← Ch.1711 | Ch.1713 → |
Mặc Dao Dao sớm doán được Phong Phi Vân sẽ làm Liễu Hạ Huệ một lần, nàng cười bí hiểm.
- Bởi vì ta từng gặp mẫu thân ngươi một lần. Lúc ấy nàng đi Đồng Lô sơn tìm hồn chuyển thế của phụ thân ngươi, ta thì tìm cách mở thần tàng yêu tộc.
Mặc Dao Dao nói đén đây tạm dừng, không nói nhiều về Đồng Lô sơn nữa.
Mặc Dao Dao nói tiếp:
- Sau này mẫu thân ngươi rời khỏi Thần Tấn vương triều, nhưng nàng bày đấu giá chỉ có lão bộc theo bên cạnh nàng và mẫu thân ngươi biết, cả ngươi nữa. Ta muốn tìm nàng Đương nhiên phải thông qua ngươi.
Phong Phi Vân nhíu mày hỏi:
- Mặc cô nương muốn tìm phụ thân làm gì?
- Cái này... Bí mật.
Mặc Dao Dao mặt hao da phấn, trắng mịn búng ra sữa, làm người ta muốn hôn một cái.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Mặc cô nương nói gặp mẫu thân của ta trong Đồng Lô sơn một lần, chẳng lẽ các ngươi đánh nhau và nàng thua?
- Đã bảo là bí mật.
Sắc mặt Mặc Dao Dao mất tự nhiên, đánh trống lảng:
- Chuyện này không có gì hay để nói, ngươi muốn biết về thái cổ thần phượng, tinh huyết đại thánh đúng không? Bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết.
Phong Phi Vân cười cười.
Mặc Dao Dao rất ghét nụ cười này của Phong Phi Vân:
- Ta không tìm được hài cốt thái cổ thần phượng trong Đồng Lô sơn. Trong biển thiên thủy ta phát hiện mấy giọt tinh huyết đại thánh nổi trong nước, ta chỉ kịp lấy một giọt. Nếu ngươi muốn tìm tinh huyết đại thánh thì không cần liều mạng với đại nhân vật các tộc làm gì, có thể đi thần tàng yêu tộc tìm xem.
Phong Phi Vân không tin lời Mặc Dao Dao:
- Mặc cô nương thật sự chỉ lấy một giọt tinh huyết đại thánh?
Mặc Dao Dao thở dài, vươn ba ngón tay ngọc thề:
- Ta thật sự chỉ lấy một giọt cánh cửa thần tàng yêu tộc đã khép lại. Xem, ta đã thề rồi, ngươi đã tin chưa? Ta không lừa ngươi, trời đất chứng giám.
Nếu thề thốt đáng tin thì hơn một nửa người trong cõi đời này bị sét đánh chết.
Phong Phi Vân sẽ không nói ra câu đó.
Phong Phi Vân trầm ngâm, nhìn bình bảo đặt trên đài đấu giá, thầm nghĩ:
- Không ngờ xác thái cổ thần phượng có trong Đồng Lô sơn, nơi đó chỉ có vài giọt tinh huyết đại thánh. Chẳng lẽ vì Mặc Dao Dao không đi sâu vào Đồng Lô sơn? Có lẽ xác thái cổ thần phượng nằm sâu trong Đồng Lô sơn.
Tại sao chỉ có vài giọt tinh huyết đại thánh?
Phong Phi Vân nghĩ đến một khúc thái cổ thiên mộc trong Thanh Đồng cổ thuyền, sao hắn cứ luôn dính dáng đến thái cổ thần phượng?
Hội đấu giá đã kết thúc.
Một giọt tinh huyết đại thánh bị phượng hoàng yêu tộc mua với giá trên trời bốn trăm tám mươi vạn long linh thạch.
Phượng hoàng yêu tộc có một bán thánh tự mình chạy đến thể hiện sức mua mạnh mẽ.
Mọi chuyện thành kết cuộc đã định, nhiều người than thở. Tinh huyết đại thánh đại biểu ý nghĩa không giống bình thường, mỗi người đều muốn có được giọt tinh huyết này.
Ầm!
Đột nhiên một đoàn khí âm sát tràn ngập trên bầu trời Đan Đỉnh Quỷ thị, hình thành mây đen dậm đặc như mực.
Trong mây đen cuồn cuộn có vô số âm hồn và xương trắng trôi nổi, tiếng gào rú chói tai.
Một vuốt xương to lớn vươn ra từ mây đen, ngón tay như ngbọn núi, móng tay tựa thiên đao đâm thủng nóc phòng đấu giá quỷ thị, cướp đi bình bảo chứa tinh huyết đại thánh.
Phập! Phập!
Nhiều tu sĩ bị khí thế kinh khủng đè nổ tung thành đoàn máu.
Trong Đan Đỉnh Quỷ thị, ngọc điện, cung khuyết sụp đổ ầm ầm. Cột gãy, vách tường, má ingói vỡ vụn nhuộm máu, bị phá hoại tan hoang.
Một phần tư kiến trúc Đan Đỉnh Quỷ thị biến thành phế tích.
- Nơi này là Đan Đỉnh Quỷ thị, dám tới đây cướp bảo vật? Thật là không biết sống chết!
