← Ch.1276 | Ch.1278 → |
Thiên Thần lạnh lùng nói:
- Một thần tuổi thọ mới có mấy năm dám tuyên bố có thể trấn thủ Thần Tấn vương triều? Hôm nay bản Thiên Thần sẽ nuốt hết lực lượng tín ngưỡng của ngươi, giúp Bách Nhật Can Đầu của ta càng tiến bộ!
Người Dị Hình Vương bốc cháy ngọn lửa, vuốt khổng lồ thò ra hư không vỗ xuống. Bầu trời bị đốt đỏ.
Đây là một nhân vật cái thế, cường giả hiếm có trên mảnh đất này.
Phong Phi Vân không dám xem thường, tung ra quan tài hoàng thạch. Tà văn dày đặc trên quan tài, ấn ký đồ đằng lấp lánh ánh sáng phát ra Khí thế đáng sợ hơn cả Dị Hình Vương.
Quan tài hoàng thạch lơ lửng trên bầu trời, sấm sét ầm ầm, gió âm thổi phần phật, như quan tài chôn thần bay ra từ địa ngục U Minh.
Dị Hình Vương cảm nhận Khí thế lạnh băng nguy hiểm, đôi mắt khổng lồ mở to như hai ngôi sao rực lửa. Dị Hình Vương hét to, rút tay về, triệu hoán thiên thạch thần trụ dựng đứng trước mặt mình phòng thủ.
Thần trụ như rèn luyện từ nguyên khối thiên thạch.
Nhân vật cái thế như Dị Hình Vương có năng lực nhìn thấu nguy hiểm rất mạnh, nó cảm ứng được quan tài hoàng thạch nguy hiểm nên không làm liều.
Phong Phi Vân đứng trên bầu trời, cười nói:
- Dị Hình Vương, chẳng phải ngươi muốn lấy dương thần thái cực quái sao? Sao đột nhiên thụt lùi?
Các tu sĩ nhiều như biển, đa số không biết thân phận của Dị Hình Vương, chỉ dựa vào thể hình to lớn của nó suy luận là lão bất tử mấy trăm năm không xuất thế.
Một số tu sĩ thế hệ trước từng nghe truyền thuyết về Dị Hình Vương, biết là tồn tại siêu khủng bố. Một mình Dị Hình Vương có thể hủy diệt nguyên một cổ tiên giáo.
Lão nhân biết thân phận Dị Hình Vương lòng rất rung động, dù sao bọn họ nhìn ra được nó kiêng dè, điều này đại biểu cho cái gì? Không lẽ người trẻ tuổi mới hai mươi tuổi đã đến trình độ tranh phong với nhân vật cái thế có thể hủy diệt cổ giáo, môn phiệt sao?
Phương xa có một đám tu sĩ đặc biệt đứng xem. Trong đó tiểu cô nương bảy, tám tuổi môi hồng răng trắng, mắt chớp chớp.
Tiểu cô nương hậm hực nói:
- Tại sao đại đạo hái hoa này trở nên lợi hại như thế? Tức chết ta, hắn đánh ngang với lão già Dị Hình Vương!
Tôn giả thứ hai trong Dương giới cười nói:
- Xin tiểu công chúa đừng nói lung tung, cường giả như Phong Phi Vân dù cách ngàn, vạn dặm vẫn nghe thấy công chúa nói gì. Coi chừng hắn lại bắt tiểu công chúa, đánh mông người.
Tôn giả Dương giới thứ bốn cười nói:
- Lần trước tiểu công chúa trộm Huyết Thủ lệnh của Huyết Y vương phái người truy sát hắn đã kết thù, sẽ bị đánh mông cho xem.
Tiểu công chúa Dương giới sợ thật, cắn môi hồng, chột dạ hỏi:
- Hắn thật sự lợi hại vậy sao?
Tôn giả Dương giới thứ hai nói:
- Sức chiến đấu của Dị Hình Vương xếp năm hàng đầu trong Dương giới. Nếu huyết Y Vương không dùng binh khí trấn giới thì không thể trấn áp được nó. Phong Phi Vân giằng co với Dị Hình Vương chứng minh hắn có bản lĩnh đối kháng cùng nó.
Tôn giả Dương giới thứ bốn nói:
- Trước khi đi ra Huyết Nhân Vương dặn dò chúng ta phải lôi kéo quan hệ với nhân vật siêu phàm như Phong Phi Vân.
Tiểu công chúa Dương giới không cho là đúng:
- Tại sao phải nịnh nọt hắn?
Phong Phi Vân để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng tiểu công chúa Dương giới là tên trộm hái hoa xấu xa. Phải nói Phong đại thiếu gia tàn phá đóa hoa tương lai của Dương giới rất thảm.
Tôn giả Dương giới thứ hai sợ tiểu công chúa tiếp tục đối đầu với Phong Phi Vân, gã nói ra lý do thật:
- Đây là ý của vị tồn tại sâu trong hai giới Âm Dương.
Tiểu công chúa Dương giới thoạt trông có tám, chín tuổi nhưng tuổi thật không nhỏ chút nào, chẳng qua nàng lớn lên chậm nên nhìn hạt tiêu. Không thể xem tiểu công chúa Dương giới là con nít qua loa.
