← Ch.1495 | Ch.1497 → |
Tống Thành Danh đứng ở trên đỉnh một tòa đạo quán, thân thể rắn rỏi như một gốc cây Thanh Tùng. Một tòa đạo quán này chính là hắn thu được từ trong một kho báu viễn cổ. Có thể chiếm được truyền thừa của một vị lão đạo trong đạo quán này, thân thể của hắn cơ hồ hòa tan vào làm một thể với tòa đạo quán này. Làm hắn có thể mượn lực lượng trong đạo quán, cũng có thể sử dụng đạo quán để khởi xướng công kích.
Vị lão đạo này sau khi chết, cũng đã dung nhập hòa tan toàn bộ tinh khí của bản thân vào trong đạo quán, cho nên lực lượng của đạo quán khá đáng sợ. Một khi toàn bộ uy lực thi triển ra, lực phá hoại khó có thể suy đoán.
Tống Thành Danh cầm trong tay một quả cầu tròn, linh khí trong thân thể tràn vào quả cầu. Hắn thúc dục trận pháp bên trong, trên quả cầu tròn chợt sinh trưởng ra mười thanh nhuyễn kiếm. Mỗi một thanh nhuyễn kiếm đều có thể kéo dài ra xa vài trăm thước, tựa như mười con ngân xà đang nhảy mua trong bàn tay hắn.
Đây là một kiện Thập Phẩm Linh Khí, tên là "Thập Trảm Kiếm". Nó có uy lực rất lớn, đã từng chém chết một vị Vũ Hóa Hiền Giả.
Người đang đánh nhau cùng Tống Thành Danh chính là Du Tử Lăng.
Nàng thân hình yểu điệu, tựa như một con rắn dài màu tím. Nó xuyên qua không gian giữa các khe hở trong Thập Trảm Kiếm, tốc độ nhanh đến làm cho người ta hoa cả mắt.
Mái tóc dài trên đầu nàng như những sợi tơ mềm, gương mặt xinh xắn mà tinh tế, trên làn da trắng như tuyết lưu động ánh sáng trắng trong suốt, làm cho người ta có một loại cảm giác thánh khiết không nhiễm bụi trần.
- Không nghĩ đến Vô Thọ Tinh Cung lại có loại kiêu nữ cấp bậc thiên kiêu như ngươi. Ngươi hẳn chính là Vô Thọ Tinh Nữ của thế hệ này chứ.
Tống Thành Danh cũng mặc đạo bào, đầu đội đạo mào, áo mũ chỉnh tề, mà ngay cả mỗi một nút thắt trên người đều buộc thật sự cầu kì tinh tế.
Áo bào trắng trên người Tống Thành Danh sớm đã bị Du Tử Lăng đánh cho rách nát, khiến cho hắn phải để lộ ra gương mặt. Dẫu trông hiên ngang oai hùng, nhưng mà sắc mặt có hơi trắng bệch quá mức.
Du Tử Lăng cầm thanh phục ma cổ kiếm trong tay, trên đỉnh đầu ngưng tụ Tam Thanh Đạo Khí, vóc người xinh xắn yểu điệu, "vòng ngực " rất vểnh, vòng eo như thân liễu. Vào lúc nàng thi triển Kiếm Quyết, đạo bào trên người tung bay đã khắc họa vóc người bề ngoài lồi lõm tinh tế có hứng thú trông thật cực kỳ mê người. Một đôi khố màu xanh nhạt bó sát hai chân thon thả mà thẳng tắp, cho dù bị gắt gao che phủ ở dưới đạo bào thì vẫn đều làm cho người ta suy nghĩ miên man.
Mà ngược lại khí chất trên người nàng lại như búp sen xanh nhô lên khỏi lớp bùn, trắng nõn như tiên hạc, làm cho người ta không đành lòng khinh nhờn đùa bỡn.
Tống Thành Danh vừa cười nói:
- Vô Thọ Tinh Cung coi như là một chi tương đối cường đại trong Đạo Môn, xem như tên tuổi được xếp hạng trên. Nếu như có thể chinh phục một vị Tinh Nữ Đạo Môn kiệt xuất, như vậy khi đi lại trong tà đạo tuyệt đối là một chuyện rất có mặt mũi.
- E rằng ngươi vẫn còn không có bản lĩnh đó.
Du Tử Lăng môi hồng răng trắng, dung nhan cực kì xinh đẹp, hàng mi cong dài, đôi mắt xinh đẹp trong veo.
Từ giữa mi tâm trắng muốt của nàng lóe lên một đạo Thần Quang màu xanh, như là có một Cổ Đạo sâu thẳm được mở ra. Từ bên trong lại bay ra một chiếc Thần Đăng phong cách cổ xưa.
- Vô Vọng Hàng Yêu Đăng.
