← Ch.1938 | Ch.1940 → |
Bùm bùm bùm bùm bùm!
Trong người Phong Phi Vân có chín trăm chín mươi chín khối phượng cốt toàn bộ nổ tung. Trên mỗi khối xương phượng ngưng tụ hoa văn biến thành một tòa tinh hệ, có vô số đạo tắc thánh linh quay quanh tinh hệ, tổng cộng là chín trăm chín mươi chín tinh hệ.
Thánh thai là tinh hệ lớn, phượng cốt là chín trăm chín mươi chín tinh hệ nhỏ.
Trong mắt Phong Phi Vân có hai con phượng hoàng đang bay phát ra phượng hoàng chân hỏa.
- Lập địa thành thánh!
- Vô số quy tắc trong luân hồi lộ tụ tập vào Phong Phi Vân, bay vào tinh hệ lớn, chín trăm chín mươi chín tinh hệ nhỏ.
Lực lượng của Phong Phi Vân tăng vùn vụt, sắp nứt vỡ luân hồi lộ.
Bùm!
Phong Phi Vân giẫm nát ngũ chỉ sơn, một đoàn yêu quang màu vàng bay ra khỏi chân núi rơi vào tay Phong Phi Vân.
Đây là thánh hồn chi tinh Hoàng Xà để lại, ẩn chứa lực lượng chí âm chí tà nhất, là lực lượng mà Địa Hoàng Đại Thánh cũng không thể chém đứt.
- Địa Hoàng Đại Thánh không chém được vậy ta sẽ luyện hóa vào người.
Hiện giờ Phong Phi Vân đã là tu vi đẳng cấp thánh linh, vượt quaThánh Linh đệ nhất trong nhật nhật thánh cảnh, Thánh Linh đệ nhị trọng thông thiên thánh cảnh, trực tiếp đến Thánh Lin hđệ tam trọng tiểu chân thánh cảnh.
Tiêu chí tiểu chân thánh cảnh là tự sáng tạo một giới, trở thành chí tôn một giới, pháp lực thông thiên triệt địa.
Trong người Phong Phi Vân có một tinh hệ lớn, chín trăm chín mươi chín tọa tiểu tinh hệ, tổng cộng dựng dục một ngàn thế giới trong người. Tu vi của Phong Phi Vân đã vượt qua thông thiên thánh cảnh, bây giờ là tiểu chân thánh cảnh.
Phong Phi Vân co tay lại, thánh hồn chi tinh của Hoàng Xà bể nát thành mấy mảnh nhỏ dung nhập vào người hắn. Lực lượng xông hướng thánh hồn của Phong Phi Vân.
Dùng thánh hồn của Hoàng Xà lớn mạnh thánh hồn chính mình.
Thánh hồn của Phong Phi Vân liên tục trướng lớn, khí như tượng thần. Âm khí, tà khí trong người Phong Phi Vân càng lúc càng hùng dũng, tựa như vô thượng tà thần.
Trong mắt Phong Phi Vân tràn đầy huyết quang, mỗi tấc da đan xen ma văn. Phong Phi Vân đến gần Ô Lan, đôi mắt yêu tính nhìn nàng.
Phong Phi Vân nói:
- Ô Lan, bây giờ trong cơ thể sư tôn có lực lượng chí âm chí tà của Hoàng Xà. Thánh hồn của Hoàng Xà bị sư tôn hấp thu, những lực lượng chí âm chí tà sót lại trong người. Hiện tại sư tôn cần một đỉnh lô để luyện hóa lực lượng này, bài tiết ra ngoài người. Ô Lan có muốn trợ giúp sư tôn?
Da thịt Ô Lan trắng như tuyết, mắt trong suốt, chớp mắt nói:
- Chỉ cần giúp được sư tôn thì Ô Lan nguyện làm tất cả.
Phong Phi Vân cười khùng khục, tay ấn vai Ô Lan, ngón tay sờ vành tai nàng.
Phong Phi Vân nói:
- Đừng sợ, sao sư tôn có thể hại nàng được? Nàng nhận lực lượng chí âm chí tà cũng sẽ được ích lợi lớn, chắc chắn có thể phá tan cảnh giới hiện tại.
Ô Lan hơi sợ Phong Phi Vân, đẳng cấp vào lúc này. Ô Lan cảm giác trạng thái sư tôn rất lạ, ánh mắt nhìn nàng kỳ kỳ, như muốn ăn thịt nàng.
Xoẹt!
Tay Phong Phi Vân ấn vạt áo Ô Lan, vung tay, quần áo trên người nàng bay ra ngoài chỉ để lại thân thánh trắng trẻo xinh đẹp.
Ô Lan che ngực, xấu hổ xoay người:
- A! Sư tôn... Làm gì vậy?
- Sư tôn muốn Ô Lan làm đỉnh lô cho sư tôn, nhận cặn âm trong người sư tôn. Yên tâm, đây chỉ là quá trình tu luyện, sẽ không khó chịu.
Phong Phi Vân bước tới trước mặt Ô Lan, n ngón tay nâng cằm nàng lên. Môi tà ấn vào môi anh đào, đôi bàn tay sờ soạng.
Đoàn tà khí đậm đặc bay ra khỏi người Phong Phi Vân, bao bọc Thanh Đồng cổ thuyền lại.
