← Ch.1668 | Ch.1670 → |
Thánh đình Long gia, còn có một ít cường giả lánh đời, vào lúc này đều nhao nhao hiện thân.
Đây mới thực là thời điểm đại quyết chiến chính thức.
- Ta muốn chiến, chiến đấu đến khi trên một mảnh đại địa này đều chảy xuôi lấy máu tươi của ta, tu chiến kiếm, vãn tôn nghiêm, trảm tặc tử, đoạt lại quang vinh, người Long gia bất tử, hồn người Long gia bất diệt...
Lại có một đám tu sĩ Long gia mặc áo choàng màu vàng quay về, bọn hắn hát vang hành khúc, vốn đều giấu ở sơn dã hoang lâm, mai danh ẩn tính, thẳng đến có người giao một khối lệnh bài vào tay bọn hắn, những người này liền đều tụ tập lại, muốn vẻ vang dự chiến, muốn vì máu tươi chảy xuôi trong thân thể của mình mà chiến.
Thần Thiên Tước gia đứng trên cung điện nghiền nát, lơ lửng trong hư không mờ mịt, cao giọng cười:
- Tốt, tốt, đã đều trở về rồi, vừa vặn một mẻ hốt gọn, hôm nay đừng hòng ai chạy thoát.
Cánh tay Thần Thiên Tước gia vung lên, đánh ra một mảnh khí lãng vô hình, như biển gầm, đánh bay hơn mười vị nhân vật cấp bậc Vũ Hóa Hiền Giả, thân thể của bọn hắn ở trong sóng dữ phát ra thanh âm nghiền nát, phát ra mấy chục tiếng kêu rên, cuối cùng hóa thành bột máu.
Hơn mười vị Vũ Hóa Hiền Giả vẫn lạc, đây đều là tinh ảnh của Long gia, mỗi một vị đều bồi dưỡng không dễ.
Thần Thiên Tước phủ có rất nhiều minh hữu, không chỉ có một tí Tước gia Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, mà những đại nhân vật các Trung Ương Vương Triều khác cũng đứng về phía Thần Thiên Tước phủ, thực lực tổng thể xa xa cao hơn những tu sĩ Long gia, có ưu thế áp đảo.
- Thiêu thân lao đầu vào lửa, hôm nay chính là ngày diệt tộc của Long gia
Rất nhiều cường giả vào lúc này đều tàn nhẫn ra tay, như Kiếm Chủ Đệ Lục Trung Ương Vương Triều, Một vị Tước gia của Đệ Thập Nhị Trung Ương Vương Triều... Bọn hắn đều có giao dịch về mặt lợi ích với Thần Thiên Tước gia, giờ phút này tự nhiên phải trợ giúp Thần Thiên Tước gia trấn áp phản loạn, trợ Thần Thiên Tước gia trở thành Thánh đình Chúa tể.
Máu tươi nhuộm đỏ cả phiến hư không này, phổ thành một khúc bi ca.
- Thiêu thân lao đầu vào lửa cũng phảin chiến, chỉ có người chiến tử, không có hồn chiến diệt.
Đệ tử Long gia từ bốn phương tám hướng quay về, có ẩn thân ở loại tiểu quốc xa xôi như Thần Tấn vương triều, có mai danh ở vùng khỉ ho cò gáy, có thành lập nên thế lực thuộc về mình ở các Trung Ương Vương Triều khác, nhưng vào lúc này đều quay về, biến thành một mảnh dòng người.
Hát vang hành khúc, hùng hồn chịu chết.
Bên trong thân thể bọn hắn vừa có nhiệt huyết, cũng có can đảm, còn có một cổ bi tráng.
Bán Thánh Lệnh Phù trong tay Phong Phi Vân đã hoàn toàn vỡ ra, lực lượng Bán Thánh đang rất nhanh trôi qua, hắn cùng với hơn mười vị cường giả đồng thời đại chiến, trong đó càng có nhân vật cấp bậc Tước gia c cách một phiến hư không ra tay với hắn.
- Phong Phi Vân, ta đến giúp ngươi giúp một tay.
Một bảo tháp phong cách cổ xưa ngang trời bay đến, trne bảo tháp truyền ra Thánh Linh chi khí, bộc phát ra hào quang hỗn độn, thu hơn mười vị cường giả kia vào trong tháp, rơi vào trong tay Nữ Ma.
Oanh, oanh, oanh.
Thiên Tôn Vô Lượng Tháp đang kịch liệt run rẩy, hơn mười vị cường giả kia oanh kích trong tháp, phát ra từng tiếng nổ mạnh, tháp tử rách rưới giống như muốn bị bọn hắn căng ra vậy.
- Trấn áp cho ta.
Nữ Ma cắn chặt răng trắng như tuyết, gắt gao đè lấy Thiên Tôn Vô Lượng Tháp, trên người bộc phát ra ma sát khí khủng bố, không ngừng trấn áp vào trong tháp tử, khiến cường giả bên trong nguyên một đám bị đập vụn, hóa thành huyết nhục thi cốt.
