← Ch.1320 | Ch.1322 → |
Nơi này chính là tử vong bí cảnh.
Tòa bí cảnh này dài rộng hơn hai vạn dặm, khá mênh mông. Trong không trung lơ lứng vô số cục đá to, có đá dài cỡ vùng núi, có chỉ lớn bằng nắm tay. Đây là chiến trường cải tạo từ bí cảnh cấp.
Kết cấu không gian nơi này không ổn định, khá giống với dị thú chiến cảnh trong Vạn Vật tháp.
Trong Đấu Chiến cung, trên ngọc bích hiện ra bóng dáng Mộng Thiên Vũ và Phong Phi Vân. Hai người đứng trong tử vong bí cảnh, cách nhau vài trăm thước.
Mộng Thiên Vũ mặc chiến giáp, ánh sáng linh tính bao phủ toàn thân, gã tựa như thiên thần.
Mộng Thiên Vũ cười khinh thường nói:
- Không ngờ ngươi ngốc vậy, thật sự vào tử vong bí cảnh. Hôm nay ta sẽ khiến bán yêu hèn mọn nhà ngươi kiến thức cái gì là lực lượng thật sự. Ngươi đạp nát cánh tay đệ tử Mộng gia chúng ta thì ta sẽ đạp nát mặt ngươi. Ngươi có tin không?
- Tin.
Phong Phi Vân thấy buồn cười:
- Nhưng chỉ có chiến thắng ngươi thì ta mới lấy lại vốn mười khối linh thạch từ Đấu Chiến cung, vì vậy ta không thể thua.
Đoạn đối thoại của hai người trong tử vong bí cảnh truyền ra khiến các tu sĩ xem cuộc chiến cười to. Bọn họ thấy bán yêu này nghèo điên rồi, sắp chết mà còn so đo mười khối linh thạch.
Một thiên kiêu Mộng gia cười nói:
- Bán yêu vốn nghèo, hãy tha thứ cho hắn.
- Bắt đầu!
Trong tử vong bí cảnh, người Mộng Thiên Vũ phát ra linh khí như nước cuộn trào bao phủ phạm vi mấyd ngàn thước thành bảo ấn. Mộng Thiên Vũ vung tay, bảo ấn đánh vào Phong Phi Vân, chấn vỡ các tảng đá to, uy lực chấn trời động đất.
Phong Phi Vân không đánh trả, thi triển thân pháp, tốc độ nhanh như sao xẹt nhảy lên cá tảng đá, né tránh công kích của bảo ấn.
Mộng Thiên Vũ hừ lạnh một tiếng:
- Tốc độ nhanh thật.
Mộng Thiên Vũ biến thành cái bóng như sao băng xuyên qua thiên thạch. Cơ thể Mộng Thiên Vũ đụng vào mấy tảng đá to, đã vỡ thành bột phấn, khí kình quanh người gã rất mạnh.
Mộng Thiên Vũ thể hiện tốc độ mau hơn Phong Phi Vân, tay gã cầm kinh kiếm cổ xưa, thân kiếm dày nặng khắc đạo văn. Mộng Thiên Vũ giơ kiếm chém xuống đầu Phong Phi Vân, kéo dòng sông kiếm dài ngàn thước.
Khí thế như hồng như đâm xuyên thiên địa.
Đám người đứng ngoài tử vong bí cảnh cảm nhận được lực lượng khủng bố từ nhát kiếm của Mộng Thiên Vũ. Mắt thấy Phong Phi Vân sắp bị kiếm đâm chết, nhưng mọi người hoa mắt, không biết hắn lấy đâu ra cây gậy đen thui gõ sau gáy Mộng Thiên Vũ.
Bóng gậy mau hơn, như tia sáng đen chợt lóe.
Ầm!
Mộng Thiên Vũ mới rồi còn oai phong giờ nằm sấp dưới đất, sọ bị đánh nát, da đầu hõm xuống. Mắt Mộng Thiên Vũ tràn đầy giật mình, gã không cam lòng muốn gượng người dậy.
- Nằm xuống!
Phong Phi Vân tung cước, lòng bàn chân ngưng tụ lốc xoáy vàng như một áng mây đè Mộng Thiên Vũ không thể nhúc nhích một li.
Ầm!
Phong Phi Vân đạp lên mặt Mộng Thiên Vũ, lực lượng cú đạp rất độc ác, đạp nát xương gò má Mộng Thiên Vũ, đầu suýt bị đạp bể.
Đơn giản, trực tiếp, Phong Phi Vân thật sự đạp vỡ mặt Mộng Thiên Vũ.
Bên ngoài tử vong bí cảnh, mọi người ngây ngốc nhìn, như hóa đá. Hình ảnh trên kính tượng ngọc bích quá máu me, thô bạo, vượt dự đoán. Một thiên chi kiêu tử của Mộng gia bị bán yêu đạp dưới chân, mặt lún xuống, máu chảy ồ ạt.
Mộng Thiên Vũ gào thét dưới chân Phong Phi Vân, thanh âm rất khó nghe, nhưng gã không thoát khỏi bàn chân hắn được.
Tu sĩ Mộng gia phát điên, đặc biệt là đệ thất thái thượng trưởng lão của Mộng gia. Mặt lão xanh mét, có nằm mơ cũng không ngờ bán yêu này đánh bại được Mộng Thiên Vũ. Chẳng lẽ Mộng gia phải dâng lên linh thạch, xin lỗi Bán Yêu Minh sao?
