← Ch.0223 | Ch.0225 → |
- Ngươi suy nghĩ một chút xem, một nữ nhân xinh đẹp thi tình họa ý, ôn nhu thanh nhã, tu vi so với ngươi còn cao hơn lại ngủ cùng với ngươi, mới thử nghĩ cũng đã cảm thấy mỹ diệu rồi.
Bốn tên đạo tặc đều là ha ha phá lên cười.
Chỉ là Lưu Thân Sinh chưa nói cho bọn hắn biết, năm ngoái hắn mang theo một vạn mai kim tệ đến đây đấu giá, cũng chỉ có thể nhìn thấy mặt của vị mỹ nhân bài danh thứ mười kia một cái, ngay cả cơ hội uống rượu với nàng đều không có.
Rất nhanh quy nô kia liền dẫn chín nữ tử trẻ tuổi dung mạo xinh đẹp tiến vào nhã gian, mỗi người đều là mỹ nhân mười sáu, mười bảy tuổi, lại càng là ngàn dặm mới tìm được một người, thấy đến ánh mắt của bốn tên đạo tặc nhất thời nhìn thẳng.
Vốn là Vương Mãnh còn đang nổi giận, nhưng mà sau khi một thiếu nữ tên là Giai Giai tựa vào trong ngực hắn, hỏa khí toàn thân hắn đều liền thu hồi vào trong thân thể, giống như là bị nước dập tắt, toàn thân xương cốt đều mềm ra rồi.
Bốn thiếu nữ ở trong đó ôm cổ cầm, tỳ bà, ngọc địch, động tiêu, ở trong một tầng màn che màu tím nhạt bắt đầu đàn tấu một khúc, thanh âm kia khiến cho người ta suy nghĩ vẩn vơ.
Bốn tên đạo tặc đều thích thú, mà tâm của Phong Phi Vân lại không ở chỗ này, nếu không phải là muốn thỏa mãn lòng hiếu kỳ một chút, gặp vị Nam Cung Hồng Nhan mà được mọi người tôn sùng là nữ thân kia một lần, hắn sớm đã rời đi nơi đây, đi tìm Tả Thiên Thủ rồi.
Cứu Quý gia tỷ muội mới là chính sự!
Trong thanh lâu này tuyệt đối là địa phương truyền abs tin tức nahnh nhất, rất nhiều bí ẩn cùng đại sự kiện phát sinh gần đây mà không muốn người biết đều có thể nghe được ở chỗ này.
- Gần đây Nam Thái phủ thật là thời tiết thay đổi rồi, đại sự phát sinh là một việc tiếp một việc, nói không chừng không đến bao lâu sẽ lan đến Phong hỏa liên thành!
Một tu tiên giả mới từ Tử Tiêu phủ thành trốn tới, nói.
- Cái này ngược lại là không biết, xem ra đều là chuyện mới phát sinh ở mấy ngày gần đây đi! Đều phát sinh ra một ít đại sự?
Một thanh âm khác vang lên.
- Chuyện này nói rất dài dòng, đầu tiên là phải từ phản đồ kia của Phong gia, yêu ma chi tử Phong Phi Vân mà bắt đầu.
Nghe được tên của mình, Phong Phi Vân nhất thời hứng thú, vận chueyenr linh khí vào hai tai, cẩn thận lắng nghe.
Bên cạnh có người nói tiếp:
- Ta cũng nghe qua tin đồng của yêu ma chi tử, có người nói yêu ma chi huyết trong thân thể của hắn đã hồi phục, ở trong một trận chiến Kính Hoàn sơn có thể lực địch cường giả cấp bậc Cự Kình, thiên tử còn ở trên thiên tài có cấp bậc bát đại sử thi.
Mấy người này nghị luận liên tục, nhất thời đem lực chú ý của người xung quanh đều hấp dẫn lại.
- Khoác lác vừa thôi! Nếu như cái yêu ma chi tử rắm chó kia, thiên phú có thể đạt tới tài nghệ của thiên tài cấp bậc bát đại sử thi khẳng định đã danh chấn thiên hạ rồi, không người nào không biết.
Trong một nhã gian khác ở tầng năm truyền đến một cái thanh âm già nua.
Thanh âm này rất quen thuộc!
Phong Phi Vân khẽ hướng bên trái nhìn thoáng qua, khóe miệng nhếch lên, hoàng thúc của Bà La quốc thế nhưng cũng tới Tuyệt Sắc lâu, hơn nữa liền đang ở trong một nhã gian ở bên cạnh đám người Phong Phi Vân, không thể không nói, oan gia ngõ hẹp.
Xem ra trong Tuyệt Sắc lâu thật là tàng long ngọa hổ, phàm là người có thể tiến vào trong nhã gian tầng thứ năm đều khảng định lai lịch bất phàm.
