← Ch.1793 | Ch.1795 → |
Tảng đá trong lòng tu sĩ nhân loại nhấc ra, bọn họ reo hò, hưng phấn bùng nổ.
Một lão bán thánh nhân tộc đến từ chí linh giới kích động run rẩy, không để ý hình tượng bay hướng Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, truyền tin về Thủy Nguyệt Thiên Cảnh.
Thủy Nguyệt thánh thần một ngày liên tục đánh bại ba thánh, chém hai thánh, đây là hành động vĩ đại rung động hồn người. Hôm nay đã định trước toàn bộ tu sĩ nhân loại thức trắng.
Nhiều tu sĩ nhân loại cảm thấy nhân tộc lại nghênh đón thịnh thế.
Thủy Nguyệt Đình đi trong hư không, như tiên nữ bước chậm. Quan tài đá theo sau lưng Thủy Nguyệt Đình, đi theo bước chân nàng, hình ảnh vừa đẹp vừa thần dị.
Thủy Nguyệt Đình đứng lại trước mặt Phong Phi Vân, con ngươi trong suốt, mắt đen như nước. Tiên hà thánh quang lượn lờ quanh người Thủy Nguyệt Đình, xinh đẹp bí ẩn mà không dính bụi trần. Thủy Nguyệt Đình nhìn Phong Phi Vân chằm chằm, không ai đoán được thánh thần đang nghĩ gì.
Phong Phi Vân cũng không biết, bởi vì khi mắt Thủy Nguyệt Đình nhìn hắn thì đầu óc hắn trống rỗng.
Tối nay gây tiếng động khá dữ dội, kinh động mấy vị tiên hiền trong cổ kiếm trai. Tu sĩ Lam Hối cổ miếu, Tạo Hóa nhân tổ động thiên trấn áp, giết hết sinh linh đến ám sát nên các tiên hiền quay về.
Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất còn đứng trên đạo tràng lát ngọc thạch.
Phong Phi Vân nhìn tượng thần bạch ngọc trên tế đài đẹp như tiên nữ, thánh quang lấp lánh như chân thân Thủy Nguyệt thánh thần đứng đó.
Chỉ là một pho tượng vẫn yêu kiều thướt tha đẹp như tiên nga trên đời, tạo áp lực lớn.
Phong Phi Vân nhìn thật lâu sau sờ cằm mở miệng hỏi:
- Thánh nữ điện hạ, ta có một chuyện khó hiểu. Trong Đạo Tổ cổ kinh ghi chép Thần thông đạo tâm chủng thần, vậy chắc Đạo Tổ cổ kinh rất siêu phàm, nhưng không biết ai ghi lại Đạo Tổ cổ kinh? Đạo tổ là ai?
Phong Phi Vân đổi đề tài quá mau, đột nhiên chuyển sang Đạo Tổ cổ kinh. Phong Phi Vân nhìn chăm chú tượng thần Thủy Nguyệt Đình.
Hiên Viên Nhất Nhất đọc nhiều sách vở, thông hiểu cổ kim, cho rằng Phong Phi Vân đang thử mình.
Hiên Viên Nhất Nhất trả lời:
- Đạo Tổ cổ kinh là điển tịch đạo gia góp lại, chia làm mười quyển, mỗi quyển ghi một lại đạo pháp bác đại tinh thâm. Có một quyển Đạo Tổ cổ kinh đã là hưởng thụ vô cùng, đủ để nghiên cứu suốt đời.
- Bộ cổ kinh này không phải một người làm mà là các đời tiên hiền đạo gia cùng biên soạn, sửa chữa, phê bình chú giải, truyền thừa tinh túy tối cao của đạo gia.
- Đạo tổ thì có rất nhiều tin đồn. Có người cho rằng là Vô Thượng thiên tôn người đã sáng lập Tạo Hóa nhân tổ động thiên. Vô Thượng thiên tôn là một tồn tại rất vĩ đại trong chuyện thần thoại của nhân tộc. Đồn rằng Vô Thượng thiên tôn được Oa Hậu đại thánh dạy, là tổ sư đạo gia, có ngọc lan kinh, vô thượng kinh, thái thượng kinh. Đạo gia tiên sư cho rằng thái thượng kinh là Đạo Tổ cổ kinh sau này, đạo tổ chính là Vô Thượng thiên tôn.
- Một cách nói khác được nhiều người đồng ý, cảm thấy đạo tổ nên là thủy tổ của Âm Dương nhân tổ động thiên, Âm Dương đạo nhân. Đồn rằng Âm Dương đạo nhân ban ngày là đạo sĩ chính trực cao thượng, buổi tối biến thành yêu đạo cực kỳ tà ác.
- Đạo pháp của Âm Dương đạo nhân rất cao âu, từng đấu pháp với Vô Thượng thiên tôn ba lần, đều đánh bại Vô Thượng thiên tôn.
- Ban ngày Âm Dương đạo nhân hiền lành lương thiện, chúng sinh thiên địa vái lạy tôn là thánh anhan trong thánh linh. Ban đêm Âm Dương đạo nhân làm chuyện tàn nhẫn đốt cướp hiếp giết. Âm Dương song tu địa pháp là do Âm Dương đạo nhân sáng tạo. Đại âm dương thuật một trong thái cổ bát thuật cũng là Âm Dương đạo nhân tạo ra.
