← Ch.1136 | Ch.1138 → |
Phàm là người có tu vị mạnh mẽ nhất định sẽ có thể đi vào thần tàng, mà người không tiến vào thần tàng, phần lớn đang chờ bảo vật bên trong bay ra, có lẽ vận khí tốt chiếm được một hai thanh thần linh bí bảo.
- Không chỉ có đám người Tà Hoàng, còn có mấy lão bất tử mà mọi người vẫn cho rằng đã qua đời cũng xuất hiện, bọn họ đã tiến vào trong thần tàng, trừ Thần Tấn vương triều, cường giả mấy vương triều khác cũng đã xuất hiện, đều cường đại dọa người, chỉ khí tức tán dật ra cũng đã áp cự phách không thể nào thở nổi.
Lão giả cản thi nhân Binh Tiến thi động nói ra.
Nhân vật cự phách đều là những nhân vật đứng đầu, nhưng àm trước mặt đám lão quái vật sống mấy trăm năm mà nói cũng chẳng coi vào đâu, chỉ là bọn họ phần lớn lánh đời tìm hiểu thiên đạo cho nên không lộ diện a.
Ánh mắt tiểu tà ma cong lên thành hình trăng lưỡi liềm, bộ dáng kích động muốn xông vào bên trong thần tàng tìm bảo vật, lại bị Phong Phi Vân cầm tay kéo lại, nàng hé miệng lộ răng mèo, muốn cắn tay Phong Phi Vân, nhưng lại bị Phong Phi Vân gõ đầu nàng một cái, lại răn dạy một phen mới làm nàng an tĩnh.
Oanh.
Tại nơi đóng quân của Sâm La Điện có tiếng vang thật lớn, có một đạo linh khí phóng thẳng lên trời, nương theo đó là âm thanh như thần lôi nổ vang, đánh một góc linh sơn vỡ vụn.
- Ha ha, phật tôn đại nhân tới không biết có việc gì, ngày đó từ biệt ở Cổ Đạo Miếu, dung nhan tuyệt thế của phật tôn tới nay ta vẫn còn chưa quên được, mỗi lần vào đêm đều nhớ tới ngươi ba lần, vốn định đi Ngự Thú Trai tìm phật tôn ôn chuyện, không nghĩ tới phật tôn lại tìm tới cửa a.
Tử vong hành giả Thạch Thác La cười dài, trên lưng mọc ra ba cặp cánh đen lớn, thân thể khô gầy như con dơi ma.
Bởi vì không nghe Phong Phi Vân khuyên can, Vu Thanh Họa và bốn thiên chi kiều nữ của Ngự Thú Trai gặp nạn ở Cổ Đạo Miếu, bị cường giả Sâm La Điện nhốt vào trong cái lồng giống như súc vât, trong đó có một thiên chi kiều nữ còn bị Sâm La Điện nướng lên ăn tươi, chuyện này tuyệt đối mà ma chướng trong lòng của Vu Thanh Họa, nội tâm nàng tự trách và áy náy tới cực điểm.
Mà khi đó, kẻ ra tay trấn áp nàng cũng chính là tử vong hành giả Thạch Thác La.
Vu Thanh Họa luôn luôn tự ngạo, nhưng lại bị Thạch Thác La trấn áp dễ dàng, áp chế toàn bộ ngạo khí của nàng xuống, còn nhốt vào trong lồng sắt, nếu không có Phong Phi Vân cơ trí hơn người dẫn hòa thượng rượu thịt tới, chỉ sợ nàng cũng bị đám tà giả này nướng lên ăn thịt.
Đường đường phật tôn lại bị người ta nhốt vào trong lồng sắt, đây là bóng mờ không thể xóa nhòa trong lòng của nàng, vốn định tu vị đạt tới chân nhân sẽ một mẻ hốt gọn đám người này, nhưng mà vừa rồi bị Phong Phi Vân khích, nàng không thể khống chế cảm xúc cho nên mới phải giết đến trước cửa Sâm La Điện.
Tuy tu vị Vu Thanh Họa lại có đột phá, nhưng vẫn còn kém xa nhân vật như tử vong hành giả này, rất nhanh đã bị đánh bại, trên có nhiều vết thương, tóc dài tán loạn, phật y cũng rách vài chỗ, mồ hôi đầm đìa.
Tử vong hành giả cũng không có dùng bao nhiêu khí lực, đứng ở nơi đó, âm trầm cười nói:
- Phật tôn vì sao lại tức giận như thế cơ chứ, rõ ràng là thần vương đại nhân phong lưu không bị trói buộc, hắn lại bội tình bạc nghĩa, phật tôn sao có thể nóng tính mà đi kiếm chuyện với Sâm La Điện, hắc hắc, đây rốt cuộc là vì sao đây?
Ngự Thú Trai thiệt thòi lớn, hơn nữa Vu Thanh Họa bản thân bị nhốt vào trong lồng sắc, loại chuyện này nàng làm sao không biết xấu hổ nói ra chứ, chính bởi vì thấy rõ điểm này, tử vong hành giả mới cố ý nói như vậy, làm cho đám thái thượng trưởng lão, hộ pháp trưởng lão Sâm La Điện cười dài không ngớt, căn bản là không có đặt Vu Thanh Họa vào mắt.
