← Ch.1396 | Ch.1398 → |
Phi Viện công chúa thốt lời:
- Tế chết!
Phi Viện công chúa cầm yêu châu trong tay, ánh sáng rực rỡ như ngôi sao.
yêu thi trong thành sắt bị đổ hết vào tu sĩ yêu tộc.
Sắp tế chết, ngưng tụ thánh hồn lưu lạc trong thiên địa.
Trong đống xác chết, bà lão đang giả chết đột nhiên bật dậy, cơ thể già khú đế vậy mà chạy siêu mau. Chớp mắt bà lão chui vào cánh cửa mộ táng Bạch Chu thánh tổ, giộng cây gậy, đi cực nhanh.
- Có người lẫn vào tế phẩm xác chết xông vào mộ táng thánh linh!
Nhiều cường giả yêu tộc, cường giả nhân loại ở phía xa thấy bà lão bò ra từ đống xá chết chạy vào cánh cửa mộ táng.
- Là bà bà bán tin tức!
Nhiều tu sĩ nhân loại mau tin tức của bà lão nhận ra ngay, ai nấy nghiến răng. Bà lão này rất gian xảo, trà trộn vào tế phẩm xác chết, muốn nhanh chân đến trước.
Nhiều người cho rằng bà lão bán tin tức vì muốn dụ cường giả nhân loại đến đây, còn bà lão thì thừa dịp loạn nhảy vào mộ táng thánh linh.
Có người thấy một yêu thi cụt đầu bò vào mộ táng Bạch Chu thánh tổ:
- Ủa? Các ngươi nhìn kìa, yêu thi kia không có đầu mà đang bò vào mộ táng thánh linh. Cái này... Thật là khó tin.
Một tiên hiền yêu tộc giỏi thiên nhãn thuật pháp nhìn xác chết, lạnh lùng nói:
- Trong yêu thi có vật sống, cũng xông vào mộ táng thánh linh.
Nữ yêu tinh người khoác áo lụa đỏ gợi cảm, mắt lạnh băng, vóc dáng đẫy đà, ngực to, mông vêu lấy vô thượng chiến kiếm ra, nửa quỳ dưới đất.
Nữ yêu tinh nói:
- Thuộc hạ có tội! Xin công chúa điện hạ cho phép thuộc hạ lập công chuộc tội, vào mộ táng thánh linh giết bọn chúng!
Nữ yêu tinh tên Tuyết Lang, là nàng trông coi tòa thành sắt, bây giờ trong yêu thi ẩn núp vật sống đi vào mộ táng Bạch Chu thánh tổ trước, nàng phải gánh trách nhiệm.
Phi Viện công chúa đứng trong không trung, tay cầm yêu châu trắng, từng lũ thánh hồn chảy vào yêu châu, khiến người nàng càng thánh khiết rực rỡ, như điêu khắc bằng tiên ngọc.
Phi Viện công chúa lạnh nhạt nói:
- Đi đi.
Tuyết Lang đại nhân dẫn mấy trăm cường giả yêu tộc xuyên qua hố thánh tế chết lao vào mộ táng Bạch Chu thánh tổ.
Phong Phi Vân vọt qua cửa mộ táng Bạch Chu thánh tổ, bước lên con đường lót nền bạch ngọc. Phong Phi Vân bay ra khỏi yêu thi tiến vào sâu trong mộ táng thánh linh.
Kiếp trước Phong Phi Vân không tiếp xúc bất cứ thứ gì liên quan thánh linh, trước kia hắn chưa từng nghi ngờ điều này. Phong Phi Vân cho rằng thánh linh là tồn tại huyền diệu khó giải thích, chuyện gì liên quan đến thánh linh không thể ước chừng. Nhưng bây giờ Phong Phi Vân bắt đầu thấy nghi ngờ.
Kiếp trước Phong Phi Vân là cường giả Vũ Hóa đệ cửu trọng, càng là đệ nhất cường giả đại lục sao có thể không tiếp xúc thứ nào liên quan thánh linh?
từ xưa đến nay không thiếu thánh linh được sinh ra, nhiều thời đại hưng thịnh nhất đều có thánh linh người trẻ tuổi. Có một ít thịnh thế có mấy thánh linh cùng ra đời.
Phượng hoàng yêu tộc là bốn yêu tộc đỉnh cao nhất, tộc quần truyền thừa cổ xưa nhất, không thiếu thánh linh trong lịch sử. Chẳng lẽ những phượng hoàng tiền bối đẳng cấp thánh linh không để lại chút gì liên quan thánh linh sao?
Thánh linh phù lục, thánh linh dụng cụ, thánh linh huyết dịch, thánh linh y quan, thánh linh đạo nghĩa...
Phong Phi Vân càng lúc càng cảm thấy kỳ lạ. Kiếp trước Phong Phi Vân không tiếp xúc thứ gì liên quan thánh linh, chỉ nghe nói về thánh linh. Phong Phi Vân chưa từng thấy một lũ hơi thở thánh linh, điều này không bình thường.
Phong Phi Vân càng nghĩ càng thấy kiếp trước phủ sương mờ, không chân thật.
