← Ch.0285 | Ch.0287 → |
Ánh đèn như hạt đậu, hình bóng loáng thoáng!
Trong điện vũ an tĩnh lại, chỉ có thể nghe được thanh âm cổ cầm ở trong màn che bạch vụ kia truyền đến, duy mỹ động lòng người, dẫn tới trong không khí hiện ra đủ loại huyễn tượng lộng lẫy xinh đẹp, tựa như cổ thành, tựa như tiên sơn, đây là huyễn trận lấy âm ba ngưng tụ, chỉ có cầm nghệ đạt tới độ cao tuyệt đỉnh mới có thể làm được điểm này.
Ở Thần Tấn vương triều người có thể có được cầm nghệ như thế không nhiều hơn mười, đều là danh gia đương thế, một khúc có thể đổi lấy ngàn vạn tài phú.
Người đánh đàn này không chỉ có tiếng đàn ưu nhã, hơn nữa tu vi cũng khẳng định rất mạnh.
Phong Phi Vân khẽ liếc Huyết Vũ ngồi ở bên người một cái, vừa lúc Huyết Vũ cũng quay qua gương mặt tinh xảo mê người, mỹ mâu nhìn vào hắn, thản nhiên cười, khẳng định suy nghĩ trong lòng Phong Phi Vân.
Không sai, người đánh đàn kia chính là giai nhân nghịch thiên tài tuấn xếp hạng thứ chín của Tuyệt Sắc lâu, Phong Phi Vân đã nghe ra được tiếng đàn mà nàng đánh.
Tài hoa của nàng có một không hai, tiếng đàn của nàng hiên hạ vô song.
nghịch thiên tài tuấn cùng Huyết Vũ thế nhưng đồng thời đến vạn tượng tập, hơn nữa xuất hiện ở trong một tòa điện vũ này, đây là một tín hiệu bất thường.
- Người có thể tới đây tối nay chắc hẳn đều đã biết được mục đích tới chỗ này đi?
Thanh âm của thần bí chủ nhân khàn khàn trầm thấp, nhưng mà lại rõ ràng truyền vào trong tai của mỗi người, mang theo uy nghiêm không thể kháng cự, tựa như một tôn đế vương đang ban phát ý chỉ.
Tuyệt đại đa số tu sĩ đều cung kính gật đầu, mà hơn mười người bao gồm Phong Phi Vân ở trong đó lại là trong mắt hơi mờ mịt, hiển nhiên trước khi đến cũng không biết bọn họ rốt cuộc muốn làm cái gì?
Những người này tụ tập chung một chỗ nhưng là một cỗ lực lượng khổng lồ.
Thần bí chủ nhân lại có thể đem nhiều tài tuấn đương thế như vậy, còn có cao thủ của thế hệ trước đều hiệu triệu đến đây, thủ đoạn quả thực kinh thế hãi tục, hắn rốt cuộc là dùng phương pháp gì?
Những người này đều không thiếu tiền, cũng không thiếu thế, hơn nữa từng người bối cảnh bất phàm, nhưng mà lại như cũ nghe lệnh của thần bí chủ nhân, năng lực của người này thật sự để cho Phong Phi Vân cảm thấy lạnh cả người.
- Ngày mai chính là ngày khảo hạch mỗi tháng một lần của Vạn Tượng tháp, chỉ có người thông qua được khảo nghiệm mới có tư cách tiến vào Vạn Tượng tháp, các ngươi hiện tại phải làm chính là thông qua khảo hạch ngày mai, về phần sau khi tiến vào Vạn Tượng tháp phải làm cái gì, đến lúc đó ta tự nhiên sẽ báo cho các ngươi.
Thần bí chủ nhân lại nói.
Có người rốt cuộc hỏi ra nghi vấn trong lòng:
- Khảo hạch của Vạn Tượng tháp vô cùng nghiêm khắc, mỗi lần tham dự khảo hạch đều vượt qua mười vạn người, nhưng mà có thể tiến vào trong đó lại chỉ có mấy trăm người, chúng ta mặc dù đều là nhân vật kiệt xuất, nhưng mà có thể thông qua khảo hạch chỉ sợ cũng sẽ không vượt qua năm mươi người.
- Vậy thì phải nhìn vào bản lĩnh của các ngươi rồi, người không có bản lĩnh cũng không xứng làm việc cho ta!
Thần bí chủ nhân nhẹ nhàng vung tay lên, một cỗ linh khí đại lãng bay tới, một phiến hắc sắc tiểu điểm liền từ trong hỏa diễm bay ra, rơi xuống ở trước mặt mỗi người.
Là một vòng ngọc đen nhánh, phía trên khắc ba đạo rãnh máu, ấn vào chín tòa trận pháp, tản mát ra phiến lớn ô quang.
- Đây là... Huyết Cấm huyền trạc!
Một vị thanh niên hiểu được luyện khí lên tiếng kinh hô.
