← Ch.0297 | Ch.0299 → |
- Quả nhiên là ngự xa của La Phù công chúa, bát bộ long liễn, đây nhưng là một kiện hoàng gia linh khí, bốn đầu thao thế dị thú kia đều chỉ là bài biện mà thôi, một khi thúc dục Chân Diệu linh thạch trong Long liễn sẽ lao ra tám đầu long hồn, long hồn kéo xe nhưng mà ngày đi tám mươi vạn dặm, một ngày liền có thể đi qua cả Thần Tấn vương triều, coi như là cự kình đều không đuổi kịp.
Một vị lão giả mặc bạch sắc nho bào cũng theo đó quỳ xuống.
- La Phù công chúa thiên phú cao tuyệt, mới xuất sinh ở trong thân thể liền ẩn chứa linh dẫn tiên căn, đến chín tuổi liền đã tu luyện ra Thần Cơ, từ nhỏ liền lấy linh dược làm thức ăn, tu luyện bí điển chí cao của hoàng tộc, hôm nay tu vi càng thêm đáng sợ, xếp hạng ở trên Bách Tháp bảng cực kỳ ở phía trước.
Khi bát bộ long liễn bay đến trên quan chiến thai, lại có một mảng lớn học viên Vạn Tượng tháp quỳ trên mặt đất.
- Tất cả các ngươi đứng lên đi!
Một lão nhân mập mạp đứng ở bên cạnh bát bộ long liễn, trên măt một cái râu mép cũng không có, nói chuyện có chút sắc nhọn the thé, tựa như nữ nhân lại như nam nhân.
Vừa nhìn cũng biết là một tên thái giám, chỉ bất quá lại không ai dám xem thường thái giám này, ngay cả tám đại nội cao thủ Thần Cơ đại viên mãn kia cũng khẽ cúi đầu, cung kính đối với hắn.
Được cho phép, những tu sĩ quỳ xuống kia mới rối rít đứng dậy, nhưng mà lại đều sinh lòng kiêng kỵ, không dám hìn về phía bát bộ long liễn kia.
Ngọc công công khẽ thối lui, hai cung trang thiếu nữ dung mạo so với hoa kiều từ trong bát bộ long liễn đi ra, hai thiếu nữ này đều là mĩ nhân tuyệt đỉnh, đại khái mười sáu, mười bảy tuổi, cầm nghi trượng bình phong trong tay.
La Phù công chúa từ trong bát bộ long liễn chậm rãi đi ra, chỉ có thể nhìn thấy thân hình duyên dáng của nàng, tĩnh như kiều hoa theo nước, dộng như nhược liễu dìu phong, nhưng là ngọc nhan của nàng lại bị bình phong che đi, từng bước đi tới một tòa sơn điện thanh đình.
Hai cung trang thiếu nữ kia liền đứng ở phía sau nàng, cầm trong tay thải hao bình phong, tĩnh ngạo như tùng.
Tòa thanh đình này vị trí tốt nhất, ngồi ở bên trong có thể nhìn hết chín tầng diễn vũ chiến tháp không sót chút gì.
- Phô trương thật lớn, nàng là cái địa vị gì?
Tiểu tà ma cũng tới, ôm bạch miêu nhi ngồi ở trên một khối đá, nhìn chằm chằm La Phù công chúa ở nơi xa, lộ ra vẻ rất là không phụ, trong một đôi mắt to tròn chớp động lên quang mang sáng rõ.
Phong Lăng Cơ giật mình, sợ tiểu tổ tông này làm ra đại họa, vội vàng nói:
- Vị nay chính là La Phù công chúa, nữ nhi của Tấn đế cùng Hoa thần phi, coi như là gia chủ của Phong gia chúng ta nhìn thấy nàng cũng phải cung kính hành lễ.
Phong Lăng Cơ chính là thiên tài thứ hai của Phong gia, là một vị nghịch thiên tài tuấn, cũng là một thành viên của Trừ ma liên minh, từng ở trước mặt mọi người thua ở trong tay Phong Phi Vân, đối với Phong Phi Vân oán hận cực sâu.
Những nghịch thiên tài tuấn khác của Trừ ma liên minh tất cả đều ngồi ở một bên, liền tục cảm giác được mồ hôi trên trán đang rơi, nếu như tiểu tà ma thật chọc tới La Phù công chúa, đó quả thực là hậu quả thiết tưởng không chịu nổi.
Cũng không lâu lắm, lại có mấy đại nhân vật chạy tới xem chiến, muốn tuyển chọn tuyệt thế thiên tài cho mình dùng, thu làm môn khách, trong đó không thiếu tứ đại môn phiệt cùng hậu duệ quý tộc trẻ tuổi của mười tám chư thiên hầu gia, nhưng mà sau khi thấy La Phù công chúa đến đều liên tục đi tới thỉnh an, lúc này mới lại lui ra rất xa.