Không lẽ kiếp trước hắn chưa từng suy nghĩ đi đào mộ thánh linh sao?
Vào mộ táng thánh linh nhưg tiến vào thế giới nội thiên địa. Một con đường thông thiên diễn sinh ra, xa xôi không thấy cuối.
Thiên địa trắng xoa, con đường dưới chân càng lúc càng nhỏ hẹp, lạnh lẽo, không biết kéo dài tới chỗ nào.
Bà lão chạy mau còn hơn thỏ, không biết bà lão đã đến đâu.
Chỗ này trống không chẳng có gì, nhưng Phong Phi Vân cảm nhận rõ ràng có nguy hiểm. Phong Phi Vân triệu hoán Thiên Tủy Binh Đàm ra biến thành cây trường mâu, chân đạp luân hồi tật tốc dọc theo con đường ngọc thạch lao vào trong mộ táng Bạch Chu thánh tổ.
Tốc độ của Phong Phi Vân rất nhanh, một giây vượt mây trăm dặm. Nhưng Phong Phi Vân chạy nhanh ba tháng trời mà con đường không có cuối.
- Không biết vào ảo cảnh? Hoặc vào trận pháp chân trời trong gần tấc?
Không thể phỏng đoán mộ táng thánh linh bằng ánh mắt người bình thường, chuyện gì không thể xảy ra đều có thể tại đây.
Phong Phi Vân dừng bước, vận chuyển Phượng Hoàng Thiên Nhãn muốn xem xét hư vọng xung quanh. Nhưng dùng Phượng Hoàng Thiên Nhãn không khác gì nhìn bằng mắt thường, không có ảo cảnh, không trận pháp chân trời trong gần tấc.
- Không uổng là mộ táng thánh linh, muốn vào đã khó thế này.
Trực giác cho Phong Phi Vân biết mắc xích nào đó có vấn đề, nếu không luân hồi tật tốc bay ba tháng không thể nào chưa vào được cửa mộ táng.
Sau lưng Phong Phi Vân vang tiếng xé gió, có rất nhiều cường giả đuổi theo từ phía sau.
Thủ lĩnh là nữ yêu tinh mặc lụa đỏ, tóc trắng tỏa sáng, vóc dáng nóng bỏng, ngực to mông vêu. Nữ yêu tinh dẫn mấy trăm cường giả yêu tộc xuất hiện trên đường thông thiên, cách Phong Phi Vân xa ôi. Nhìn từ xa như có đám kiến chạy nhanh trên con đường ngọc thạch.
- Là tu sĩ yêu tộc!
Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn nhì ntạn cùng đường ngọc thạch, thấy bóng yêu bên ngoài hư không xa xôi.
Cùng lúc đó, đám cường giả yêu tộc cũng thấy Phong Phi Vân.
Tuyết Lang đại nhân nói:
- Đuổi theo ba tháng rốt cuộc bắt kịp hắn!
Tuyết Lang đại nhân đột nhiên tăng tốc độ gấp mười lần, lao lên trước nhất, cách hư không chỉ một cái vào Phong Phi Vân. Một cột sáng lao tới.
Nữ yêu tinh này tu vi cực kỳ mạnh, nàng điểm ra luồng sáng chứa lực lượng kinh khủng vô tận. Hư không rung bần bật.
Cách hư không àm bộc phát ra lực lượng cường đại như thế, có lực lượng quy tắc hiện ra trên cột sáng như tia điện quấn quýt nhau trên cột sáng.
- Phượng hoàng liệt thiên!
Người Phong Phi Vân bốc cháy lửa hừng hực, bàn tay sinh ra ngọn lửa đỏ thẫm biến thành vuốt phượng hoàng to lớn, phát ra lực công kích gấp năm, sáu chục lần xé rách cột sáng.
Phong Phi Vân bay nhanh ra sau, cánh tay nhỏ một gitọ máu:
- Mạnh quá!
Tu vi của Tuyết Lang đại nhân chắc chắn hơn Niết Bàn đệ tam trọng thiên.
Tốc độ của Tuyết Lang đại nhân siêu mau, dù Phong Phi Vân thi triển luân hồi tật tốc tuyệt đối không nhanh bằng nàng, bị đuổi kịp là chuyện sớm hay muộn.
Phong Phi Vân nhìn hai bên đường ngọc thạch, sương mù giăng khắp lối, không thấy rõ thứ bên ngoài mười trượng. Nhưng Phong Phi Vân cảm nhận được nguy hiểm trong sương mù, bước vào đó thì khó đoán là phúc hay họa.
Ầm!
Lại một khí thế khủng bố từ đằng sau ập đến.
Đây là một cột sáng, đường kính thô cỡ một tháng, hình dạng rất sống sóng kiếm kéo cái đuô idài vài trăm thước chém vào lưng Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cắn răng quay sang trái, nhảy ra đường bạch ngọc, lao vào sương mù mờ mịt.
Ầm!
Sóng kiếm đánh vào đường bạch ngọc phát ra uy lực to lớn, xé rách sương mù mấy trăm dặm xung quanh. Nhưng rất nhanh sương mù khép lại thành tấm mành mỏng.
← Ch. 1396 | Ch. 1398 → |