← Ch.0409 | Ch.0411 → |
Mười vạn kim tệ một tấm. (1)
- Tự nhiên có quan hệ, gần đây thiên tài tuấn kiệt liên tiếp xuất thế, Bách Tháp Bảng bài danh không còn chính xác nữa, cần phải chế định bài danh mới, dùng để cân nhắc ai mới là vương giả trẻ tuổi chính thức.
- Mà lần này Bách Tháp Bảng sinh ra bài danh khác vói lúc trước, sẽ thông qua số lượng tà linh mà các ngươi đánh chết đổi thành điểm tích lũy, sau đó chế định bài danh. Điểm tích lũy càng cao, bài danh cũng càng cao.
- Đổi điểm tích lũy như thế nào?
Phong Phi Vân hứng thú, cảm thấy huyết dịch trong người không có an phận.
- Đánh chết một gã thi tà biến đổi, đoạt được thi cung của nó xem như một điểm tích lũy; đánh chết một gã nhị biến thi tà, đoạt được nó thi cung sẽ được một ngàn điểm tích lũy.
- Lần này quy định thời gian cho các ngươi rất dài, chừng ba năm, trong lúc này các ngươi có thể quay về Vạn Tượng Tháp đưa thi cung, đổi được điểm tích lũy. Đạt tới số điểm tích lũy nhất định còn có thể đổi được linh bảo tháp đổi được linh thạch; tới đan tháp đổi linh đan; đến tàng kinh tháp hối đoái công pháp tu luyện...
- Chỉ cần điểm tích lũy đủ cao, thậm chí có thể đổi được linh khí, tứ phẩm linh đan, thiên công bảo điển, ngàn năm linh dược, chân diệu linh thạch, ngũ cốc linh thạch, đan linh thạch...
- Ví dụ như mười điểm tích lũy có thể miễn phí hối đoái một cây trăm năm dị thảo; một trăm điểm tích lũy có thể hối đoái một hạt chân diệu linh thạch, một ngàn điểm tích lũy có thể hối đoái một khối chân diệu linh thạch hoàn chỉnh... Mười vạn điểm tích lũy có thể hối đoái một viên tứ phẩm linh đan, ba mươi vạn điểm tích lũy có thể hối đoái một kiện thượng cổ linh khí.
- Sau khi hối đoái bảo vật cứ đi săn thi tà tiếp, tiếp tục tranh giành điểm tích lũy, tiếp tục tranh giành bài danh Bách Tháp Bảng, hai chuyện này không xung đột với nhau.
Thần vương vừa cười vừa nói.
- Không ngờ cần thời gian tới ba năm.
Phong Phi Vân tự nhiên biết rõ mục đích trong đó, nhất định là cao tầng Vạn Tượng Tháp muốn dùng chuyện này kích thích tiềm lực của đệ tử, làm cho bọn họ cố gắng phấn đấu trong ba năm, tu vị đột nhiên tăng mạnh, có thể đánh giết thi tà, cạnh tranh lẫn nhau.
Thậm chí là cướp thi cung lẫn nhau, đệ tử chém giết sinh tử với nhau.
Một chiêu này quả nhiên là độc ác, Vạn Tượng Tháp muốn trước khi thiên hạ đại loạn "Quần long phệ thiên", bồi dưỡng ra cường giả tuyệt đỉnh chính thức, lần này đã hạ vốn gốc.
- Bát đệ tử tháp chủ võ tháp?
Phong Phi Vân dùng ánh mắt kinh dị nhìn qua đại hán mình đồng da sắt trước mặt của mình.
- Ách, ai kêu ta tuổi còn nhỏ, tu vị cao, thiên phú mạnh!
Trên cằm đại hán này có râu ria rậm rạp như lông gấu, hắn cao ít nhất hai mét, cánh tay thô to như thùng nước, nhưng lại mới năm gần mười ba tuổi.
Bởi vì thiên phú dị bẩm, bị tháp chủ võ tháp Trương Phách Đạo thu làm đệ tử thứ tám.
Đại hán này đứng cùng chỗ với Phong Phi Vân chẳng khác gì người khổng lồ và em bé, Phong Phi Vân cuối cùng vẫn tiếp nhận sự thật này, đàn ông cổ cương tộc đúng là cường tráng như trâu.
- Sư thúc, chúng ta đi thôi!
Vương Mãnh cười cười, hai bờ môi dày giống như là bướu thịt đọng trên miệng.
- Hắc hắc, ngươi lên đường đi!
Phong Phi Vân chính là truyền nhân thần vương, đệ tử tháp chủ võ tháp, tự nhiên là sư thúc của Vương Mãnh.
- Vẫn là sư thúc lên đường trước đi!
- Ngươi đi trước!
- Sư thúc đi trước!
...
- Vậy được rồi! Ta trước!
Phong Phi Vân cảm giác càng nói càng nhàm chán, có chút là lạ, vì vậy xoay người nhảy lên lưng kỳ ngưu cao năm mét, tay vặn khóa sắt, đi thẳng về hướng nam.
