← Ch.1915 | Ch.1917 → |
Phong Phi Vân hỏi:
- Thâm uyên Ma Quân là gì?
Da đầu Mao Ô Quy tê dại, cái đuôi nhếch cao.
Mao Ô Quy run cầm cập nói:
- Đồn rằng trong diệt thế giả vực ngoại có một vị quân vương, bị phong ấn trong cửu u thâm uyên. Trời khó diệt, đất có chôn, giết không chết, mục không rữa, chỉ có thể phong ấn.
- Đây là tồn tại vô pháp vô thiên, từng đánh ngay mặt với thái cổ thần phượng. Mới gần đây nội dung diệt thế thần bia bị giải mã, ghi lại tỉ mỉ trận chiến ấy. Đoạn tin về Thâm uyên Ma Quân cũng được ghi.
Điều này quá kinh thế hãi tục, hù người bay mất hồn vía.
Phong Phi Vân hít sâu, nói:
- Thái cổ qua đã lâu, dù đây là tồn tại vô pháp vô thiên e rằng đã chết rục.
Đại thánh đều không thể sống từ thái cổ đến hiện tại, không có thứ gì ngăn cản được năm tháng ăn mòn.
Mao Ô Quy lắc đầu, nói:
- Thái cổ thần phượng cũng không chết, giữ lại một thần niệm. Đến đẳng cấp đó thì người phàm tục như chúng ta không thể tưởng tượng thủ đoạn thần thông của bọn họ. Dù Thâm uyên Ma Quân chết nhưng nếu diệt thế giả vực ngoại có được truyền thừa của Thâm uyên Ma Quân thì sẽ là tai họa không thể tưởng tượng. Chuyến này hải liều mạng.
Phong Phi Vân nói:
- Không cần, ngươi ở lại thanh trừ mấy diệt thế giả vực ngoại, cố gắng giảm thương vong giao nhân tộc đến mức thấp nhất. Ta đi Hải thần thâm uyên cổ tỉnh. Ngươi giải quyết sạch diệt thế giả vực ngoại từ bán thánh trở lên rồi hãy hội hợp cùng ta.
Tác Phỉ, Tác gia gia rất cảm kích Phong Phi Vân.
Mao Ô Quy biết Hải thần thâm uyên cổ tỉnh vô cùng nguy hiểm, Phong Phi Vân sắp xếp như vậy là không muốn nó mạo hiểm. Phong Phi Vân định một mình đi nghênh chiến cường giả diệt thế giả vực ngoại.
Mao Ô Quy la lên:
- Bà nội nó, giết!
Mao Ô Quy định tốc chiến tốc thắng, giết thiên hôn địa ám rồi sẽ chạy đi giúp Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân gọi Thanh Đồng cổ thuyền ra, điều khiển thuyền lướt đi với tốc độ cao nhất thẳng hướng Hải thần thâm uyên cổ tỉnh.
Một bán thánh vực ngoại phát hiện Thanh Đồng cổ thuyền liền chặn lại, chiến binh hình mâu đâm qua.
- Chết!
Phong Phi Vân vung tay đánh ra đại thủ ấn đánh nát bán thánh vực ngoại, chiến binh rã thành mấy khối sắt vụn.
Bán thánh vực ngoại thành đồ ăn của Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương.
Hiện nay Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương có sức chiến đấu đẳng cấp bán thánh, còn là thân bất tử. Dù có đánh chúng nó thành bột phấn thì Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương sẽ lại ngưng tụ thân thể.
Miễn Phong Phi Vân còn sống, Địa Ngục Diêm La, Kỳ Lân Vương sẽ không chết.
Dao động chiến đấu đằng trước càng kịch liệt hơn. Vô số cường giả trong diệt thế giả vực ngoại công kích, đáy biển chất đống xác chết.
- Thiên kiếp!
Tay Phong Phi Vân chỉ lên trời, muôn vàn lôi kiếp từ trên trời giáng xuống, mỗi một lôi kiếp như tia chớp hình người, kiếp uy khiếp người.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thiên kiếp càn quét, mấy trăm vạn cường giả diệt thế giả vực ngoại bị chém thành bột phấn, khói sương.
Khu vực biển này bị dọn sạch.
Phong Phi Vân cưỡi Thanh Đồng cổ thuyền lướt đi, dấy lên sóng nước lớn.
Tác Phỉ Hải Đế Sư, Tác Cốc sợ hãi cứng họng. Điều động thiên kiếp, một ngón tay tiêu diệt mấy trăm vạn cường giả, đây là lực lượng sức người có thể phát huy ra sao?
Đây là lực lượng chỉ thần mới có.
Hải thần.
Những tu sĩ giao nhân tộc Phong Phi Vân tung chiêu vừa rồi làm ngạc nhiên ngây người. Bọn họ nhìn Thanh Đồng cổ thuyền lướt qua cạnh minh.
Không biết là ai đầu tiên tỉnh lại, hét to:
- Nhi tử của Hải thần cưỡi thuyền cổ thần linh đến!
