← Ch.1931 | Ch.1933 → |
Hoa Sinh đạo trưởng liên tục nói:
- Bình tĩnh, bình tĩnh, người trẻ tuổi nóng nảy quá.
Đột nhiên Phong Phi Vân con ngươi co rút ném Hoa Sinh đạo trưởng xuống, vỗ chưởng vào hư không.
Hư không gợn sóng, một bóng dáng nữ nhân yểu điệu lướt qua.
Hoa Sinh đạo trưởng phản ứng lại:
- Ai đó?
Hai tay Hoa Sinh đạo trưởng kết đạo ấn dè hư không.
Trong hư không có tiếng rên khẽ, nữ nhân tóc đen nhánh bị văng ra khỏi hư không, lơ lửng bên trên cầu Nại Hà. Ánh sáng đen bao bọc cơ thể nữ nhân, tay che ngực.
Nữ nhân giật mình nhìn Hoa Sinh đạo trưởng:
- Mạnh quá!
Phong Phi Vân kêu lên:
- Ô Sào thánh tôn!
Tóc đen bay lên, khuôn mặt Ô Sào thánh tôn xinh đẹp, khí thánh linh kinh khủng dâng trào:
- Phong Phi Vân, ngươi muốn lén đến dương gian cũng nên mang theo ta.
Hoa Sinh đạo trưởng hỏi:
- Nữ nhân của ngươi?
Phong Phi Vân triệu hoán Yêu Hoàng kiếm, kiếm ý dâng trào:
- Đạo trưởng xem trọng ta quá, ta không nuôi nổi nữ nhân đẳng cấp thánh linh. Nàng ta là thánh tổ vực ngoại, cùng ta rơi xuống địa ngục, chuẩn bị chiến đấu đi!
Ô Sào thánh tôn cười nói:
- Nam nhân này thật vô tình, nếu ngươi không chịu mang ta đi khỏi địa ngục thì hôm nay không ai đi được!
Ô Sào thánh tôn lấy ra tổ chim đỏ thẫm, ngưng tụ ngôi sao đỏ rực đánh vào cầu Nại Hà.
Ánh lửa nóng cháy bùng nổ, lực lượng lửa đốt đỏ khung trời. Vô số quỷ hồn bị lửa đốt cháy thành làn khói.
Phập! Phập!
Quỷ hồn trên cầu Nại Hà tan nát thành mấy mảnh.
- Nàng ta định đập gãy cầu Nại Hà, mau ngăn lại!
Lưng Phong Phi Vân mọc cánh phượng hoàng bay lên trời, kiếm chém vào Ô Sào thánh tôn, kiếm khí như thần hà.
Hai tay Hoa Sinh đạo trưởng liên tục vẽ Thái Cực, kiềm chặt quả cầu đỏ rực to như ngôi sao.
Ô Sào thánh tôn chỉ một cái công kích âm ti.
- Ngươi bị điên! Nếu kinh động địa ngục quỷ chủ thì chúng ta đừng mơ chạy ra địa ngục!
Phong Phi Vân lấy ra tám tam vị chân hỏa lô chặn lại chỉ quang của Ô Sào thánh tôn.
Ô Sào thánh tôn thừa dịp này bay đến cầu Nại Hà, lực lượng thánh linh bùng nổ nâng cầu Nại Hà lên cắm xuống đáy sông hoàng tuyền.
cầu Nại Hà cắm vào sông hoàng tuyền hỗn tạp.
Nước hoàng tuyền sôi sục, từng tầng gợn sóng lan tràn. Nhiều xương trắng khổng lồ bị cuốn lên, khí thế khủng bố từ đáy sông dâng lên.
Mạnh bà, Hoa Sinh đạo trưởng biến sắc mặt, đồng thanh kêu lên:
- Nguy rồi!
Phong Phi Vân hỏi:
- Có chuyện gì?
Hoa Sinh đạo trưởng trả lời:
- Mười tám tầng địa ngục nằm ở đáy hoàng tuyền, bây giờ cầu Nại Hà cắm vào mười tám tầng địa ngục, nối với mười tám thế giới nhà tù. Cự hung bị nhốt trong mười tám tầng địa ngục sẽ dọc theo cầu Nại Hà bò lên, gây họa lớn rồi!
Mạnh bà quát to:
- Vậy còn chờ gì nữa? Mau lấy cầu Nại Hà lên!
Mạnh bà bay lên, hai tay ấn thân cầu, muốn dùng đại thần thông kéo cầu Nại Hà lên.
Một Quỷ thánh hình dạng như con nhện tò bò ra từ địa ngục, đi trên cây cầu. Quỷ thánh cười chói tai công kích Mạnh bà.
Mạnh bà chỉ một cái đánh ra trấn hồn ấn, Quỷ thánh bị đánh gào rú.
Vù vù vù vù vù!
Nhưng sau đó có nhiều cự hung hơn chạy ra từ mười tám tầng địa ngục. Các luồng sáng trắng bắn lên cao, phát ra dao động kinh thiên động địa.
Sông hoàng tuyền hỗn loạn, dao động mãnh liệt.
Các bóng quỷ to lớn công kích, có như nhện, có như người khổng lồ, có như thần long. Tất cả là cự hung bị nhốt trong địa ngục, khá nhiều là đẳng cấp Quỷ thánh.