Đương nhiên cũng có người cảm thấy hứng thú với mỹ mạo của Vu Thanh Họa, trong đó có một hộ pháp trưởng lão cười dài, nói:
- Vu Thanh Họa, nếu Phong Phi Vân không muốn ngươi, không bằng ngươi theo ta đi, làm tiểu thiếp của ta còn tự hơn hơn làm thần vương phi của Phong Phi Vân nhiều lắm, nếu ngươi hư không tịch mịch muốn tìm đàn ông bên ngoài, cường giả Sâm La Điện của chúng ta có rất nhiều cường giả cho ngươi lựa chọn, cam đoan có thể thỏa mãn ngươi, ha ha.
Một tên thái thượng trưởng lão khác cười nói:
- Hồng Tiến, nếu Vu phật tôn làm tiểu thiếp của ngươi, ngươi cũng nguyện ý cho nàng lên giường với chúng ta sao.... ha ha ha...
- Không sao cả, chỉ cần nàng cao hứng là tốt rồi.
Hồng tTến cười nói.
Đám cường giả Sâm La Điện nghe thế liền trêu chọc không kiêng nể gì cả, các loại lời lẽ khó nghe làm cho Vu Thanh Họa nghiến răng nghiến lợi, hận đến tột đỉnh, sắc mặt khi đỏ khi xanh, khi thì bạch, những người này đang chà đạp tôn nghiêm của nàng, thiếu chút nữa làm nàng tức giận phun máu tươi.
- Ai nói ca ca của ta không muốn nàng, ca ca của ta nói, nếu ai dám bất kính với tỷ ấy, hôm nay là ngày chết của kẻ đó.
Tiểu tà ma đã sớm muốn gây chút chuyện, Phong Phi Vân không để ý, nàng liền bay qua, đáp xuống bên cạnh Vu Thanh Họa, giọng nói thanh thúy giống như chim hoàng anh, nhưng mà giọng điệu tà dị khiến người ta cho rằng là lão tà ma đang nói.
Rất nhiều người đều biết tiểu tà ma, biết rõ cô gái này không hề giống vẻ ngoài ôn nhu đáng yêu của nàng, chính là một tiểu ma đầu, làm việc quái đản, làm việc tà dị, hơn nữa thiên phú cực cao, trong thế hệ trẻ chỉ có Tấn đế mới có thể sánh ngang với nàng.
- Ngân ngân, khẩu khí thật là lớn, Phong Phi Vân thật sự cho rằng hắn là thiên hạ vô địch sao?
Hộ pháp trưởng lão Hồng Tiến lạnh lùng nói, mang theo thần sắc khinh thường trên mặt, áo đen trên người bay lên, đôi mắt dài hẹp mang theo hàn khí.
Tu sĩ Sâm La Điện không ngừng mỉa mai, đối với Phong Phi Vân không có nửa phần hảo cảm, lần giao phong trước, Sâm La Điện tổn thất thảm trọng, bị Phong Phi Vân đánh chết sáu cự phách, còn có một siêu cấp cự phách, làm cho Sâm La Điện mặt mũi mất hết, bọn họ đều là đại nhân vật Sâm La Điện cho nên mặt mũi không có ánh sáng, đã sớm muốn đánh chết Phong Phi Vân để giải mối hận này.
Tà Hoàng Thiếu chủ đứng trong một góc nhìn ra ngoài, lơ lửng giữa không trung, trên mặt mang theo mặt nạ màu bạc, thập phần bình tĩnh, ánh mắt thâm thúy giống như ngăn cách khỏi thế giới này, cho người ta có cảm giác thâm bất khả trắc.
- Phong Phi Vân thật nói như vậy?
Tà Hoàng Thiếu chủ mở miệng, đám cự đầu kiệt ngạo bất tuân của Sâm La Điện cũng yên tĩnh lại, đều không lên tiếng nữa, bọn họ cực kỳ kính sợ Tà Hoàng thiếu chủ, trong mắt bọn họ Tà Hoàng Thiếu chủ mới thật sự là thiên chi kiêu tử, mà thủ đoạn Tà Hoàng Thiếu chủ đã làm cho mọi người ở đây kinh hãi, kính hắn như thần minh, sợ hắn như ma quỷ.
- Ta đã nói như vậy!
Một giọng nói kéo dài vang lên.
Giọng nói vừa dứt thì Phong Phi Vân đã đứng trước mặt tiểu tà ma cùng Vu Thanh Họa, thanh sam bồng bềnh, vô cùng khoan thai, vừa rồi hắn biểu hiện tốc độ vô cùng kinh khủng làm đám thái thượng trưởng lão Sâm La Điện cũng không thấy rõ hắn vừa rồi xuât hiện như thế nào, từ hướng nào bay tới, chỉ có tử vong hành giả và tính mạng hành giả nhìn ra mánh khóe, ánh mắt híp lại.
← Ch. 1136 | Ch. 1138 → |