← Ch.1774 | Ch.1776 → |
Cuối cùng trong tay Phong Phi Vân chỉ còn thanh kiếm gãy, dài cỡ dao găm, vết đứt bằng phẳng. Nhưng yêu khí trên khúc kiếm gãy này rất mạnh, hơi thở xa xưa như danh kiếm lịch sử nhay ra từ trang sách rơi vào tay Phong Phi Vân.
- Đây là một khúc của Yêu Hoàng kiếm? Là thái cổ yêu binh bị các tu sĩ khinh bỉ? Từng có nữ thánh linh thần phục dưới yêu kiếm?
Phong Phi Vân không quá tin tưởng vào mấy truyền thuyết thần thoại. Thánh linh đã là tinh thần thành thánh, ý chí mạnh mẽ người bình thường khó thể tưởng tượng, sao có thể bị một thanh kiếm cấp trấn áp thần phục.
Có lẽ hậu nhân muốn phóng đại uy lực Yêu Hoàng kiếm nên bịa chuyện.
Khúc Yêu Hoàng kiếm này rơi vào tay tu sĩ nào đó sau thời kỳ thái cổ, tu sĩ kia sợ cầm yêu kiếm bị người vây công nên đú thành thân kiếm để che giấu bộ mặt thật của Yêu Hoàng kiếm. Sau đó Yêu Hoàng kiếm rơi vào tay Bại Nguyệt hoàng tử.
Phong Phi Vân dám chắc Bại Nguyệt hoàng tử không biết trong yêu kiếm bao bọc một khúc Yêu Hoàng kiếm, nếu gã biết thì đã không để hắn dễ dàng mang yêu kiếm đi.
- Dùng thanh kiếm này đối phó kẻ thù cũng tốt, không chỉ khiến kẻ thù thần phục còn có thể nhờ vào tinh khí của bọn họ tăng cao thể chất cho mình.
Phong Phi Vân không bài xích Yêu Hoàng kiếm, không sợ bị người ta khinh thường. Trên đời này lịch sử và truyền thuyết do người thắng viết. Nếu thời kỳ thái cổ hoàng xà chí tôn giết Địa Hoàng, trở thành đại thánh, thậm chí trở thành tiên nhân thì truyền thuyết đã khác đi. Yêu Hoàng kiếm sẽ được gọi là Thánh Hoàng kiếm.
Thượng Quan Minh Tiêm hỏi:
- Rốt cuộc ngươi là ai?
Lý trí và linh hồn Thượng Quan Minh Tiêm đỡ hơn nhiều, khi nàng phát hiện mình nằm trong lòng một nam nhân thì trái tim băng giá.
Suy nghĩ của Thượng Quan Minh Tiêm không ngừng tỉnh táo lại, nàng nhớ Bại Nguyệt hoàng tử và vương giả thế hệ trẻ nhân tộc bí ẩn đánh nhau, trời long đất lở. Sau đó Thượng Quan Minh Tiêm cảm giác có ánh sáng vàng chụp xuống đầu, rồi nàng đến đây. Chỗ này là đâu?
Nơi này là đâu?
Tại sao người hầu của Huyết Giao yêu vương xuất hiện tại đây?
Không lẽ Huyết Giao yêu vương thừa dịp Bại Nguyệt hoàng tử và vương giả thế hệ trẻ nhân tộc đánh nhau cướp đi bốn thần nữ tế tự, giam cầm bọn họ ở đây?
Thượng Quan Minh Tiêm có cảm giác chạy khỏi miệng cọp lại vào ổ sói.
Thượng Quan Minh Tiêm cất Yêu Hoàng kiếm, cánh tay rắn chắc ôm eo nhỏ, bá đạo không tha chống đối.
Phong Phi Vân nói:
- Bây giờ ta là nam nhân của nàng, chẳng lẽ nàng đã quên hứa làm nữ nhân của ta?
Thượng Quan Minh Tiêm mắng:
- Tồi tệ, giậu đổ bìm leo có gì hay?
Mắt Thượng Quan Minh Tiêm lạnh băng, môi đỏ bóng. Thượng Quan Minh Tiêm cố gắng vùng vẫy nhưng không thể né thoát cánh tay Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân vuốt eo nhỏ, cách lớp vải đỏ cảm nhận eo săn chắc không chút thịt thưa.
Lần này được món hời rồi, một vưu vật.
Có nam nhân nào không hy vọng mình có được nhiều nữ nhân xinh đẹp?
Nhất là nữ nhân thân phận cao quý như Thượng Quan Minh Tiêm, chinh phục nàng, biến nàng thành nữ nhân của ngươi mới có cảm giác thành tựu.
Phong Phi Vân lắc đầu, nói:
- Không phải ta lợi dụng lúc người gặp khó khăn. Nàng nên biết nếu không nhờ ta cứu thì nàng và ba thần nữ tế tự bạch y bây giờ đã trở thành nữ phó của thắng ngư yêu tộc.
- Chúng nó muốn chơi đùa các nàng như thế nào thì làm thế ấy, sẽ không cho các nàng chút tôn nghiêm. Khi đó nàng hầu hạ không phải một nam nhân mà là ngàn vạn yêu tộc.