Tiểu công chúa Dương giới trợn to mắt, khó tin hỏi:
- Cái gì? Người Sáng giới cũng biết hắn?
Thần Tấn vương triều biết về hai giới Âm Dương chỉ là một góc nhỏ của nó, đi sâu vào Âm giới, Dương giới là trăm vạn dặm không giới hạn, cực kỳ nguy hiểm. Vua Dương giới, mẫu của âm giới không dám vào sâu bên trong, có nguy cơ sẽ chết.
Đồn rằng hai giới Âm Dương nối với khu vực rộng lớn vô ngần, không ai biết vùng đất đó là gì.
Thần Tấn vương triều biết về hai giới Âm Dương là do có người dùng đại thần thông mở một góc trong khu vực mênh mông, lộ ra hai cánh cửa bí ẩn. Có thể nói khu vực vua Dương giới, mẫu của âm giới cai quản chỉ khoanh tròn xung quanh hai cánh cửa này.
Người đại thần thông này được hai giới Âm Dương gọi là người Sáng giới, Âm giới, Dương giới do người đó sáng tạo ra.
Chỉ có vua Dương giới, mẫu của âm giới ngẫu nhiên liên lạc với người Sáng giới, phần lớn thời gian không liên lạc được.
- Nhưng... Nhưng huyết nhân thần quán của phụ vương nằm trong tay hắn.
Tiểu công chúa Dương giới sốt ruột muốn khóc, nàng thật muốn cắn Phong Phi Vân.
Tôn giả Dương giới thứ hai cười nói:
- Huyết nhân thần quán là họa không phải phúc.
***
Giọng Dị Hình Vương như sấm hừ lạnh một tiếng:
- Chỉ là một quan tài tà linh, e rằng bản thân ngươi không điều khiển nó được!
Dị Hình Vương nói đúng, nếu Phong Phi Vân không gom đủ năm thần y thì không thu phục nổi khí linh trong quan tài hoàng thạch.
Nhưng cái gì cũng có ngoại lệ.
Có người thừa dịp Phong Phi Vân giằng co với Dị Hình Vương đánh lén hắn. Một thanh kiếm khổng lồ quỷ khí bao bọc, âm trầm, kiếm khí vĩ đại tựa thần hồng xuyên suốt.
Mặt mày Phong Phi Vân âm trầm, hắn điều động lực lượng Thần Hỏa đại trận. Ba mươi sáu biển lửa sôi trào bắn ra ba mươi sáu cột lửa chói mắt tựa dòng sông đỏ.
Tu vi của Phong Phi Vân cao hơn giáo chủ Thái Dương tiên giáo, tạo nghệ trận pháp càng khủng. Phong Phi Vân phát huy ra uy lực Thần Hỏa đại trận mạnh mẽ hơn trong tay giáo chủ Thái Dương tiên giáo.
Ầm!
Chiến kiếm bị đánh bay ra ngoài.
Hư không vô tận bị ba mươi sáu cột lửa đánh thủng lộ ra ngôi mộ khổng lồ to như ngọn núi. Trước mộ dựng khối bi văn to lóe tia sáng bị cột lửa luyện hóa đỏ rực sắp hòa tan.
Mộ bia ngăn lại ba mươi sáu cột lửa, chậm rãi nguội.
Ảo ảnh phượng hoàng hiện lên trong mắt Phong Phi Vân, hắn ngước nhìn ngôi mộ trên bầu trời.
Phong Phi Vân cười nói:
- Thì ra là lão tổ tông của Bắc Minh phiệt. Không ngờ đường đường là Bắc Minh phiệt lại làm chuyện bắt gà trộm chó này.
Người mới đánh lén Phong Phi Vân là lão tổ tông của Bắc Minh phiệt, Bắc Minh Cầu Kiếm, quỷ vương tứ kiếp.
Phong Phi Vân rất hận Bắc Minh phiệt. Lúc trước Hỏa Thần doanh của Bắc Minh phiệt luyện hóa Thần Vương phủ thành duyên hải, Phong Phi Vân, Long Thương Nguyệt, già trẻ lớn bé trong Thần Vương phủ hầu như bị luyện chết. Sau đó Hỏa Thần doanh nhốt Nam Cung Hồng Nhan, luyện chết nàng trong thiên hỏa liệu nguyên đại trận. Mối thù sâu như biển này phải kéo nguyên Bắc Minh phiệt chôn cùng.
Dư nghiệt Bắc Minh phiệt chưa chết sạch lại đánh lén Phong Phi Vân.
Thù mới hận cũ cùng tính một lượt.
Phong Phi Vân lại dẫn động Thần Hỏa đại trận đánh ra ba mươi sáu cột lửa bắn hướng trận doanh Bắc Minh phiệt. Cột lửa rơi xuống đất hình thành ba mươi sáu hồ dung nham khổng lồ. Hàng ngàn vạn đệ tử Bắc Minh phiệt bị lửa đốt, luyện chết, tiếng gào thét thê thảm vang lên.
← Ch. 1276 | Ch. 1278 → |