← Ch.1128 | Ch.1130 → |
Chương 1130: Tính toán. (2)
Oanh.
Nhân cơ hội này ba tên cự đầu tà đạo sử dụng chiến pháp mạnh nhất, đánh Vu Thanh Họa thành trọng thương, nàng ngã xuống đụn mây, phần lưng bị chém ra một vết máu thạt sâu, phật y vỡ vụn một mảng lớn, áo ngoài cũng nhuộm máu, Hắc Bạch Âm Dương Tháp ảm đạm.
Ba tên cự đầu Ám Vực từ trên cao bay xuống, vây khốn Vu Thanh Họa vào giữa, Tây Môn Túc Đức điểm một ngón tay về phía Vu Thanh Họa, giữa ngón tay có một con linh xà màu đen bay ra, nó troi Vu Thanh Họa lại, hắn thong dong cười nói:
- Đã sớm nghe nói Vu Thanh Họa Ngự Thú Trai mỹ mạo tuyệt trần, tu vị thông huyền, chỉ tiếc làm việc không được tỉnh táo.
- Nữ nhân nha, ngực to không có não, đây là chuyện rất bình thường.
Kim Thảng cười nói.
- Ngươi... Các ngươi...
Vu Thanh Họa cắn chặt răng, trên người bộc phát kim quang toàn thân, nhưng không cách nào chấn nát con linh xà trên người, ngược lại bị linh xà cắn một ngụm, một nọc độc màu đen chảy vào trong người của nàng.
- Đừng nhúc nhích, phật tôn đại nhân, đây chính là tam bộ linh xà nổi danh thiên hạ, nếu ngươi đi ba bước, tính mạng khó bảo toàn.
Cổ Bát Chỉ cười nói, nhưng mà ánh mắt của hắn vẫn tìm kiếm khắp nơi, hắn tin tưởng Phong Phi Vân nhất định sẽ đuổi theo, nhưng mà Phong Phi Vân lại chậm chạp không có hiện thân, đây là xảy ra vấn đề, chẳng lẽ hắn tự biết không phải đối thủ của chúng ta, khiếp đảm không ra.
Ba tên cự đầu Ám Vực là cáo già, đối phó Vu Thanh Họa kỳ thật chỉ là tiếp theo, mục tiêu thật sự là bắt Phong Phi Vân.
Tuy tu vị Vu Thanh Họa cực cao, nhưng mà luận giảo hoạt thì không bằng một phần mười Phong Phi Vân, ba tên cự đầu Ám Vực tự tin có thể làm Vu Thanh Họa mắc lừa, nhưng mà không có nắm chắc bắt được Phong Phi Vân, cho nên mới bắt Vu Thanh Họa, yên lặng chờ Phong Phi Vân mắc câu.
- Cho dù tính mạng khó giữ cũng còn tốt hơn rơi vào trong tay các ngươi.
Vu Thanh Họa bị thương nặng, lại bị tam bộ linh xà cắn, dung nhan của nàng không còn chút máu, trên trán đầy mồ hôi, hàm răng tuyết trắng đi về phía trước hai bước.
- Ngươi cho rằng chết là hết sao, Vu phật tôn xinh đẹp như thế, cho dù biến thành thi thể lạnh như băng, ta tin tưởng cũng sẽ có rất nhiều người cảm thấy hứng thú.
Kim Thảng cười lạnh nói.
- Hắc hắc, ta không quan tâm mỹ nhân chết hay mỹ nhân sống, đưa lên giường là như nhau cả.
Tây Môn Túc Đức nói ra.
- Nếu lột sạch y phục Vu phật tôn, sau đó trên cổng thành thần đô, xem ra đây là chuyện rất vui đấy.
Cổ Bát Chỉ nói.
Nghe nói như thế, sắc mặt Vu Thanh Họa biến đổi lớn, bờ cắn ra máu tươi.
- Các ngươi... Ám Vực các ngươi thật lớn mật, chẳng lẻ không sợ cường giả Ngự Thú Trai ra tay siêu độ Ám Vực các ngươi sao?
Mặc dù nói một câu ngoan thoại, nhưng mà nàng vẫn đứng lại, không dám bước ra bước thứ ba.
- Lớn mật, một đám tà ma ngoại đạo cũng dám vô lễ với Vu phật tôn, thật cho rằng Ngự Thú Trai không người.
Lúc này một đạo phật quang phi hành tầng trời thấp, chính là một đám nữ đệ tử Ngự Thú Trai, đầu lĩnh chính là ba phật tôn, ba phật tôn đều đứng trên lưng linh thú, trên người có khí khái thánh khiết.
Ba cự đầu Ám Vực nhìn nhau, đều lộ ra nụ cười lạnh, cũng không có đặt đám phật tôn và đệ tử Ngự Thú Trai vào mắt.
- Ha ha, đã sớm nghe nói nữ đệ tử Ngự Thú Trai khuynh thành tuyệt đại, thanh thuần mỹ mạo, hôm nay quả nhiên mở rộng tầm mắt, Kim huynh, Cổ huynh, xem ra chúng ta hôm nay diễm phúc thật sâu a.
