← Ch.2029 | Ch.2031 → |
Phong Phi Vân lại vung tay giết một thánh linh vực ngoại khác.
Ánh sáng đại thánh của Thông Tuệ Linh Vượn dã bay đến, như tia chớp thiên đạo xẻ đôi không gian.
Ầm!
Phong Phi Vân huơ búa đánh nát ánh sáng đại thánh, lại giương cánh phượng hoàng bay lên. Phong Phi Vân vừa bay vừa chém búa.
Phập!
Thánh linh vực ngoại thứ ba bỏ mạng, thân chết đạo tiêu.
Nếu là khúc bi ca cuối tận thế vậy cứ đại khai sát giới đi, chém được tên nào hay tên nấy.
Vũ Hóa thiên tôn quát to:
- Đáng giận, Vũ Hóa chi kiếm, trời sụp đất nứt!
Tâm tính Vũ Hóa thiên tôn không tệ nhưng bị Phong Phi Vân kích thích hung tính, thi triển kiếm giết người, xé gió chém xuống.
Thông Tuệ Linh Vượn cũng tung ra móng vuốt to cỡ mấy chục vạn dặm, như bàn tay trời làm nguyên Tây Ngưu Hạ Châu rung rinh.
Trấn Nguyên Thần Mộc, Bố Y thần vương tự đánh ra thần thông cổ pháp, mỗi cổ pháp có lực lượng xé nát ức vạn núi non.
Đây là cường giả đẳng cấp thần thánh tranh phong, như thần lịnh chiến đấu. Một kích có thể trời sụp đất nứt, người bình thường không tưởng tượng nổi.
Phong Phi Vân dừng lại, hắn đứng trên đồng hoang. Thần ấn ngũ sắc trên trán nhấp nháy, thần quang năm sắc tụ tập vào tu sĩ vực ngoại, bao phủ cây búa.
Phong Phi Vân dốc hết sức mạnh chém một nhát.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ánh sáng búa nối liền thiên địa, mang theo ức vạn tia điện va chạm cùng các cường giả vực ngoại.
Xẹt xẹt xẹt xẹt xẹt!
Nguyên Tây Ngưu Hạ Châu bị xé rách, dao động lớn kinh thiên xé Tây Ngưu Hạ Châu ra hai nửa. Mặt đất nứt một cái khe lớn, ầm ầm ngã sang hai bên, cuối cùng thành đại dương dài vạn dặm.
Lực lượng nhát búa xé rách nguyên Tây Ngưu Hạ Châu, có thể tưởng tượng đại chiến kinh thiên cỡ nào.
- Phụt!
Phong Phi Vân hộc máu, bay ra ngoài, cất đi bàn man phủ. Phong Phi Vân thi triển luân hồi tật tốc, lưng mọc cánh phượng hoàng trố nra thiên ngoại, không ngay mặt đánh với đám chí tôn vực ngoại nữa.
Vũ Hóa thiên tôn quát to:
- Muốn trốn? Không dễ vậy!
Vũ Hóa thiên tôn giơ kiếm chém, kiếm quang chặt đứt một khúc cánh trên lưng Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân không đánh trả, hắn xé rách mặt đất chui xuống, đến Đan Đỉnh Quỷ thị, bay hướng quỷ môn quan.
Đám chí tôn vực ngoại đuổi theo lao vào quỷ môn quan.
Địa ngục sớm bị hắc ám hỗn nguyên đại thế giới chiếm lĩnh, trong quỷ môn quan toàn là tu sĩ vực ngoại.
Phập! Phập!
Phong Phi Vân xông vào quỷ môn cửu quan, hắn càn quét hùng hổ. Tu sĩ trong chín quỷ quan chết hết, không ai sống sót. Biển xác đầy lối.
Khi đám người Vũ Hóa thiên tôn rượt theo đến cửa thứ chín quỷ môn thì Phong Phi Vân đã nhảy vào địa ngục hắc ám.
Thông Tuệ Linh Vượn có trí tuệ rất cao, trực giác kỳ lạ, như thể bọn họ bị Phong Phi Vân ốc ý dụ tới đây.
Thông Tuệ Linh Vượn lên tiếng:
- Phong Phi Vân đi địa ngục, đến địa ngục rồi khó mà trở về. Chúng ta có đuổi theo không?
Vũ Hóa thiên tôn nói:
- Phong Phi Vân muốn thông qua địa ngục chạy trốn. Đuổi theo, phải đuổi theo! Tiên giới di châu rất có thể nằm trong tay tiểu tử này, không thể để hắn đi được!
Vũ Hóa thiên tôn là người đầu tiên nhảy vào địa ngục, chìm trong hắc ám.
Nhắc tới tiên giới di châu là đám chí tôn vực ngoại không bình tĩnh, thi nhau nhảy vào địa ngục đuổi giết Phong Phi Vân.
Trong khi chí tôn vực ngoại chạy theo phân thân Phong Phi Vân vào địa ngục thì bản tôn đã đến Tiểu Linh tiên giới, đang đi thần ngục Thái Cực cung.
Lúc Phong Phi Vân vào quỷ môn cửu quan liền chia ra một phân thân chạy vào địa ngục, bản tôn thông qua khe hở luân hồi lộ chạy trốn đến Tiểu Linh tiên giới.
