← Ch.1841 | Ch.1843 → |
Thạch Lan nói:
- Vậy Thạch Lan muốn tham gia vương giả luận đạo.
Một tài tuấn thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc lạnh lùng nhìn Thạch Lan, khinh thường nói:
- Vương giả luận đạo không phải nàng muốn tham gia là có thể. Tất cả dựa vào thực lực nói chuyện, chỉ có vương giả thế hệ trẻ thật sự mới được tham gia. Người không đủ thực lực tham gia vào chỉ có con đường chết.
Tài tuấn thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc đẳng cấp thánh hiền giả, là cường giả tốp mười trong thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc. Gã không bằng đệ nhất nhân thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc Bại Nguyệt hoàng tử nhưng cũng khá lợi hại, có khả năng xông vào vương giả thế hệ trẻ.
Thạch Lan lạnh lùng liếc tài tuấn thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc.
Xoẹt!
Một luồng sáng lạnh rời khỏi vỏ, nhanh như chớp xẹt qua không khí.
Tài tuấn thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc thi triển thiên thê thuẫn thuật liên tục lắc người ba trăm sáu mươi lần, thay đổi ba trăm sáu mươi thanh kiếm.
Khi ba trăm sáu mươi ảo ảnh tụ lại thành một người, Tài tuấn thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc trở về chỗ cũ, gò má có một vệt máu. Ngón tay vuốt vết kiếm trên mặt, Tài tuấn thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc lạnh lùng nhìn Thạch Lan.
Tài tuấn thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc nói:
- Kiếm nhanh.
Thạch Lan ôm kiếm đứng sau lưng Phong Phi Vân, từ đầu đến cuối không nhúc nhích một li.
Thạch Lan lạnh nhạt nói:
- Bây giờ ta có tư cách tham gia vương giả luận đạo không?
Bại Nguyệt hoàng tử phong độ siêu quần đi tới:
- Lợi hại, lợi hại. Hồng Nghiệp, ngươi xuống đi, đường đường là tài tuấn kiệt xuất của thái cổ thánh yêu tộc mà không thắng nổi đệ tử người ta, ngươi không ngại mất mặt nhưng ta xấu hổ thay ngươi.
Một số anh kiệt đỉnh cao của thắng ngư yêu tộc đi theo sau Bại Nguyệt hoàng tử.
Bại Nguyệt hoàng tử là đệ nhất nhân thế hệ trẻ thắng ngư yêu tộc, nhưng thắng ngư yêu tộc dù gì là thái cổ thánh yêu tộc, còn một số anh kiệt khác yếu hơn Bại Nguyệt hoàng tử một chút nhưng có năng lực xông vào vương giả thế hệ trẻ. Có mười ba anh kiệt thắng ngư yêu tộc, khí thế mạnh mẽ, yêu vân bao phủ rầm rộ ập vào mặt.
Trung Nguyên Nhất Điểm Qua nghênh ngang đi qua:
- Phong huynh thật lợi hại, một đệ tử có thể đối kháng anh kiệt đỉnh cao nhất thắng ngư yêu tộc. Ha ha ha, tiểu muội muội, Qua ca đến vội vàng không chuẩn bị quà gì, tặng muội muội một trái đu đủ, siêu bổ.
Không biết Trung Nguyên Nhất Điểm Qua lấy đâu ra một trái đu đủ đồng to như lu nước. Vỏ như bằng đồng lóe ánh sáng kim loại, khi gõ sẽ phát ra tiếng leng keng, là trái kỳ lạ.
Phong Phi Vân nói:
- Qua ca đã nhiệt tình như vậy thì Thạch Lan hãy nhận đi.
- Vâng thưa sư tôn.
Phong Phi Vân thu trái đu đủ đồng vào giới linh thạch, cảm ơn Trung Nguyên Nhất Điểm Qua.
Các anh kiệt nhân tộc Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu, Lư Sơn Nhân, Hiên Viên Nhất Nhất tụ tập hơn, khoảng hơn một trăm người. Có một nửa Phong Phi Vân quen mặt, đã gặp trong bữa tiệc Tiên Hư động thiên. Một số người khác Phong Phi Vân chưa thấy bao giờ, nhưng đều rất mạnh.
Tây Môn Xuy Tiêu thấy một đám cường giả thế hệ trẻ nhân tộc kéo đến thì cười nhạt, không khiêu khích nữa. Bại Nguyệt hoàng tử dẫn theo anh kiệt thắng ngư yêu tộc chuồn đi.
Tây Môn Xuy Tiêu cười nói:
- Mấy ngày không gặp tu vi của Phong huynh lại tăng trưởng nhiều.
Tây Môn Xuy Tiêu áp sát Phong Phi Vân, nhỏ giọng nói:
- Đã vào bán thánh chưa?
Phong Phi Vân nhẹ gật đầu.
Tây Môn Xuy Tiêu cười càng to.
Đám người trò chuyện một lúc. Sinh linh đến gần Hỗn Độn Hải ngày càng nhiều, biển người thú đông đúc, rậm rạp làm người ta hao mắt.