Kỷ Phong giờ phút này đã đứng ở tầng thứ tư của diễn vũ chiến tháp, một mình hắn đứng ở trong diễn vũ trường cao mấy trăm thước, con mắt thứ ba nhắm lại, đứng nghiêm chỉnh, không nhúc nhích, khí tức cả người đều thu liễm trong vô hình, tựa như một khối đá không biết tức giận.
Hắn đang đợi Phong Phi Vân, giờ phút này hắn đang điều chỉnh trạng thái của mình, cùng không gian chung quanh càng ngày càng phù hợp.
Mấy tầng diễn vũ trường khác đều đã bắt đầu quyết đấu, chỉ có tầng thứ tư lại còn an tĩnh dị thường.
- Di!
La Phù công chúa phát ra một tiếng kêu khẽ.
- Công chúa sao thế?
Ngọc công công ở bên cạnh trông nom La Phù công chúa, hiền lành cười nói.
- Thiếu niên ở tầng thứ tư có lai lịch gì?
La Phù công chúa nhàn nhạt mà hỏi.
Ngọc công công cũng nhìn đến tầng thứ tư, gật đầu tán thưởng, nói:
- Nguyệt Luân thiên nhãn, nghịch thiên chi tư, chủ yếu nhất chính là lĩnh ngộ đối với thiên đạo không ngờ rất cao, cả người đều cùng diễn vũ chiến tháp dung hợp lại với nhau, hôm nay hắn coi như là đã vô địch trong cùng cảnh giới.
La Phù công chúa cũng là khe khẽ gật đầu, mỹ mâu sóng gợn, liên tiếp quét qua trên người Kỷ Phong.
Ngọc công công biết La Phù công chúa đã động lòng yêu tài, muốn thu Kỷ Phong làm môn khách, cho nên liền phân phó người đi thu thập tư liệu của Kỷ Phong.
Rất nhiều tu sĩ vội vàng đi lên diễn vũ chiến tháp, nhìn thấy Kỷ Phong độc chiếm một tầng diễn vũ trường nhưng mà lại không chiến đấu, đều là tức giận hổn hển.
- Uy, tiểu tử, ngươi đến cùng có chiến hay không? Không chiến thì lăn xuống diễn vũ chiến thai.
Kỷ Phong vẫn là không động, như cũ nhắm mắt lại mà đứng.
- Ta tới đuổi hắn xuống!
Một tên học viên võ tháp trực tiếp bay đến tầng thứ tư của diễn vũ chiến tháp, không nói hai lời liền là xuất thủ, một chưởng đánh ra sáu đầu kỳ ngưu hư ảnh, hướng Kỷ Phong trấn áp tới.
Tu sĩ có thể tiến vào Vạn Tượng tháp không có chỗ nào mà không phải là thiên tài tuyệt đỉnh, xuất thủ tự nhiên bất phàm.
Sáu đầu kỳ ngưu hư ảnh đã là lực lượng ba mươi hai vạn cân, hạo hạo đãng đãng, như thiên quân vạn mã trùng sát mà qua, phát ra sáu tiếng ngưu khiếu kinh thiên động địa, để cho không khí đều liên tục chấn động sáu lần.
- Cút ra!
Ánh mắt của Kỷ Phong đều không mở một chút, trực tiếp phất phất ống tay áo, một đạo thanh sắc quang mang bay ra ngoài, xuyên phá sáu đầu kỳ ngưu hư ảnh khổng lồ, oanh ở trên người tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong kia.
- Thình thịch!
Vị tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong kia giống như bị một tòa núi lớn đánh bay, bạch sắc nho bào trên ngực bạo liệt ra, để lại một đạo vết máu kinh khủng, thiếu chút nữa trực tiếp chém hắn thành hai khúc.
Một cỗ lực lượng trùng kích này ném bay hắn ra ngoài, bay ra khỏi diễn vũ chiến tháp, hung hăng ngã ở trên mặt đất cao mấy trăm thước, cũng không biết là sống hay chết.
Vẻn vẹn chỉ một chiêu đã đánh cho một vị tu sĩ Thần Cơ đỉnh phong trọng thương, hơn nữa ánh mắt cũng không mở ra một chút, tu vi như thế thật sự là có chút kinh thế hãi tục.
Tuyệt đỉnh thiên tài Kỷ Phong của Kỷ gia, không nghĩ tới hắn cũng tiến vào Vạn Tượng tháp, hơn nữa còn xuất hiện ở diễn vũ chiến tháp, chẳng lẽ còn có người nào đáng giá cho hắn xuất thủ?
Một học viên tới từ Nam Thái phủ nhận ra Kỷ Phong, hắn đã từng thấy qua Kỷ Phong xuất thủ đánh chết bốn gã tu sĩ cùng cảnh giới, lúc ấy bị chấn động không nhẹ.
← Ch. 0297 | Ch. 0299 → |