← Ch.1290 | Ch.1292 → |
Diêu Cát chớp mắt nghịch ngợm, tuy nàng không thể áp chế quỷ khí hung mãnh trong người nhưng bộ dáng rất vui.
Chỉ mấy ngày có được lực lượng sánh bằng thành quả Diêu Cát khổ tu hai ngàn năm.
Cuộc đầu tư này bắt đầu có lời.
Phong Phi Vân lòng máy động:
- Đỉnh đệ tứ kiếp quỷ tà, vậy tức là nàng cũng sắp độ quỷ kiếp lần thứ năm?
Nghe Phong Phi Vân nói, Phong Phi Vân, Mao Ô Quy ở phía xa lòng run lên, giật mình nhìn Diêu Cát. Nếu Diêu Cát độ quỷ kiếp lần năm thì quá giỏi.
Quỷ tà đệ tứ kiếp và đệ ngũ kiếp khác nhau về bản chất, mặc dù cách có một kiếp nhưng là hai khái niệm.
Quỷ tà độ qua đệ tứ kiếp có tu vi Niết Bàn đệ nhất trọng thiên ngay, nhưng đây mới chỉ là bắt đầu. Tu vi càng tiến sâu thì lực lượng quỷ tà đệ tứ kiếp càng tăng lên.
Đỉnh quỷ tà đệ tứ kiếp mạnh đến cỡ nào thì không có khái niệm thống nhất.
Điều này liên quan đến thiên phú, căn nguyên quỷ hồn của quỷ tà.
Một số đỉnh quỷ tà đệ tứ kiếp chỉ ngang ngửa tu sĩ Niết Bàn đệ tam trọng thiên.
Một số ít quỷ tà hiếm hoi có thiên phú cường đại, căn nguyên quỷ hồn đặc biệt có thể giết tu sĩ Niết Bàn đệ thất trọng thiên ngay khi còn là quỷ tà đệ tứ kiếp.
Cùng là đỉnh đệ tứ kiếp nhưng sức chiến đấu khác nhau, một ở dưới đất, một trên trời.
Quỷ tà đệ ngũ kiếp hoàn toàn khác hẳn.
Đỉnh quỷ tà đệ tứ kiếp tối đa xưng quy vương trong Thần Tấn vương triều nhỏ bé, còn quỷ tà đệ ngũ kiếp thì có thể thành quỷ vương trong Trung Ương vương triều.
Đây là sự chênh lệch.
Thi tà đệ tứ biến và đệ ngũ biến cũng khác nhau.
Diêu Cát trầm ngâm giây lát, lắc đầu:
- Rất khó nói, dù sao đến đỉnh đệ tứ kiếp rồi hiếm có quỷ tà nào sinh ra thoát biến. Sản sinh căn nguyên quỷ hồn thì tu vi sẽ vẫn tăng lên. Đương nhiên quỷ tà sinh ra căn nguyên quỷ hồn trong một vạn quỷ tà chỉ có một, khả năng không lớn. Mọi chuyện chờ ta ổn định, củng cố tu vi trong thân thể mới biết kết quả.
Phong Phi Vân trầm ngâm, lục tìm trong ký ức, rất nhanh tìm ra vài thứ:
- Chỗ ta có một quyển Quỷ Hoàng bảo điển dành cho Quỷ Hoàng đệ lục kiếp tu luyện. Nếu nàng tu luyện Quỷ Hoàng bảo điển có lẽ sẽ tăng cơ hội sinh ra căn nguyên quỷ hồn.
- Xì!
Tất Ninh Soái lăn dưới đất ôm bụng cười to:
- Quỷ Hoàng đệ lục kiếp, lại còn Quỷ Hoàng bảo điển. Cười chết người, nếu ngươi có Quỷ Hoàng bảo điển Quỷ Hoàng đệ lục kiếp mới là lạ, ha ha ha ha ha ha!
Phong Phi Vân đá bay một cục đá vào miệng Tất Ninh Soái, chặn họng gã.
Mắt Diêu Cát chớp chớp, không thể tin chuyện có thật:
- Thật... Thật sự... Là Quỷ Hoàng đệ lục kiếp để lại... Quỷ Hoàng bảo điển?
Dù Diêu Cát là mẫu của âm giới nhưng nàng không có công pháp tu luyện nào. Trong Âm giới, cách tăng tu vi duy nhất của quỷ tà là nuốt quỷ tà khác, không còn cách nào khác.
Đa số quỷ tà đều cho rằng đây là cách tu luyện duy nhất của quỷ tà.
- Đương nhiên là có.
Đầu ngón tay Phong Phi Vân ngưng tụ một luồng linh quang nhập vào người Diêu Cát.
Diêu Cát chậm rãi khép mắt lại, trong đầu hiện ra quỷ văn thâm sâu như thiên thư cấm chế hiện ra trong não nàng. Khóe môi Diêu Cát cong lên, đây đúng là thần pháp quỷ tà tu luyện, huyền diệu đến cực độ.
Tất Ninh Soái, Mao Ô Quy thấy biểu tình của Diêu Cát thì biết có lẽ nàng được Quỷ Hoàng bảo điển thật. Một người một rùa giật mình, suýt rớt tròng mắt.
