← Ch.1791 | Ch.1793 → |
Ngay giây phút thần tiễn xuất hiện, trái tim mọi người như ngừng đập, máu bị đông lại.
- Vẫn Thánh Tiễn do Cửu Tiễn đại thánh tế luyện!
Trước mặt Vẫn Thánh Tiễn không sinh linh nào trốn thoát được.
Mũi tên bay ra, thánh linh chết.
Mười con kim ô bay lên cao, không dám dính vào mũi tên phá trời.
Phập!
Vẫn Thánh Tiễn dâm thủng ngực Thủy Nguyệt Đình, xuyên qua thân thể mang theo máu tươi như các đóa hoa mai nở rộ trong không trung.
Vẫn Thánh Tiễn không chỉ chém thân hình còn có đạo thánh linh.
Thời kỳ thái cổ mười thánh tổ Kim Ô yêu tộc cực kỳ mạnh mẽ, mỗi thánh tổ có nội tình trùng kích đại thánh. Nhưng trong một ngày thánh tổ Kim Ô yêu tộc bị Cửu Tiễn đại thánh bắn chết chín con, một mũi tên là một thánh tổ rơi, không trốn thoát được. Vẫn Thánh Tiễn đáng sợ như thế đấy.
Nhưng nghe đồn Vẫn Thánh Tiễn sớm vỡ nát trong đại kiếp nạn cuối thời kỳ thái cổ, không ngờ bây giờ xuất hiện một mũi đâm thủng người Thủy Nguyệt Đình.
Thủy Nguyệt thánh thần sẽ chết trước uy lực tên phá trời.
Tu sĩ nhân loại khủng hoảng, lòng rất bi thương.
Vu Ô thánh tổ nhìn Thủy Nguyệt Đình bị Vẫn Thánh Tiễn giết, cười khẩy nói:
- Một nhân loại bình thường mà dám gài bẫy ngược lại chúng ta? Muốn một mình xoay chuyển Càn Khôn? Thật là không biết lượng sức! Ngươi không thể tưởng tượng chúng ta cường đại thế nào. Thủy Nguyệt thánh thần chết, nhân tộc vẫn sẽ bị diệt tộc, đây là thiên đạo xui khiến, không ai thay đổi được.
Mũi tên phá tiên vạch đường cong trong hư không, vài giọt thánh linh rơi. Vẫn Thánh Tiễn lại xuyên thủng hư không bay trở về thiên hà.
- Sao có thể như vậy? Thật sự là Vẫn Thánh Tiễn trong truyền thuyết? Nàng...
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm nữ nhân bay trên bầu trời, máu chảy ra từ ngực nàng, nhuộm đỏ áo trắng. Giọt máu dính trên gò má tanh tú thoát tục, Có rơi vào hư không như mấy hạt châu trong suốt ánh đỏ.
Thế giới kiếm ý của nàng đã tan thành khói trắng, hình thành áng mây nâng người Thủy Nguyệt Đình.
- Không thể nào! Không thể nào! Thánh thần không thể chết được, Thủy Nguyệt thánh thần không thể chết...
Đại chiến ở Thủy Nguyệt Thiên Cảnh sớm kết thúc, nhân tộc chiến thắng. Trừ mấy bán thánh yêu tộc ra còn lại bị giết hết. Tu sĩ nhân loại chưa kịp hoan hô chiến thắng đã nghe tin giữ.
Một bán thánh nhân tộc già nua truyền tin về Thủy Nguyệt Thiên Cảnh:
- Thủy Nguyệt thánh thần chết bên ngoài hư không, bị Vẫn Thánh Tiễn giết.
Tu sĩ nhân loại nghe tin dữ đều gào khóc. Nhân tổ thánh linh chết, lưng chống dậy một tộc sụp đổ.
Bầu trời Thủy Nguyệt Thiên Cảnh đỏ máu, hạt mưa rơi nhuộm đỏ thánh địa nhân tộc.
Nhiều người thấy thê lương muốn chết.
- Rốt cuộc vẫn thất bại sao? Sức người khó chống trời.
Người Phong Phi Vân rung động, từng lũ kim tàm phật khí tự động vận chuyển. Phật khí vàng từ lỗ chân lông toát ra, như mấy sợi chỉ mỏng bay ra ngoài hư không xa xôi.
Môi Thủy Nguyệt Đình cũng tràn ra cá sợi tơ vàng phật khí ngưng tụ thành noãn tàm vàng bao bọc thân thể nàng như tơ tằm phun kén.
- Nàng... Nàng cũng tu luyện Kim Tàm Kinh?
Phong Phi Vân đã hiểu tại sao phật khí trong người sẽ tràn ra, đó là bị kim tàm phật khí của Thủy Nguyệt Đình ảnh hưởng. Phẩm cấp kim tàm phật khí trong người Thủy Nguyệt Đình cao hơn của Phong Phi Vân.
- Đây là áo nghĩa bức tàm đồ thứ sáu. Theo Kim Tàm Kinh ghi chép, một khi tu luyện Kim Tàm Kinh đến bức tàm đồ tứ sáu là sẽ sinh ra sức sống rất dồi dào, dù chết cũng có thể kết kén ngưng đạo, phá kén tái sinh, sống thêm một đời.
