← Ch.1877 | Ch.1879 → |
Thập Tam thái tử long tộc nói:
- Đại kiếp nạn sắp đến, thiên địa sẽ không tồn, vạn vật mất đi. Nhưng chúng ta biết quá ít về diệt thế giả vực ngoại. Trong mỗi tộc nắm giữ tin tức khác nhau, tại sao không nhân dịp vương giả luận đạo này lấy ra cùng chung?
Tù Ngưu thánh tôn lên tiếng:
- Ta thấy đề nghị của Thập Tam Thái Tử rất tốt. Đại kiếp nạn sắp tới, không thể tránh né. Nhưng nếu trong chín tộc chúng ta có ai nắm giữ được nhiều tin tức thì có thể ứng đối kiếp nạn tốt hơn. Đại kiếp nạn qua đi, chúng ta sẽ trở thành cửu tộc mạnh nhất thiên địa.
Phong Phi Vân cười mỉa mai, không giấu được mắt Thập Tam Thái Tử.
Thập Tam thái tử long tộc hỏi:
- Phong Phi Vân, dường như ngươi có ý kiến khác?
Phong Phi Vân cảm giác sát khí từ người Thập Tam thái tử long tộc, cười nói:
- Mục đích chúng ta luận đạo chỉ là khiến mấy tộc mình giữ lực lượng trong đại kiếp nạn. Tại sao không hợp sức toàn bộ chủng tộc công kích diệt thế giả vực ngoại?
Tù Ngưu thánh tôn bật cười:
- Thiếu kiến thức. Ngươi có biết diệt thế giả vực ngoại mạnh cỡ nào không? Năm xưa Cửu Châu cùng tồn tại, có đại thánh dẫn dắt, vạn thánh nổi lên. Lúc mạnh mẽ như thế mà còn bị diệt thế giả vực ngoại hủy tám châu, vạn tộc suýt thành tro.
- Bây giờ thực lực của chúng ta yếu hơn thái cổ không chỉ gấp mười lần, vậy mà mơ đánh lùi diệt thế giả vực ngoại? Tự bảo vệ mình, giữ lại chút huyết mạch cho Cửu Châu mới là chuyện chính xác nhất chúng ta nên làm.
Phong Phi Vân châm biếm:
- Có cần đào hố chôn mình trước không?
Phượng Hoàng Thiên Nữ lên tiếng:
- Dù là nghênh chiến hay giữ lại huyết mạch, những chuyện này do tiên hánh các tộc quyết định. Chúng ta chỉ trao đổi tin tức mình nắm giữ, để hiểu biết nhiều hơn về diệt thế giả vực ngoại.
Tù Ngưu thánh tôn nói:
- Ta đền ghị vì công bình mỗi người nói ra một tin tức, ai nói tin quan trọng nhất sẽ đứng đầu vương giả luận đạo, được giải thưởng bí ẩn của hội luận đạo.
Bất Tử Bất Quá cười nói:
- Đề nghị này thú vị. Phần thưởng vương giả luận đạo luôn phong phú, từng có một quý là một thánh linh dụng cụ. Nghe nói phần thưởng nhân tộc lần này là một gốc lượng kiếp cổ dược, sinh trưởng một lượng kiếp pháp lực, hơn sáu mươi ức năm, giá trị hơn hẳn thánh linh dụng cụ bình thường.
Lượng kiếp cổ dược là thần dược cổ xưa nhất thiên địa, mỗi gốc tuyệt thế vô song, thọ cùng trời đất. Nguyên Tây Ngưu Hạ Châu không có bao nhiêu lượng kiếp cổ dược, thánh linh cũng sẽ giành giật.
Nếu không phải nhân tộc muốn vào thái cổ thánh tộc thì tuyệt đối không lấy lượng kiếp cổ dược ra làm phần thưởng.
Phần thưởng càng phong phú chứng minh nội tình nhân tộc càng mạnh, giúp ích rất lớn cho việc xông thái cổ thánh tộc. Không có đại khí phách làm sao được người khác thừa nhận? Làm sao chiếm được quyền lên tiếng trong đại kiếp nạn?
Năm xưa thắng ngư yêu tộc lấy một thánh linh dụng cụ làm phần thưởng vương giả luận đạo, nên thành công trở thành thái cổ thánh yêu tộc.
Thanh Y nói:
- Dùng cái này phán định cao thấp đúng là có thể khiến mọi người nói ra tin quan trọng nhất. Nhưng tin của ai quan trọng hơn thì không có tiêu chuẩn phán đoán, cần có trọng tài mới được.
Bất Tử Bất Quá nói:
- Cái này thì khỏi lo. Trong lúc chúng ta luận đạo có thần niệm chí tôn thế hệ trước gia cố chỗ này, bọn họ sẽ phán xử công bình nhất.
Tù Ngưu thánh tôn nói:
- Vậy để ta bắt đầu trước, ta nói ra tin tức tuyệt đối rung động lòng người, các ngươi nghe xong đừng sợ. Một thánh linh tù ngưu yêu tộc tính ra tương lai, thấy cảnh tương lai. Đó là Tây Ngưu Hạ Châu tan vỡ, vạn tộc bị diệt.