Nhưng đến Hỗn Độn Hải toàn là anh kiệt thế hệ trẻ, ít khi thấy chí tôn thế hệ trước.
Đột nhiên khí lưu trong Hỗn Độn Hải khựng lại, không gian thiên địa như đóng băng. Mọi người cảm nhận áp lực khổng lồ truyền đến từ Hỗn Độn Hải, cảm giác như thú hoang cổ xưa thức tỉnh, mở mắt ra.
Ầm!
Khí hỗn độn tụ tập thành pho tượng người khổng lồ cao tám trăm thước bên trên Hỗn Độn Hải. Khuôn mặt pho tượng già nua nhưng cho cảm giác rất thần thánh uy vũ.
Không giống một lão nhân, càng như là chiến thần.
Tu sĩ nhân loại kích động, sôi trào hét lên:
- Thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành!
Những vương giả thế hệ trẻ yêu tộc biến sắc mặt, cảm giác rõ ràng tượng người khổng lồ chứa đạo tắc thánh linh phức tạp.
Bại Nguyệt hoàng tử nhíu chặt mày:
- Thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành bế quan tám ngàn năm trong Hỗn Độn Hải, chắc đã phá tan trói buộc cuối cùng.
Kim Ô Bá hoàng tử nhìn pho tượng khổng lồ, cảm nhận áp lực khiếp người phát ra:
- Thánh linh thứ ba của nhân tộc sao?
Phượng Hoàng Thiên Nữ đứng trong hao sen lửa, thân hình như ảo như thật:
- Cách cục trong thiên địa này thật sự sẽ thay đổi.
Phong Phi Vân nhìn chằm chằm pho tượng thần to lớn, thấy rõ từng lũ khí hỗn độn chảy xuôi, vô số đạo tắc thánh linh vận chuyển.
Phong Phi Vân rất rung động:
- Dù không đến cảnh giới thánh linh thì cũng không còn xa.
Đây không phải chân thân thành chủ thứ nhất Hỗn Độn thành mà là ý niệm ngưng tụ thành thánh tượng.
Thánh tượng giống y như người sống:
- Bắt đầu kiểm tra lực lượng, có tư cách tham gia vương giả luận đạo hay không phải xem biểu hiện của các ngươi.
Ầm!
Thánh tượng nâng cánh tay, mây hỗn độn dâng lên từ lòng bàn tay. Có ức vạn tia chớp xuyên toa trong mây hỗn độn.
Cánh tay lật úp, áp lực khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Giống như trời sập, tu sĩ đứng dưới đất như lúa bị gắt, nhiều người hộc máu nằm xỉu.
Phong Phi Vân cảm nhận núi thần đè đầu, người run bần bật. Phong Phi Vân vội vận chuyển thánh linh nội đan ngăn chặn lực lượng.
Đám anh kiệt nhân tộc đỉnh cao xung quanh Phong Phi Vân không đỡ nổi, có mấy chục người hét thảm rồi té xuống đất.
Đám người Thiên Toán thư sinh, Tây Môn Xuy Tiêu, Hiên Viên Nhất Nhất thi triển vực của mình, dốc sức ngăn cản lực lượng này.
- Grao! Nghịch thiên mà chiến!
Người Kim Ô Bá hoàng tử bốc cháy lửa, lưng mọc đôi cánh vàng. Trước áp lực khổng lồ, Kim Ô Bá hoàng tử bay lên trời, định đấu với mây hỗn độn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đột nhiên áp lực trong thiên địa tăng mạnh gấp mấy lần, vô số tia chớp bay ra từ tầng mây, giáng xuống mặt đất thành biển sét.
Kim Ô Bá hoàng tử cuồng ngạo nhưng bị lực lượng khủng khiếp đè ép gã buộc phải lùi về, đứng dưới đất phòng thủ vất vả.
Tia chớp công kích, lại có vô số tu sĩ ngã trên mặt đất. Chỉ còn lác đác tu sĩ đứng vững.
Tia chớp giáng sét mười phút mới chậm rãi ngừng lại.
Nhiều tu sĩ bị sét đánh khét đen, nằm dưới đất thoi thóp.
Một số tu sĩ thực lực mạnh mẽ lấy lại sức, chậm rãi bò dậy.
Thánh tượng ồm ồm nói:
- Người có thể bò lên trong vòng mười phút có thể xưng là vương giả thế hệ trẻ, có tư cách tham gia vương giả luận đạo. Ai không thể đứng lên thì bị đào thải.
Quần áo trên người Phong Phi Vân rách rưới, đưa mắt nhìn hơn một trăm anh kiệt nhân tộc đỉnh cao chỉ còn mỗi mình hắn là đứng vững vàng. Thiên Toán thư sinh đỡ hơn một chút, nhưng gã ngồi xếp bằng, nhiều chỗ da tróc thịt bong.
← Ch. 1841 | Ch. 1843 → |