← Ch.1322 | Ch.1324 → |
Mộng Tinh Long nói:
- Hắn đã chết.
Các tu sĩ Bán Yêu Minh khó chịu.
Một bán yêu trẻ nói:
- Người kia là ai? Sao kiêu căng quá vậy?
Mộng Tinh Long lạnh lùng liếc bán yêu kia, phất tay áo. Luồng gió bay ra hất bán yêu văng mấy trượng, té cái bịch dưới đất.
Trong vẫn thiên linh thạch ức chế, tu vi Mộng Tinh Hổ không phát huy được bao nhiêu lực lượng vậy mà Mộng Tinh Long có thể bắn ra luồng gió cách không hất bay tu sĩ Thiên Mệnh đệ bát trọng, tu vi này rất kinh khủng.
- Ta là ai? Ngươi không biết ta?
Mộng Tinh Long từng bước đến gần bán yêu bị gã hất bay, phun ra từng chữ:
- Ta là ca ca ruột của Mộng Tinh Hổ, Mộng Tinh Long. Bán yêu chết tiệt dám phế tu vi của đệ đệ ta, một trăm bán yêu chết cũng không đền nổi!
Mộng Thái Nhạc thấy sát khí trong mắt Mộng Tinh Long, nói:
- Mộng Tinh Long, ngươi định làm gì? Chỗ này là Đấu Chiến cung, ngươi dám giết người?
Mộng Tinh Ngân từ phía sau đi lên:
- Thái Nhạc, ngươi là đệ tử của Mộng gia ta sao có thể nói giúp bán yêu?
Mộng Tinh Ngân đến gần Mộng Thái Nhạc, bàn tay lóe tia sáng lạnh vỗ nhẹ vai gã. Bàn tay Mộng Tinh Ngân chứa ám kình, vỗ hai cái vào vai Mộng Thái Nhạc, miệng gã chảy vệt máu, nội tạng bị chấn nát.
Mộng Tinh Long, Mộng Tinh Ngân đến, mạnh mẽ ức chế Khí thế của Bán Yêu Minh.
Nhiều tu sĩ tụ tập bên ngoài tử vong bí cảnh, có nhiều động thiên, tiên phủ cổ xưa thầm lắc đầu. Mộng gia dù gì là đại tộc truyền thừa xa xưa, mây bán yêu không đối kháng nổi, hôm nay sẽ bị máu me trấn áp.
Bán yêu trong tử vong bí cảnh mặc dù mạnh nhưng không phải đối thủ của Mộng Tinh Long. Huống chi Mộng gia trừ Mộng Tinh Long ra có Mộng Tinh Ngân, đều là cực hạn Thiên Mệnh cảnh, sức chiến đấu trong Thiên Mệnh cảnh là vô địch.
Thiên tài đẳng cấp sử thi đến sơ kỳ Thiên Mệnh đệ cửu trọng đã đánh đâu thắng đó, huống chi Mộng Tinh Long, Mộng Tinh Ngân là đỉnh Thiên Mệnh đệ cửu trọng, sức chiến đấu đánh ngang tay với chân nhân bình thường.
Mộng Tinh Long lạnh lùng cười:
- Ta sẽ không giết người trong Đấu Chiến cung, nhưng phế tu vi của mấy bán yêu thì dễ như trở bàn tay.
Lực lượng của Mộng Tinh Long bị vẫn thiên linh thạch ức chế nhưng vẫn rất hung mãnh, chân giẫm đất chân vỡ một khối ngọc thạch. Mộng Tinh Long như mãnh hổ lao ra, đấm vào đan điền của bán yêu trước mặt.
Nắm đấm bắn ra ánh sáng trắng, bóng quyền càng lúc càng lớn như ngưng tụ thành khối thần thiết.
- Mộng Tinh Long, ngươi khinh người quá đáng!
Có tám cường giả trong bán yêu tu vi Thiên Mệnh đệ cửu trọng định đỡ Mộng Tinh Long công kích.
Ầm!
Tám bán yêu tu vi Thiên Mệnh đệ cửu trọng cùng hộc máu, văng ra ngoài, không đỡ nổi cú đấm của Mộng Tinh Long.
- Một đám con kiên, các ngươi không tưởng tượng nổi lực lượng của thiên tài đẳng cấp sử thi!
Giáp cổ trên người Mộng Tinh Long phát ra ánh sáng thánh mờ nhạt, nắm đấm như ngôi sao, lực lượng càng đáng sợ hơn. Mấy tiền bối có mặt đều tuht lùi.
Bán yêu đứng đối diện Mộng Tinh Long sợ hãi mặt không còn chút máu, miễn cưỡng nổi lên can đảm muốn liều mạng với gã.
Bỗng một thân hình tuấn tú tiêu sái đứng trước mặt Mộng Tinh Long, đôi mắt đỏ nhạt, Khí thế ngông cuồng, đôi tay sinh ra các đoàn lửa ngưng tụ thành áng mây đẩy ra ngoài.
Ầm!
Nắm đấm của Mộng Tinh Long như đánh vào vách sắt, lực lượng nóng cháy khủng bố đẩy ngược vào nắm đấm hất gã bay ra. Mộng Tinh Long thụt lùi mấy chục thước mới đứng vững.
