← Ch.1336 | Ch.1338 → |
- Nhưng nói sao thì địa vị của Mộng gia sẽ tăng mảng lớn trong Quý vực, nhìn đi, đám lão tổ Mộng gia cười ngoác mang tai.
Đội đón dâu rất nhanh rời khỏi Vực thành Quỷ vực, thông qua cổ trận đài đi Cửu Tiêu tiên thành. Mấy lão tổ Mộng gia may mắn được chọn vào đội đưa dâu, cùng đi Cửu Tiêu tiên thành.
Đây là tòa tiên thành lơ lửng trên chín tầng trời, chính giữa có một ngọn núi treo cao dài mấy ngàn dặm. Núi bị đảo ngược, bên trên là Vực thành trung tâm Cửu Tiêu tiên thành, các tòa tiên cung, thành bảo nối liên miên. Có nhiều tiên cung, tiểu thành, phật tháp, cổ lâu, tường gãy lơ lửng xung quanh Cửu Tiêu tiên thành, khuếch tán ra ngoài. Nơi này phồn hoa hưng thịnh.
Vực thành Quỷ vực đã tiên linh đại khí nhưng không sánh bằng chỗ này.
Đây đúng là tiên thành thật sự.
Lai lịch của Lưu Tô Tử không nhỏ, nàng không che giấu thân phận của mình. Lưu Tô Tử mặc áo tím, mặc đồ nam, nghênh ngang mang theo đám hộ vệ, người hầu nâng sính lễ dày nặng đến chúc mừng. Phong Phi Vân giả làm tùy tùng bình thường trà trộn vào đội tặng quà của Lưu Tô Tử. Da Phong Phi Vân vàng vọt, bộ dạng bình thường.
Hôm nay có rất nhiều đại nhân vật tiến đến chúc mừng, toàn là thanh niên tài tuấn thuộc đại thế lực ngang ngửa Cửu Tiêu tiên thành. Trong đó có nhiều người không nhận được thiệp cưới, tặng nhiều tiền bối đến Cửu Tiêu tiên thành để tham gia hôn lễ của thiếu thành chủ.
Một lão nhân mặc đồ quản gia ngăn nam nhân mặc giáp hoàng kim lại:
- Vị công tử này, người không có thiệp mời, không thể vào trong.
Tuy nam nhân đưa nhiều tiền biếu toàn là linh khí quý hiếm, nhưng không có thiệp cưới thì không được cho vào.
Một nam nhân trung niên từ sử dụng nam nhân mặc giáp hoàng kim đi ra, các ánh ưlả đan xen trên người gã hình thành văn ấn rồng lửa.
Nam nhân trung niên định giết lão quản gia:
- Nhà ngươi mù mắt chó sao? Công tử nhà chúng ta là thiếu chủ Hoàng Kim thánh phủ, ngày hôm qua biết thiếu thành chủ Cửu Tiêu tiên thành thành hôn nên đến cchú mừng. Ngươi không nhận ra công tử nhà chúng ta, cố ý muốn chết đúng không?
Lão quản gia, đám người hầu phụ trách nghênh đón khách quỳ dưới đất, run bần bật:
- Cái gì? Thì ra là thiếu chủ Hoàng Kim thánh phủ, mời vào, mau mời vào!
Hoàng Kim thánh phủ là siêu đại thế lực, có thể hiệu lệnh mười phương. Lão bộc như lão quản gia không đắc tội nổi.
Sau khi thiếu chủ Hoàng Kim thánh phủ đi vào lại có rất nhiều đại nhân vật không nhận được thiệp mời tiến đến, địa vị thấp nhất là con cái vực chủ một phương. Lão quản gia, đám người hầu phụ trách nghênh đón khách quỳ tê đầu gối.
Rất nhiều đại nhân vật đến, bình thường hầu như không thấy mặt. Như Hoàng Kim thánh phủ, Vô Thọ tinh cung đều có truyền nhân kiệt xuất đến tham gia. Con cái cảnh chủ một phương cũng đến, mang quà quý giá.
Lão quản gia cảm thấy vụ việc kỳ lạ:
- Thật là lạ, dù lúc thiếu thành chủ cưới chính thê cũng không có nhiều đại nhân vật đến viếng như vậy. Lần này chỉ cưới một tiểu thiếp, còn là nữ nhân tiểu gia tộc, thiếu thành chủ đã dặn làm điệu thấp, không ngờ vẫn có nhiều tu sĩ đến chúc mừng. Chuyện rất kỳ lạ.
Một người hầu lên tiếng:
- Thiếu chủ kinh tài tuyệt diễm, quen biết nhiều, khiến nhiều đại nhân vật đến tham gia cũng là chuyện bình thường. Hơn nữa Cửu Tiêu tiên thành chúng ta trong mười hai cảnh tây nam cũng nổi tiếng như cồn, có nhiều đại nhân vật đến chúc mừng là chuyện bình thường.
Lão quản gia gật gù, cảm thấy đây là chuyện tốt. Dù sao các đại nhân vật đưa tiền biếu toàn là báu vật hiếm thấy.
