← Ch.1815 | Ch.1817 → |
Kim Ô Bá hoàng tử cực kỳ mạnh mẽ giật lấy sách sắt trong tay Công Tôn Bạch chỉ, gã ngồi trên ngôi cao đọc nội dung quyển sách.
Kim Ô Bá hoàng tử cười khẩy nói:
- Bảng vương giả thế hệ trẻ nhân tộc? Viết loại sách này hữu dụng sao? Nhân tộc các ngươi có vương giả thế hệ trẻ không?
Công Tôn Bạch chỉ đứng bên cạnh Kim Ô Bá hoàng tử, bình tĩnh nói:
- Bá hoàng tử, ta công nhận vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc rất mạnh, nhưng ngươi nghĩ trong nhân tộc không ai có thể đánh lại ngươi sao?
Kim Ô Bá hoàng tử nhìn sách sắt, xem cái tên viết ngay hàng đầu.
Kim Ô Bá hoàng tử cười châm chọc:
- Đệ nhất vương giả thế hệ trẻ nhân tộc là Tà Vấn Tử? Ha ha ha ha ha ha! Ai là Tà Vấn Tử, đứng ra để bản hoàng tử đánh bại trong vòng ba chiêu!
Công Tôn Bạch chỉ liếc hướng Tà Vấn Tử, mắt chất chứa chờ mong. Công Tôn Bạch chỉ rất tin tưởng vào Tà Vấn Tử.
Kim Ô Bá hoàng tử chợt ngừng cười, vì gã thấy ngồi đối diện gã là một thanh niên mặc áo tím đen, xương gò má nhô cao, mày rậm, trông không quá đẹp trai nhưng tạo áp lực mạnh mẽ.
Cánh tay Kim Ô Bá hoàng tử ấn mặt bàn, cái bàn luyện chế bằng thiên ngọc bốc cháy lửa. Không phải lửa bình thường, đó là kim ô quỷ hỏa có thể đốt trời nấu biển.
Cánh tay Tà Vấn Tử cũng ấn mặt bàn, khí lạnh thấu xương chạy dọc, hiển hiện sắc lam mạnh mẽ đáp trả Kim Ô Bá hoàng tử.
Ầm!
hai loại lực lượng một lạnh một nóng va chạm, xẻ đôi Thúy Huyết tiên sơn. Khe hở từ chính giữa lan tràn, Thúy Huyết tiên sơn tách ra hai hướng.
Két két két két két!
Kim Ô Bá hoàng tử ngồi im, lực lượng lửa xóa tan mọi khí lạnh.
Mắt hổ bắn ra tia sáng, Kim Ô Bá hoàng tử cười nói:
- Không tệ.
Tà Vấn Tử chật vật hơn một chút, ống tay áo bị đốt, ghế dưới chân di chuyển ra sau ba thước.
Tà Vấn Tử nói:
- Từ lâu nghe nói Kim Ô Bá hoàng tử là một trong mây người đỉnh cao nhất đương thời, hôm nay có thể chiến đấu với Bá hoàng tử là vinh hạnh cho Tà Vấn Tử.
Kim Ô Bá hoàng tử, Tà Vấn Tử cùng bay lên trời, đáp xuống cổ chiến đài. Yêu khí và tà khí trướng lớn, lửa nóng và băng giá va chạm, bóng người giao nhau, tiếng đánh nhau ầm ĩ. Tiên Hư động thiên rung rinh, nhiều hòn đảo tiên nổi tan vỡ thành đống phấn.
Lưu ly tiên đảo.
Tây Môn Xuy Tiêu nhắm mắt nhưng vẫn biết rõ chuyện xảy ra trong Tiên Hư động thiên.
Tây Môn Xuy Tiêu cười nói:
- Tà Vấn Tử khá lợi hại, có thể đánh ngang tay với tên cuồng ngạo như Kim Ô Bá hoàng tử, rất lợi hại.
Cửu Thiên Yên Vũ chú ý dao động yêu khí phương xa, lòng rất lo âu. Bốn vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc kéo nhau đến, bọn họ không tới vì bốn tiên nữ nhân tộc, nếu không tại sao trùng hợp như thế?
Nếu hôm nay bốn tiên nữ Tiên Hư động thiên bị bọn họ cướp đi, hội luận đạo vạn tộc chưa bắt đầu khí thế nhân tộc đã bị chèn ép tan tác.
Bốn vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc thế đến rào rạt, nhân vật như Tà Vấn Tử cũng khó thể ngăn cả. Phải làm sao đây?
Cửu Thiên Yên Vũ nhìn Hiên Viên Nhất Nhất, lòng hơi bình tĩnh. Có Thủy Nguyệt Thánh Nữ ở đây, cho vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc lá gan cũng không dám xông hòn đảo tiên nổi.
Phong Phi Vân nhìn hướng cổ chiến đài, nhếch mép.
- Đây chỉ là một phân thân của Kim Ô Bá hoàng tử.
Phong Phi Vân không nói ra câu này, sợ ảnh hưởng sĩ khí đám anh kiệt nhân tộc nhiều hơn.
