← Ch.1789 | Ch.1791 → |
Các đại đạo thần liên lại quấn quanh nhau hình thành đầu lâu màu trắng như ngôi sao xương trắng, quỷ hỏa cháy hừng hực.
Nếu người ánh mắt tốt nhìn sẽ phát hiện sọ do mấy mảnh nhỏ hình người ghép lại thành bức tranh dữ tợn mà phức tạp. Mỗi bức tranh nếu tung ra ngoài có thể đánh chết bán thánh.
- Grao!
Cự Mỗ thánh tôn hú dài, nhe miệng rộng đầy răng nhanh, phun ra ức vạn thánh pháp ngưng tụ thành dòng lũ pháp tắc trùng kích hư không thành vòng xoáy lớn.
Vòng xoáy bay qua cuốn Thủy Nguyệt Đình vào trong, vô số thánh pháp đè ép.
Cường đại như Thủy Nguyệt Đình cũng khó đứng vững, làn da tỏa ánh sáng bạch ngọc, tiên cốt thiên thành, máu như thuy thủy. Đôi mắt xinh đẹp ngưng tụ ra hai đoàn thần quang trắng ngàn.
Trán Thủy Nguyệt Đình như biển cả hỗn độn, mênh mông vô biên, mờ mịt hư vô. Mơ hồ thấy một pho tượng như Định Hải Thần Châm đứng giữa biển cả, cao mấy ngàn trượng, thần thánh không thể miêu tả.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong thiên địa, đến từ thiên nam địa bắc, đến từ bốn phương tám hướng, muôn vàn lực lượng tụ tập vào trán Thủy Nguyệt Đình. Biển cả trên trán Thủy Nguyệt Đình càng rực rỡ, tiên nhan càng thêm xinh đẹp tuyệt trần.
Môi hồng khép mở, Thủy Nguyệt Đình niệm câu thần chú viễn cổ:
- Chư thần diệt đạo!
Trán Thủy Nguyệt Đình, pho tượng thần tỏa ánh sáng thần thánh không gì sánh bằng, phá mở ức vạn thánh pháp của Cự Mỗ thánh tôn. Không một thánh pháp nào dính vào người Thủy Nguyệt Đình.
Vù vù vù vù vù!
Thiên hà chiến kiếm cắt ngang trời, xẻ vòng oáy hư không.
Thủy Nguyệt Đình nhẹ nhàng xuất trần, như một vị Lăng Ba tiên nữ bước ra. Cánh tay ngọc vung lên chém ra kiếm hà mấy ngàn vạn dặm, xẻ trời sao.
Hướng kia có một tiên thạch khổng lồ đáp xuống, trong suốt lấp lánh rực cháy ngọn lửa, uy thế dốt trời nấu biển.
Ầm!
Kiếm khí cùng luyện tiên thạch va chạm, vang tiếng nổ điếc tai như khai thiên tích địa.
Kiếm khí vỡ thành muôn vàn sóng kiếm như sao băng bay các hướng. Lửa bám trên luyện tiên thạch cũng bị đánh tan tác thành mưa rơi.
Cảnh tượng cực kỳ xinh đẹp nở rộ trong hư không.
Ầm!
Thế đi của luyện tiên thạch không giảm bay qua bên trái Thủy Nguyệt Đình, đốt một góc áo.
Thủy Nguyệt Đình đứng im không nhúc nhích, lửa dính vạt áo tự động tắt ngấm như có tiên hà lấp lánh tràn ra từ cơ thể nàng. Góc tiên y bị đốt trụi lại hoàn hảo như ban đầu.
Luyện tiên thạch vòng về, đánh ra thánh quang vô tận, bộc phát thần uy hủy thiên diệt địa.
Thủy Nguyệt Đình lấy tâm ngự kiếm, ngọc thể như sen. Thủy Nguyệt Đình không nhúc nhích, chỉ có thanh thiên hà chiến kiếm xoay quanh người nàng như con giao long màu trắng đấu với luyện tiên thạch.
- Thủy Nguyệt thánh thần, ngươi không có thánh linh dụng cụ, hôm nay thua chắc, thua là phải chết!
Vu Ô thánh tổ như thần dương lơ lửng trong không trung phát ra ánh sáng lửa đỏ, mơ hồ thấy bóng dáng nó.
Nhiệt độ trên người Vu Ô thánh tổ quá nóng, trừ thánh linh dụng cụ ra linh khí bình thường đến gần thân thể nó sẽ bị bốc hơi.
Luyện tiên thạch là một trong các thánh vật của Kim Ô yêu tộc, đồn rằng nó là tiên thạch từ vân chi tiên giới rớt xuống, bên trong chứa một lực lượng pháp tắc vượt qua thánh linh. Luyện tiên thạch luôn được đặt trên tổ sơn.
Khối luyện tiên thạch do Vu Ô thánh tổ trông giữ, Lão Kim Ô mượn luyện tiên thạch từ tay nó.
Có thể nói chỉ mình Vu Ô thánh tổ phát huy ra uy lực thật sự của luyện tiên thạch, mạnh mẽ hơn hẳn lúc Long Kiệt cầm.
Bóc!
Thiên hà chiến kiếm bị luyện tiên thạch đánh trúng nứt một khe hở.