- Nhi tử của Hải thần cưỡi thuyền cổ thần linh đến!
Trong biển sôi trào.
Phong Phi Vân cảm nhận dao động lực lượng càng cường đại hơn, có đạo tắc thánh linh mạnh mẽ đang va chạm. Đây là chiến đấu đẳng cấp chuẩn thánh.
Phong Phi Vân thu về Thanh Đồng cổ thuyền, khiến Tác Phỉ Hải Đế Sư, Tác Cốc ở lại tại chỗ, một mình hắn bay sâu vào khu vực biển tối đen.
Phong Phi Vân thi triển Phượng Hoàng Thiên Nhãn bắn ra hai cột sáng, từ xa thấy hơn mười chuẩn thánh ngồi xếp bằng dưới đáy biển đấu pháp, lực lượng khủng bố đến mức tận cùng, tùy tay phất một cái là lật trời đổ nước, hư không tan vỡ.
Một nam nhân trung niên tóc mai có vài sợi bạc đi trong đáy biển đục ngầu, mặc áo vàng tím, đầu đội miện lưu quang.
Nam nhân trung niên vươn tay chộp một lão tổ tế sư giao nhân tộc:
- Ta muốn có truyền thừa Thâm uyên Ma Quân để lại, ai dám ngăn cản ta sẽ chết!
Bùm!
Cơ thể lão tổ tế sư thành bột phấn, nhuộm đỏ khu vực biển sặc sỡ hơn. Một tay bóp chết một vị chuẩn thánh, sức mạnh thân thể cường đại làm người ta tim đập nhanh.
Một lão tổ tế sư ngồi xếp bằng trên giếng cổ cao trăm trượng, tóc bạc phơ, mặt nhăn nheo khe rãnh, đôi mắt sáng như đuốc.
Lão tổ tế sư nói:
- Thánh linh di châu hỗn nguyên đại thế giới chúng ta canh giữ ở vực ngoại tinh vực, sao các ngươi đến đây được?
Nam nhân trung niên đội miện lưu quang từng bước tiến tới trước, lòng bàn chân lóe hoa văn đạo tắc.
Nam nhân trung niên đội miện lưu quang lạnh lùng cười:
- Thánh linh di châu hỗn nguyên đại thế giới các ngươi đã bỏ trốn, đáng buồn là đám đáng thương các ngươi còn tưởng bọn họ trấn thủ vực ngoại. Các ngươi chỉ là con kiến bị vứt bỏ.
Một lão tổ tế sư cắn chặt răng, không tin lời nam nhân trung niên:
- Không thể nào!
Nam nhân trung niên đội miện lưu quang lạnh nhạt nói:
- Nếu thánh linh các ngươi có mặt trong Tiểu Linh tiên giới thì một ý niệm là bọn họ biết ngay nơi này xảy ra chuyện gì. Tại sao bọn họ không trấn áp chúng ta đi?
Vài lão tổ tế sư giao nhân tộc biến sắc mặt:
-...
Nam nhân trung niên đội miện lưu quang nói tiếp:
- Nếu thật sự có thánh linh trấn giữ vực ngoại tinh vực thì sao chúng ta có thể xuất hiện tại đây? Ha ha ha ha ha ha! Các ngươi đã liên lạc với thánh linh giao nhân tộc đúng không? Nhưng không liên lạc được phải không?
- Để ta cho các ngươi biết lý do, bởi vì bọn họ đã bỏ trốn, chạy trốn, chạy ra khỏi tinh vực này. Thánh linh ở trong mắt các ngươi thấy chúng ta còn sợ hãi. Các ngươi muốn sống thì hãy làm nô bộc của ta đi!
Tám lão tổ tế sư cùng phun búng máu:
- Phụt!
Nam nhân trung niên đội miện lưu quang con ngươi co rút, gã nhắm ngay cơ hội biến hình ba đầu sau tay, liên tục đánh ra ngàn chiến pháp giết hai lão tổ tế sư. Ba lão tổ tế sư bị nam nhân trung niên đội miện lưu quang đánh trọng thương.
- Chết hết đi!
Nam nhân trung niên đội miện lưu quang lấy thánh linh dụng cụ ra, hình dạng như đao, sống dao có một con rồng. Không phải rồng đúc bằng kim loại mà là long cốt chân long. Lực lượng thúc giục, long cốt như sống lại.
Lực lượng thánh linh dụng cụ ập đến bao bọc sáu lão tổ tế sư, định giết sáu chuẩn thánh.
- Dừng tay!
Nhứng lúc này một bóng người từ trên trời giáng xuống, thân thể như mãnh hổ vồ sư tử, hai tay giang ra biến thành vuốt rồng.
Vang tiếng rồng ngâm:
- Grao!
Nhìn từ xa nửa người trên của Phong Phi Vân như biến thành hình rồng. Đầu và vuốt rồng hiện ra, long uy hùng hồn bộc phát từ cơ thể Phong Phi Vân. Biển cả dao động.
← Ch. 1915 | Ch. 1917 → |