Vương Mãnh bay lên lưng con kỳ ngưu khác, theo sát phía sau.
Hai còn kỳ ngưu to như quái vật khổng lồ, sừng trâu mọc trên đầu trâu lớn, cứng rắn mà đen kịt chẳng khác gì hai cây răng rồng.
Bốn cái đùi to như cây cột đen kịt, lông trâu màu đen dài một thước, còn có từng khối lân phiến mọc ra trên lông trâu, phản xạ ra hào quang đen đen.
Hai người mặc nho y màu trắng, đầu đội khăn trắng, đai lưng màu đen, quần áo và phục sức tiêu chuẩn của đệ tử Vạn Tượng Tháp, nhưng khí chất của hai người khác nhau hoàn toàn.
Phong Phi Vân lỗi lạc cưỡi trên kỳ ngưu đi trước, thân hình so với mấy tháng trước lại cao không ít, bớt đi một phần ngây thơ, nhiều ra mấy phần tiêu sái phiêu dật.
Khổ người Vương Mãnh càng lớn giống như cự nhân khổng lồ, trong tay cầm phụng thiên họa kích to như chén ăn cơm, nặng một vạn tám ngàn cân, đây là thần binh lợi khí Trương Phạch Đạo truyền cho hắn, uy lực tuy không nghịch thiên bằng linh khí, nhưng mà lực sát thương vẫn biến thái như cũ, người bình thường căn bản là không chịu nổi một kích.
Bách Tháp Bảng thay đổi làm cho tất cả đệ tử trong Vạn Tượng Tháp chấn động lớn, nhao nhao chạy như điên tới nam thái phủ, Phong Phi Vân cùng Vương Mãnh đương nhiên cũng gia nhập vào đội ngũ này.
Chỉ cần chém giết nhiều thi tà, đạt được điểm tích lũy càng cao, như vậy có thể hối đoái bảo vật cũng càng phong phú, huống chi còn có thể bộc lộ tài năng trên Bách Tháp Bảng, rất có thể nhất chiến thành danh thiên hạ biết, không ai ngăn cản nổi chuyện danh lợi song thu này.
- Nam thái phủ hai mươi tám quận, có chín quận đã hoàn toàn nằm trong tay của ma nữ, thi tà đầy đất chạy, trở thành vùng đất tà ác. Còn có mười hai quận đã bắt đầu bị thi tà xơi tái, tu sĩ bản thổ nam thái phủ chống lại ương ngạnh, nhưng trước mặt đại quân thi tà cũng liên tục bại lui, triệt để rơi vào tay giặc chỉ là vấn đề thời gian.
- Hai mươi tám quận, cũng chỉ còn lại bảy quận còn hoàn toàn không có bị thi tà xâm lấn, có siêu cấp tông môn truyền thừa cổ xưa tọa trấn mới có thể ngăn cản đại quân thi tà.
- Hừ, chỉ cần nữ ma vừa ra tay, cho dù là siêu cấp tông môn hoặc là gia tộc tu tiên gì đó cũng nhất định tan thành mây khói trong khoảng khắc.
Nghe nói như thế, mọi người im lặng, không ai có thể phản bác.
Đi suốt một ngày, Phong Phi Vân và Vương Mãnh tiến tới một tòa thành cổ trong "Thiên Hoa Quận", đây là con đường từ Vạn Tượng Tháp đi tới nam thái phủ.
Trong thành cổ tụ tập rất nhiều tu tiên giả tránh né nam thái phủ, tất cả đại tiên môn đều có, đều là tới cầu Vạn Tượng Tháp che chở, cảm thấy chỉ cần ở gần Vạn Tượng Tháp một ít, có thể tránh thoát đại quân thi tà đồ sát.
Có lẽ bởi vì có Vạn Tượng Tháp, cho nên người đi lại trong thành nhiều như nước, ngựa xe tấp nập chẳng khác gì động thiên phúc địa, hoàn toàn không có chút mùi chiến hỏa thuốc súng nào cả.
Đệ tử trẻ tuổi của Vạn Tượng Tháp rất nhiều người đã tới tòa thành này rồi, trong thành xuất hiện rất nhiều tuấn tài trẻ tuổi sinh ra bạo động rất lớn.
Nhưng mà tuần tài trẻ tuổi ở đây chỉ đi ngang qua, cả đám như rất vội, có thuê nô bộc, mua sắm đại lượng đan dược chữa thương, ngừng lại đây không tới hai giờ đã vội vàng ra khỏi tòa thành này.
Đương nhiên cũng có người không vội ở lại đây, nghỉ ngơi trong tòa thành này một đêm, tìm tới thanh lâu có danh kỹ nổi danh nhất, đàm tiếu gió trăng, sau một đêm triền miên thì sáng ngày thứ hai mới phiêu nhiên mà đi, bước vào hành trình của mình.
← Ch. 0409 | Ch. 0411 → |