- Dù ai cũng không cách nào trấn áp ta.
Một vị nhân vật cấp bậc Tước gia thét dài trong tháp, thiên Tôn Vô Lượng Tháp lập tức bành trướng gấp đôi.
- Ta có thể trấn áp ngươi.
Cánh tay Nữ Ma hết sức nhỏ, như bạch ngọc điêu thành, trực tiếp vời vào trong tháp, cùng đấu pháp với vị Tước gia kia, cuối cùng vị Tước gia kia không ngăn nổi lực lượng của Thiên Tôn Vô Lượng Tháp, bị Nữ Ma một tát đập nát đầu.
Quá bạo lực rồi.
Hai tay Phong Phi Vân đều là máu tươi, mở bàn tay ra, bên trong cầm một khối Bán Thánh Lệnh Phù, trên lệnh phù đã có chín đạo vết rạn, rách rưới đến không thành bộ dáng, cùng huyết dịch hỗn hợp cùng một chỗ, quả thực đã biến thành cặn bã.
- Chỉ có thể dùng một lần cuối cùng, hai tên vương bát đản Tất Ninh Suất và Tất Mỗ Gia kia đi Thánh đình bảo khố mời người, có cần lâu vậy không?
Hai mắt Phong Phi Vân đỏ bừng, mắng một câu, cảm thấy hai tổ tôn này làm việc đều cực kỳ không đáng tin.
Phong Phi Vân vừa mới mắng xong, đã có một cổ huy hoàng đại khí từ phía trên Trung Đình Tinh truyền ra nhét đầy vòm trời, một đạo quang môn mở ra, vô số tu sĩ từ lòng đất bay ra, đánh cho quân lính thủ hộ Thánh đình bảo khố không còn một mống, sau đó lại phóng tới trong hư không, những nơi đi qua, chỉ để lại một mảnh huyết vũ.
- Hộ Thánh nhất tộc làm việc, phàm là người phản nghịch, toàn bộ phải đền tội.
Thánh đình bảo khố mở ra.
Sáu Đại trưởng lão của Hộ Thánh nhất tộc đi ở phía trước nhất, đều già nua đến không thành bộ dáng, trên người khoát áo bào trắng, phủ lấy kim giáp, như sáu luân mặt trời màu vàng bay ra vậy.
Tất Ninh Suất và Tất Mỗ Gia đi theo ngay sau lưng sáu vị trưởng lão, ngẩng đầu ưỡn ngực, ánh mắt ngạo khí mười phần, bễ ngễ tất cả mọi người.
- Hộ Thánh nhất tộc hàng lâm, bọn ngươi còn không giao ra cổ trên đầu?
Tất Mỗ Gia sợ người khác nhìn không thấy hắn, thanh âm vang vọng như trâu đực đang kêu vậy.
Một vị lão tổ Thần Thiên Tước phủ rất không quen nhìn bộ dáng hung hăng càn quấy kia của Tất Mỗ Gia, ra tay trấn áp hắn, nhưng lại bị một vị trưởng lão Hộ Thánh nhất tộc giết chết.
Tất Mỗ Gia trừng một cường giả định ra tay khác, dùng ngón tay chỉ vào cái mũi đối phương, nói:
- Ngươi cẩn thận một chút cho ta, đợi tí nữa thu thập ngươi.
Vị cường giả kia đưa tay ra lại thu vào, cuối cùng vẫn không ra tay, dù sao sáu vị trưởng lão Hộ Thánh nhất tộc đều quá cường đại, mỗi người đều có khí tức cấp bậc Đại Hiền Giả.
Sự xuất hiện của Hộ Thánh nhất tộc khiến những tinh anh Long gia đều mừng rỡ, bọn hắn đã sớm nghe nói Long gia có được một chi nội tình như vậy, chính là Thủ Hộ Giả của Long gia.
Tu sĩ trẻ tuổi đối với Hộ Thánh nhất tộc còn thập phần lạ lẫm, nhưng những nhân vật thế hệ trước đều lộ ra thần sắc ngưng trọng, đây là một cổ lực lượng cường địa, thủ hộ Long gia hơn trăm vạn năm, trong lịch sử đã mấy lần thay đổi càn khôn, sửa đổi vận mệnh Đệ Lục Trung Ương Vương Triều
Nếu không phải ba vạn năm trước, một nhóm người này đột nhiên biến mất không thấy gì nữa thì Long gia cũng sẽ không sa sút nhanh như vậy.
Thần Thiên Tước gia đứng trên cung điện nghiền nát, trên người áo giáp tươi sáng, nhìn qua hướng Trung Đình Tinh, hừ lạnh nói:
- Hộ Thánh nhất tộc, nếu các ngươi vào một ngàn năm trước từ trong Thánh đình bảo khố đi ra, có lẽ bổn tước còn phải sợ các ngươi ba phần, nhưng hiện giờ, ngay cả Tuyết Hạt Thông cũng không giết được ta, huống chi là các ngươi.
← Ch. 1668 | Ch. 1670 → |