← Ch.1729 | Ch.1731 → |
Đây là linh khí thập ngũ phẩm, xem như đẳng cấp cao nhất, uy lực cực kỳ đáng sợ. Nhiều mộ bia Xung quanh bị đánh nát, tốc lên.
- Tiểu quỷ, ngươi còn quá non.
Trong quan tài sắt bay ra mấy ngàn xúc tu đen hình thành mấy ngàn tay quỷ. Bàn tay quỷ ở trên cao thành hình trăng, hình mặt trời đánh bay bát quái đạo ấn sau đó đè xuống Phong Phi Vân.
Có thể đánh bay linh khí thập ngũ phẩm, từ đó thấy được thần thông của Sở Giang Vương kinh khủng cỡ nào.
Hai tay Phong Phi Vân chắp vào nhau, dưới chân hình thành một tòa sen phật bảy mươi hai phẩm, lưng hiện vòng phật quang minh thánh khiết. Có vô số kim tàm quay quanh người Phong Phi Vân, phát ra tiếng phật vạn phật triều tông.
- Càn Khôn chưởng ấn thiên địa!
Bàn tay Phong Phi Vân nhìn như nhỏ nhưng lại như bao la vô tận. Bàn tay nâng một mảnh thế giới, đè quan tài sắt ben dưới.
- Ngươi cũng tu luyện Kim Tàm Kinh? Thì ra ngươi là đệ tử của Phật Tàm Tử! Ha ha ha, là hắn kêu ngươi đến đây xóa sổ chúng ta hoàn toàn đúng không?
Quan tài sắt rung bần bật, bên trong phát ra thanh âm hận thù, chứa oán khí đậm đặc.
Sở Giang Vương muốn bay ra khỏi quan tài sắt.
Phong Phi Vân trấn áp quan tài sắt gắt gao, nói:
- Đúng thì sao? Không phải thì sao?
- Ha ha ha ha ha ha! Phật Tàm Tử cho rằng phái một đệ tử đến là có thể trấn áp bản vương? Đã quá xem thường bản vương! Nhưng Phật Tàm Tử tặng món quà lớn đến tất nhiên bản vương sẽ nhận, Bát Nguyệt kiếm, phá cho ta!
Trong quan tài sắt bay ra một luồng sáng cực kỳ chói mắt, sáng như sao. Càn Khôn chưởng ấn thiên địa bị tia sáng đâm thủng.
Nếu người có ánh mắt sắc bén sẽ thấy đốm sáng bao bọc thanh ma kiếm hình nửa vầng trăng, như lưỡi hái của tử thần.
Kiếm khí thật mạnh.
Con ngươi Phong Phi Vân co rút, cảm giác kiếm ý thấu xương bay đến, bị kiếm khí vừa sắc bén vừa tà khí trùng kích, thân thể thụt lùi nhanh ra sau. Con ngươi Phong Phi Vân rực cháy ngọn lửa nhìn kiếm phong nửa vầng trăng từ trên trời lao nhanh xuống.
- Bát quái đạo ấn!
Phong Phi Vân triệu hoán bát quái đạo ấn biến thành tấm thuẫn hình thành qua luân trắng đen trước mặt. Nhưng lực lượng Bán Nguyệt kiếm đánh lùi liên tục, thân thể gần như bay lên.
Phong Phi Vân xoay tròn bảy trăm hai chục đổ, hắn như con quay. Cuối cùng Phong Phi Vân đứng trên khối bia mộ cách mấy trăm dặm, cổ có một vệt máu. Tử khí từ Bán Nguyệt kiếm dọc theo vết thương xâm nhập vào cơ thể, Phong Phi Vân dùng khí thánh linh bài trừ ra. Rất nhanh vết thương khép lại.
Không uổng là một trong mười vương giả giới âm phủ, dù Sở Giang Vương bị trấn áp hơn một vạn năm vẫn rất cường đại.
Sở Giang Vương khác với Chuyển Luân Vương ở chỗ khi ấy Chuyển Luân Vương chỉ còn lại một lũ hồn, mượn thân hình Cố Bát thiếu gia, không thể phát huy hết lực lượng nên mới bị thánh thực quả đụng tàn.
Nếu Sở Giang Vương có cơ thể, tinh hồn của mình thì Phong Phi Vân gặp gỡ chỉ có đường chạy trốn, không thể luyện hồn Sở Giang Vương thành con rối.
Sở Giang Vương, Diêm Vương, Chuyển Luân Vương dù gì là vương giả lâu năm, xưng hùng một giới. Phong Phi Vân so với ba người còn quá trẻ.
Hiện giờ Sở Giang Vương chỉ vì chưa phục hồi lực lượng trong người, chờ gã đến thời kỳ đỉnh thì một bàn tay đủ sấn chết Phong Phi Vân. Đó mới là lực lượng thật sự của Sở Giang Vương.
Vù vù vù vù vù!
Bán Nguyệt kiếm bay về bên trên quan tài sắt, xoay tít.