Phong Phi Vân cứ nghĩ đó là người viết khoác lác, nhưng bây giờ thấy người Thủy Nguyệt Đình kết kén thì hắn tin.
Tu luyện Kim Tàm Kinh đến bức tàm đồ thứ sáu thật sự có thể chết mà sống lại, bỏ xác già, sống tiếp một đời.
Phong Phi Vân mới tu luyện đến bức tàm đồ thứ bốn, không rõ ràng áo nghĩa bức thứ sáu thế nào.
Vu Ô thánh tổ cũng phát hiện có điều lạ, mười kim ô tụ tập lại thành hình người, bộ dạng lão nhân lọm khọm da nhăn. Ánh mắt Vu Ô thánh tổ nghi ngờ nbúng tay hướng cái kén vàng bao bọc Thủy Nguyệt Đình.
Vù vù vù vù vù!
Chỉ phong bắn vào phật khí vàng lại như đá chìm đáy biển, không gây ra chút gợn sóng.
Vu Ô thánh tổ càng nghi ngờ hơn, triệu hoán luyện tiên thạch về, dùng thánh linh dụng cụ công kích.
Vù vù vù vù vù!
Chín phật khí màu vàng như chín sợi tơ tằm dài mấy ngàn dặm, như chín thanh nhuyễn kiếm chém vào Vu Ô thánh tổ.
Vu Ô thánh tổ vội thụt lùi.
Cùng lúc đó luyện tiên thạch đập vào kén phật màu vàng nhưng uy lực bị các tầng tơ tắm xóa bỏ. Phật tàm vàng như trái bóng da bay ra ngoài.
Cảnh tượng này cực kỳ quái dị.
Trong thiên địa có vô số đạo lý pháp tắc tụ tập vào phật tàm màu vàng, sinh tử tiêu tan luân phiên trong kén tằm.
***
Trên chín tầng trời, không biết cách mặt đất bao nhiêu vạn dặm có bảy thiên hà giắt ngang trời, mênh mông. Đầu bên kia thiên hà nối liền trời sao bao la.
Một mũi Vẫn Thánh Tiễn màu vàng từ dưới đất bay lên, Vẫn Thánh Tiễn dính huyết khí xé mở tầng mây bay vào một thiên hà, mất hút trong sương mù hỗn độn.
Một nam nhân cao to mặc áo vải gọn gàng khoảng ba, bốn mươi tuổi theo sát Vẫn Thánh Tiễn, tốc độ không chậm hơn thánh tiễn, mau kinh khủng.
Nam nhân áo vải chạy tới thiên hà, dừng bước.
Nam nhân cười nói:
- Rốt cuộc đuổi kịp ngươi. Ra đi Thiên Đạo, ta tìm ngươi thật vất vả.
Nam nhân áo vải đáp xuống một tòa tiên cung bay. Lưu ly tinh ngọc, linh tinh cổ trụ, không biết tồn tại bao nhiêu năm. Tiên cung lơ lửng trong thiên hà, chủ nhân cũ đã chết từ rất lâu.
Nam nhân áo vải nhìn thiên hà mênh mông bao la, mắt lấp lánh thần quang như nhìn thấu ức vạn trời sao, nhìn nơi Vẫn Thánh Tiễn biến mất. Chỗ đó có một ngôi sao chìm nổi.
Trong thiên hà phát ra thanh âm:
- Ngươi còn chưa chết?
Thanh âm chất chứa sự ngạc nhiên, không rõ là nam hay nữ, già hay trẻ, hư vô mờ mịt.
Nam nhân áo vải chắp hai tay sau lưng, đứng thẳng trên nóc tiên cung. Chân mày rậm, râu mép tỉa ngay ngắn, vẻ mặt không giận mà uy.
Nam nhân áo vải cười nói:
- Vốn đã chết nhưng sống lại. Chuyện đời vô thường, kỳ tích luôn xảy ra. Như hôm nay nếu ta không đuổi theo hơi thở Vẫn Thánh Tiễn e rằng không tìm thấy ngươi.
Thanh âm từ thiên hà nói:
- Đã sống lại thì ngươi nên yên phận chút, mai danh ẩn tính cũng tốt, sao còn cố tình tìm ta? Ngươi nên biết nếu tìm ta thì ngươi sẽ lại chết.
Nam nhân áo vải cười cười:
- Ngươi không chết thì ta không ăn ngon ngủ yên, làm sao yên phận nổi?
Thanh âm từ thiên hà nói:
- Thủy Nguyệt thánh thần dùng bản thân làm mồi đặt bẫy chúng ta, khiến chúng ta tấn công trước, cuối cùng Long Kiệt, Cự Mỗ thánh tôn chết, tạo ra tổn thất to lớn. Ngươi cũng góp tay trong chuyện đó?
Mặt nam nhân áo vải đầy anh khí nói:
- Bố cục của nàng là của nàng, ta không tham gia, nhưng mục đích của chúng ta giống nhau. Đại kiếp nạn lần thứ hai sắp đến, đám ẩn núp như sâu một các ngươi nên bị thanh lý.
Thanh âm từ thiên hà cười nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Tốt tốt, trong nhân tộc các ngươi chỉ mình ngươi là xứng đấu với ta. Ta rất vui lại ngay mặt đấu với ngươi một lần nữa.
← Ch. 1791 | Ch. 1793 → |