- Điểm này ngược lại là không quá rõ ràng, dù sao lúc ấy người có thể từ trong Kính Hoàn sơn chạy ra được thật sự quá ít, người còn sống sót đa số đều ngậm miệng không nói đến chuyện phát sinh ngày đó, tựa hồ đang kiêng kỵ cái gì.
Bạch y tu sĩ nói.
- Buồn cười!
Vị hoàng thúc kia của Ba La quốc phát ra tiếng cười mỉa mai.
Trầm mặc ngắn ngủi, laijc ó người nói:
- Mặc dù tu vi của yêu ma chi tử có lẽ bị khuếch đại, nhưng mà có một điểm lại có thể khẳng định, Phong Phi Vân kia chính là tay sai của nữ ma yêu nghiệt kia, chính là hắn đích thân để cho nữ ma thức tỉnh, đã tạo thành ngàn vạn người mất mạng, cả Tử Tiêu phủ thành phồn hoa mấy ngàn năm lại ở trong một đêm hóa thành tử địa, máu tươi đem thành quách đều nhuộm đỏ, thi thể đầy đất. Phong gia, Tần gia, Đại Diễn tiên môn đều là tử thương thảm tọng, nhân vật cấp bậc trưởng lão vẫn lạc hơn nửa, cuối cùng bị ép trốn ra Tử Tiêu phủ thành, chạy xa sát uy của nữ ma kia.
- Tu tiên giả còn có thể chạy trốn, mà những người bình thường kia lại chỉ có thể tuyệt vọng, ta tận mắt nhìn thấy một tiểu nữ hài ba tuổi bị một cỗ cổ thi tăng nhân nuốt vào trong bụng. Trận chiến ấy quá thảm thiết rồi, thậm chí có cường giả cấp bậc Cự kình bị đóng đinh chết ở trên thành tường cổ xưa, linh hồn phát ra tiếng kêu tên chấn thiên động địa, trọn vẹn kêu rên ba ngày ba đêm mới máu chảy hết sạch mà chết.
- Máu tươi đem bầu trơi đều ánh hồng lên, huyết khí biến thành hồng vụ lượn lờ ở trong Tử Tiêu thành suốt ngày.
- Tràng tai nạn này cũng chưa kết thúc, nữ ma cướp lấy phủ thành liền lại đưa ma trảo hướng về phía quận phủ ở xung quanh, thời gian ngắn ngủi mấy ngày, ba quận bảy mươi tư thành Nam Thái phủ liền bị nàng đồ thành toàn bộ, người bị chết không cách nào thống kê, rất nhiều người bởi vì oán khí quá nặng mà biến thành huyết thi, biến thành một đầu thi quân đang công phạt các quận nha khác của Nam Thái phủ. Tràng tai nạn này nhất định sẽ lan tràn đến Phong hỏa liên thành, đến lúc đó nơi này cũng máu chảy thành sông.
- Hết tảy những cái này đều là một tay yêu ma chi tử Phong Phi Vân tạo thành, chó săn của nữ ma, phản đồ của nhân loại, các thế lực của Nam Thái phủ đều đã xây dựng liên minh trừ ma, trong đó bao gồm hơn mười danh thanh niên nghịch thiên tài tuấn của các đại thế lực, chỉ cần Phong Phi Vân vừa lộ mặt liền cắt lấy đầu của hắn, dùng máu tươi của hắn tế điện những người đã chết dưới tay nữ ma kia.
Bạch y tu sĩ nói đến lòng đầy căm phẫn, oán giận không dứt, lây nhiễm đến tu sĩ chung quanh, toàn bộ đều bắt đầu mắng Phong Phi Vân.
- Phi! Phi! Thật là nói hươu nói vượn, nữ ma là tự mình thức tỉnh, lại bị một ít tên ngu xuẩn đặt điều lên người Phong Phi Vân. Lại nói cái gì mà trừ ma liên minh kia, liền bằng bọn họ cũng muốn đối phó với Phong Phi Vân? Thật là buồn cười, một ngón tay của Phong Phi Vân đủ để giết chết toàn bộ bọn họ.
Lại có thanh âm như nam như nữ ở trong một tòa nhã gian truyền đến, người này cố ý che giấu thân phận cho nên thay đổi thanh âm.
Nhưng mà có thể khẳng định niên kỷ của người này cũng không lớn.
...
- Thật là buồn cười, chuyện này đã truyền khắp Nam Thái phủ, sao lại là giả?
Vị bạch y tu sĩ kia lên cười phá lên.
Những tu sĩ chung quanh cũng là nở nụ cười, ngay cả những nử tử của kỹ viện kia cũng là che miệng mà cười.
Một cỗ hàn khí từ trong gian nhã gian này truyền ra, người nọ hừ lạnh một tiếng:
- Ngươi lại thử xấu hắn một câu xem nào?
← Ch. 0223 | Ch. 0225 → |