Đây là Quỷ Hoàng bảo điển do Quỷ Hoàng đệ lục kiếp truyền xuống, tại sao rơi vào tay Phong Phi Vân? Bởi vì một vị Quỷ Hoàng đệ lục kiếp là huynh đệ kết bái của Phượng Phi Vân, vừa là địch vừa là bạn, vừa huynh vừa đệ vừa là kẻ thù.
Trước khi hai người kết nghĩa huynh đệ đều đánh đối phương bị thương nặng, hộc máu. Sau khi kết bái lại đánh tiếp.
Mọi nguyên nhân chỉ vì Phượng Phi Vân nói mình sắp thành thân.
Nếu là huynh đệ tốt khác sẽ mừng cho đối phương, nhưng Quỷ Hoàng đệ lục kiếp thì khác. Quỷ Hoàng đệ lục kiếp cảm thấy Phượng Phi Vân trẻ tuổi, không nên thành thân. Huynh đệ thân cách mấy khi đã thành thân sẽ xa lạ, quan hệ không bằng trước kia. Cho dù thành thân cũng không nên cùng nhân loại hèn mọn.
Điều này khiến Quỷ Hoàng đệ lục kiếp khó chịu.
Quỷ Hoàng đệ lục kiếp tuyên bố nếu Phượng Phi Vân nhất định phải thành thân với nhân loại kia thì gã sẽ giết nàng.
Bởi vậy hai người từ bằng hữu tốt nhất trở thành kẻ thù, gặp mặt là đánh nhau, không đánh đối phương rụng răng thì khó chịu. Nói đến thật buồn cười, nhưng đây là nguyên nhân Quỷ Hoàng đệ lục kiếp và Phượng Phi Vân thành kẻ thù.
- Sớm biết như thế nên nghe theo lời hắn khuyên.
Phong Phi Vân lấy Quỷ Hoàng bảo điển ra, lòng nhớ đến huynh đệ xưa kia. Quá khứ như khói, kiếp trước như sương, buông tiếng thở dài.
Phong Phi Vân lắc đầu, không suy nghĩ nữa.
Phong Phi Vân giao cho Diêu Cát thuật pháp có thể giấu đi hơi thở, Sau đó đoàn người mang theo linh thạch ra khỏi Thiên quốc, lại đến thi thành của nữ ma.
Mới ra khỏi đường Thiên quốc Phong Phi Vân chợt cảm giác trong thi thành có hơi thở mạnh mẽ. Phong Phi Vân giương mắt nhìn hướng phát ra hơi thở. Chính giữa thi thành dựng đứng một tòa tháp cổ cao vút, thần tính cực hạn, ánh sáng bao phủ nguyên thi thành, tựa như thần tháp từ trên trời rơi xuống.
Hơi thở này... Hay Tiêu Nặc Lan bứng nửa tòa tháp Vạn Vật tháp đến đây?
Tháp cổ chọc trời không biết cao bao nhiêu vạn trượng, cao vút đâm mây, khổng lồ hơn một ngọn núi gấp trăm lần.
Đám người Phong Phi Vân cách khá xa nên thấy rõ là táp, nếu đứng gần còn tưởng là bất Chu sơn làm bằng sắt thép.
- Đây là hơi thở của Vô Lượng tháp.
- Hay nữ ma đã bứng Vô Lượng tháp khỏi mặt đất mang về thi thành?
Phong Phi Vân, Tiểu Tà Ma, Tất Ninh Soái, Long Thương Nguyệt từng tu hành trong Vô Lượng tháp, rất quen thuộc hơi thở này. Hơi thở không khiếp người nhưng làm người ta từ tận đáy lòng muốn vái lạy nó.
Như có thánh linh đứng trước mặt.
Vô Lượng tháp trong Vạn Vật tháp csắm ngược dưới đất, cửa tháp bên trên, đỉnh tháp bên dưới, muốn vào Vô Lượng tháp phải đi xuống lòng đất.
bây giờ Tiêu Nặc Lan dùng đại thần thông nhổ khỏi mặt đất, dựng đứng.
Có lẽ vì thời gian quá lâu hay vì quanh năm vùi dưới đất nên thân Vô Lượng tháp loang lổ, có chỗ dính bùn đất. Bảo tháp màu xanh các ngươi ố vàng, sắp mục rữa.
Hơi thở cổ xưa ập vào mặt.
Tất Ninh Soái rất hưng phấn:
- Đây là chí bảo không gì sánh bằng, nếu lấy được nó là sẽ vô địch thiên hạ.
Tất Ninh Soái xoa tay, rất muốn trộm Vô Lượng tháp. Nhưng nhìn kích cỡ Vô Lượng tháp, Tất Ninh Soái nghi ngờ bản thân không biết có vác nó nổi không.
Tất Ninh Soái hậm hực bỏ cuộc.
Diêu Cát nói:
- Đúng là rất ghê gớm, vượt qua tất cả thần binh Thần Tấn vương triều đã biết. Thần binh như thế cũng rỉ sét sắp vỡ ra, không biết đã tồn tại bao nhiêu năm.
Diêu Cát tu luyện thuật pháp Phong Phi Vân truyền dạy, ức chế hơi thở và khí tượng, nhưng quỷ khí vẫn cuộn trào trong cơ thể.
← Ch. 1290 | Ch. 1292 → |