Tây Môn Túc Đức hoàn toàn không chút che dấu ý dâm của mình.
- Lớn mật.
Trì Dao nhẹ giọng quát, tế một thanh bạch ngọc kiếm ra, chiến kiếm có chín linh điệp, dáng người ưu mỹ, ngọc ngực no đủ, vòng eo như nhu liễu, đường cong mê người, chém ra một kiếm, kiếm quang dài mười thước.
Tây Môn Túc Đức duỗi bàn tay ra, đơn giản bóp nát kiếm quang, nhìn chằm chằm vào Trì Dao cả kinh, nói:
- Một đời thiên chi kiều nữ trẻ tuổi của Ngự Thú Trai mỹ mạo hơn người, dáng người tuyệt sắc và thiên tư hơn người, trở lại Ám Vực, ta muốn ngươi thị tẩm cho ta đầu tiên, đến lúc đó ta sẽ cho ngươi biết cái gì gọi là lớn mật, ha ha ha...
Kim Thảng cùng Cổ Bát Chỉ cũng hưng phấn lên, bọn họ tu hành công pháp tà đạo, cũng không bài xích nữ sắc, thậm chí có người đắm chìm vào trong đó, trong Ám Vực có rất nhiều đệ tử mỹ mạo lên giường với bọn họ.
Tuy nữ đệ tử Ngự Thú Trai cũng cực kỳ mỹ mạo, đặc biệt là Vu Thanh Họa, Thiện Linh Nhi, Trì Dao càng là tuyệt sắc nhân gian, những nữ đệ tử này thành khiết nhân gian, ba lão ma làm sao bỏ qua cơ hội này cơ chứ.
Nếu có thể thu nữ đệ tử Ngự Thú Trai đưa lên giường lớn, đó mới xem như bản lĩnh chân chính.
Ba vị lão ma xung phong liều chết lao qua, giống như ba đầu ác lang nhảy vào bầy cưu, không ngừng có nữ đệ tử Ngự Thú Trai bị bắt, phong ấn tu vị.
Tuy tu vị ba phật tôn Ngự Thú Trai đều cực kỳ cường đại, nhưng mà không sánh bằng Vu Thanh Họa, rất nhanh đều bại trận, bị ba vị lão ma trấn áp, theo gót Vu Thanh Họa.
Đệ tử Ngự Thú Trai toàn quân bị diệt, bị bắt lại.
- Nếu không phải linh thú chiến sủng Ngự Thú Trai chúng ta chết trong Đồng Lô Sơn này, tuyệt đối sẽ không bị ba người các ngươi đánh bại.
Trì Dao không phục lắm, ngọc dung tái nhợt, trên người có thần văn cấm chế, không cách nào nhúc nhích, ngay cả tự sát cũng không được.
Tây Môn Túc Đức cười nói:
- Tiểu nha đầu, chúng ta không chỉ dễ dàng đánh bại các ngươi, ngươi sợ rằng còn chưa biết sắp sửa nghênh đón cái gì đâu.
- Là cái gì.
Trì Dao ngực phập phồng, no đủ mà tròn trịa, lông mày kẽ đen cong lại, diễm lệ động lòng người.
Trì Dao thật sự là nữ tử tuyệt mỹ, hơn nữa da thịt trơn bóng, khí chất thanh lệ, thấy Tây Môn Túc Đức nhìn mình chằm chằm. Nàng cũng khó hiểu, nhưng mà cũng hiểu đây chắc chắn không phải chuyện tốt với nàng, hắn đi tới gần Trì Dao, hít sâu một hơi, mang theo thần sắc mê đắm, nói:
- Lần này Ngự Thú Trai có hai mươi mốt người rơi vào trong tay chúng ta, cơ đều là mỹ nhân tuyệt sắc, cũng là nữ tử thanh lệ động lòng người.
- Cái màng xử nữ trên người của ngươi, ba lão tổ chúng ta sẽ giúp ngươi xuyên phá nó, chờ sau khi hút khô nguyên âm xử nữ của các ngươi, lại giao cho các trưởng lão Ám Vực đùa bỡn, sau đó là đệ tử tinh anh Ám Vực, thẳng tới khi ngay cả đệ tử này đã chê chán lại giao cho những đệ tử bình thường kia, đối với đệ tử bình thường mà nói, một ngày các ngươi sẽ lên giường mười mấy lần, nhưng lại không thể cho các ngươi chết đi, thẳng tới khi các ngươi biến thành những con chó không có nam nhân không vui, quỳ cầu nam nhân chơi các ngươi, khi đó lại đá các ngươi ra khỏi Ám Vực, đưa tới những kỹ viện tồi tàn nhất...
Tây Môn Túc Đức chậm rãi nói ra, ngữ khí bằng phẳng, nhưng mà hắn còn chưa nói xong, Trì Dao cùng các đệ tử Ngự Thú Trai sắc mặt trắng bệch, có mấy đệ tử càng ngất đi, nếu thật sự luân lạc tới mức đó, chỉ sợ còn khổ hơn giết các nàng mười lần.
← Ch. 1128 | Ch. 1130 → |