← Ch.1858 | Ch.1860 → |
Phong Phi Vân gật đầu, mắt nhìn Phượng Hoàng Thiên Nữ, khẽ kêu:
- Phượng cốt trong người thần nữ không chỉ tăng ba mươi sáu khối mà...
Phượng Hoàng Thiên Nữ lắc người đứng sau lưng Phong Phi Vân:
- Ngươi thật không lễ phép, không được nhìn lung tung!
Lần đầu tiên Phượng Hoàng Thiên Nữ biểu hiện vẻ xấu hổ, trước kia toàn làm bộ dáng thánh khiết tứ đại giai không.
Phong Phi Vân mới nhớ ra bây giờ bọn họ không một mảnh vải, ảo bằng ảo thuật. Huyễn y không ngăn được Phượng Hoàng Thiên Nhãn, liếc mắt nhìn qua xuân quan của Phượng Hoàng Thiên Nữ bị Phong Phi Vân nhìn hết, khó che giấu điểm nhỏ nào. Ngực to, eo nhỏ, đùi ngọc, giữa hai chân...
Nhưng Phong Phi Vân thề mới rồi hắn thật tình chỉ xem phượng cốt của Phượng Hoàng Thiên Nữ, hắn không nhìn thân thể nàng.
- Không công bằng, Tịch Nguyệt cô nương đứng sau lưng nhìn thấy ta hết, thế này cũng không lễ phép.
Miệng Phong Phi Vân nói vậy nhưng không xoay người lại, hắn còn chút phong độ quý ông.
Phượng Hoàng Thiên Nữ như người ngọc không tạp chất, ngực căng tròn như chén ngọc, chân trắng thẳng tắp, eo nhỏ không thịt thừa, rốn đáng yêu lộ ra ngoài, vừa quyến rũ mà thánh khiết. Hai loại khí chất khác nhau hiện ra trên người Phượng Hoàng Thiên Nữ.
Thân người yêu tộc không phải ảo thuật mà là thân xác thật.
Thân người thú tộc mới do biến hình, khác biệt đây là yêu và thú về bản chất.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nhìn tấm lưng Phong Phi Vân rộng lớn rắn chắc, trong mắt không có tà niệm, trong suốt như linh tuyền.
Phượng Hoàng Thiên Nữ nói:
- Ta đã luyện hóa xong ba mươi sáu viên giải châu. Trong thời gian ngươi ngộ đạo ta lại có một ít cơ duyên, giờ cơ thể đã tu luyện ra năm trăm tám mươi chín khối xương phượng.
- Cơ duyên của nàng không nhỏ.
Phong Phi Vân cảm nhận Phượng Hoàng Thiên Nữ nhìn lưng mình, được thiên nữ khuynh thành ngắm coi như không chịu thiệt.
- Đi theo ta ngươi liền biết.
Lưng Phượng Hoàng Thiên Nữ giương cánh phượng hoàng dài chín trượng miễn cưỡng bao phủ thân thể ngà ngọc. Phượng Hoàng Thiên Nữ bay lên đỉnh núi hoang.
Lưng Phong Phi Vân cũng giương cánh phượng hoàng, rộng hơn cánh chim của Phượng Hoàng Thiên Nữ. Nếu so Phượng Hoàng Thiên Nữ là tiên hạc thì Phong Phi Vân là chim ưng.
Hai người cùng đạp xuống đỉnh núi hoang, nhìn hướng bên kia núi hoang. Một con sông lớn vô biên chảy xuôi, nước siết hùng dũng, sóng dâng lên ngàn trượng, sương mù mênh mông.
Con sông này không biết từ đâu chảy đến và trôi về đâu. Giữa sông không chảy nước mà là tinh hoa hỏa khí, không giới hạn.
Phong Phi Vân mừng rỡ reo lên:
- Đây là dòng sông thiên địa!
Phượng Hoàng Thiên Nữ gật đầu, nói:
- Một trong tám dòng sông thiên địa, giữa song ẩn náu mãnh thú đã bị ta giết gần hết.
Những mãnh thú này đã bị Phượng Hoàng Thiên Nữ luyện hóa thành phượng cốt, đây chính là cơ duyên của nàng.
- Thật là trời cũng giúp ta!
Phong Phi Vân bay xuống, đứng trên dòng sông rộng lớn bàng bạc. Phong Phi Vân thả một vạn linh thú chiến hồn ra, thỏa thích hấp thu tinh hoa hỏa khí.
Mắt Phượng Hoàng Thiên Nữ to tròn nhìn Phong Phi Vân, nàng đi tới khúc sông khác. Phượng Hoàng Thiên Nữ bay vào dòng sông thiên địa, thân hình yểu điệu ngồi xếp bằng, hấp thu tinh hoa hỏa khí cô đọng Bất Tử Phượng Hoàng Thân.
Tuy hiện tại Phượng Hoàng Thiên Nữ tu luyện ra năm trăm tám mươi chín khối xương phượng nhưng cách Bất Tử Phượng Hoàng Thân đại thừa còn rất xa xôi, chưa biết nàng có luyện thành công không.
Thể chất mỗi người khác nhau, đa số phượng hoàng tu luyện ra bốn trăm lẻ tám khối phượng cốt là thể chất đã tràn đầy.
