← Ch.1138 | Ch.1140 → |
Lá gan Phong Phi Vân thật sự quá lớn, không ngờ giết người công khai như thế, hơn nữa còn giết trước mặt Tà Hoàng Thiếu chủ và hai hành giả, vô cùng hung hăng càn quấy, nếu không phải cho hắn chút nhan sắc, người ta sẽ noi theo hắn là địch của Sâm La Điện.
Phía trên hư không có hào quang sáng ngời, hóa thành cột sáng màu đen bay thẳng trời cao, tà khí tràn ngập trời cao, đám cự đầu Sâm La Điện nội tâm đầy căm phẫn, không ngừng bắt thủ ấn ngưng tụ pháp thuật.
Phong Phi Vân vô cùng lạnh lùng, ma khí trên người bốc lên, vung Kình Thiên Côn lên trời cao và dẫn động trăm đạo trận pháp, hóa thành một cây thần trụ nện thẳng vào tên thái thượng trưởng lão đang ở trên không trung, đây là một cự đầu Thiên Mệnh bát trọng sơ kỳ nhưng không cách nào ngăn cản nổi Kình Thiên Côn, hắn té xuống đất, xương cốt trên người nghiền nát sáu bảy chỗ, không ngừng gào thét thảm thiết.
Một thái thượng trưởng lão khác khí định thần nhàn, lập tức vọt lên.
- Chết.
Phong Phi Vân đánh ra một côn lần nữa, Kình Thiên Côn biến dài vài trăm trượng, nó giống như một ngọn núi sắt thép đánh nát đầu lâu tên thái thượng trưởng lão kia, máu tươi tung tóe ra, thân thể bay lả tả trong không trung, mặt đất cũng bị đánh nát ra hố to, Kình Thiên Côn chìm vào mặt đất mấy chục trượng, thân thể tên thái thượng trưởng lão hóa thành bánh thịt.
Mà cùng lúc đó, hơn mười tên cự đầu tà đạo Sâm La Điện cùng cho pháp thuật áp xuống, đám người này gồm Thiên Mệnh thất trọng và Thiên Mệnh bát trọng, hơn mười người đồng thời làm khó dễ đánh ra mười đạo tà pháp kinh thiên động địa.
Thiên địa biến sắc, cả không gian như biến thành không tồn tại, không có một tia không khí lưu động.
Xa xa, tất cả tu sĩ không ngừng biến sắc, nhao nhao chạy thục mạng, rời khỏi ngàn dặm, không có biện pháp ngăn cản hơn mười siêu cấp cường giả trấn áp, bởi vì lực lượng hủy diệt không cách nào tưởng tượng, mặt đất cũng nứt vỡ, hiện tại mới là nội tình của Sâm La Điện, chỉ có nó mới dễ dàng điều động hơn mười cao thủ như thế.
Rất nhiều người đều cảm thấy Phong Phi Vân lúc này hẳn phải chết không thể nghi ngờ, hơn mười vị cự phách liên thủ, lực công kích mạnh mẽ không cách nào tưởng tượng, có thể quét ngang một phủ.
Meow.
Đạm đạm kêu một tiếng, trong miệng phun ra một đạo ánh sáng, một bóng người cao ngất bay ra khỏi ánh sáng.
Sau khi nhìn thấy thân ảnh này, Phong Phi Vân cũng thu tay lại, hắn lui ra phía sau hai bước, tế miểu quỷ ban chỉ ra, khởi động năm bức thần đồ và triệt để dẫn động lực lượng của miểu quỷ ban chỉ, năm bức thần đồ giống như năm bầu trời, bảo hộ tiểu tà ma cùng Vu Thanh Họa vào bên trong.
Thân thể Phong Si cứng ngắc, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu nào, thật yên lặng đứng ở nơi đó, đôi mắt trống rỗng lúc này bắn ra điện quang đáng sợ, sáng chói như hai cái mặt trời, hắn ngẩng đầu lên nhìn qua hơn mười tà pháp đang đánh tới..
Trên người hắn bộc phát khí tức cổ xưa và mênh mông, đạo tắc tràn ngập sinh tử mệnh lý và thiên đạo đánh ra, há miệng thu tất cả công kích vào trong bụng giống như kình ngư hút nước, bộ dáng cực kỳ nhẹ nhàng.
- Cái gì?
Vô số người bị chấn kinh rớt cằm.
Hơn mười cự phách công kích nhưng bị một người hút vào bụng, người này khủng bố cỡ nào.
Đám cự đầu Sâm La Điện lúc này bị dọa sợ không nhẹ, nhìn qua Phong Si giống như nhìn thấy yêu ma quỷ quái, không thể tin vào mắt mình, đang tự hỏi vì sao có người mạnh như thế chứ?
- Coi chừng.