Lão tổ Mộng gia thấy nhiều đại nhân vật đến thgì rất hãnh diện, cảm giác thành chủ Cửu Tiêu tiên thành chú trọng Mộng gia mình, mời nhiều khách khứa đến, toàn tồn tại Mộng gia phải ngước nhìn.
Lão tổ Mộng gia rất vui sướng, vuốt râu:
- Thiếu thành chủ chú trọng Lăng Yến như thế tương lai Mộng gia sẽ vượt lên cao.
Trong đầu lão tổ Mộng gia tưởng tượng cảnh Mộng gia xưng hùng Quý vực, đời đời phồn vinh.
Lúc này Lưu Tô Tử dẫn theo đội tặng quà đến phủ thiếu thành chủ. Lão quản gia tiếp khách lần này học ngoan, không hỏi đối phương mà trực tiếp ghi số tiền biếu rồi cho qua.
Hôm nay toàn là con cái bá chủ một phương đến tham gia, lão bộc như lão không tư cách hỏi han.
Trong đội tặng quà chỉ có Phong Phi Vân và một lão nhân đi theo sau Lưu Tô Tử vào trong phủ, tham gia tiệc rượu của thiếu thành chủ Cửu Tiêu tiên thành.
Sau khi vào phủ, Lưu Tô Tử gặp vài người quen, toàn là thiên kiêu thế hệ trẻ. Ví dụ thiếu chủ Hoàng Kim thánh phủ, thánh nữ Thủy Nguyệt thiên cảnh, tỷ đệ song sinh Vô Thọ tinh cung. Còn con cái vực chủ thì tự động tụ tập một bên, vì thân phận, địa vị của bọn họ không đủ ngang hàng với đám người Lưu Tô Tử. Ngẫu nhiên có người tới gần hành lễ chào.
Phong Phi Vân và lão nhân đứng trong đội người hầu, cách xa vài trăm thước, không thể vào trong bàn tiệc, đứng xe nhìn náo nhiệt. Những thiên kiêu ai nấy là rồng phượng trong cõi người, nam khí vũ hiên ngang, nữ đẹp như tiên.
Đặc biệt Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ, tiên quang quanh người, xinh đẹp tuyệt trần, cho cảm giác không ăn nhân gian khói lửa. Phong Phi Vân nhìn Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ, hắn thẫn thờ một lúc, có cảm giác rất quen.
Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ đứng dưới đất nhưng cho cảm giác không chân thật, như tiên nữ tùy thời bay lên trời.
Nhiều thiên tài tuấn kiệt hành lễ với Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ, biểu tình tôn kính, tôn trọng. Trong đó có một số lão nhân tu vi sâu không lường được.
Lão nhân đứng bên cạnh Phong Phi Vân là Lưu Tô Tử mời từ vực chủ chủ Quý vực, nghe nói lai lịch không nhỏ. Lão nhân luôn nhắm mắt ngồi bên cạnh Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn cũng không nhìn thâu tu vi của lão nhân được, biết đối phương chính là cao nhân tiền bối nên hắn không bắt chuyện nhiều.
Lão nhân chợt mở mắt ra, nhìn Phong Phi Vân:
- Đó là thánh nữ của Thủy Nguyệt thiên cảnh.
Phong Phi Vân hỏi lại:
- Thủy Nguyệt thiên cảnh?
- Đó là vô thượng thánh địa, do Thủy Nguyệt Tiên Nữ khai sáng. Chỉ mới sáng lập một vạn sáu ngàn năm nhưng địa vị Thủy Nguyệt thiên cảnh bây giờ ngang hàng với những nhân tổ động thiên truyền thừa ức vạn năm. Cá đời Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ có địa vị không tầm thường trong Trung Ương vương triều thứ sáu, nhiều đại hiền giả Vũ Hóa cảnh cung kính với bọn họ.
- Thủy Nguyệt Tiên Nữ... Thủy Nguyệt Tiên Nữ...
Phong Phi Vân thẫn thờ như hồn lìa khỏi xác, miệng lầm bầm cái tên này. Tim Phong Phi Vân đau nhói, nhớ đến ký ức đau khổ.
Tâm lý một người mạnh cách mấy luôn có vài thứ đánh gục được họ.
Lão bộc kia liếc Phong Phi Vân, cảm thấy phản ứng của hắn thế là bình thường. Dù sao tu vi, địa vị của Thủy Nguyệt Tiên Nữ như thần linh, mọi người ngước nhìn, rất nhiều đại hiền giả Vũ Hóa cảnh mỗi ngày vái lạy tượng đá của nàng. Một người trẻ tuổi nghe danh hiệu Thủy Nguyệt Tiên Nữ kích động đến run rẩy là rất bình thường.
Hai tay Phong Phi Vân siết chặt, móng tay đâm vào da thịt. Phong Phi Vân nhìn chằm chằm Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ, cuối cùng đã hiểu tại sao khi nhìn nàng hắn thấy rất quen. Bởi vì Thủy Nguyệt thiên cảnh thánh nữ tu luyện chung công pháp với Thủy Nguyệt Đình, Tâm Ngự Tĩnh Tâm Kiếm Điển.
← Ch. 1336 | Ch. 1338 → |