Những thánh linh hung dữ sau khi chết quỷ hồn đi tới địa ngục sẽ gặp trừng phạt, nhiều người bị nhốt trong mười tám tầng địa ngục.
hiện tại đám hung dữ này chạy ra.
- Vào trong nồi!
Hoa Sinh đạo trưởng lấy nồi đen ra, trong nồi phát ra lực hút mạnh mẽ hình thành vòng xoáy thông thiên, liên tục hút mấy chục cự hung cường đại vào nồi đen.
Hoa Sinh đạo trưởng chưa kịp thở vào thì đáy sông hoàng tuyền dâng lên khí thế siêu khủng bố, làm linh hồn run rẩy.
Bùm!
Một cái đuôi rắn đen bay ra khỏi hoàng tuyền đập vào nồi đen, đánh bay cái nồi khỏi tay Hoa Sinh đạo trưởng. Những cự hung bị nhốt trong nồi lại bay ra.
- Hoàng Xà!
Hoa Sinh đạo trưởng ổn định thân thể, nhìn chằm chằm cuối cầu Nại Hà. Nước sông hoàng tuyền dâng lên, cái bóng đen to lớn bơi lội bên dưới.
Ầm!
Bóng rắn đen thô cỡ hòn núi bay ra khỏi sông hoàng tuyền, lộ ra đầu rắn dữ tợn, vảy phát ra yêu tính, ánh mắt chứa ma lực, khí thế siêu kinh khủng.
Quỷ thánh ở trước mặt nó rất là ngoan, không dám càn rỡ.
Hoàng Xà hú dài:
- Địa Hoàng, ta lại đi ra, ha ha ha ha ha ha!
Thiên địa trong địa ngục chấn động.
Hoàng Xà há mồm hút, khí địa ngục không ngừng bay vào miệng nó. Vảy trên người Hoàng Xà càng ngưng tụ, không biết bao nhiêu quỷ hồn bị nó hút vào. Quỷ khí trên người Hoàng Xà càng đậm đặc.
Phong Phi Vân hoảng hốt:
- Chẳng phải Hoàng Xà đã bị Địa Hoàng Đại Thánh chém sao?
Hoa Sinh đạo trưởng nói:
- Địa Hoàng Đại Thánh chỉ chém thân thể Hoàng Xà chứ không chém thánh hồn. Nói đúng hơn là thánh hồn của Hoàng Xà quá mạnh, Địa Hoàng Đại Thánh cũng không thể tiêu diệt, buộc phải trấn áp nó trong mười tám tầng địa ngục.
Hoàng Xà, đây là hung mã có thể đối kháng với Địa Hoàng Đại Thánh. Yêu Hoàng kiếm, một trong mười hung binh thái cổ do Hoàng Xà luyện chế, đồn rằng mấy nữ thánh trong thái cổ bị nó nô dịch linh hồn, bị hấp thu tinh khí tăng cao thể chất và linh hồn cho nó.
Đây là kẻ phong vân một cõi thái cổ, sánh ngang với bảy hung ma thái cổ.
Phong Phi Vân cảm giác Yêu Hoàng kiếm trong tay mình rung bần bật, phát ra tiếng leng keng muốn bay ra khỏi tay hắn.
Hoàng Xà ngước cái đầu to lên, đôi mắt sáng như hai vầng trăng đỏ máu.
Hoàng Xà nhìn Phong Phi Vân, cười âm trầm:
- Ngươi tìm được hai khúc Yêu Hoàng kiếm? Xem ra ngươi là thân thể mà Yêu Hoàng kiếm tìm giúp ta.
Luồng thần quang quét qua Phong Phi Vân:
- Thân thể đúng là mạnh, đủ đối địch thánh linh, chịu được thánh hồn của ta.
Hoàng Xà công kích Phong Phi Vân, mang theo gió tanh, quỷ khí dày đặc vòng quanh người nó giết linh hồn Phong Phi Vân, đoạt xá thân thể.
Mạnh bà, Hoa Sinh đạo trưởng cùng đánh ra trấn hồn thần thuật, nhưng bị Hoàng Xà dễ dàng đánh nát.
Đuôi rắn hất bay Mạnh bà, Hoa Sinh đạo trưởng.
Rầm bịch!
Mạnh bà, Hoa Sinh đạo trưởng rơi vào hoàng tuyền, không đỡ nổi một kích của Hoàng Xà.
Phong Phi Vân giơ kiếm đứng thẳng, vận dụng pháp tướng Oa Hậu Đại Thánh, ảo ảnh một vạn linh thú chiến thể hiện ra sau lưng. Người Phong Phi Vân rực cháy lửa, Phong Phi Vân nhìn thẳng Hoàng Xà. Dù đối diện hung ma thì lòng Phong Phi Vân chẳng hề hoảng hốt.
Cái bóng to của Hoàng Xà đổ ập xuống, Phong Phi Vân như con kiến nhỏ xíu trước mặt nó.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lúc này hư không dao động, thánh khí hùng hồn dồi dào ập đến. Khí thế dũng mãnh lấp đầy địa ngục.
Hướng Phong Đô quỷ thành bay tới bàn tay to, năm ngón tay như năm cây cột chống trời dựng trong thiên địa.
Ầm!
Hoàng Xà bị một chưởng đánh bay, cơ thể to lớn đụng vào cầu Nại Hà làm cây cầu rung mạnh phát ra tiếng ken két.
← Ch. 1931 | Ch. 1933 → |