- Nàng làm nữ nhân của ta, miễn là ngoan ngoãn nghe lời ít ra ta cho nàng tôn nghiêm, tự do tuyệt đối, thậm chí trợ giúp nàng trở thành thánh nữ Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, tương lai là chủ nhân của Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
- Vậy nên sao có thể bảo là ta lợi dụng lúc người gặp khó khăn?
Thượng Quan Minh Tiêm thông minh nói:
- Ngươi đang dụ dỗ ta.
Phong Phi Vân trả lời:
- Ta đang nói cho nàng một đạo lý, trên đời này không có bữa cơm miễn phí, không ai giúp nàng không vụ lợi.
Tu vi của Thượng Quan Minh Tiêm chưa phục hồi, nàng quyết định giả bộ đồng ý Phong Phi Vân, chờ khỏe mạnh rồi nàng đi hay ở hắn không giữ được.
Nhưng Phong Phi Vân nhìn thấu suy nghĩ của Thượng Quan Minh Tiêm, hắn mang nàng ra khỏi Thiên quốc, ngay trong phòng Thạch Lan biến nàng thành nữ nhân.
Phong Phi Vân bước xuống giường, khoác áo rộng, cột dây lưng, cột tóc dài.
Sau khi hóa rồng yêu tính và ma tính tăng cao giờ bị ức chế hoàn toàn, trạng thái Phong Phi Vân trở về bình thường. Chẳng những không mệt mà còn thoải mái.
- Không lẽ mỗi lần hóa rồng phải tìm một nữ nhân mới ức chế yêu tính, ma tính của ta được?
Phong Phi Vân quay đầu nhìn Thượng Quan Minh Tiêm nằm trên giường, thân hình trắng trong, gò bồng đào nhô cao, eo nhỏ, chân dài săn chắc. Thượng Quan Minh Tiêm nằm trên giường như bãi nước xuân, đuôi mày phong tình.
Cơ thể Phong Phi Vân rất mạnh, tu vi Thượng Quan Minh Tiêm cường đại thếmà sau bảy, tám lần lên đỉnh thì phải van xin tha. Giờ Thượng Quan Minh Tiêm không có sức đi đường, cũng không biết nàng còn cho rằng mình muốn đi thì đi được không?
Phong Phi Vân ngồi bên giường vuốt ve mông trắng mịn, đường cong xinh đẹp như nửa vầng trăng.
Toàn thân Thượng Quan Minh Tiêm tê dại muốn nhúc nhích một ngón tay cũng khó. Thượng Quan Minh Tiêm mở mắt nhìn Phong Phi Vân, như oán như yêu, không rõ cảm xúc trong lòng nàng thế nào.
Thượng Quan Minh Tiêm rất bi thương. Nàng thủ thân như ngọc, thuần khiết trắng trong, từ sáu tuổi đã vào Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, được yêu thương cưng chiều, trở thành thần nữ tế tự hồng y địa vị cao quý. Thượng Quan Minh Tiêm khinh thường nam nhân trong Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, chỉ muốn làm kỳ nữ như Thủy Nguyệt thánh thần.
Nhưng thân thể giữ gìn ba trăm năm cuối cùng nằm dưới thân nam nhân.
Khi cơ thể bị tiến vào, sự kiêu kỳ, tự cho mình là thần thánh bị phá võ. Thì ra sức nữ nhân yếu ớt như thế. Khi bị nam nhân đè dưới thân, đừng nói xoay chuyển thiên hạ đại thế, khi đó chỉ biết vặn eo lắc mông.
Nhưng Thượng Quan Minh Tiêm không cam lòng, sao nàng có thể bị người hầu yêu vương cướp trinh? Dù nàng cần tìm một nam nhân thì đó nên là nam nhi đầu đội trời chân đạp đất chứ không phải kẻ hèn mọn thần phục dưới chân yêu tộc.
Thượng Quan Minh Tiêm vẫn cho rằng Phong Phi Vân là người hầu của Huyết Giao yêu vương.
Huyết Giao lảo đảo chạy vào, đụng mở cánh cửa:
- Này Phong gia, ta cảm giác...
Huyết Giao thấy nữ nhân nằm trên giường và Phong Phi Vân, ngây người nhìn cảnh tượng hương diễm.
Có vẻ nó đến không đúng lúc.
Phong Phi Vân liếc Huyết Giao, dùng chăn che kín người Thượng Quan Minh Tiêm.
Phong Phi Vân hỏi:
- Có chuyện gì?
- Không... Không...
Huyết Giao thụt lùi hai bước khép cửa lại, trên hành lang truyền ra tiếng la bể giọng:
- Rùa, rùa, lăn ra đây, ván cược này ta thắng rồi! Mau đưa ta năm ức linh thạch... Nhanh, ra mau, ta có chứng cứ... Thật sự... !
Phong Phi Vân nhíu mày, cảm thấy lần trước Huyết Giao bị Mao Ô Quy đạp đầu đã đứt dây thần kinh nào đó.
- Cho nàng nửa canh giờ điều dưỡng thân thể, sau đó chúng ta đi Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
← Ch. 1774 | Ch. 1776 → |