← Ch.1824 | Ch.1826 → |
Ầm!
Hai pháp tướng thánh linh va chạm, cùng tan biến. Tiên Hư động thiên bị xé một cái lỗ to, nếu không nhờ thành chủ thứ hai Hỗn Độn thành ra tay thì Tiên Hư đã bị hủy diệt.
Ngang sức ngang tài.
Khí thế Oa Hậu Đại Thánh mạnh hơn nhưng Phong Phi Vân mới lĩnh ngộ vài ngày, dù cộng thêm lĩnh ngộ trong trạng thái huyền diệu vừa rồi vẫn rất yếu ớt.
Tứ Thánh tổ sư không mạnh bằng Oa Hậu Đại Thánh, nhưng Kim Ô Bá hoàng tử tu luyện lĩnh ngộ từ nhỏ, tham ngộ mấy trăm năm. Kim Ô Bá hoàng tử hiểu biết đạo của Tứ Thánh tổ sư rất sâu sắc, gã có thể điều động nhiều lực lượng Tứ Thánh tổ sư hơn.
Phong Phi Vân lĩnh ngộ mấy ngày mà mơ thắng người ta lĩnh ngộ mấy trăm năm thì không hiện thực.
Phong Phi Vân có thể đấu ngang tay Kim Ô Bá hoàng tử là do bản thân hắn có tu vi cường đại, khí thế Oa Hậu Đại Thánh ức chế tạo thành kết quả này.
Không sử dụng pháp tướng thánh linh, chỉ tính tu vi thì Phong Phi Vân mạnh hơn Kim Ô Bá hoàng tử một bậc. Sử dụng pháp tướng thánh linh thì hai người ngang sức ngang tài.
Giọng Kim Ô Bá hoàng tử hùng hồn bá đạo nói:
- Hôm nay nể mặt Oa Hậu Đại Thánh nên ta mạng cho ngươi, đến hội luận đạo vạn tộc chắc chắn sẽ giết ngươi!
Hơi thở của Kim Ô Bá hoàng tử biến mất trong thiên địa.
Phong Phi Vân thầm nghĩ:
- Tin tưởng như thế chắc Bá hoàng tử còn lá bài tẩy chưa lật.
Mấy trăm năm đã có thể tu luyện đến một bước này, chỉ dựa vào thiên phú, tài nguyên thì tuyệt đối không làm được, còn cần vô số khí vận cộng kỳ ngộ.
Phong Phi Vân không sợ Kim Ô Bá hoàng tử, ngươi có át chủ bài, ta cũng có.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Lợi hại, Kim Ô Bá hoàng tử cũng bị Phong huynh đẩy lùi.
Phong Phi Vân cầm tam vị chân hỏa lô nhỏ xinh, cười nói:
- Chỉ ngang tay.
Tây Môn Xuy Tiêu lắc đầu, nói:
- Kim Ô Bá hoàng tử cuồng ngạo vô cùng, Phong huynh thu phân thân của Bá hoàng tử mà hắn nhịn xuống, rút lui, chứng minh Phong huynh chiếm ưu thế.
Phong Phi Vân nói:
- Ta cho rằng Bá hoàng tử thấy nhiều vương giả thế hệ trẻ nhân tộc ta có mặt, sợ qua nên mới rút đi.
Vù vù vù vù vù!
Cánh cửa hư không mở ra, một nam nhân mặc áo giáp trắng bước ra, đáp xuống lưu ly tiên đảo.
Nam nhân giáp trắng khom lưng, cúi đầu với Phong Phi Vân, cười thân thiện:
- Ta là thống lĩnh thiên quân Hỗn Độn thiên thành, người là Phong Phi Vân đúng không? Mấy vị thành chủ muốn gặp người.
Hỗn Độn thiên thành là một trong các cổ thần thành đỉnh cao nhất nhân tộc, thống lĩnh thiên quân tại đây có địa vị ngang ngửa thiên tước gia Trung Ương vương triều thứ sáu. Địa vị Hỗn Độn thiên thành thì bằng chúa tể Trung Ương vương triều.
Phái một vị thống lĩnh thiên quân đến mời Phong Phi Vân chứng minh cao tầng nhân tộc chú trọng Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân sớm đoán được bọn họ sẽ đến mời hắn.
Đầu tiên, sau lưng Phong Phi Vân có một thánh linh nhân tộc, tuy Đế Trủng đã chết nhưng mọi người đinh linh lão còn sống.
Thứ hai, Phong Phi Vân nói câu 'trước thái cổ nhân tộc là đứng đầu vạn vật, ba đại thánh đều là nhân tộc'. Câu này không thể nói lung tung, đám đại nhân vật không tìm Phong Phi Vân uống trà mới lạ.
Cuối cùng, Phong Phi Vân vừa ngưng tụ ra pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh tăng thêm phần chân thật những lời hắn đã nói. Cho nên các đại nhân vật sốt ruột muốn gặp mặt Phong Phi Vân.
Tây Môn Xuy Tiêu nói:
- Ha ha ha ha ha ha! Phong huynh lần này sắp uy chấn thiên hạ, chờ Phong huynh gặp mấy lão già quay về đêm mai huynh đệ ta đây sẽ tổ chức tiệc mừng cho Phong huynh. Khi đó không say không về!