Thật ra sĩ khí tu sĩ nhân loại sớm bị bốn vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc đánh tan tác. Nhiều anh kiệt nhân tộc sợ hãi thái cổ thánh yêu tộc, hắn thiên tài đỉnh cao nhất nhân tộc như con kiến trước mặt 6e6 Bạch Kỳ Lân, Hỗn Côn hoàng tử, tùy tay bóp chết. Giờ làm sao đánh đây?
Bốn tiên nữ Tiên Hư động thiên chung cảm giác, trong lòng vô cùng bất an. Nếu hôm nay anh kiệt nhân tộc bị đánh bại hết, bốn tiên nữ sẽ phải lên giường với bốn vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc.
Mặc kệ các nàng có đồng ý hay không, chuyện này đã được quyết định.
Bốn vương giả thế hệ trẻ thái cổ thánh yêu tộc hợp tác xông vào Tiên Hư động thiên cũng vì mục đích đó, Đương nhiên ưu tiên nhất là chèn ép khí thế nhân tộc, khiến nhân tộc mất tư cách xông xáo thành thái cổ thánh tộc.
Bạch Kỳ Lân giục ngựa đến, giơ thương giết người. Hai phân thân đã có thể đối kháng với Chung Thần Tú, cao thủ đệ nhất thế hệ trẻ nhân tổ động thiên, mạnh mẽ biết mấy.
Hỗn Côn hoàng tử vỗ một cái đập chết một phật giả Vũ Hóa đệ tứ trọng, yêu khí trấn áp các cao tăng thái cổ Thánh Phật Miếu khó chống cự lại.
Đệ nhất cao thủ thế hệ trẻ nhân tộc Tà Vấn Tử bị Kim Ô Bá hoàng tử đẩy lùi liên tục, thất bại chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Trong thái cổ thánh yêu tộc người duy nhất không hành động là Viên Tam Tam thái cổ ma vượn tộc.
Sau khi Viên Tam Tam đạp nát Cửu Hoa tiên sơn thì không có hành động gì, đôi mắt như chuông đồng nhìn bốn phía như muốn tìm ai, cuối cùng dừng lại trên hòn đảo tiên nổi.
Ầm!
Chân Viên Tam Tam giẫm đất bay vọt lên, đáp xuống hòn đảo tiên nổi, đất đai trong vòng ba trượng nứt nẻ.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua tặc lưỡi, khó chịu nói:
- Huynh đài, ngươi quấy nhiễu chúng ta ăn trái cây.
Viên Tam Tam nói:
- Ta không ăn trái cây, ta đến bái kiến thánh nữ điện hạ.
Viên Tam Tam cung kính vái ba cái hướng Hiên Viên Nhất Nhất, ánh mắt chân thành không giống như đến khiêu khích.
Hiên Viên Nhất Nhất nhướng mày nói:
- Ngươi biết ta?
Viên Tam Tam cười nói:
- Trong nhân tộc ta phục thánh nữ điện hạ nhất. Lòng lương thiện, chưa từng giết ai, tốt hơn đám đạo sĩ đạo mạo trang nghiêm, phật tu giả từ bi, chính nhân quân tử miệng đầy nhân nghĩa đạo đức, đệ tử thế gia hiếp yếu sợ mạnh rất nhiều lần.
Hiên Viên Nhất Nhất nói:
- Nhưng ta không quen ngươi.
Viên Tam Tam như không nghe hiểu tiếng người, gã gãi đầu lẩm bẩm:
- Nói thật ra trước kia tên của ta là Hầu Thích Liệt, nhưng sau lần được thánh nữ điện hạ cứu ta đột nhiên cảm thấy trên đời này vẫn còn người tốt.
- Ta suy nghĩ một cái tên nhẹ nhàng chút, ta định lấy tên hầu Nhất Nhất, nhưng cảm thấy hai chữ Nhất Nhất là phạm kiêng kỵ ân công. Ta suy nghĩ mấy tháng không có kết quả, thế là đi thỉnh giáo một lão khỉ trong tộc ta.
- Ta kể lại tất cả cho lão khỉ nghe, hắn nói: Thích Liệt, ngươi hiểu được chân thiện mỹ trên đời này đã là tiến bộ rất lớn, cần mỗi ngày tam tỉnh ngô thân.
- Ta nghe xong cảm thấy lão khỉ thật giỏi, trở về ngẫm nghĩ một lúc. Nếu ân công lấy tên Nhất Nhất thì chắc có nghĩa là "Một ngày làm một chuyện tốt". Ta thấy ta nên mỗi ngày tam tỉnh ngô thân, tính số lượng thì nhiều hơn ân công gấp ba. Ha ha ha, cho nên tên của ta là Tam Tam.
- Nghĩ tên xong, ta lại rầu về dòng họ. Nghĩ đến nghĩ đi dòng họ của ân công là tốt nhất, thế là ta sửa tên cho mình thành Hiên Viên Tam Tam.
- Có tên rồi ta lại đi tìm lão khỉ, nhưng lão ta lắc đầu nguầy nguậy bảo ta lấy tên không tốt, nghe y như đệ đệ của ân công. Lão khỉ ban họ Viên cho ta, nên ta tên Viên Tam Tam.
← Ch. 1815 | Ch. 1817 → |