- Địa ngục sẽ không trói chân bọn họ được, khi họ phát hiện bị lừa gần ít nhất một canh giờ mới qua ao luân hồi quay về dương gian được. Một canh giờ chắc đã đủ.
Phong Phi Vân đứng trước cổng Thái Cực cung, nhìn bậc thang bạch ngọc đứng thẳng. Đây như đường trời đi hướng vân chi tiên giới.
Cửa Thái Cực cung đã nát, trên bậc thang bạch ngọc đầy xác chết, máu nhuộm bạch ngọc thành huyết ngọc. Có tiếng gầm rú vang dội vọng ra từ sâu trong Thái Cực cung, làm đất đi rung rinh.
Đã qua ba phút, Thái Tổ vào trước Phong Phi Vân.
Thái Cực cung, thần ngục.
Thần ngục xây dựng trên đỉnh tế đài tám góc, sửa từ một chiếc thần thuyền màu tím. Thần thuyền màu tím bị lực lượng cường đại giam cầm, các thánh bị nhốt trên thuyền cổ thần linh.
Nhìn từ xa thấy Phi Tiên phượng hoàng yêu hậu phong hao tuyệt đại ngồi xếp bằng ở đầu thần thuyền màu tím, ức vạn hà quang bắn ra từ người nàng. Phi Tiên phượng hoàng yêu hậu muốn xông phá tru thiên hoàn vũ, nhưng hơi thở trên thần thuyền màu tím như mấy dãy núi tím đè người nàng, giam cầm thánh lực.
Trừ Phi Tiên phượng hoàng yêu hậu ra còn có Phượng Hoàng Thiên Nữ, Tang Ngô lão tổ, Thanh Loan lão tổ, Thanh Loan thánh nữ, long vương tổ long, phủ chủ hải phủ vân vân. Các thánh bị nhốt trong thần ngục, thần thuyền màu tím giam cầm lực lượng.
Thần ngục đứng thẳng trên đỉnh tế đài tám góc.
Tế đài chia làm sáu mươi bốn tầng quẻ đài, mỗi tầng là một thế giới. Các cường giả Thái Cực cung trấn thủ bày ra nhiều thủ đoạn tuyệt sát, dù thánh linh có đi cũn không về được.
Muốn cứu các thánh bị nhốt trong thần ngục thì phải công phá sáu mươi bốn tầng quẻ đài, lên trên một tầng là lực lượng quẻ đài tăng gấp đôi.
Thái Tổ đang đứng ở tầng quẻ đài thứ ba mươi chín, tay cầm thần thượng năm sắc, khí thế ngút trời. Thái Tổ càn quét lục hợp, giết hết tu sĩ vực ngoại trấn thủ trong tám góc tế đài.
Phập!
Tay Thái Tổ lấp lánh tinh hoa, đâm thương ra đóng đinh một thánh linh vực ngoại. bàn tay Thái Tổ chém rách vách tường thế giới tầng ba mươi chín, bước lên quẻ đài tầng thứ bốn mươi. Một bước là một thế giới.
Ầm!
Một bàn tay quỷ xương trắng thò ra từ dưới quẻ đài, tràn đầy thánh linh phù văn, quỷ khí âm tà tràn ngập trong hỗn loạn thế giới. Bàn tay quỷ dài mấy trăm trượng túm chân Thái Tổ, muốn xé đôi Thái Tổ ra.
Chân Thái Tổ phát ra thần quang năm sắc đánh nát bàn tay quy xương trắng thành mảnh vụn.
- Khi Nhân Tổ đến đây chỉ vượt qua được tầng thứ bốn mươi dã bị Điện Cực Dương Thiên Thần đánh bại, thân đất tan nát, chết trong hỗn loạn thời không. Thái Tổ, ngươi xông đến đây là chấm hết.
Một bộ xương kho otrắng to lớn ngưng tụ thành hình, tuy chỉ có tu vi đẳng cấp vô lượng chân thánh cảnh nhưng nhờ lực lượng Thái Cực bát phương tế đài gia cố nên nó có thể đánh ngang tay cùng Thái Tổ.
Ầm!
Bộ xương khô thứ hai thành hình, miệng phun khói trắng. Xương kho ovung tay, thế giới núi thây biển máu đè xuống Thái Tổ.
- Đáng tiếc hôm nay Điện Cực Dương Thiên Thần không có mặt ở đây, phá!
Thái Tổ vươn đôi tay to đè chết hai xương khô cao vạn trượng, đánh nát đống xương trắng. Thái Tổ mạnh mẽ đạp lên, ung dung bước lên tầng thứ bốn mươi mốt.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thanh âm chiến đấu dồn dập, chấn Thái Cực bát phương tế đài rung bần bật. Mọi người thấy thần uy vô thượng của Thái Tổ càn quét thiên hạ, biết bao nhiêu tu sĩ vực ngoại chết dưới chân Thái Tổ.
Trên thần ngục, các thánh Di châu hỗn nguyên đại thế giới đều trông thấy, lòng khâm phục khí phách của Thái Tổ.
← Ch. 2029 | Ch. 2031 → |