Tù Ngưu thánh tôn nhìn Phong Phi Vân, nhếch mép cười nhạt, như đang nói:
- Đây là tương lai mà thánh linh trông thấy. tương lai đã định trước, ngươi nghĩ chúng ta không muốn chiến sao? Nhưng tương lai đã định trước không có hy vọng vậy cần gì hy sinh vô ích? Châu châu đá xẻ sẽ mất luôn hạt giống.
Nghe tin này mọi người biểu tình cực kỳ khó xem. Tin tức làm người ta tuyệt vọng, tuy tương lai tràn ngập biến số, thánh linh thấy tương lai chỉ là kết quả khả năng lớn nhất trong các loại suy tính. Nhưng nhiều sự thật trong lịch sử đã chứng minh thánh linh thấy tương lai là tương lai thật sự.
Tây Ngưu Hạ Châu tan vỡ, vạn tộc diệt tuyệt.
Đây là đại thế không thể ngăn cản, thánh linh còn bất lực chứ nói gì tiểu bối như bọn họ?
Phong Phi Vân nhắm chặt mắt, hít sâu, lòng nặng trịch. Mặt ngoài Phong Phi Vân không lộ biểu tình, Đây là một loại tâm tính. Nếu là trước kia Phong Phi Vân sẽ không bình thản chấp nhận sự thật này nổi.
Chí tôn vương giả thế hệ trẻ Huyền Vũ yêu tộc nói:
- Ta cũng nói một câu về Huyền Vũ yêu tộc chúng ta biết tin. Mới đây một vị lão tổ tông Huyền Vũ yêu tộc từ bên ngoài trời sao xa xôi phát hiện dấu vết diệt thế giả vực ngoại để lại, mang về xác chết. Xác của diệt thế giả vực ngoại đó giống nhân tộc y như đúc.
Mọi người nhìn Phong Phi Vân chằm chằm, vì trong này chỉ có hắn là dính dáng đến nhân tộc.
Huyền Vũ Quy Tôn tiếp tục bảo:
- Mọi người đừng hiểu lầm, ta không nói nhân tộc là kẻ ẩn núp vực ngoại. Các tổ tiên Huyền Vũ yêu tộc chúng ta phân tích, cảm thấy diệt thế giả vực ngoại giống chúng ta, đều là tu sĩ tu luyện ở trời sao khác.
- Bọn họ xâm lăng có lẽ vì cướp tài nguyên, muốn biến chúng ta thành thuộc địa của bọn họ. Như chúng ta chiếm tinh cầu xung quanh, biến tinh cầu đó thành thuộc địa của mình.
Tin tức này khá quan trọng, khiến người suy nghĩ sâu xa.
Nếu trời sao này có tu luyện giả, vậy vũ trụ khác chắc chắn cũng có tu luyện giả. Không chừng Tây Ngưu Hạ Châu chỉ là một vùng đất xa xôi nhỏ hẹp btrong trời sao.
Ngoài trời có trời, ngoài vũ trụ có vũ trụ khác.
Thiên địa vô tận, sinh mệnh vô tận.
Cùng là sinh vật trí tuệ nhưng cạnh tranh thảm khốc. Vì tài nguyên, báu vật, có thể giết cùng chủng tộc, cùng quê hương chứ huống gì là tu sĩ dị vực? Có lẽ bọn họ giết hết tu sĩ Tây Ngưu Hạ Châu cũng không thấy có gì lạ.
Tù Ngưu thánh tôn, Huyền Vũ Quy Tôn đem lại tin tức kinh thế hãi tục. Nếu bàn về tin của ai rung động hơn thì khó nói.
Nhiều thánh linh tiên tri tương lai, trông thấy cảnh Tây Ngưu Hạ Châu tan vỡ nên tin của Tù Ngưu thánh tôn không bí mật.
Lời Huyền Vũ Quy Tôn nói thì chí tôn nhiều chủng tộc đã phỏng đoán, không tính rung động hồn người.
Tới lượt Thanh Y, nàng nói:
- Ta biết ít về diệt thế giả vực ngoại, nhưng có thể mang một tin khác cho mọi người. Mới gần đây địa ngục xảy ra náo động kinh thiên, ức vạn ác quỷ chạy ra quỷ môn quan, đi tới dương gian. Không biết lý do tại sao địa ngục náo động.
Ức vạn ác quỷ chạy ra quỷ môn quan, náo động lớn thật. Thánh linh quỷ môn quan cũng không trấn áp được, vậy có khi nào trong đám ác quỷ có đẳng cấp thánh linh?
Ánh mắt Thạch Nữ lạnh băng, sát khí sắc bén:
- Đáng ghét, chắc chắn là kẻ ẩn núp vực ngoại gây ra. Bọn họ cố ý thả ngạ quỷ địa ngục để Tây Ngưu Hạ Châu chìm trong hỗn loạn.
← Ch. 1877 | Ch. 1879 → |