Tính mạng hành giả cùng tử vong hành giả đồng thời hô to, thân thể bọn họ khẽ động, liền trực tiếp đứng trước mặt đám cự đầu này, ngưng tụ tà công mạnh nhất của mình.
Tính mạng hành giả đánh ra một đại ấn phật thủ, chính là một trong mười hai đại tà công "Vô Lượng Ngũ Chỉ sơn ", một bàn tay khổng lồ như núi hiện ra.
Tử vong hành giả thi triển ra "Tà Đế Mị Ảnh ", bóng dáng của hắn cao mấy trăm thước, giống như hình chiếu của cự nhân, hiển nhiên cũng là một trong mười hai tà công.
Mà đúng lúc này Phong Si há miệng lần nữa, hắn phun toàn bộ những công kích vừa hút vào ra, những tà thuật này không ngừng dung hợp với nhau, hóa thành một đạo thuật pháp như nước lũ càn quét, nơi nó đi qua chỉ còn lại hoang tàn và đổ nát.
Những cự đầu tà đạo kia sợ hãi xanh mặt, mồ hôi không ngừng lăn xuống, nếu không phải có tính mạng hành giả cùng tử vong hành giả ngăn ở trước mặt, bọn họ đã sớm quay đầu bỏ chạy thục mạng.
Oanh.
Hợp lực của tính mạng hành giả cùng tử vong hành giả hai người mới miễn cưỡng ngăn được một kích này, hai người bọn họ cũng lui về phía sau hơn mười dặm, trên mặt lộ vẻ kinh hãi nhìn qua Phong Si trước mặt, có cảm giác rung động không cách nào nói rõ.
Tính mạng hành giả cùng tử vong hành giả đều là nhân vật Thiên Mệnh cửu trọng đỉnh phong, trong đó tính mạng hành giả đã ngộ ra cánh cửa chân nhân, sắp bước vào nửa bước chân nhân, nhưng mà hợp lực hai người còn lâm vào hạ phong, điều nầy sao không làm bọn họ kinh hãi cơ chứ.
Chẳng lẽ nam tử này là một nửa bước chân nhân, hoặc là nói hắn chính là một chân nhân.
- Là một vô thượng cự phách.
Hai mắt Tà Hoàng Thiếu chủ kim quang sáng chói, giống như phật đà ngưng tụ phật nhãn.
Bốn chữ "Vô thượng cự phách" này đã làm cho vô số người rung động, đại biểu cho chiến lực mạnh nhất dưới chân nhân, thậm chí còn mạnh hơn nửa bước chân nhân một phần, chỉ có thiên tài cấp sử thi đạt tới thiên mệnh đệ cửu trọng mới được xưng là vô thượng cự phách.
Tà Hoàng Thiếu chủ nói lời này làm cho đám người ở xa xa cũng nghe được, cả đám đưa mắt nhìn nhau, vô cùng rung động.
- Là vôt hượng anh kiệt trong lịch sử Phong gia, nghe nói đã sớm chết vào một ngàn năm trước, mấy năm trước mới leo ra khỏi mộ, chính là một thi tà, nhưng hắn vẫn còn bảo lưu một tia nhanh nhạy.
- Tuy đã hóa thành thi tà, nhưng còn đáng sợ hơn cả ngàn năm trước.
- Khó trách Phong Phi Vân không có sợ hãi, thì ra hắn đào Phong gia lão tổ ra, Tà Hoàng không xuất hiện, ai có thể làm gì hắn chứ?
- Sâm La Điện lần này gặp phải phiền toái to rồi, có một vô thượng cự phách tọa trấn, ai có thể ngăn cản được chứ?
......
...
- Hừ, đã hóa thành thi tà còn có thể xưng là vô thượng cự phách, thật sự là chê cười, hắn còn chưa đạt tới tứ biến thi tà, trí tuệ ngốc trệ, thân thể cứng ngắc, phản ứng chậm chạp, cho dù có thực lực vô thượng cự phách cũng không đáng sợ.
Tử vong hành giả Thạch Thác La âm trầm nói ra.
Thạch Thác La chính là cường giả Thiên Mệnh cửu trọng đỉnh phong, là một trong những bá chủ cao cấp nhất của Sâm La Điện, có thể được xưng là "Tử vong hành giả ", tự nhiên là đại danh từu của tử vong, tà đạo cấm thuật vừa ra, đại biểu cho tài quyết sinh tử của kẻ khác.
Oanh.
Trên lưng Thạch Thác La mọc ra ba cặp cánh chim màu đen hóa thành con dơi ma khổng lồ, hai mắt phát ra ánh sáng màu xanh, ngón tay hóa thành móng vuốt sắc bén, ngay cả da mặt cũng biến thành đen kịt, nhìn kỹ còn có thể nhìn thấy lông lá rậm rạp.
← Ch. 1138 | Ch. 1140 → |