← Ch.1481 | Ch.1483 → |
Nàng gắt gao nắm hai tay, chống thân thể, nhanh chóng đi ra khỏi Ngọc Điện, không dám ở nơi này lâu hơn. Nàng sợ sau khi Phong Phi Vân tỉnh lại thì chính mình liền đi không xong.
Phong Phi Vân ngồi xếp bằng trong Ngọc Điện, tâm tư trầm tĩnh, có vô số Hỏa Diễm Chi Lực lướt qua trong thân thể, mái tóc trên đầu đều trở nên đỏ rực, tựa như hóa thành lông chim Phượng Hoàng.
- Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!Ầm ầm ầm!!
Hỏa Diễm thiêu đốt chung quanh thân thể hắn, làm phát ra nhiệt độ cực nóng. Nó luyện hóa những trận pháp này, Ngọc Điện cũng bị chậm rãi tan chảy.
Một số tu sĩ Mộng Thiên Cư bị kinh động, vội vàng xuất hiện ở bên ngoài Tiên Thị buôn bán Linh Thú chiến hồn mà nhìn một đám hỏa cầu đỏ đậm kia, có thể mơ hồ nhìn thấy ở trong hỏa cầu có một bóng người đang ngồi.
Lưu Tô Tử lúc trước tham dự tại hội đấu giá, sau khi nghe nói chuyện này thì cũng vội vàng chạy lại đây. Dáng người thật thẳng, ánh mắt sáng ngời, nàng nói:
- Đây là hắn đang tiến hành Niết Bàn lần thứ năm, tốc độ tu luyện thật nhanh.
Lúc lần đầu tiên nàng nhìn thấy Phong Phi Vân, Phong Phi Vân vẫn còn là tu vi Niết Bàn Đệ Nhất Trọng. Mới được thời gian ngắn ngủi vài năm, hắn đã lại đang đột phá vào Niết Bàn lần thứ năm.
Cơ hồ mỗi một lần nhìn thấy hắn, tu vi của hắn liền cũng có tăng lên.
Một số lão nhân của Trung Cổ thế gia nào đó cũng có một vài người chạy tới. Trong đó một số người còn mang theo địch ý trên người, muốn thừa dịp cơ hội này mà giết chết Phong Phi Vân.
- Vút!
Một bóng trắng xinh đẹp bay tới, đơn thuần động lòng người, tiên khí lượn vòng quanh người. Nàng đứng ở phía trước vùng ánh lửa kia.
Đúng là Hiên Viên Nhất Nhất.
Những lão nhân có cừu oán cùng Phong Phi Vân vội vàng lui về phía sau hai bước, thu hồi ý định giết chóc trong lòng, không dám động chân động tay ở trước mặt Thủy Nguyệt Thánh Nữ.
- Tô Tử, đây là có chuyện gì?
Hiên Viên Nhất Nhất ánh mắt sáng ngời, tiên nhan xinh đẹp, ánh mắt phức tạp liếc nhìn Lưu Tô Tử.
Lưu Tô Tử do dự chỉ chốc lát, sau đó lắc lắc đầu, đáp:
- Không rõ lắm, ta đang lấy làm kỳ quái vì sao đúng vào lúc này thì hắn tiến hành Niết Bàn lần thứ năm. Bình thường tu sĩ Niết Bàn, đều sẽ làm rất nhiều chuẩn bị kĩ càng. Hơn nữa sẽ có trưởng bối hộ pháp bên người, sẽ lựa chọn mật địa để tiến hành, phòng ngừa bị người quấy rầy. Nhưng mà hắn lại tiến hành Niết Bàn lần thứ năm ở chỗ này, không có bất luận kẻ nào hộ pháp cho hắn, cũng khẳng định không có làm tốt việc chuẩn bị trọn vẹn. Tất cả điều này đều làm trái với cùng lẽ thường.
Hiên Viên Nhất Nhất nhẹ nhàng cau hàng mi rồi nói:
- Với quan hệ giữa hai người các ngươi, ngươi hẳn là rất rõ ràng mới đúng.
Lưu Tô Tử bỗng nhiên ngẩng đầu lên, có hơi kinh ngạc liếc mắt nhìn Hiên Viên Nhất Nhất. Nàng phe phẩy cái quạt, nở nụ cười, đáp:
- Quan hệ thật cũng không coi như hời hợt, nhưng mà trên người Tử Bán Yêu này che giấu rất nhiều bí mật, ta cũng không cách nào hoàn toàn đoán được. Giờ phút này hắn đột nhiên Niết Bàn, nói không chừng chính là gặp phải người nào đó tập kích, bất đắc dĩ mà làm theo.
Hiên Viên Nhất Nhất cũng không muốn làm rõ một số việc, để tránh khiến cho bạn tốt khuê phòng của chính mình phải xấu hổ, nàng nói:
- Ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi bảo vệ an toàn cho hắn. Cho dù là ai cũng không động được vào hắn.