Chiếc Thần Đăng này chính là Thập Phẩm Linh Khí, giấu ở trong mi tâm của nàng. Nó đã sớm tương thông cùng tâm ý của nàng, có thể bộc phát ra toàn bộ uy lực.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.
Lực lượng của "Thập Trảm Kiếm" bị "Vô Vọng Hàng Yêu Đăng" áp chế, mười thanh kiếm trắng tinh không ngừng co rút thu nhỏ lại, bị áp chế quay về trong quả cầu.
- Thánh khiết đoan trang, khuynh thành tú lệ, ta thích. Nhưng mà... vừa rồi chẳng qua ta chỉ mới sử dụng Tam Trọng lực lượng thôi, hiện tại chính là lúc ta dốc toàn lực ứng phó để mà bắt ngươi. Ngươi cũng nên cẩn thận a.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.
Trên mặt Tống Thành Danh hiện ra nụ cười chế nhạo, linh quang trên cánh tay tăng vọt, mười thanh kiếm bành trướng ra ngoài, chúng đánh bay Vô Vọng Hàng Yêu Đăng.
Mười thanh kiếm tựa như mười con ngân xà quấn kín xung quanh Du Tử Lăng.
Thân pháp của Du Tử Lăng cũng cực nhanh, nhưng mà Thập Trảm Kiếm lại nhanh hơn. Chúng đan vào thành một cái võng, quấn chặt giam cầm thân thể mềm mại của nàng. Có cái quấn quít đôi tay, có cái quấn quít hai chân, có cái quấn quanh eo lưng, có cái nhằm thẳng mi tâm của nàng.
- Đại Bi Phù Lục.
Du Tử Lăng mặc dù bị Thập Trảm Kiếm quấn chặt giam cầm, nhưng mà lại không hề hoảng hốt rối loạn. Với tâm tư trầm tĩnh, từ trong miệng nàng phun ra một viên đan phù.
Bùa chú nổ tung, hóa thành một cái Đại Bi chưởng ấn thật lớn mà công kích về phía Tống Thành Danh.
Lực lượng một đạo chưởng ấn này ẩn chứa uy lực cực kì đáng sợ, chính là do một vị đại hiền giả tế luyện mà thành. Nó chính là thần phù bảo vệ tính mạng giao cho nàng, lực phá hoại có khả năng đánh trọng thương Vũ Hóa Hiền Giả bình thường.
Thông thường truyền nhân kiệt xuất của đại giáo đứng đầu đều sẽ có một, hai chiêu số bảo vệ tính mạng. Cho dù không thể giết chết đối thủ, thì cũng có thể thong dong chạy thoát.
Nếu như những người khác giờ phút này khẳng định trong lòng đã rối loạn, liều mạng bỏ chạy. Còn Tống Thành Danh sắc mặt trở nên nghiêm túc, hắn không lùi mà tiến tới, bay về hướng Du Tử Lăng.
Một cái đại bi chưởng ấn kia cũng bay về hướng Du Tử Lăng, mang theo một cơn gió giật cường đại. Sắc mặt của nàng hơi đổi, không nghĩ đến Tống Thành Danh lại thông minh như thế, ý chí lại kiên định như thế.
Dẫu trong lòng nàng rất là không cam lòng, nhưng mà vẫn không thể không dẫn động lực lượng đại bi chưởng ấn sớm một bước, khiến cho đại bi chưởng ấn tiêu tan trước. Nếu không kết cục chính là nàng và Tống Thành Danh đồng quy vu tận.
- Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!.
Đại bi chưởng ấn nổ tung, nó bộc phát ra một cỗ công kích khổng lồ đánh bay Tống Thành Danh và Du Tử Lăng.
Hai người đều là cường giả, cũng không có dính phải vết thương quá lớn.
Tống Thành Danh khống chế Thập Trảm Kiếm, tựa như tay cầm mười cây roi bạc để giam cầm thân thể của Du Tử Lăng, khiến cho ngọc thể linh lung uyển chuyển của nàng trôi nổi trong Huyết Tuyền Linh Mạch.
Tống Thành Danh đứng ở trên đỉnh đạo quán, một tay nâng Vô Vọng Hàng Yêu Đăng, một tay nắm Thập Trảm Kiếm khống chế thân thể Du Tử Lăng. Ánh mắt thô thiển nhìn chăm chú thân thể mềm mại của nàng mà cười nói:
- Làn thu thủy (đôi mắt) là xương cốt của thần ngọc, còn cơ thể thơm ngát là làn da của giai nhân. Tinh Nữ điện hạ, lúc này ta tuyên bố, ngươi là nữ nhân của ta.
Trên người Du Tử Lăng có một thanh nhuyễn kiếm màu bạc quấn quít lấy, nhưng mà lại vẫn khó có thể phá hư chiếc chuông linh xinh đẹp tuyệt trần kia trên người nàng.
← Ch. 1495 | Ch. 1497 → |