Thây khô trong quan tài sắt phát ra sức hút thu thi khí, âm khí, quỷ khí trong bãi tha ma và thân thể mình. Dùng mắt thường cũng có thể thấy khí lưu trong không khí.
Làn da khô héo, bị hoại tử chậm rãi co giãn, thân thể đầy đặn, tóc lưa thưa trên sọ não mọc dài ra, khuôn mặt hõm xuống lại phồng lên.
Phong Phi Vân sẽ không cho Sở Giang Vương cơ thể sống lại, hắn lấy tam vị chân hỏa lô ra biến to mấy trăm trượng. Huyền văn trên lô đỉnh lộ ra, nóng hổi, lửa đốt trời, chiếu sáng bãi tha ma âm u. Như dưới trời chiều, dòng sông đỏ máu bên trên nghĩa trang.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Tam vị chân hỏa lô đốt hòa tan mặt đất bị thi hàn khí đóng băng, Mao Ô Quy, thánh thực quả, Huyết Giao, Tây Môn Xuy Tiêu rã đông. Cơ thể bọn họ bị đông lạnh nhăn nhúm, biểu tình khác nhau, có trố mắt líu lưỡi, có méo miệng thè lưỡi. Mao Ô Quy, thánh thực quả, Huyết Giao, Tây Môn Xuy Tiêu bị đông cứng ngắc, nửa ngày chưa mềm được, vẫn đứng im không nhúc nhích.
Ầm!
Tay Phong Phi Vân nâng chân tam vị chân hỏa lô, bay lướt qua không khí đập tam vị chân hỏa lô mạnh xuống quan tài sắt.
Sở Giang Vương đang hấp thu âm khí hồi phục lực lượng cơ thể nhanh chóng co rút lại, bị tam vị chân hỏa đốt cháy, lửa phát ra mùi xác thối.
- Thi hàn khí, khí ngự cửu thiên!
Người Sở Giang Vương phát ra thi hàn khí bao bọc mình, thi hàn khí bắn vọt lên ngăn cản lực lượng tam vị chân hỏa lô.
Lực lượng hai người cân bằng.
Thi hàn khí và tam vị chân hỏa triệt tiêu, ngăn cản nhau. lltỏng người Phong Phi Vân, Sở Giang Vương nhanh chóng tiêu hao.
- Thiếu niên, tư chất, tu vi của ngươi cao, có thể gọi là vô địch trong thế hệ trẻ, cần gì đối địch với bản vương? Chúng ta có thể làm bằng hữu, chờ ta về giới âm phủ thì vị trí mười vương giả thi hàn khí có một chỗ cho ngươi.
Sở Giang Vương mới vừa phá phật văn của Phật Tàm Tử ức chế, chưa phục hồi lực lượng, lại so đấu nội lực tu vi với Phong Phi Vân. Sở Giang Vương cảm giác trạng thái của mình ngày càng tệ, nếu còn đấu tiếp với thiếu niên này không chừng gã sẽ bị nguyên khí đại thương.
Sở Giang Vương quyết định dụ dỗ Phong Phi Vân trước, chờ lực lượng hoàn toàn phục hồi rồi mới tính sổ với hắn.
Phong Phi Vân vất vả cố chống:
- Ta không hứng thú với vị trí mười vương giả giới âm phủ. Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương!
Phong Phi Vân dựa vào khí thánh linh miễn cường đối kháng thời gian ngắn với vương giả Sở Giang Vương, tiêu hoa rất lớn.
Thời gian lâu có lẽ Phong Phi Vân không kiên trì nổi.
Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương nhanh chóng trở về, hai con rối một trái một phải đứng ở hai bên quan tài sắt cùng vỗ một chưởng. Chưởng ấn vào quan tài sắt, lòng bàn tay Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương phát ra sức hút thu âm khí trong quan tài sắt.
Lực lượng trong người Sở Giang Vương xói mòn mau hơn, thân thể héo rút càng nhanh, chỉ còn lớp da nâu đen nhăn nheo dán trên xương, tùy thời thành tro.
Sở Giang Vương nói:
- Tồi tệ, truyền nhân của Phật Tàm Tử là tiểu nhân! Ba người hợp sức đối phó ta, đây là chuyện người trong phật môn làm sao?
Sở Giang Vương nói ra câu này đủ thấy vương giả giới âm phủ sắp không chống nổi nữa, nếu không đã chẳng tỏ ra yếu thế.
- Tru thiên quỷ thần, nghe theo lệnh ta, sát lục chi kiếm, đồ tể chúng sinh!
Sở Giang Vương niệm chú ngữ cổ xưa, khí tử vong cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng tụ tập vào người gã.
Trong quan tài sắt truyền ra tiếng ức vạn sinh linh gào thét, bên trong như có ngọn nguồn vạn ác, làm người nghe rợn tóc gáy. Phong Phi Vân váng đầu hóa mắt, mặt không còn chút máu.
Đây là cấm thuật.
← Ch. 1729 | Ch. 1731 → |