai mặt trời sáng ngời, sát ý kinh người, khí thế trùng thiên, dường như muốn ăn sạch mọi người nơi đây.
Một tiếng thú rống khủng bố tuyệt luân vang lên, nó còn vang dội hơn cả thần lôi, giống như thiên băng địa liệt, biển cả gầm thét, so với Phong Phi Vân sử dụng Sư Tử Hống còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần, trực tiếp tươi sống đánh chết mấy trăm tu sĩ, thân thể bạo liệt, huyết nhuộm đại địa, vài ngọn núi cách đó mấy trăm dặm bị chấn sập.
Linh thú vương giả kia hiện thân, nó cao chừng ngàn trượng, chỉ móng vuốt đã dài một trăm trượng, nửa người của nó hiện ra trong hư không, bao phủ một nửa bầu trời.
Từ dưới nhìn lên, chỉ có thể nhìn thấy một phần ba thân thể của nó, không thấy rõ nó là sinh vật gì, nhưng mà khí tức của nó vô cùng khổng lồ, tu sĩ ở tầng sáu quỳ rạp xuống, toàn thân phát run, ngay cả Phong Phi Vân cũng cảm thấy thân thể vô cùng nặng nề, giống như có mười ngọn núi lớn áp lên thân thể.
- Đây là... Đây là khí tức linh thú vương giả?
Linh thú vương giả xuất thế, huyết khí rất nặng, chiến lực có thể so với chân nhân, khí tức khổng lồ khôn cùng, duỗi móng vuốt ra liền bóp chết ba tên chân nhân, nuốt vào trong miệng như bóp chết ba con sâu cái kiến.
Linh thú vương giả này khẽ hút một cái, một cơn gió mạnh quét qua thân thể, có hơn một ngàn tu sĩ bị nó hút vào trong miệng, bị nó thôn phệ, Phong Phi Vân tận mắt nhìn thấy Quân Tam Thiên bị nó hút vào trong miệng, bị thôn phệ tới chết.
Tính mạng vào lúc này yếu ớt như thế, một đời thiên kiêu cũng lập tức bị mất mạng, ngay cả cơ hội phản kháng cũng không có.
Bốn kiếm thị và mười sáu nhạc sử của Lý Tiêu Nam có bảy tám người bị linh thú vương giả hút vào trong miệng, hương tiêu ngọc vẫn, trên mặt đất còn lưu lại vài món nhạc khí phong cách cổ xưa, nhạc khí còn có mùi máu tươi.
Đây là một tràng tai nạn, đến vô cùng đột ngột, làm cho tu sĩ nơi đây vô cùng hoảng hốt.
- Đây là linh thú vương giả, nó rõ ràng đi tới Đồng Lô Sơn.
Một chưởng giáo tiên môn run sợ, không nói nên lời.
Truyền thuyết tử vong của thập vạn sơn hà xuất nhiện trong đầu, lúc trước bởi vì linh thú bên ngoài thập vạn sơn hà biến mất, làm cho tất cả mọi người buông lỏng cảnh giác, cảm thấy thập vạn sơn hà là nơi muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, nhưng mà giờ phút này đã phá vỡ nhận thức của mọi người, bị dọa đến hàm răng run lên.
- Đây là... Đây là dị thú gì, vì sao khủng bố như vậy, trước kia chưa từng gặp qua.
Một trẻ tuổi tuấn tài của Nguyệt Tiên Giáo lúc này quỳ rạp xuống, thân thể không ngừng run rẩy, hắn giống như bị sốt, ngay cả đại sư huynh Tiêu Nhạc Thiên mới vừa gia nhập thập vạn sơn hà còn vênh váo trùng thiên, giờ phút này lại sợ tới mức chân mềm ra, không cách nào đứng dậy được.
- Hỏng bét, ta nói vì sao linh thú bên ngoài thập vạn sơn hà biến mất một cách bất thường như vậy, quả nhiên có chuyện bất thường xảy ra, chẳng lẽ nói những linh thú, dị thú cường đại là bị một con linh thú vương giả tụ tập lại, muốn giết hết tu sĩ tiến vào Đồng Lô Sơn a.
Trong lòng Phong Phi Vân vừa mới sinh ra suy nghĩ này trong đầu, cả thiên địa chấn động, âm thanh đinh tai nhức óc chấn động màng nhĩ vang vọng, không biết có bao nhiêu dị thú đang chạy tới nơi này, mang theo khí thế hung ác phô thiên cái địa, một cảm giác tận thế sinh ra trong lòng mọi người, rất nhiều nhân vật trưởng lão tiên môn bị dọa chân mềm ngã xuống đất.
← Ch. 1095 | Ch. 1097 → |