← Ch.1242 | Ch.1244 → |
Chương 1244: Tái hiện hồng loan hỏa thường.
Mao Ô Quy như sinh linh hóa thạch, bí mật gì về hai giới Âm Dương nó cũng biết chút ít:
- Bạch Bì Quỷ Vương là lão quỷ độ qua bốn lần lôi kiếp, tu vi hết sức lợi hại. Nghe nói ba ngàn năm trước bị mẫu của âm giới giết ở hoàng tuyền sơn Âm giới, không ngờ nó còn sống.
Long Thương Nguyệt mở miệng nói:
- Là nó giết Di Lặc đại sư.
Thái hư dị đứng trên điện vũ phía đối diện, tay cầm cờ máu, thân thể như âm dương song ngư lên tiếng:
- Ta là Kỵ Thận, dưới tay đệ nhất tôn giả Dương giới!
Phong Phi Vân liếc Mao Ô Quy đội nồi lên đầu.
Mao Ô Quy ngẫm nghĩ, nói:
- Dương giới chia ba đại tộc, tộc số lượng nhiều nhất là dị hình dị, còn có thái hư dị, vô hình dị. Kỵ Thận thuộc nhân vật đỉnh cao nhất trong thái hư dị, có thể hấp thu thiên địa âm dương chi khí chuyển hóa thành lực lượng của mình.
Phong Phi Vân xòe tay, cao giọng nói:
- Vẫn chưa từng nghe nói.
Một tôn giả thi tà Âm giới tức giận quát:
- Nói nhảm với tiểu tử này làm gì? Cướp mắt trái Diêm Vương, tốc chiến tốc thắng đi!
Cái miệng khô quắt mục rữa há to phun sợi xích thần đen vươn dài ba mươi dặm bao bọc lầu cá Phong Phi Vân đang đứng, định nghiền nát.
Phong Phi Vân búng tay, đốm lửa chói mắt rơi vào xích thần, đốt nóng sợi xích. Ngọn lửa dọc theo xích thần bay hướng tôn giả Âm giới, chớp mắt đốt cháy. Tôn giả Âm giới thành đèn lồng dỏ rực, lăn lộn kêu gào dưới đất, bị đốt thành tro.
Vù vù vù vù vù!
Một đám quỷ nhào lên, toàn là quỷ tà tu vi cường đại, mấy chục lửa ma trời xanh âm u. Nhưng mấy chục quỷ tà chưa đến gần đã bị Phong Phi Vân đánh ra tiểu diễn thuật luyện hóa.
Một tôn giả Âm giới nói:
- Hắn cũng là tầm bảo sư.
Phong Phi Vân cười nói:
- Đúng vậy, ta là tầm bảo sư. Tầm bảo bí thuật có thể trấn tà dị, người hai giới Âm Dương đến bao nhiêu thì ta giết bấy nhiêu.
- Lớn lối quá!
Một móng vuốt to từ trên trời vỗ xuống, vuốt đầy răng nhọn lóe sát quang.
Ầm!
Phong Phi Vân vỗ thủ ấn biến thành khổng lồ xé nát vuốt to trên bầu trời. Mưa máu rơi xuống, thịt vụn bốc tà kí.
- Nếu đã đến thì đừng đi!
Phong Phi Vân triệu hoán Kình Thiên Côn kích phát ra uy lực linh khí biến thành ngọn núi đen khổng lồ. Luồng linh khí chói lòa bắn ra, đánh bay sáu thái hư dị bay trong không trung.
Ầm!
Lại một luồng sáng linh khí bay ra, hai thi tà ngửa đầu hú dài bị đâm thủng.
Phập!
Phập!
Cường giả hai giới Âm Dương lần lượt ngã gục, tôn giả có sức chiến đấu ngang hàng cự phách cũng không chịu nổi một kích Kình Thiên Côn, chớp mắt thành tro. Đây đúng là cuộc đồ sát đơn phương.
Hiện giờ Phong Phi Vân đến sử thi sử thi cự phách, lại được gọi là vô thượng cự phách. Sức chiến đấu của Phong Phi Vân thậm chí mạnh hơn sử thi cự phách.
Phong Phi Vân cùng lúc đánh với ba, bốn sử thi cự phách dễ như chơi. Tu sĩ đẳng cấp cự phách bình thường dễ dàng bị Phong Phi Vân giết.
Chân nhân không ra, không người địch nổi.
Trong một vương triều có mấy chân nhân?
Tà dị hai giới Âm Dương bị giết đến run sợ, áp lực linh khí trên bầu trời như thần phạt. Linh quang chợt lóe, có người ngã xuống, hoặc bị trấn áp thành thịt vụn, hoặc bị đánh thành mưa máu.
Giờ phút này, chúng nó nhìn nam nhân mỉm cười đứng trên lầu các đã không còn sự coi rẻ, thay vào đó là tràn ngập sợ hãi.
Một tôn giả quỷ tà mặc áo xanh muốn chạy trốn, nhưng Phong Phi Vân đánh ra bình quỷ dễ dang thu nó vào, không chút gợn sóng.
- Ta đã bảo rồi, nếu đến thì ở lại hết đi. Trốn? Các ngươi chạy được sao?