- Âm Dương đạo nhân có tư chất cao, đạo pháp làm hậu nhân không theo kịp nhưng không được đệ tử đạo môn đời sau tôn kính. Vì vậy nhiều người cho rằng đạo tổ ý chỉ Vô Thượng thiên tôn.
Hiên Viên Nhất Nhất kể vanh vách.
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm tượng thần bạch ngọc trên đài, gió đêm lạnh lẽo thổi bay mái tóc, khá là phiêu dật.
Các đệ tử cổ kiếm trai đã tĩnh tọa tu luyện, chỉ mình Phong Phi Vân, Hiên Viên Nhất Nhất còn đứng đây, như đôi người ngọc đứng song song.
Cuối cùng Phong Phi Vân dời tầm mắt, nhìn khuôn mặt trắng nõn của Hiên Viên Nhất Nhất.
Phong Phi Vân cười nói:
- Nói đến thái cổ bát thuật thì ta nghĩ đến một tiền bối khác sáng tạo ra thái cổ bát thuật. Không biết thánh nữ điện hạ có từng nghe nói đến Đế Trủng?
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm đôi mắt trong suốt của Hiên Viên Nhất Nhất, quan sát ánh mắt nàng thay đổi.
Hiên Viên Nhất Nhất vừa nghe hai chữ Đế Trủng thì rèm mi dài run run nhưng biểu hiện bao nhiêu cảm xúc.
Hiên Viên Nhất Nhất trả lời:
- Đế Trủng là một nhân vật đại biểu trong thời kỳ thái cổ, nghe đồn Đế Trủng sáng lập Đế gia, gia tộc thứ nhất trong lịch sử nhân tộc.
- Vị tiên thành này cũng kinh tài tuyệt diễm, ngộ tính cực cao, trí tuệ siêu đẳng. Đế Trủng sáng tạo nhiều Thần thông, đạo pháp, cho đến nay vẫn là báu vật khiến Tu Tiên giới tranh giành. Nhưng nghe đồn ngày xưa Đế Trủng chiến đấu với bá chủ Bạch Chu thánh tổ cùng thời đại, cuối cùng chết, thật đáng tiếc.
Phong Phi Vân tò mò hỏi:
- Nếu Đế gia được gọi là đệ nhất gia tộc trong lịch sử nhân tộc thì không biết đến bây giờ còn truyền thừa không?
Hiên Viên Nhất Nhất nổi lên cảnh giác:
- Ngươi hỏi làm chi?
Đôi mắt trong suốt tăng phần đề phòng.
Phong Phi Vân cười xòa:
- Ha ha ha, chỉ hỏi cho biết.
Hiên Viên Nhất Nhất nghiêm túc nhìn Phong Phi Vân.
Hiên Viên Nhất Nhất rất có hảo cảm với Phong Phi Vân, dù hắn không là quân tử đại thiện đại nghĩa nhưng cũng không phải tiểu nhân ton hót.
Hiên Viên Nhất Nhất thở dài thườn thượt:
- Ta hiểu rồi, Phong huynh cố ý dụ ta nói.
Phong Phi Vân vô tội kêu oan:
- Ta dụ thánh nữ điện hạ nói cái gì?
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Từ lúc Phong huynh hỏi ta câu đầu tiên là đã bắt đầu dụ ta nói.
Phong Phi Vân kiên quyết không thừa nhận:
- Ta không hiểu thánh nữ điện hạ đang nói gì.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Ta là người của Đế gia.
Hiên Viên Nhất Nhất rất thông minh, khi Phong Phi Vân hỏi Đế Trủng thì nàng đoán được ngay có lẽ hắn đã biết thân phận của nàng. Phong Phi Vân cố ý hỏi Đạo Tổ cổ kinh vì khiến Hiên Viên Nhất Nhất thả lỏng cảnh giác, đề tài từ thời kỳ thái cổ đến Đế Trủng, rồi đến Đế gia.
Đây là đưa đường dẫn lối, khiến người nói theo đường lối hắn muốn, từng bước hỏi ra bí mật trong lòng đối phương.
Đương nhiên cũng tại Hiên Viên Nhất Nhất rất tin tưởng Phong Phi Vân, không kiêng dè nói cho hắn biết nàng là người của Đế gia. Đổi lại người khác đứng trước mặt Hiên Viên Nhất Nhất, chắc chắn nàng không trả lời mà cho một nhát kiếm.
Phong Phi Vân lộ biểu tình kinh ngạc hỏi:
- Thánh nữ điện hạ là... Người của Đế gia? Vậy tại sao họ Hiên Viên?
Hiên Viên Nhất Nhất đã thôt lộ mình là đệ tử của Đế gia thì không kiêng dè gì nữa, nói thẳng:
- Ngươi biết Hiên Viên Đế Sư không?
Phong Phi Vân gật đầu.
Hiên Viên Nhất Nhất hỏi tiếp:
- Ngươi biết tên thật của Hiên Viên Đế Sư là gì không? Biết tại sao người ta hỏi là Hiên Viên Đế Sư không?
← Ch. 1793 | Ch. 1795 → |