Tà khí cuồn cuộn, bóng người va chạm.
Trong Thanh Đồng cổ thuyền đan xen tiếng rên rỉ triền miên làm người ta mơ màng.
Không biết qua bnao lâu, tà khí bao bọc Thanh Đồng cổ thuyền dần rút đi. Phong Phi Vân ngồi xếp bằng ở đầu Thanh Đồng cổ thuyền, mặc áo trắng, tóc đen nhánh, mắt trong suốt. Phong Phi Vân như thánh giả ngồi ở thiên hà nhìn đạo hóa.
Trước mặt Phong Phi Vân nổi một thanh yêu kiếm tỏa yêu quang lấp lánh.
Ánh sáng yêu kiếm đối lập với khí chất trên người Phong Phi Vân.
Ô Lan mặc áo đỏ rộng thùng thình, ngực lộ ra mảng lớn, tóc dãi xõa tung, thân ngọc mình ngà, đuô imày còn đọng xuân tình, phong vận quyến rũ.
Ô Lan chậm rãi đi qua nửa quỳ sau lưng Phong Phi Vân, hỏi:
- Sư tôn, Ô Lan thật sự là đệ tử của sư tôn?
Phong Phi Vân hỏi lại:
- Ô Lan cảm thấy sao?
Ô Lan cắn môi đỏ, lắc đầu nói:
- Không biết.
Phong Phi Vân nói:
- Vậy đúng rồi, nếu Ô Lan xem ta là sư tôn thì ta chính là sư tôn của nàng. Nếu Ô Lan xem ta là tình nhân thì ta là tình nhân của nàng. Là cái gì phải xem Ô Lan hiểu thế nào, đừng hỏi ta. Ô Lan sẽ không nhận được đáp án từ ta.
Ô Lan mím môi:
- Vâng, sư tôn.
Ô Lan đứng dậy tựa vào ngực Phong Phi Vân:
- Sư tôn đang nhìn gì?
Phong Phi Vân nói:
- Nhìn cuộc đời, chân lý, đạo hóa. Đến dương gian rồi, đi, nên ra ngoài.
Phong Phi Vân động thần niệm, Thanh Đồng cổ thuyền đụng vào vách tường luân hồi lộ.
Vách tường như làn nước bị đụng thủng, Thanh Đồng cổ thuyền biến mất khỏi luân hồi lộ, bay đến mảnh đất âm u.
Thanh Đồng cổ thuyền mới đến dương gian, Phong Phi Vân chưa kịp xem là chỗ nào thì hàng trăm tia chớp từ trên trời giáng xuống. Một đám tu sĩ vực ngoại công kích Thanh Đồng cổ thuyền, trong đó có thánh linh dẫn đội.
Nhạc Tước Linh hét lên:
- Thanh Đồng cổ thuyền, là Phong Phi Vân, hắn đến! Trấn áp hắn, cướp giới linh thạch!
Nhạc Tước Linh đứng trong đám tu sĩ vực ngoại, ánh mắt như điện, thánh khí nguy nga. Nhạc Tước Linh vỗ chưởng công kích Thanh Đồng cổ thuyền.
Phong Phi Vân đứng trên Thanh Đồng cổ thuyền, lạnh nhạt nói:
- Ô Lan, bắt giữ nàng ta.
Ô Lan phát ra lực lượng chí âm chí tà, tóc dài như đao, thân hình mảnh khảnh phá tan các tầng tia chớp vỗ chưởng vào Nhạc Tước Linh, đẩy lùi nàng.
Nhạc Tước Linh không dám tin vào mắt mình:
- Sư thúc!
Nhạc Tước Linh nhìn chằm chằm nữ nhân áo đỏ, nàng không ngờ sư thúc tấn công mình.
Phong Phi Vân cất đi Thanh Đồng cổ thuyền, đáp xuống đất. Phong Phi Vân đứng thẳng người, khí vũ hiên ngang nhìn đám cường giả vực ngoại xung quanh.
Ô Lan tóc dài như tơ, thánh quang rực rỡ, đẹp tựa tiên nhưng toát ra khí lạnh.
Ô Lan đi theo sau Phong Phi Vân, cử chỉ cung kính như nữ đồ đệ của hắn.
Đám cường giả vực ngoại giật mình nhìn Ô Lan, biết nàng là thánh tổ, địa vị cao không thể với tới.
Một chuẩn thánh vực ngoại kinh ngạc nói:
- Đó chẳng phải là Ô Sào thánh tôn sao? Tại sao đi chung với người của di châu hỗn nguyên đại thế giới? Lại còn ra tay với Tước Linh thánh tổ?
- Chẳng lẽ... Ô Sào thánh tôn bị người khống chế?
- Không thể nào! Ý chí thánh linh vững như thần thạch, thánh hồn cao thượng như tiên linh. Dù là thánh vương cũng không thể khống chế tư tưởng của thánh linh, vương giả chí tôn di châu hỗn nguyên đại thế giới bình thường làm sao khống chế Ô Sào thánh tôn được?
Nơi Thanh Đồng cổ thuyền lao ra là nghĩa địa liên miên không dứt, khắp nơi là bia mộ, tử khí ngút trời, đưa mắt nhìn không thấy cuối.
← Ch. 1938 | Ch. 1940 → |