← Ch.1457 | Ch.1459 → |
- Dù sao liên quan hưng suy của gia tộc mấy ngàn năm, không thể không cẩn thận, có chết một ít đệ tử ưu tú cũng còn trong phạm vi chấp nhận.
Cửu Thiên tiên nữ đã vẽ tranh khung trời xong, hình ảnh như tiên cảnh, như có thế giới tồn tại thật sự, sống động như thật, rất đẹp đẽ.
Trên bức tranh mỗi cảnh, mỗi vật tựa như có sự sống. Ai nhìn cũng thấy rung động tâm hồn, tựa như nhìn xuống một thế giới.
Mặc dù chỉ là một bức tranh lại ẩn chứa đạo của Cửu Thiên tiên nữ.
Đám tu sĩ thế hệ trẻ không lĩnh ngộ được đạo cảnh trong tranh. Chỉ có thế hệ trước là nhìn ra manh mối, lòng rung động cảm thán.
- Đạo cảnh của nàng cao sâu như thế, trong lòng đã có thể bao dung thế giới!
- Bức tranh khung trời này nếu đấu giá sẽ bán được giá trên trời.
- Đây là báu vật vô giá, ẩn chứa đao kình vô thượng. Huống chi do Cửu Thiên tiên nữ vẽ, sẽ có một đống người giành giật.
Có thị nữ dâng tờ giấy trắng ấn tranh khung trời từ hư không xuống, bức 'khung trời thế giới' in trên cuộn tranh.
Cửu Thiên tiên nữ chậm rãi cuộn tranh lại, trên tranh toát ra mùi thơm hấp dẫn.
Động tác Cửu Thiên tiên nữ ưu nhã, thân hình thướt tha. Hai tay Cửu Thiên tiên nữ cầm cuộn tranh đưa cho Cố Bát thiếu gia.
Cửu Thiên tiên nữ mỉm cười nói:
- Công tử nghiền mực cực khổ, xin tặng một cuộn tranh.
- Có thể nghiền mực cho tiên nữ là vinh hạnh của Cố ta, không khổ, không khổ, không hề cực khổ.
Cố Bát thiếu gia mừng rỡ cẩn thận nâng tranh khung trời trong tay như cầm chí bảo.
Cố Bát thiếu gia nói:
- Tại hạ to gan mời tiên nữ đến linh đảo, Cố bát muốn tự mình rót một ly rượu cho tiên nữ.
Cố Bát thiếu gia muốn mượn thế của Cửu Thiên tiên nữ đánh gục nhóm người Lưu Tô Tử, Cố Cửu thiếu gia hoàn toàn.
Cửu Thiên tiên nữ nhẹ gật đầu đồng ý lời mời, giáng xuống linh đảo của nhóm Lưu Tô Hồng.
Cửu Thiên tiên nữ giáng lâm khiến linh đảo mông lung tiên khí, tiếng cười không dứt. Nơi đây thành chỗ hấp dẫn ánh mắt nhất Tiên Hư hoa gian động thiên.
Các tu sĩ thầm hâm mộ trong lòng, bọn họ cũng muốn leo lên linh đảo kia, nhìn phong thái của tiên nữ nhưng không biết làm sao.
Lưu Tô Tử ngồi trong đình, ngón tay gõ mặt bàn, đôi mắt đẹp sáng ngời đầy trí tuệ.
Phong Phi Vân ngắm nghía trường mâu, luyện hóa khí linh trong đó:
- Chẳng phải chỉ là cuộc tranh phong sao? Dù rơi vào thế yếu có gì ghê gớm?
Lưu Tô Tử lắc đầu, nói:
- Tranh giành người thừa kế nếu yếu thế nghĩa là thua cả bàn cờ.
Phong Phi Vân không chú trọng mưu lược, trước lực lượng tuyệt đối thì âm mưu gì cũng không chịu nổi một kích.
Đột nhiên vang tiếng áno động, một mỹ nhân áo trắng cưỡi hạc lướt trong mây mù.
Thiếu nữ đứng trên lưng ạc, áo dài bay bay, trang nhã thanh lệ, tiên ý lượn lờ quanh thân.
Các tu sĩ thế hệ trước trong Tiên Hư hoa gian động thiên thấy nữ nhân áo trắng đến thì nghiêm nghị hơn. Đám thanh niên tài tuấn không biết nữ nhân áo trắng, nhưng cảm giác tiên ý lượn lờ trên người nàng, khí chất xuất trần làm người kính sợ từ tận đáy lòng.
Mọi người suy đoán lai lịch của nữ nhân áo trắng. Cố Bát thiếu gia, Hoàng Thiên, Mộ Dung Tam Đắc cũng nhìn sang.
Bất Lậu thiền sư chắp tay cúi đầu hướng thiếu nữ áo trắng:
- Lão tăng xin chào Thủy Nguyệt Thánh Nữ!
Khuôn mặt trang nghiêm của Bất Lậu thiền sư nở nụ cười bảo tướng.
Thủy Nguyệt Thánh Nữ?
Ồn ào!
Tiên Hư hoa gian động thiên nổ tung lên.
Thủy Nguyệt Thánh Nữ được thánh linh dụng cụ Thiên Nhai Thước, chuyện này đã truyền khắp thiên hạ, trở thành sự kiện chấn động nhất mấy chục năm qua. Thủy Nguyệt Thánh Nữ được đồn thành thiên nhân, các thanh niên tài tuấn cho rằng nàng là hóa thân của thần thánh.