Một lão nhân quản sự trong phòng đấu giá quỷ thị người phát ra ánh sáng, làn da như kim đồng, thân thể vọt lên cao hơn một trăm thước. Lão lão quản sự phòng đấu giá trợn to mắt, người mọc lông đen như con ma vượn hồng hoang.
Lão lão quản sự phòng đấu giá đánh ra một chưởng, trời sụp đất nứt.
Không ai ngờ lão quản sự phòng đấu giá có lực lượng đẳng cấp yêu vương.
Yêu vương vượn tộc.
Trên bầu trời, trong đoàn mây đen phát ra tiếng hừ lạnh, thanh âm như sấm đánh chấn lão quản sự phòng đấu giá miệng mũi chảy máu. Cơ thể to lớn như ma vượn nhanh chóng thu nhỏ, mặt trắng không còn chút máu bị đè chặt dưới đất.
Nếu không có người dìu thì lão lão quản sự phòng đấu giá đã té dưới đất.
Tu sĩ cướp tinh huyết đại thánh có tu vi quá kinh khủng, chỉ một tiếng hừ lạnh đã chân yêu vương bị thương nặng, thật kinh khủng.
Trong Đan Đỉnh Quỷ thị còn nhiều cường giả, có mấy nhân vật đẳng cấp yêu vương bay ra, ánh mắt ngạo nghễ, chiến ý hừng hực.
Một lão yêu vương trán có dấu trăng non bò ra từ lòng đất, người đầy bùn đất, da mục rữa.
Lão yêu vương nhìn mây đen trên bầu trời:
- Vô Thường quỷ chủ, ngươi dám đến Đan Đỉnh Quỷ thị cướp tinh huyết đại thánh? Không sợ Quỷ thị tôn hoàng đánh hình thần đều diệt sao?
Trong mây đen cuồn cuộn mang theo âm khí vô tận khàn giọng nói:
- Quỷ thị tôn hoàng đã không lộ mặt mấy ngàn năm, chắc chắn chết rồi, bản tôn sợ gì?
Người đến cướp tinh huyết đại thánh là Vô Thường quỷ chủ cửa quỷ môn thứ nhất.
Trên bầu trời một luồng gió tà thổi qua mang theo cương khí mạnh mẽ, đẩy lùi mấy yêu vương, không dám đụng vào khí âm hàn.
Trong mây đen phát ra tiếng cười nhạt:
- Một đám ô hợp cũng dám đối địch với bản tôn? Thật là không biết sống chết
Mây đen định bay về phía chân trời.
Một con phượng hoàng bay lên cao, thân hình che trời, lửa đỏ rực như sắp hòa tan khung trời. Phượng hoàng chặn đường Vô Thường quỷ chủ.
Phượng hoàng phát ra thanh âm vô cùng uy nghiêm:
- Giọt tinh huyết đại thánh này đã được phượng hoàng yêu tộc chúng ta đấu giá xong, ai dám cướp?
Dù đằng trước quỷ chủ quỷ môn quan thì phượng hoàng yêu tộc sẽ không e ngại gì.
- A!
Phượng hoàng nghiệt hỏa phun ra đốt mây đen kêu xèo xèo, quỷ hồn trong mây đen tán đi thành các tia khói đen, chúng nó gào rú thê thảm.
Đây là phượng hoàng bán thánh, tu vi cực mạnh.
Phong Phi Vân đã lao ra phòng đấu giá quỷ thị, hai tu sĩ trên bầu trời quá cường đại, nếu đứng gần sẽ bị đè chết ngay.
- Ủa? Mặc Dao Dao đâu?
Phong Phi Vân một chưởng đánh bay hai âm hồn, tìm kiếm Mặc Dao Dao trong phế tích.
Lúc lao ra khỏi phòng đấu giá quỷ thị Mặc Dao Dao còn theo bên cạnh Phong Phi Vân, giờ không thấy nàng đâu. Phong Phi Vân không phát hiện Mặc Dao Dao đi lúc nào.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Phượng Hoàng bán thánh một vuốt xé rách hư không mang theo lực lượng lửa biến cả không gian thành lĩnh vực hỗn loạn, sát khí đna xen.
Vô Thường quỷ chủ bá đạo nói:
- Bản tôn không muốn đắc tội Phi Tiên phượng hoàng yêu hậu, ngươi đừng ép bản tôn chém ngươi!
Âm khí trên người Vô Thường quỷ chủ càng mạnh mẽ hơn, hình thành lốc xoáy âm khí cuốn Phượng Hoàng bán thánh vào trong.
Phụt!
Một cánh tay xương thò ra từ âm khí phá vỡ bình chướng hình thành từ phượng hoàng nghiệt hỏa, đánh bay Phượng Hoàng bán thánh.
Quá cường đại.
Phượng Hoàng bán thánh bị đánh bay.
Đây là bán thánh của phượng hoàng yêu tộc, thực lực mạnh hơn đa số bán thánh khác.
Vô Thường quỷ chủ như thiên thần, không lộ mặt, chỉ có áng mây đen bay trên bầu trời.
← Ch. 1711 | Ch. 1713 → |