Mộng Tinh Long nhìn nắm tay bị đốt khét, lại nhìn người trẻ tuổi anh tư hiên ngang, gã nhíu chặt mày.
Phong Phi Vân thu về ngọn lửa trên tay, ngạo nghễ nhìn Mộng Tinh Long:
- Thiên tài đẳng cấp sử thi cũng chỉ có vậy.
Các tu sĩ Bán Yêu Minh ngây người Sau đó mừng như điên, biết Phong Phi Vân chiếm ưu thế trong đòn công kích vừa rồi, đẩy Mộng Tinh Long văng ra ngoài. Trời, sức chiến đấu của Phong huynh đệ quá lợi hại.
- Ai nói trong bán yêu không có cường giả? Phong huynh đệ là cường giả trong bán yêu chúng ta, vô địch cùng cảnh giới.
Một thiếu nữ Bán Yêu Minh xinh đẹp bưng linh trà đến cho Phong Phi Vân, mắt xấu hổ nhìn hắn. Thấy Phong Phi Vân nhận ly trà, thiếu nữ đỏ mặt cúi đầu.
Phong Phi Vân uống một hớp, đưa lại ly trà:
- Đa tạ.
Thiếu nữ Bán Yêu Minh xinh đẹp vừa mừng vừa sợ, trước giờ không ai nói cảm ơn nàng, gò má hây hồng.
Thiếu nữ Bán Yêu Minh xinh đẹp ấp úng nói:
- Phải đánh bại đám thiên kiêu Mộng gia. Trong Mộng gia có rất nhiều bán yêu nô, có bị đưa vào mỏ. Nếu xinh đẹp sẽ bị đưa đi động điếm ti tiện, bị đối xử không bằng cả nô lệ. Ngươi phải đánh bại họ, cho họ biết trong chúng ta có cường giả, không phải sinh vật ti tiện ai muốn nhục nhã cũng được!
Mắt thiếu nữ ngấn lệ, nàng xem Phong Phi Vân là anh hùng trong lòng, nàng không hy vọng anh hùng thua vào tay đám thiên tài Mộng gia.
Các tu sĩ Bán Yêu Minh im lặng, siết chặt nắm tay, nghiến răng. Bọn họ xem như khá mạnh trong bán yêu, có thể tham gia Bán Yêu Minh, sống tốt hơn. Còn rất nhiều bán yêu sống cảnh thê thảm hơn bọn họ gấp chục, trăm lần như sống trong địa ngục.
Phong Phi Vân nghiêm túc nói:
- Các người yên tâm, trong cùng thế hệ chưa ai đánh bại được ta.
Mộng Tinh Long hừ lạnh một tiếng:
- Thật cuồng vọng.
Mộng Tinh Long co nắm tay, nói:
- Mới rồi ta thậm chsi không dùng ba phần sức mạnh, nếu ta dốc hết sứ thì trong vòng mười chiêu sẽ hoàn toàn đánh bại ngươi!
- Vậy sao? Thế thì vào trong tử vong bí cảnh đấu đi.
Phong Phi Vân không nhìn thẳng Mộng Tinh Long, hắn đến trước mặt mỹ nữ chấp sự của Đấu Chiến cung.
Phong Phi Vân hỏi:
- Cô nương, bây giờ ta thắng được bao nhiêu linh thạch?
- Liên tục thắng ba trận, tổng cộng mười bảy khối linh thạch. Trừ mười khối linh thạch hai trận khác, cộng mười khối linh thạch ngươi đặt cọc trong Đấu Chiến cung, nếu ngươi từ bỏ trận đấu tiếp theo thì được sáu mươi khối linh thạch.
Lam Uyển Tinh kín đáo khuyên Phong Phi Vân đừng đánh với Mộng Tinh Long, dù sao gã liên tục thắng mười tám trận trong Đấu Chiến cung, thực lực siêu mạnh. Lam Uyển Tinh rằng Phong Phi Vân không đấu lại Mộng Tinh Long, hiếm có thiên kiêu nào liên tục thắng mười tám trận trong Đấu Chiến cung,
Phong Phi Vân bất mãn nói:
- Mới có một chút?
Khuôn mặt Lam Uyển Tinh xinh đẹp lạnh lùng nói:
- Nếu ngươi thắng trận tiếp theo sẽ được tám mươi khối linh thạch ngay.
- Được rồi.
Phong Phi Vân lại ký hiệp nghị sinh tử, đi vào tử vong bí cảnh.
Mộng Tinh Long không sợ Phong Phi Vân, gã nhanh chóng ký hiệp nghị sinh tử. Đi vào tử vong bí cảnh không còn bị vẫn thiên linh thạch ức chế, người Mộng Tinh Long dâng lên Khí thế ngập trời như thần long xuất thế, bễ nghễ bát phương.
Sóng linh khí mắt thường trông thấy khuếch tán từ người Mộng Tinh Long như vằn nước dao động trong hư không. Mộng Tinh Long vươn một ngón tay chỉ hư không, sóng kiếm thô một thước đâm vào Phong Phi Vân.
- Mộng huyền kiếm ba!
Đây là bảo quyết của Mộng gia, uy lực rất lớn, do đại hiền giả Mộng gia sáng tạo lúc về già. Vị đại hiền giả tu vi thông thiên, từng dùng một kiếm ba đánh nát sao băng vực ngoại.
← Ch. 1322 | Ch. 1324 → |