Phi Tiên yêu hậu là đệ nhất nhân phượng hoàng yêu tộc, thiên tài đẳng cấp thần thoại. Trước khi thành thánh Phi Tiên yêu hậu chỉ chỉ tu luyện thành chín trăm ba mươi mốt khối xương phượng thì thể chất bão hòa, không đến đại thừa Bất Tử Phượng Hoàng Thân.
Đây là con đường rất gian khổ, không chỉ phải lột xá xương cốt trong người thành phượng hoàng, quan trọng nhất là không ngừng rèn luyện thân thể, tăng số lượng xương cốt.
Trong cơ thể nhân loại chỉ có hai trăm lẻ sáu khối xương cốt, nếu tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân tối đa chỉ luyện thành hai trăm lẻ sáu khối phượng cốt, thân thể bão hòa.
Trong người phượng hoàng có bốn trăm lẻ tám khối xương cốt nếu không cô đọng cơ thể của mình, sau khi tu luyện bốn trăm lẻ tám khối xương cốt là đến cực hạn thân thể. Đây là lý do tại sao đa số phượng hoàng chỉ có thể tu luyện ra bốn trăm lẻ tám khối phượng cốt.
Phượng Hoàng Thiên Nữ đã phá tan trói buộc bốn trăm lẻ tám khối phượng cốt, tu luyện ra năm trăm tám mươi chín khối xương phượng. Nhưng Phượng Hoàng Thiên Nữ muốn tu luyện đến Bất Tử Phượng Hoàng Thân đại thừa thì còn con đường rất dài phải đi.
Nay Phượng Hoàng Thiên Nữ dùng tinh hoa hỏa khí rèn luyện thân thể, nâng cao tiềm năng chứ không cô đọng phượng cốt.
Nửa tháng sau.
Nguyên dòng sông thiên địa sôi trào, mấy ngàn linh thú chiến thể đẳng cấp bán thánh gầm rống trong nước sông. Sinh linh giữa sông sợ hãi ẩn núp không dám ló đầu ra.
Phong Phi Vân tu luyện mười tám đạo tắc thánh linh, tối đa chỉ khống chế được năm ngàn bốn trăm con linh thú chiến thể. Nay chúng nó đều ngưng tụ thành công, đến bán thánh cảnh.
Năm ngàn bốn trăm bán thánh, đây là lực lượng rung chuyển trời đất.
Phong Phi Vân rống to:
- Quay về!
Một vạn linh thú chiến hồn, chiến thể bay vào người Phong Phi Vân. Khí thế năm ngàn bốn trăm con linh thú chiến thể quá khổng lồ, mâu thuẫn, đụng chạm nhau, muốn chống đối Phong Phi Vân.
- Trấn áp lại!
Mười tám đạo tắc thánh linh trong thánh linh nội đan như mười tám cây cột chống trời hình thành tù giam thần linh cưỡng ép trấn áp một vạn linh thú chiến hồn, linh thú chiến thể cuồng bạo.
Phong Phi Vân mất một ngày một đêm mới trấn áp một vạn linh thú chiến hồn, linh thú chiến thể ngoan ngoãn. Lực lượng trong người Phong Phi Vân vẫn rất cuồng bạo, thú tính chồng chất trong cơ thể, đôi mắt tràn đầy dã tính, máu chảy ào ào. Máu Phong Phi Vân đang sục sôi, không thể kiềm chế. Lực lượng trong người Phong Phi Vân bành trướng mất kiểm soát.
Phong Phi Vân hú dài:
- Grao!
Tóc Phong Phi Vân dựng đứng, trong mắt ngập tràn huyết khí. Phong Phi Vân tung cú đấm đánh khô dòng sông thiên địa, bờ sông vỡ, con sông đổi hướng chảy đi hướng khác.
- Nguy rồi, dùng mười tám đạo tắc thánh linh trấn áp năm ngàn bốn trăm linh thú chiến thể quá miễn cưỡng. Máu yêu ma sâu trong huyết mạch lại bị kích phát.
Phong Phi Vân nhắm mắt lại, đầu óc tỉnh táo rõ ràng. Phong Phi Vân cảm giác thân thể mình khác lạ, lý trí càng lúc càng mỏng manh.
Nhân tính, thú tính, ma tính, yêu tính, vốn nhân tính chiếm chủ đạo, ma tính, yêu tính bị áp chế. Nhưng bây giờ thú tính chiếm chủ đạo, ngược lại nhân tính yếu nhất.
- Khống chế, phảikiềm chế mình!
Phong Phi Vân siết chặt nắm tay, chậm rãi mở mắt ra, thở hắt ra, cơ bắp thả lỏng. Nhưng đôi mắt Phong Phi Vân đỏ máu tràn ngập dã tính.
Phượng Hoàng Thiên Nữ ngồi xếp bằng trên tinh hoa hỏa khí đỏ rực, chân mày như lá liễu, rèm mi dài, mũi cao, môi đỏ mọng, tóc dài đỏ rực như đốm lửa tự động bay phất phơ.
Phượng cốt trong người Phượng Hoàng Thiên Nữ không tăng thêm, vẫn là năm trăm tám mươi chín khối. Nửa tháng nay Phượng Hoàng Thiên Nữ cô đọng tiềm lực thân thể, rèn luyện thần tu xương cốt, cơ thể càng ngọc ngà, tiên huy chảy xuôi.
← Ch. 1858 | Ch. 1860 → |