Tại chỗ đều không phải là người bình thường, đều nghe qua danh tự của Huyết Cấm huyền trạc, một khi đeo cái vòng tay này vào trên cổ tay liền sẽ lại không lấy xuống được nữa, trừ phi là chặt đi cánh tay của mình, hoặc là chủ nhân của Huyết Cấm huyền trạc tự mình lấy máu nhỏ lên trên vòng tay mới có thể tháo xuống vòng tay này.
Nếu như không nghe theo mệnh lệnh của chủ nhân Huyết Cấm huyền trạc, cái huyền trạc này không chỉ sẽ chấn gãy tay của người đeo, thậm chí chấn vỡ trái tim, đây mới là chỗ đáng sợ nhất của nó.
Sắc mặt của mọi người đều thay đổi!
Thần bí chủ nhân đây là muốn khống chế bọn họ, bọn họ nhưng đều là tài tuấn có đại bối cảnh, có lẽ có thể nhận lấy uy hiếp mà làm việc cho thần bí chủ nhân, nhưng mà lại tuyệt đối không muốn bị hắn khống chế.
Không khí trong điện vũ trở nên có chút bị đè nén, một ít tu sĩ vốn là nhắm mắt tu luyện đều mở mắt ra, trong lòng bàn tay thầm ngưng tụ thuật pháp, chuẩn bị phản kháng.
Phong Phi Vân vững vàng ngồi ở trên ghế khách quý, nhìn chằm chằm vào chín người khác ngồi ở trên ghế khách quý giống mình, chín người này đều lộ ra vẻ bình tĩnh mà tự nhiên, tựa hồ sớm đã biết chuyện Huyết Cấm huyền trạc.
- Oanh!
Một đạo sĩ trẻ tuổi đầu đội thiết quan bỗng nhiên đứng lên, trong thân thể bay ra một tấm thiết bố rộng ba trượng, chân đạp ở trên thiết bố, hưu một tiếng liền bay ra đại môn của đại diện, chạy ra ngoài.
Thanh y đạo sĩ trẻ tuổi này chính là có tu vi Thần Cơ đỉnh phong, đã tu luyện ra thần thức, có thể dùng thần thức giá ngự khí mãnh, ngự khí phi thiên.
Một phần tu vi này ở trong số những tu sĩ tới đây đã coi như là cực kỳ cao minh, chỉ trong giây lát liền đã bay vào trong bầu trời đêm.
- Hừ, muốn chạy trốn?
Ngân phát nam tử tà dị kia ngồi ở trên ghế khách quý, thân thể biến thành một phiến thiểm điện đen nhánh, hoa lạp một tiếng cũng là bay ra khỏi đại điện, xông vào trong bầu trời đêm.
- Oanh!
Trên bầu trời của đại điện chiến khí bôn đằng, một đạo ngân sắc quang hoa phóng thẳng lên cao, một quyền đánh vào trường không, liền như thiên lôi cuồn cuộn phá vỡ yên tĩnh trong đêm, chấn động tu sĩ của cả vạn tượng tập.
Vẻn vẹn chỉ là một chiêu!
Một phiến huyết vũ từ trên bầu trời rơi xuống, huyết châu chuyển động ở trên lá cây!
- Oanh!
Một đạo hắc sắc điện quang từ trên bầu trời hạ xuống, biến thành ngân phát nam tử kia, trên làn da lưu động hắc sắc điện mang, quyền đầu bị máu tươi nhuộm đỏ, sải bước trở lại bên trong điện vũ, một lần nữa ngồi ở trên ghế khách quý.
Một chiêu liền oanh sát một vị tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong, đây quả thật là một tôn sát thần, tất cả mọi người tản đi linh mang trên tay, cảm giác được sợ hãi khôn cùng.
Có tôn sát thần này ở đây, người nào cũng không dám lỗ mãng.
- Còn có ai không muốn mang Huyết Cấm huyền trạc không?
Sắc mặt của ngân phát nam tử lưu động huyết văn, hai mắt u ám, nhưng mà lại không có người nào dám đối mặt với hắn.
Tất cả mọi người trầm mặc không lên tiếng, có thể cảm giác rõ ràng một cỗ áp lực tựa như núi lớn bao phủ trên đỉnh đầu, chỉ cần dám nói một chữ "Không", lập tức sẽ bị chết ngay tại chỗ.
- Làm việc vì chủ nhân, chúng ta nên là cảm thấy vinh quang, chỉ cần chúng ta có thể hoàn thành nhiệm vụ lần này, chủ nhân không chỉ giúp chúng ta giải khai Huyết Cấm huyền trạc, hơn nữa người có công lao lớn nhất còn sẽ có được tưởng thưởng.
Bắc Minh Đường nói một tiếng, sau đó liền dẫn đầu đeo Huyết Cấm huyền trạc vào cổ tay, sau khi đeo vào, vòng tay co rút lại, dán vào da thật chặt, tựa như là một cái thiết hoàn đen nhánh bọc ở trên cổ tay, lại không cách nào gỡ xuống.
← Ch. 0285 | Ch. 0287 → |