Phong Phi Vân tùy tay ném ra bốn mươi khối linh thạch, mỗi một khối to cỡ nắm tay, trong suốt lấp lánh như bốn mươi ngôi sao chói mắt rơi vào bốn mươi vị trí trong phủ công chúa.
Linh thạch rơi xuống, cột sáng bắn lên biến thành trận pháp giam cầm. Dương giới tam dị, Âm giới tam tà nào định trốn, đụng vào trận pháp là thành tro ngay.
Một thần tà tôn giả Âm giới nhìn chằm chằm bình quỷ trong tay Phong Phi Vân, mắt quy lóe tia kinh hoàng:
- Là Thiên Nhất Thánh bình, mẫu của âm giới... Mẫu của âm giới...
Phong Phi Vân cười nói:
- Đúng rồi, là Thiên Nhất Thánh bình.
Bình quỷ bay ra khỏi tay Phong Phi Vân lơ lửng trên bầu trời, trong bình phát ra lực cắn nuốt không gì sánh kịp. Vô số quỷ tà, thi tà, thần tà, dị hình dị, thái hư dị, vô hình dị bị hút vào. Những tà dị chửi rủa, gào rú kinh khủng trong Thiên Nhất Thánh bình.
Chỉ quét một cvái đã có mấy trăm tu sĩ cường đại của hai giới Âm Dương bị Thiên Nhất Thánh bình thu vào. Trong phủ công chúa chỉ còn lại một số cường giả đẳng cấp tôn giả, gần hai mươi người. Chúng nó có một số vũ khí cổ xưa bảo vệ mình, ngăn chặn lực lượng Thiên Nhất Thánh bình, nhưng vẫn sợ hãi toát mồ hôi lạnh đầm đìa.
Đương nhiên một phần do Phong Phi Vân công kích diện tích lớn, nếu chỉ nhằm vào một dị tà thì chúng nó khó thoát.
Hơn nữa Phong Phi Vân không tế luyện Thiên Nhất Thánh bình, chưa phát huy thực lực thật sự của bình quỷ.
Phong Phi Vân lắc Thiên Nhất Thánh bình, cười nói:
- Thật hữu dụng, không uổng là chí bảo Âm giới.
Trong Thiên Nhất Thánh bình phát ra tiếng cười âm trầm của Diêm Vương:
- Thực vật ngon quá, đa tạ.
Thiên Nhất Thánh bình rung bần bật, bên trong phát ra tiếng cắn nuốt, tiếng gào rú càng kinh khủng hơn, tiếng cười rùng rợn của Diêm Vương.
Phong Phi Vân sắc mặt âm trầm nói:
- Không ngờ chưa bị luyện hóa.
Mao Ô Quy đội cái nồi, mắt ti hí sáng rực rỡ nhìn Thiên Nhất Thánh bình trong tay Phong Phi Vân. Miệng Mao Ô Quy chảy nước miếng nhỏ xuống mặt bàn.
Đám tôn giả hai giới Âm Dương bị Thiên Nhất Thánh bình hù sợ, siêu cường giả như Lệ Tam Sơn, Kỵ Thận cũng teo tim, mắt nhìn bốn phía. Chúng nó không sợ Phong Phi Vân, chúng sợ chủ nhân của Thiên Nhất Thánh bình.
Mẫu của âm giới tích tuy năm tháng vô tận, chủ tử Bạch Bì Quỷ Vương, đệ nhất tôn giả Dương giới của chúng nó cũng rất e ngại nàng. Nếu mẫu của âm giới ở gần đây thì chúng nó chỉ có đường chết.
Phong Phi Vân nhìn thấu chúng nó đang sợ cái gì, hắn cười nói:
- Đừng sợ, mẫu của âm giới không có ở đây, các ngươi cứ thoải mái ra tay đi.
- Hừ, không cần sợ hắn, miễn không cho hắn cơ hội sử dụng Thiên Nhất Thánh bình thì chúng ta hợp sức lại đồ sát hắn!
Kỵ Thận lao lên trước, huơ cờ đỏ. Ánh sáng đỏ rực bay ra như dòng sông đỏ quét qua.
Tu vi của Kỵ Thận siêu cường đại, đã tu luyện năm tháng dài dặc, lá cờ đỏ ngang ngửa linh khí tam phẩm.
Phong Phi Vân dẫn động lực lượng Kình Thiên Côn, linh khí sát quang bay ra đánh nát ánh sáng đỏ của lá cờ.
Ngay sau đó, mắt Phong Phi Vân bắn ra hai con phượng hoàng đỏ thẫm, lửa nóng cháy đốt cờ máu trong tay Kỵ Thận.
Hai con phượng hoàng bay quanh Kỵ Thận, muốn luyện hóa nó.
Nhưng Kỵ Thận là thái hư dị, có hình dạng lại không có thực thể, dễ dàng trốn ra. Miệng Kỵ Thận thổi âm khí dập tắt lửa trên cờ máu, lại lao hướng Phong Phi Vân.
Lúc này hơi thở quen thuộc từ một hướng khác dâng lên.
- Hồng loan hỏa thường!
← Ch. 1242 | Ch. 1244 → |