← Ch.1177 | Ch.1179 → |
Nói vậy... Vân đại thúc trong Đồng Lô sơn, đại đạo hái hoa Nhất Trận Phong, Phong Phi Vân là cùng một người. Liễu Duệ Hâm ở chung với Phong Phi Vân thật lâu trong Đồng Lô sơn, còn tiếp xúc thân mật...
Liễu Duệ Hâm bản năng định hét chói tai nhưng thấy Phong Phi Vân cảnh cáo lườm mình thì ngâm miệng.
Liễu Duệ Hâm hỏi:
- Diệp sư tỷ, các người... Đang làm gì vậy?
- Trị thương.
Phong Phi Vân trả lời:
- Không thấy lão phu đại chiến với bảy cao thủ bị thương nặng sao? Ti Loan cô nương cao thượng đang chữa thương cho lão phu.
Liễu Duệ Hâm nhe hàm răng khểnh:
- Rõ ràng là ngươi ăn bớt Diệp sư tỷ!
Diệp Ti Loan răn:
- Duệ Hâm, không được nói kiểu đó với đại thúc. Là ta chủ động muốn giúp đại thúc trị thương.
Phong Phi Vân cười đắc ý, nhướng mày như đang nói: Thấy chưa? Là Diệp sư tỷ của nàng tự nguyện.
Liễu Duệ Hâm tức giận mặt đỏ hồng, gai mắt bộ dạng kiêu ngạo của Phong Phi Vân. Liễu Duệ Hâm hận không thể nói cho Diệp sư tỷ biết này cái tên này không phải đại thúc tiền bối đức cao vọng trọng gì, hắn là tên lãng tử phong lưu.
Phong Phi Vân ho khan, giọng khàn khàn nam nhân trung niên nói:
- Ti Loan, có lẽ lúc trước nàng không tin lời ta. Thật sự ta chỉ ngụy trnag đại đạo hái hoa, không tin thì nàng hãy hỏi Duệ Hâm đi. Ta không đụng một ngón tay của Duệ Hâm, xem nàng ấy như là... Nữ nhi của ta vậy.
Liễu Duệ Hâm tức hộc máu.
Diệp Ti Loan an ủi:
- Đại thúc, sao ta không tin đại thúc được? Đừng nói nữa, chữa lành vết thương quan trọng hơn.
Liễu Duệ Hâm nhìn hai người trò chuyện vui vẻ thì càng buồn bực:
- Diệp sư tỷ, hắn giết Liễu gia gia.
- Nói nhảm, Liễu gia gia của nàng bị Lệ Hình Thiên hại chết. Tình hình chiến đấu vừa rồi là thế này...
Phong Phi Vân bắt đầu thêm mắm thêm muối kim loạiể chuyện vừa xảy ra. Đa số là thật, Phong Phi Vân tập trung vào Lệ Hình Thiên bán đứng lão nhân hộ đạo thế nào, đẩy lão gần nắm đấm của mình ra sao.
Ánh mắt Phong Phi Vân buồn bã, giọng nghẹn ngào nói:
- Lúc đó ta không rút tay về được. Lão nhân gia tốt biết mấy, dù bọn họ vây công ta nhưng ta chưa từng có ý định giết lão. Ta biết bọn họ hiểu lầm mình, sao ta có thể tùy tiện giết người?
Vẻ mặt Phong Phi Vân kích động lại ộc máu, rất buồn.
Diệp Ti Loan tin ngay. Liễu Duệ Hâm vốn có thành kiến với Phong Phi Vân cũng tin vài phần. Liễu Duệ Hâm biết rõ tu vi của lão nhân hộ đạo cường đại, nếu không bị Lệ Hình Thiên tính kế thì sao có thể bị Phong Phi Vân đánh một đấm chết tươi được?
Liễu Duệ Hâm giậm chân, tức tối nói:
- Tên kmhốn Lệ Hình Thiên, sau khi trở về ta phải kêu mẫu thân giết hắn!
Liễu Duệ Hâm trừng Phong Phi Vân nằm trong ngực Diệp Ti Loan, chỉ tay vào hắn nói:
- Còn ngươi nữa!
Phong Phi Vân, Diệp Ti Loan bật cười, phớt lờ lời uy hiếp của Liễu Duệ Hâm, hại nàng tức giận bứt tóc.
Giờ phút này, bên ngoài Tố Nhạc am nhanh chóng đánh nhau rồi mau lẹ hạ màn, để lại ấn tượng không thể xóa nhèo trong lòng tu sĩ vào di tích tháp cổ.
Trong di tích tháp cổ khí lưu hỗn loạn, có tiếngp hật quanh quẩn trong thiên địa như giai điệu bất diệt trong thời gian vĩnh hằng.
Đại chiến qua đi, Tố Nhạc am càng rách nát như tùy thời sụp đổ. Trí Tàng đại sư đứng trong phế tích, đầu đội mũ đen, phật khí lượn lờ quanh thân cho cảm giác rất bí ẩn.
