← Ch.1927 | Ch.1929 → |
- Vậy sao?
Phong Phi Vân triệu hoán Thanh Đồng cổ thuyền bay ra khỏi người biến thành thần hạm to lớn đụng bay Ô Sào thánh tôn. Thân thuyền khổng lồ hiện ra, không ngừng trướng to, muốn chống nứt nhà giam đỏ thẫm.
- Linh Chu chỉ là khí linh, không trướng nứt thánh linh dụng cụ được.
Ô Sào thánh tôn đáp xuống Thanh Đồng cổ thuyền, đi hướng Phong Phi Vân, dáng người thướt tha, ánh mắt sắc bén. Ô Sào thánh tôn đánh ra thần thông chém cổ Phong Phi Vân.
- Nếu vậy chúng ta hãy đổi chỗ đấu đi.
Phong Phi Vân né công kích của Ô Sào thánh tôn, thúc đẩy Thanh Đồng cổ thuyền đụng vào lồng giam đỏ, đụng thủng hư không, xuất hiện trên chiến trường vạn tộc, lại từ chiến trường vạn tộc bay vào luân hồi lộ hướng tới địa ngục.
Một cái lồng giam to lớn đỏ thẫm bao bọc Thanh Đồng cổ thuyền bay nhanh trên luân hồi lộ, từng bước bay hướng địa ngục.
Trên Thanh Đồng cổ thuyền, Phong Phi Vân và Ô Sào thánh tôn không ngừng đánh nhau, cơ thể trướng to, thần thông va chạm. Nếu không có lồng giam đỏ thẫm bao bọc thì hơi thở chiến pháp của Phong Phi Vân, Ô Sào thánh tôn đã hủy diệt mảng lớn thiên địa.
Ô Sào thánh tôn nhận ra không thích hợp:
- Đường này là gì?
Phong Phi Vân trả lời:
- Luân hồi lộ.
Phong Phi Vân biết với sức của hắn không thể trấn áp Ô Sào thánh tôn được, hắn định đi luân hồi lộ, đến quỷ môn quan, nhờ tay những chí cường trấn áp Ô Sào thánh tôn.
Tuy bốn phủ chủ phát ra vạn thánh tập kết lệnh, tất cả thánh linh trong thiên hạ đều đi Tiểu Linh tiên giới nhưng thánh linh trong địa ngục tuyệt đối không đi. Vì địa ngục là một trong những nơi quan trọng nhất di châu hỗn nguyên đại thế giới, thánh giả phụ trách trấn giữ không thể rời đi, nếu quỷ quái trong địa ngục chạy ra thì thiên hạ sẽ loạn.
Ô Sào thánh tôn là đẳng cấp thánh linh, suy nghĩ một chút liền hiểu ý Phong Phi Vân.
- Đi quỷ môn quan có gì hay? Chúng ta cùng xuống địa ngục đi!
Hai tay Ô Sào thánh tôn kết thánh ấn, từng vòng thánh quang bay ra khỏi người nàng. Ô Sào thánh tôn điều động lồng giam đỏ thẫm đụng vào luân hồi lộ.
Quỷ môn quan hay địa ngục đều không phải chỗ tốt, so với bị Phong Phi Vân nắm mũi dẫn đi còn không bằng chủ động tấn công, cùng nhau vào địa ngục.
Địa ngục nguy hiểm hơn quỷ môn quan gấp chục lần.
Ầm!
Lồng giam đỏ thẫm đụng thủng luân hồi lộ, tiến vào thế giới hư không hỗn loạn. Gió tà hỗn loạn cuốn lồng giam đỏ bay sâu vào tương lai.
- Bà điên, địa ngục không phải nơi tùy tiện xông vào! Bất cứ ai vào địa ngục sẽ không quay về được, dù là thánh linh cũng không ngoại lệ!
Vào quỷ môn quan còn đường về, nhưng đã vào địa ngục, dù là các chúa tể địa ngục cũng khó quay về nhân gian lần nữa. Trừ phi bỏ xuống kiếp trước kiếp này, luân hồi chuyển thế.
Nhưng sau khi luân hồi chuyển thế thì tu vi không còn, không có ký ức, trở thành một người khác.
Phong Phi Vân vỗ chưởng vào Ô Sào thánh tôn.
Ô Sào thánh tôn vươn hai tay ngọc, khí thánh linh bao bọc ngón tay. Lực đẩy mạnh mẽ làm Ô Sào thánh tôn bay ngược ra ngoài, rơi vào hư không cách hơn mười dặm.
Ô Sào thánh tôn đứng lơ lửng, cười to bảo:
- Sớm nghe nói địa ngục di châu hỗn nguyên đại thế giới do một vị đại thánh xây dựng, chia mười tám tầng chuyên môn giam cầm cự hung trong thiên địa. Vừa lúc đến đây mở mắt.
- Hiện tại có thêm hai cự hung bị nhốt.
Phong Phi Vân thu Thanh Đồng cổ thuyền về, không công kích nữa. Phong Phi Vân cảm nhận lực lượng kinh khủng từ sâu trong hắc ám đang lôi kéo thân thể mình. Lực lượng quá khủng bố, sức Phong Phi Vân không chống cự được.