Lưu Tô Tử lại có hơi ngẩn người. Rốt cuộc nàng cảm giác Hiên Viên Nhất Nhất hôm nay rất không bình thường
- Chẳng lẽ nàng cho rằng ta và cái tên Tử Bán Yêu kia còn có chút gì sao? Xem ra tâm tình Thánh Nữ cũng chưa chắc cũng không có một chút bụi bậm nào, Đạo Tâm cũng không thể Thông Thánh.
Phong Phi Vân đích thật là bị buộc tiến hành Niết Bàn lần thứ năm, bởi vì chỉ có Niết Bàn lần thứ năm mới có thể hoàn toàn luyện hóa Thần Tiên Mê Lan trong thân thể, đây là kết quả mà "Đại Diễn Thuật" suy tính ra.
Vào lúc Phong Phi Vân chịu Yêu Ma Chi Huyết chi phối, trong thân thể một cỗ lực lượng lí tính khác cũng đang thúc dục hắn trải qua sinh tử Niết Bàn lần thứ năm.
Nếu như không luyện hóa Thần Tiên Mê Lan, Phong Phi Vân sẽ lâm vào cảnh so sánh cái chết càng đau khổ hơn.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!!
Trong thân thể Phong Phi Vân lao ra một vòng Hỏa Diễm lớn, tựa như một mảnh biển lửa nổ tung trong thân thể hắn, vô cùng sáng lạn.
Nơi nào nó đi qua, thì bất cứ vật gì đều bị đưa tan vào để luyện hóa.
Hiên Viên Nhất Nhất đứng ở cách đó không xa, duyên dáng yêu kiều. Nàng vươn ra một cánh tay mảnh khảnh, từ trên bàn tay bay ra vô tận kiếm ý rồi hóa thành một thế giới do kiếm ý ngưng tụ. Nó bao bọc cả một vùng trăm thước chung quanh Phong Phi Vân, ngăn cản một cỗ lực lượng từ bên trong đột phá ra.
Lưu Tô Tử với tầm nhìn thông minh bỗng nói:
- Còn có một khả năng khác, có lẽ hắn thật sự không muốn đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, muốn phải nhanh một chút đột phá cảnh giới. Như vậy mới có thể chạy thoát từ trong tay của ngươi, cho nên liều chết đột phá cảnh giới.
Hiên Viên Nhất Nhất biết Phong Phi Vân và Lưu Tô Tử có quan hệ cực kì thân mật, cao hơn mức chỉ mới có tình ý, cho nên cũng coi những lời Lưu Tô Tử đã nói như là ý định của Phong Phi Vân.
Nàng cảm giác đây là Lưu Tô Tử đang cố ý thử dò xét nàng.
Hiên Viên Nhất Nhất không dấu diếm điều gì nữa nên nói:
- Ngươi nói cho hắn, Thánh Thần triệu hắn đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh cũng không có nguyên nhân gì khác. Chính là muốn đưa cho hắn một thứ gì đó mà sư phụ lưu cho hắn.
- Sư tôn của hắn?
Lưu Tô Tử có hơi kinh ngạc.
Hiên Viên Nhất Nhất đáp:
- Người sáng lập "Kim Tàm Kinh" chính là một vị thánh tăng rất giỏi Phật Môn, chỉ tiếc tất cả thông tin về vị thánh tăng này đều là cấm kỵ, đến ta cũng chưa hiểu rõ hết.
Lúc ở trong Thánh Linh mộ táng, Hiên Viên Nhất Nhất đã biết rõ bí mật Phong Phi Vân tu luyện "Kim Tàm Kinh". Sau khi trở lại Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, nàng đã bẩm báo tất cả điều này cho Thánh Thần. Còn Thánh Thần sau khi biết chuyện này mới quyết định muốn triệu kiến Phong Phi Vân.
Có thể nói nguyên nhân Thánh Thần triệu kiến Phong Phi Vân, chính là bởi vì "Kim Tàm Kinh".
Mà Phong Phi Vân lại cho rằng là bởi vì là Thủy Nguyệt Đình đoán được thân phận của hắn nên mới triệu kiến hắn. Cho nên Phong Phi Vân mới nghĩ trăm phương ngàn kế, không muốn đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, sợ một đi không còn quay về nữa.
Lưu Tô Tử hơi dè chừng lên tiếng hỏi:
- Chẳng lẽ sư phụ của Phong Phi Vân thật sự là một vị đại thánh hiền Thái Cổ Thánh Phật Miếu nào đó?
Hiên Viên Nhất Nhất lắc lắc đầu, đáp:
- Có một số việc một khi nói ra thì sẽ rước lấy đại họa ngập trời, chuyện này quan hệ thật sự quá trọng đại, ta cũng không dám nói bừa.
Ngay cả Thủy Nguyệt Thánh Nữ đều nói ra là không dám nói bừa, như vậy chuyện này liền khẳng định cực kỳ trọng đại, Lưu Tô Tử cũng không có hỏi nữa.
- Tên Tử Bán Yêu này thật đúng là bản thân có chỗ dựa lớn.
Lưu Tô Tử có hơi cười cười.
← Ch. 1481 | Ch. 1483 → |