Không ai xem thường Trí Tàng đại sư, vừa rồi hòa thượng này cười nói siêu độ hai chiến thi.
Trong bóng tối có người lên tiếng:
- Đại sư có biết đang bảo vệ ai không?
Thanh âm trong trẻo êm ai, là giọng nữ.
Trí Tàng đại sư lạnh nhạt nói:
- Dù là ai thi vẫm là con người.
Phương xa trong di tích tháp cổ vọng lại tiếng hừ lạnh:
- Bổn tọa muốn xem ngươi có bản lĩnh kia không!
Đây là thủ lĩnh tà đạo, không lộ mặt nhưng khí thế mạnh mẽ như ngọn núi lớn đứng trong hắc ám. Thủ lĩnh tà đạo hành động, đánh ra thủ ấn khổng lồ, chưởng ấn như ngọn núi năm ngón tay.
Sau khi biết Trí Tàng đại sư cường đại còn dám ra tay thì toàn là nhân vật có đại thần thông.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thủ ấn rất Mục Tích Nhu, ẩn chứa ngũ hành thổ lực, giống như một khoảnh trời giáng xuống.
Trí Tàng đại sư chắp hai tay vào nhau, miệng niệm kinh phật. Môi phun ra các phật văn vàng rực tụ tập thành tập kinh phật ngăn lại thủ ấn.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Trí Tàng đại sư mở mắt ra, hai tia sáng vàng bắn ra. Cái mũ không thể ngăn cách ánh sáng vàng, kim quang bay ra ngoài như kiếm chém trời. Trong bóng tối vang tiếng rú, một thủ lĩnh tà đạo bị giết.
Trí Tàng đại sư niệm phật hiệu:
- A di đà phật.
Trí Tàng đại sư tụng kinh siêu độ.
Điện chủ điện thứ mười Sâm La điện, Tử Minh Vương cùng ra tay. Hai người là cự phách đỉnh cao Thiên Mệnh đệ cửu trọng, tự đánh ra thần thông kinh thế. Như có hai nước lũ tuyệt thế vô song đổ ập đến, khí thế hùng dũng lấp đầy không gian.
Tu sĩ dưới cự phách đều bị đè ép người mềm nhũn quỳ trên mặt đất. Tu sĩ trên cự phách cũng chịu đựng áp lực lớn, người đổ mồ hôi lạnh đầm đìa, run bần bật.
Đối diện công kích của hai cự phách đỉnh cao Thiên Mệnh đệ cửu trọng, Trí Tàng đại sư ung dung tghản nhiên niệm kinh. Các chữ phật vàng rực rỡ quanh người Trí Tàng đại sư diễn hóa thành tượng phật lớn. Pho tượng phật màu vàng cao trăm thước hình thành, như đúc bằng thần kim.
Ong ong ong ong ong!
Sắc vàng vỗ hai chưởng, thanh âm như chuông chùa gióng lên trên bầu trời.
Điện chủ điện thứ mười Sâm La điện, Tử Minh Vương bị đánh lùi ra sau, cơ thể như bốc cháy. Hai người lộ vẻ kinh hoàng. Tu vi của hòa thượng này thật đáng sợ, dễ dàng đánh bị thương Lục Phụng tiên, Tử Minh Vương.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hai phật văn to hơn ba mươi thước từ trên trời giáng xuống, mang theo uy thế hủy thiên diệt địa đè xuống.
Điện chủ điện thứ mười Sâm La điện, Tử Minh Vương cuống cuồng chạy trốn, không dám đỡ. Nếu bị lực lượng trong hai phật văn trấn áp, dù không chết cũng sẽ bị thương nặng không thể chữa lành.
Ầm rầm!
Hai phật văn vẫn đánh trúng hai bá chủ, trọng thương Tử Minh Vương, Lục Phụng tiên, để lại bãi máu dưới đất. Lục Phụng tiên, Tử Minh Vương trốn ra di tích tháp cổ, không chút ngừng lại nhanh chóng rời xa mảnh đất này.
Trong khi điện chủ điện thứ mười Sâm La điện, Tử Minh Vương bị đánh chạy vắt giò lên cổ, các tu sĩ cũng bỏ trốn, không dám ở lại lâu. Sau khi bọn họ ra ngoài sẽ rải tin khắp nơi, đại đạo hái hoa có một hòa thượng siêu cường đại đi theo bên cạnh, dâm tăng có thể đánh bại tu sĩ Thiên Mệnh đệ cửu trọng.
Kết quả chiến đấu trong di tích tháp cổ nằm ngoài dự đoán của mọi người. Bảy cao thủ hợp tác đối phó Nhất Trận Phong nhưng tử thương gần một nửa, giờ ra một hòa thượng tu vi khủng bố. Có thể tưởng tượng sau khi đám người này ra khỏi di tích tháp cổ thì cái tên Nhất Trận Phong sẽ chấn động nguyên Thần Tấn vương triều.
Phong Phi Vân biến về hình dạng Nhất Trận Phong, đẹp trai trẻ trung chứa yêu dã.
← Ch. 1177 | Ch. 1179 → |