Đệ thất thái thượng trưởng lão Mộng gia rất muốn vả miệng mình.
Các tu sĩ Bán Yêu Minh vừa mừng vừa sợ, bọn họ siết chặt nắm đấm, lòng vô cùng vui sướng. Điều bọn họ không dám, cũng không làm được bây giờ Phong Phi Vân thực hiện nó, ngay trước mặt các tu sĩ. Phong Phi Vân đạp ngã Mộng Thiên Vũ, rất thỏa mãn.
Một 9d trẻ của Mộng gia la lên:
- Không tính, không tính! Rõ ràng là bán yêu chết tiệt đánh lén Sau lưng, nếu không thì Thiên Vũ đuường huynh tuyệt đối không thua!
Lam uyển Tinh chấp sự Đấu Chiến cung nói:
- Trong tử vong bí cảnh, chỉ cần đánh bại đối thủ, dùng cách gì cũng được.
lòng Lam uyển Tinh ngạc nhiên nhìn bán yêu trong tử vong bí cảnh, thầm khâm phục hắn. Dám đạp mặt Mộng Thiên Vũ, lá gan to thật.
Phong Phi Vân cười với mọi người bên ngoài tử vong bí cảnh, chân giẫm mạnh. Đầu Mộng Thiên Vũ bị đạp nát thành bãi máu.
- Phụt!
Đệ thất thái thượng trưởng lão Mộng gia tức hộc máu. Một bán yêu giết thiên chi kiêu tử thứ nhất của Mộng gia ngay trước mặt lão, còn mặt mũi nào mà sống?
Phong Phi Vân ném xác Mộng Thiên Vũ ra tử vong bí cảnh, hắn đứng bên trong nói:
- Thiên tài Mộng gia các ngươi nếu không phục thì vào đây đấu.
Ồn ào!
Một bán yêu định khiêu chiến cường giả toàn Mộng gia.
Tin tức lan nhanh khắp Đấu Chiến cung, quả là tin bom tấn. Nhiều người ngạc nhiên không nói nên lời, đương nhiên có người cười cho qua, cảm thấy là truyện cười, không xem là thật.
Có người rất tò mò chạy đến bên ngoài tử vong bí cảnh.
- Bán yêu này rất trẻ, chưa đến ba mươi tuổi nhưng có thể giết Mộng Thiên Vũ, có chút thực lực.
- Mộng gia sắp khóc, bị bán yêu khiêu khích.
- Bán yêu này quá to gan, nói sao thì Mộng gia là gia tộc cổ xưa truyền thừa tám vạn năm, nội tình khổng lồ. Đối đầu với Mộng gia chỉ có đường chết.
- Đã lâu không xuất hiện bán yêu nhiệt huyết như thế.
Rất nhiều tu sĩ tụ lại, đa số đến từ cổ tộc, phúc địa tiên môn. Có người quen thân với Mộng gia, cũng có kẻ thù không đội trời chung vui vẻ nhìn Mộng gia xấu mặt.
Mắt Mộng Tinh Hổ lạnh băng:
- Ta đi giết hắn!
Mộng Tinh Hổ siết chặt chiến kiếm, định lao vào tử vong bí cảnh lấy mạng Phong Phi Vân.
- Tinh Hổ đường huynh, ngươi là thiên tài đẳng cấp sử thi của Mộng gia, đối phó loại bán yêu này không cần ngươi ra tay, để ta giết hắn!
Mộng gia là địa tộc cổ xưa, nội tình thâm sâu, nhiều anh tài. Đã có sáu thiên tài đẳng cấp sử thi, mười mấy thiên tài có thiên phú rất gần thiên tài đẳng cấp sử thi, đều đến cực hạn Thiên Mệnh cảnh.
Giờ phút này, một anh tài đi vào tử vong bí cảnh. Anh tài này đã nắm giữ một chút quy tắc sinh tử, đến cảnh giới bán tôn chân nhân, sức chiến đấu rất mạnh mẽ, mạnh còn hơn Mộng Thiên Vũ, có thực lực chạy thoát khỏi tay chân nhân.
Nhưng chỉ hai giây anh tài này phơi thây trong tử vong bí cảnh, bị Phong Phi Vân dùng Kình Thiên Côn đánh nát bấy.
Phong Phi Vân nói:
- Mộng Tinh Hổ, ngươi là thiên tài đẳng cấp sử thi, có dám chiến đấu với ta trong tử vong bí cảnh không?
Phong Phi Vân đứng trong tử vong bí cảnh, tay cầm gậy thanh đồng nhỏ máu tí tách. Người Phong Phi Vân phát ra uy thế đáng sợ, thanh âm chấn đá lơ lửng trong bí cảnh lắc lư.
Một gậy đánh anh tài Mộng gia thành bùn, làm đam thiên kiêu Mộng gia hết hồn. Bán yêu này không dễ chọc.
Tu sĩ Bán Yêu Minh rất kích động. Mộng Thái Nhạc, Lý Lang, Diệp Tiểu Mục, Chiến Việt Danh bị thương nặng, mắt nóng cháy nhìn, máu sôi trào.
← Ch. 1320 | Ch. 1322 → |