Thủy Nguyệt Đình bình tĩnh, không vui không buồn nói:
- Người thật sự tự tin vào thực lực của mình căn bản không cần nhờ cậy lực lượng thánh linh.
Vu Ô thánh tổ phản bác:
- Vớ vẩn, nếu thánh linh không nhờ thánh linh dụng cụ để biến mạnh, vậy tại sao nhiều tiên thánh suốt đời muốn tế luyện ra thánh linh dụng cụ thuộc về mình?
Thủy Nguyệt Đình thản nhiên nói:
- Cho nên suốt đời bọn họ chỉ dừng bước ở cảnh giới thánh linh.
- Ngươi quá tâm cao khí ngạo. Dù là mấy vị đại thánh thái cổ cũng tế luện thánh linh dụng cụ cho mình, chứng minh đại thánh cũng cần sử dụng thánh linh dụng cụ mới phát huy ra sức chiến đấu mạnh nhất được.
Thủy Nguyệt Đình lấy tâm ngự kiếm, không hề bận tâm nói:
- Đó là bởi vì bọn họ biết cả đời này chỉ có thể trở thành đại thánh, vĩnh viễn không tiếp xúc đến đẳng cấp tiên linh được.
Vu Ô thánh tổ kiên quyết nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Từ xưa đến nay chỉ có truyền thuyết về tiên, chưa từng chứng thực có người thành tiên. Đại thánh đã là đỉnh tu luyện, vân chi tiên giới chỉ là tin đồn hư ảo.
Thủy Nguyệt Đình nói:
- Đường tu tiên là đường nghịch thiên, nếu lòng mình không thừa nhận tiên tồn tại thì làm sao lên đỉnh tiên cảnh? Tu tiên, tu là tiên, không phải tu luyện đại thánh.
- Tín niệm tiên đạo của ngươi quá yếu, ngươi đến cảnh giới hiện tại đã là cuối tiên lộ của mình. Ngươi không thể đến đỉnh tu luyện thì sống còn ý nghĩa gì? Để ta tiễn ngươi xuống địa ngục, luân hồi tu lại đi.
Vu Ô thánh tổ cười gằn:
- Người chuyển thế tu lại là ngươi mới đúng, đạo của ngươi đã vặn vẹo, ngươi đã đi ngã rẽ!
Vu Ô thánh tổ há mồm phun ra vô số tia chớp hình rồng màu đỏ đổ ập xuống Thủy Nguyệt Đình, đánh không gian sau lưng nàng thành lỗ đen.
Bùm!
Thiên hà chiến kiếm tan nát thành sươngm ù.
- Đạo của ta là tâm đạo, kiếm đạo. Tâm là chính, kiếm là phụ, nếu tâm thông thánh thì các pháp trên đời đều thành kiếm, tất cả đều là thánh linh dụng cụ.
Thủy Nguyệt Đình vươn đôi tay hoàn mỹ không tỳ vết nâng thiên hà, lại ngưng tụ ra thanh tiên kiếm.
Thủy Nguyệt Đình nói:
- Đạo của ta đã hơn xa đạo của ngươi, một kiếm một thế giới.
Thủy Nguyệt Đình đứng trong hư không, cắm thiên hà chiến kiếm xuống. Thiên hà chiến kiếm vỡ ra thành mây mù đốm sáng, hình thành thế giới kiếm khí màu trắng hùng hồn.
Đây là thế giới tâm Phong Phi Vân, kiếm ý của Thủy Nguyệt Đình.
Trong thế giới kiếm ý có núi có nước, có hoa có sương, có chim chóc cá lội, có trời xanh mây trắng, có vầng trăng sáng treo chín tầng trời.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thế giới này bao la vô ngần lan tràn bốn phương tám hướng, đất đai hình thành, sinh linh làm việc và nghỉ ngơi, trăng sáng và khung trời.
- Hèn gì nàng có thể chém Long Kiệt, đã đi đến một bước này...
Cự Mỗ thánh tôn, Vu Ô thánh tổ bị thế giới kiếm ý của Thủy Nguyệt Đình bao bọc, cả hai biến sắc mặt nhanh chóng rút lui.
Cự Mỗ thánh tôn gọi về thi thành:
- Cửu địa thi thành!
Bốn xác thánh linh ngã ra, vô số quỷ vụ âm khí nghi ngút muốn đánh nát thế giới kiếm ý.
Vu Ô thánh tổ triệu về luyện tiên thạch:
- Luyện tiên thạch!
Vu Ô thánh tổ dẫn động ánh sáng thánh linh trong luyện tiên thạch, rắc ức vạn tiên quang xuống như thác tiên ngăn cản thế giới kiếm ý của Thủy Nguyệt Đình.
Thủy Nguyệt Đình đứng trên tháp cao màu trắng trong thế giới kiếm ý, vung tay ngọc:
- Nhất kiếm nhất sinh diệt!
Cánh tay Thủy Nguyệt Đình như kiếm chém cửu địa thi thành, chém nát bộ xương khổng lồ thành mấy mảnh vụn, lưng, đầu, xương sườn, xương đùi rớt vào thế giới kiếm ý bị luyện hóa thành bột.
← Ch. 1789 | Ch. 1791 → |