Ô Sào thánh tôn biến sắc mặt, thu về lồng giam đỏ biến thành tổ chim nhỏ nằm trong lòng bàn tay nàng. Cơ thể Ô Sào thánh tôn không theo điều khiển rơi xuống dưới.
Đó là lực lượng cắn nuốt, thánh linh cũng không ngăn được, thân thể hoàn toàn không theo điều khiển, như biến thành người bình thường rớt xuống vực sâu.
Vực sâu không đáy.
Ầm!
Phong Phi Vân, Ô Sào thánh tôn đụng thủng bình chướng không gian, hơi thở chết chóc ập vào mặt.
Nơi này không có linh khí, chỉ có khí địa ngục.
Phong Phi Vân sớm tìm hiểu tình huống địa ngục. Tu sĩ dương gian nào đến đây linh khí trong người sẽ biến mất hết.
Nên khi vào địa ngục Phong Phi Vân liền phong lại cơ thể, ngăn cách thân thể và bên ngoài. Cho nên Phong Phi Vân không bị xói mòn bao nhiêu linh khí.
Ô Sào thánh tôn không biết tình huống trong địa ngục, khi vào địa ngục thì thánh linh khí trong người nàng nhanh chóng biến mất. Khi Ô Sào thánh tôn phản ứng lại thì một nửa lực lượng đã mất.
Địa ngục và Tây Ngưu Hạ Châu như hai thế giới, thiên đạo quy tắc khác nhau.
Khắp nơi là khí địa ngục, xung quanh không có thiên lý, lạnh lẽo tối tăm.
Ô Sào thánh tôn nói:
- Nếu ở lâu trong địa ngục coi như là thánh linh cũng sẽ biến thành người bình thường.
Khí thánh linh trong người Ô Sào thánh tôn xói mòn trầm trọng, nàng vội lấy một bình ngọc ra, muốn dùng tinh hoa thánh khí phục hồi tu vi.
Phong Phi Vân sẽ không cho Ô Sào thánh tôn cơ hội đó.
Vù vù vù vù vù!
Nhát kiếm chém vỡ bình ngọc, tinh hoa thánh khí bay ra sau đó bị khí địa ngục ăn mòn thành làn khói trắng.
Ô Sào thánh tôn rất tức giận gắt giọng:
- Đã đến địa ngục mà ngươi còn dám ra tay? Ngươi không biết đánh nhau ở chỗ này làm lực lượng xói mòn nhanh hơn?
Mắt Ô Sào thánh tôn lạnh băng.
Phong Phi Vân ôm chiến kiếm, cười nói:
- Thể lực mọi người cùng tiêu hao, vậy nhìn xem ai cười đến cuối cùng.
- Ngươi đang tìm chết!
Ô Sào thánh tôn không dám đánh lâu với Phong Phi Vân, định đánh nhanh rút gọn. Ô Sào thánh tôn sẽ dùng lá bài mạnh nhất của mình giết Phong Phi Vân, sau đó tìm cách rời khỏi địa ngục.
- Phần thiên quyết!
Ô Sào thánh tôn xòe tay ra, một luồng thánh quang bay ra khỏi lòng bàn tay đánh thủng tử khí cuồn cuộn bên trên, ngưng tụ mây lửa.
Hình dạng mây lửa rất giống thần lửa. Người mặc áo giáp, đầu có hai sừng, tay cầm chiến nhẫn hình thoi, gầm rống đè xuống Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân cảm giác áp lực lớn, thịt bị đốt khét, tóc hóa thành tro bụi, linh hồn bị thiêu. Bất Tử Phượng Hoàng Thân cũng không thể ngăn cản lực lượng đốt trời.
- Đây là lực lượng đòn mạnh nhất của thánh linh sao?
Phong Phi Vân cảm giác thịt đã bị lửa đốt chảy gần hết chỉ còn khung xương trắng, bộ xương do chín trăm chín mươi chín khối phượng cốt cấu thành, bộ xương đỏ thẫm.
Ầm!
Ô Sào thánh tôn đấm vào ngực Phong Phi Vân, đánh hắn bay vào sông hoàng tuyền.
Bùm bịch!
Phong Phi Vân rơi vào sông hoàng tuyền bắn lên thi thủy đục ngầu.
Cuối cùng Phong Phi Vân vẫn cách biệt xa với thánh linh thật sự.
Ô Sào thánh tôn lẩm bẩm:
- Thân thể của tên này mạnh quá, phần thiê quyết có thể đốt người một số thánh linh ra tro nhưng không thể hủy diệt xương cốt của hắn. Không uổng là người tu luyện Bất Tử Phượng Hoàng Thân đến đại thừa.
Ô Sào thánh tôn đoán chắc Phong Phi Vân đã chết, khi thi triển chiêu này khí thánh linh trong người nàng bị tiêu hao hết. May mắn Phong Phi Vân đã chết, nếu không nàng sẽ gặp nguy hiểm.
Ô Sào thánh tôn vội thu hơi thở, lấy một viên nửa bước thánh đan ra nuốt xuống. Ô Sào thánh tôn nhanh chóng bay đi, biến mất bên bờ sông hoàng tuyền.
← Ch. 1927 | Ch. 1929 → |