Thiên Toán thư sinh cười nói:
- Ai đó thật là không hiểu tình thú.
Tây Môn Xuy Tiêu liếc Cửu Thiên Yên Vũ, cười cười:
- Đúng đúng, ngày vấn đỉnh thiên hạ là lúc phong hoa tuyết nguyệt. Thôi sau này chúng ta sẽ uống rượu.
Cửu Thiên Yên Vũ càng xấu hổ hơn, thướt tha yểu điệu.
Sau trận chiến hôm nay cái tên Phong Phi Vân sẽ truyền khắp thiên hạ.
Trước kia tu sĩ nhân loại toàn nói bán yêu là sinh vật đê tiện, đêm nay qua đi bọn họ sẽ cãi lại. Họ sẽ nói bán yêu là một thành viên nhân tộc, vì trong cơ thể chảy dòng máu Phong Phi Vân.
Đây chỉ là một phần nhỏ ảnh hưởng cuộc chiến đêm nay, ảnh hưởng lớn hơn đang tích lũy, sắp thổi quét thiên hạ.
Phong Phi Vân theo thống lĩnh thiên quân rời đi, đến gặp mấy thành chủ Hỗn Độn thiên thành.
Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu thì nặng trĩu ưu sầu, không hưng phấn như mặt ngoài.
Lúc trước Phong Phi Vân nói: Trước thái cổ thiên hạ chia Cửu Châu, cuói thời kỳ thái cổ trời giáng đại kiếp nạn, tám châu tan vỡ.
Câu này khiến bọn họ suy nghĩ rất nhiều, những chuyện khó hiểu trước kia nay rõ ràng. Suy nghĩ rõ ràng rồi Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh thấy sợ hãi.
Tây Môn Xuy Tiêu, Thiên Toán thư sinh vội vàng rời đi, muốn báo cáo chuyện này cho trưởng bối. Chuyện quá quan trọng, nặng nề đến nổi hai người không chịu nổi, phải tìm trưởng bối quyết định giùm.
Hiên Viên Nhất Nhất, Cửu Thiên Yên Vũ biết ít hơn Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu. Nhưng hai nàng cũng hiểu chuyện này nặng hơn trận chiến đêm nay. Hiên Viên Nhất Nhất, Cửu Thiên Yên Vũ truyền tin về Thủy Nguyệt Thiên Cảnh, Cửu Thiên gia tộc.
Hỗn Độn thiên thành có tám vị thành chủ, địa vị ngang ngửa chúa tể một số Trung Ương vương triều nhỏ yếu.
Phong Phi Vân gặp bảy vị thành chủ. Còn trùng động, bí ẩn nhất thì không lộ mặt. Đó là nhân vật chí tôn cổ xưa, bảy thành chủ khác chưa chắc gặp mặt.
Bảy bóng người khổng lồ đứng trên cao như bảy tượng thần trong miếu thờ, đây là phân thân của bảy thành chủ Hỗn Độn thành.
Thành chủ thứ sáu Hỗn Độn thành nói:
- Trước thái cổ bán yêu là một thành viên nhân tộc, nhưng cuối thời kỳ thái cổ có một đoạn lịch sử không rõ ràng. Lịch sử đó thay đổi nhiều chuyện, từ thở ấy bán yêu không thể đột phá Vũ Hóa cảnh. Ngươi nên biết đây là thế giới cường giả, kẻ yếu sẽ bị bài trừ, địa vị của bán yêu thấp như ngày nay không thể trách ai.
Mới bắt đầu thành chủ thứ sáu Hỗn Độn thành đã lôi kéo quan hệ bán yêu và nhân tộc.
Phong Phi Vân không đến biện luận bán yêu có thuộc về nhân tộc hay không, hắn chẳng muốn vòng vo với mấy lão già.
Phong Phi Vân nói thẳng:
- Ta không biết nhiều về đoạn lịch sử trống đó, ta chỉ biết khi ấy có đại kiếp nạn, Cửu Châu sụp đổ chỉ còn lại Tây Ngưu Hạ Châu.
Phong Phi Vân không dám nhắc đến diệt thế giả vực ngoại, ai biết bảy thành chủ Hỗn Độn thành trước mặt có diệt thế giả vực ngoại ẩn núp không? Phong Phi Vân phải hết sức cẩn thận.
Có vài thứ nhắc đến một chút là đủ, các đại nhân vật nắm giữ tài liệu đủ liên tưởng đến nhiều thứ.
Quả nhiên mấy chữ Cửu Châu sụp đổ làm bảy thành chủ Hỗn Độn thành trầm ngâm, biến sắc mặt, bọn họ nghĩ đến nhiều điều trước kia không hiểu.
Thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành lên tiếng:
- Sao ngươi biết chuyện này?
Ánh mắt thành chủ thứ bốn Hỗn Độn thành sắc bén, áp lực khiếp người công kích Phong Phi Vân, như trời sao mênh mông đổ ập xuống.
Phong Phi Vân chịu đựng áp lực lớn vẫn đứng thẳng.
← Ch. 1824 | Ch. 1826 → |