Giờ phút này, Thủy Nguyệt Thánh Nữ đến Tiên Hư hoa gian động thiên, sự rung động không thể diễn tả bằng lời.
Tiên Hư hoa gian động thiên đang đàn cổ cầm trên linh đảo ngừng đàn, mười ngón tay ấn dây. Mắt Tiên Hư hoa gian động thiên mong lung nhìn Thủy Nguyệt Thánh Nữ bay qua không trung.
- Không ngờ nàng đến.
Lưu Tô Tử đang rầu rĩ lập tức cười toe, xòe quạt, tử khí mênh mông, anh tư bừng bừng.
Vù vù vù vù vù!
Hiên Viên Nhất Nhất đáp xuống linh đảo, tiên vũ nhập vào thân thể, bước chân thước tha, thân hình yểu điệu. Hiên Viên Nhất Nhất nói chuyện vui vẻ với Lưu Tô Tử như tỷ muội lâu không gặp. Đám người kinh ngạc nhìn.
Thủy Nguyệt Thánh Nữ quen thân với công tử áo tím?
Phong Phi Vân ngồi trong đình uống rượu, không hề ngạc nhiên. Phong Phi Vân sớm biết Hiên Viên Nhất Nhất và Lưu Tô Tử quen thân từ nhỏm quan hệ của hai người thân mật cũng hợp lý. Chắc Lưu Tô Tử định mượn danh tiếng Hiên Viên Nhất Nhất để lật bàn cờ.
Không khí trong Tiên Hư hoa gian động thiên lại trở nên quái dị. Lúc trước đám tu sĩ cho rằng Cố Bát thiếu gia, Lưu Tô Hồng chiếm ưu thế tuyệt đối bây giờ phải suy nghĩ lại.
Thủy Nguyệt Thánh Nữ đại biểu ý nghĩa không nhỏ, nếu nàng tham gai cuộc chiến người thừa kế Trung cổ thế gia Diệp Hồng cảnh sẽ thay đổi nguyên cục diện ngay.
Nhiều tu sĩ biết Thủy Nguyệt Thánh Nữ trước nay lánh đời, không tham gia tranh giành thế tục. Không biết Thủy Nguyệt Thánh Nữ có đi ra can thiệp không.
Giờ phút này, người căng thẳng nhất là Lưu Tô Hồng, Trần Vẫn. Bọn họ lo Thủy Nguyệt Thánh Nữ tham gai chuyện này, nàng nói một câu sẽ sinh ra sức ảnh hưởng rất lớn, thậm chí thay đổi quyết định của gia chủ các Trung cổ thế gia.
Lưu Tô Tử cười hỏi:
- Nhất Nhất, ngươi về Thủy Nguyệt Thiên Cảnh rồi mà sao trở lại mau vậy?
Hiên Viên Nhất Nhất không có vẻ thanh cao ngăn cách người ngoài, mắt sáng chớp chớp, hàm răng trắng.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Lần này đến Diệp Hồng cảnh là phụng mệnh thánh thần.
Đám tu sĩ dõng tai nghe trộm bị hai chữ thánh thần hù sợ, lòngd rung động, màng tai đau đớn, linh khí trong cơ thể rối loạn. Đây là hậu quả nghe lén cái tên không nên nghe, bị trời phạt.
Có cái tên không thể nghe bậy, không thể nói bậy, đó là cấm kỵ thiên địa. Một khi nghe và nói bậy sẽ chết oan chết uổng.
Tiên khí bao phủ người Hiên Viên Nhất Nhất, mắt sáng trong, người thướt tha đến trước mặt Phong Phi Vân.
Hiên Viên Nhất Nhất nhẹ giọng nói:
- Phong Phi Vân, thánh thần mời ngươi đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh gặp mặt.
Mọi người hết hồn, thánh thần muốn gặp một bán yêu!
Đây là khẩu dụ của thánh thần, uy nghiêm hơn thánh chỉ của các quân chủ. Cảnh chủ một phương khi nghe khẩu dụ này cũng sẽ chạy ngay đến Thủy Nguyệt Thiên Cảnh triều bái thánh thần.
Hai bán yêu thất giai Khổng Hầu đại nhân, Bức Ứng đại nhân vội quỳ xuống đất.
Đám tu sĩ quỳ xuống, không ai khi nghe hai chữ thánh thần còn đứng vững được.
Phong Phi Vân ngồi yên, tay cầm chiến mâu, đốm lửa nhấp nháy trong lòng bàn tay. Phong Phi Vân đang luyện hóa khí linh trong chiến mâu.
Phong Phi Vân liếc Hiên Viên Nhất Nhất, nói:
- Không muốn đi.
Ba chữ rất nhẹ nhưng làm Khổng Hầu đại nhân, Bức Ứng đại nhân sợ hãi suýt quỳ dưới đất.
Các thanh niên tài tuấn hết hồn, cảm thấy bán yêu quá to gan.
Kẻ không tôn thánh thần sẽ bị mọi người trong thiên hạ vây công, xsoa sổ.
Trong lòng Phong Phi Vân cũng rất giật mình.
Bọn họ nói thánh thần chắc chắn là Thủy Nguyệt Đình, không lẽ Thủy Nguyệt Đình đã phá tan trói buộc, đạt đến thánh linh cảnh?
← Ch. 1457 | Ch. 1459 → |