← Ch.1847 | Ch.1849 → |
Phong Phi Vân mừng rỡ:
- Đi, xem thử!
Mao Ô Quy, Huyết Giao đi trước dẫn đường, Phong Phi Vân và Thanh Loan thánh nữ theo sau. Cả đám đi sâu vào hiệp cốc.
Thanh Loan thánh nữ rất có hứng thú với mạch nước ngầm tụ tập tinh hoa hỏa khí, tạm gác lại mẫu thân Phong Phi Vân nhờ đưa đồ.
Hiệp cốc này càng đi càng sâu. Trên tảng đá, trong đất bùn, khắp nơi là đố hoán lục hỏa, lửa xanh đậm đặc đến nỗi che tầm mắt.
Không biết xuống lòng đất sâu bao nhiêu, sóng lửa càng lúc càng nóng cháy, đố hoán lục hỏa sắp đông thành thể lỏng.
Phong Phi Vân dùng kim tàm phật khí bao bọc thân thể, đứng trên huyền thạch màu xanh, nhìn nước sông sanh sôi trào chảy xiết. Lực lượng nóng cháy, cuồng bạo, đốt người ập vào mặt.
- Thật sự có một tinh hoa hỏa khí tụ thành dòng chảy, số lượng ít nhất cỡ ức phương, đủ cho vạn thú chiến thể của ta tăng mảng lớn!
Phong Phi Vân rất kích động bay vào giữa sông, thả linh thú chiến hồn ra ngoài, bắt đầu hấp thu tinh hoa hỏa khí.
So sánh thì tinh hoa hỏa khí có tác dụng với Bất Tử Phượng Hoàng Thân nhiều hơn, nhưng tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân khó khăn hơn vạn thú chiến thể nhiều. Cho nên Phong Phi Vân quyết định tu luyện vạn thú chiến thể đến đại thừa trước rồi luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân sau. Khi vạn thú chiến thể đến đại thừa thì không biết sức chiến đấu sẽ lên đến cảnh giới nào.
Thanh Loan thánh nữ nói:
- Vân ca đang trong thời kỳ tu luyện quan trọng, ba ngươi ra ngoài canh chừng, nếu Kim Ô Bá hoàng tử tìm tới đây hãy báo cho ta ngay.
Huyết Giao vênh váo nói:
- Dám chỉ trỏ chúng ta? Tiểu nha đầu không biết lai lịch của chúng ta là gì phải không?
Mắt Thanh Loan thánh nữ lạnh lẽo tát mặt Huyết Giao làm nó quay ba vòng, không phân rõ đông tây nam bắc. Thanh Loan thánh nữ đá đấm làm Huyết Giao gào rú thê thảm, mặt mũi bầm dập, đầu váng mắt hoa.
Thanh Loan thánh nữ sửa sang lại quần áo, hít sâu, nhẹ xoa tay, mắt chớp chớp.
Thanh Loan thánh nữ cười ngọt ngào:
- Quên tự giới thiệu, hiện tại ta là vị hôn thê của Phong Phi Vân, là vị hôn thê chính thống. Tương lai nếu các ngươi dám không nghe lời thì ta sẽ... Nói chuyện phải quấy với các ngươi.
Mao Ô Quy nhìn Huyết Giao bị đánh sưng mình, người run rẩy chửi thầm:
- Ngươi nói chuyện phải quấy được mới sợ.
- Tính tình nóng nảy như thế... Đi đi, không truê vào được.
- Quá bạo lực.
- Tương lai của Mao Thành Thật u ám đây.
- Ai kêu người ta là vị hôn thê chính thống? Sau này sẽ náo nhiệt đây, một núi không chứa hai hổ. Phải rồi, các ngươi nói xem Kính Nguyệt nhi phải làm sao?
- Còn Long La Phù, người ta đã mang thai.
- Long Thương Nguyệt nữa, người ta cũng là vị hôn thê.
- Còn Hồng Nhan, cô nương này tính cách nóng nảy, lại tâm ngoan thủ lạt...
- Thế thì chưa chắc, cô nương này là thanh loan, biết phun lửa.
- Tương lai là khúc bi ca.
- Tương lai là một con thanh loan.
Mao Ô Quy, Huyết Giao, Mao Thành Thật đi ra ngoài, vừa đi vừa bàn tán.
Thanh Loan thánh nữ nghe hết đoạn đối thoại, lửa cháy hừng hực trong mắt nàng.
Phong Phi Vân liên tục hấp thu tinh hoa hỏa khí, những linh thú chiến hồn càng lúc càng cường đại, khí thế càng lúc càng dồi dào.
- Grao!
linh thú chiến hồn thứ hai ngưng tụ thành linh thú chiến thể, thân thể chứa đạo tắc thánh linh thứ nhất, tăng lên cảnh giới bán thánh.
- Grao!
Linh thú chiến hồn thứ ba đến bán thánh cảnh, dữ tợn mà khủng bố, khí thế trào dâng.
Chỉ sáu canh giờ đã có bốn mươi sáu linh thú chiến hồn đến bán thánh cảnh, chiếm cứ hai bên dòng sông ngâm, khí thế khiếp người, mắt dữ tợn như có bốn mươi sáu con hồng hoang cổ thú ngồi xếp bằng.
Phong Phi Vân lơ lửng bên trên tinh hoa hỏa khí, có vô số hà quang màu xanh tụ tập vào người hắn. Phong Phi Vân không dừng tu luyện lại.
Thanh Loan thánh nữ nhìn bốn mươi bảy linh thú chiến thể đẳng cấp bán thánh, nàng bước đến trước mặt chúng nó, lấy quyển bia văn dày ra.
Bia văn ghi trên da hỏa loạn, có bốn mươi bảy tám da. Mỗi tấm da hỏa loan khắc đầy bia văn, hàng chữ rất thâm sâu ghi chép thần văn diệt thế.
- Đây là tiên hiền viễn cổ dùng da mình khắc ấn bia văn từ diệt thế thần bia, bên trên không chỉ ghi chép đạo thánh linh còn có đạo diệt thế. Bây giờ mỗi con lấy một tấm tham ngộ đi.
Bốn mươi bảy tấm da hỏa loan bay tới trước mặt bốn mươi bảy linh thú chiến thể. Bốn mươi bảy linh thú chiến thể ngồi xếp bằng trên mặt đất, bắt đầu tham ngộ đạo thánh linh, đạo diệt thế.
Không lâu sau có bảy linh thú chiến thể thăng cấp bán thánh cảnh. Thanh Loan thánh nữ lại lấy ra bảy tấm da giao cho chúng nó, nhưng không phải da hỏa loan mà là bảy tấm da rồng, bên trên cũng khắc đầy diệt thế bia văn.
Phong Phi Vân mất một ngày một đêm mới hấp thu hết sạch tinh hoa hỏa khí, tổng cộng sinh ra một trăm lẻ tám linh thú chiến thể đẳng cấp bán thánh, con nào con nấy cực kỳ thần tuấn. Chúng nó ngồi khoanh chân tham ngộ diệt thế bia văn Thanh Loan thánh nữ đưa cho.
Có khắc trên da hỏa loan, da rồng, da người, da kim ô...
Phong Phi Vân hút hết tinh hoa hỏa khí vào người, đáp xuống trước mặt Thanh Loan thánh nữ.
Phong Phi Vân nói:
- Chúng nó là da tổ tiên, mỗi tấm là báu vật vô giá, thánh vật của các tộc. Nàng lấy từ đâu ra?
Thanh Loan thánh nữ trả lời:
- Dì đưa ta nhờ chuyển cho ngươi, có khoảng một vạn tấm.
Thanh Loan thánh nữ lấy chiếc hộp báu màu đỏ ra, bên trên ghi các huyền văn trấn phong. Nắp hộp mở, bên trong lao ra khí viễn cổ hùng hồn, bắn ra hà quang vô tận. Có hơn chín ngàn tấm thần da bia văn lực lượng mạnh mẽ bay ra, trong đó có cả da thánh linh.
Phong Phi Vân chắp hai tay, dựng lên năm đại vực bao bọc vạn tấm tấm da thần bia văn trong vực.
May mắn những tấm da thần bia văn đã bị cường giả trấn áp, nếu không với tu vi Phong Phi Vân bây giờ không thể trấn áp được nhiều tấm da thần bia văn như thế.
Cảnh tượng trước mắt quá đồ sộ, mỗi tấm da hiện ra một ảo ảnh thái cổ thánh giả, như vạn thánh triều tông, chúng hiền giảng đạo. Bọn họ đang kể lại tai nạn viễn cổ, phát ra tiếng khóc lóc nức nở, tiếng gào thét xé ruột xé gan, tiếng than vãn kinh thiên động địa.
Cảm xúc của bọn họ có sức cảm nhiễm quá lớn, vô hình trung ảnh hưởng cảm xúc của Phong Phi Vân và Thanh Loan thánh nữ, khiến hai người không kiềm được bật khóc.
Ầm!
Bên trên, một móng vuốt to xé mặt đất làm đất đai rung rinh.
Kim Ô Bá hoàng tử từ trên trời giáng xuống, lơ lửng trong không trung, áo choàng đỏ rực sau lưng bay phần phật.
Kim Ô Bá hoàng tử nhìn tấm da thần bia văn:
- Toàn là bia văn ban đầu, số lượng nhiều như thế vậy? Tận một vạn tấm! Nếu ta có được một vạn tấm bia văn ban đầu là có thể tế luyện ra một vạn phân thân cường đại, khi đó ai có thể tranh phong với ta?
Phong Phi Vân cất một vạn tấm da thần bia văn, bỏ chúng nó vào lại hộp đỏ.
Kim Ô Bá hoàng tử không ra tay, để mặc Phong Phi Vân cất tấm da thần bia văn. Miễn giết Phong Phi Vân là mọi thứ của hắn sẽ thuộc về gã, nên Kim Ô Bá hoàng tử không vội vàng.
← Ch. 1847 | Ch. 1849 → |