← Ch.0707 | Ch.0709 → |
Nếu như là tu sĩ cường đại, cí thể ngưng tụ thị lực nhìn vào trung tâm kim quang kia, đó la một khối linh thạch nhỏ như trứng bồ câu, toàn thân màu ngà sữa, linh khí màu vàng tỏa ra chung quan.
- Đây đúng là... Kim ti linh thạch!
Trong ghế chí tôn có âm thanh như lôi đình truyền ra, là một siêu cấp đại lão kìm lòng không được kinh hô.
Nghe được cái tên kim ti linh thạch, tu sĩ ở đây hít sâu một hơi.
Linh thạch chia làm mười tám phẩm cấp, linh thạch bình thường chỉ dùng để giao dịch, nó chỉ là linh thạch thấp nhất thứ mười tám, chân diệu linh thạch.
Nhưng mà kim ti linh thạch xếp thứ mười ba, giá trị gấp mười vạn lần chân diệu linh thạch.
Cũng nói đúng hơn, một khối kim ti linh thạch có giá trị gấp mười vạn lần chân diệu linh thạch.
Phong Phi Vân cắt kim ti linh thạch như trứng bồ câu vào, nó không tính là một khối hoàn hảo, chỉ có thể xem như nửa khối kim ti linh thạch, nhưng mà giá trị của nó vẫn gấp mấy vạn lần chân diệu linh thạch.
Kim ti linh thạch xếp thứ mười ba trong các linh thạch, trừ bản thân nó có thể chèo chống linh khí tu luyện của một tiên môn ra, còn trọng yếu hơn, trong linh thạch còn có kim ti.
Kim ti linh thạch đã có linh tính cực kỳ cao, bên trong thai nghén kim ti linh tính đã có thể tế luyện ra một kiện linh khí.
Nói đơn giản, Phong Phi Vân cắt ra nửa khối kim ti linh thạch này, bên trong có bảy tám mươi sợi kim ti, những kim ti này có thể giúp một tiên môn trong thời gian cực ngắn rèn luyện ra bảy tám chục kiện linh khí.
Đây mới là điểm kinh khủng nhất.
Tài liệu chế tạo linh khí quá khó tìm nhưng mà với siêu cấp đại hình tiên môn mà nói, kiếm được cũng không khó.
Cho dù là tài liệu chế tạo linh khí khó tìm, nhưng mà luyện khí sư chỉ cần tế luyện đi tế luyện lại cũng đạt tới mức "Chuẩn linh khí".
Uy lực chuẩn linh khí cũng cường đại hơn bảo khí một ít, nhưng mà khác biệt uy lực với linh khí chính thức tới ngàn lần, căn bản không có biện pháp so sánh với linh khí chính thức.
Linh khí có thứ căn bản nhất là gì?
Chính là "Linh tính".
Một kiện chuẩn linh khí muốn thai nghén ra linh tính, ít nhất cần thời gian mấy trăm năm, hơn nữa xác xuất sinh ra linh tính chưa tới một phần mười.
Đây là nguyên nhân vì sao Thần Tấn vương triều đất rộng của nhiều, tài nguyên phong phí, linh khí vẫn chỉ là số lượng ít tới đáng thương.
Thử nghĩ một chút, Phong gia đã từng là bá chủ một phương ở Nam Thái phủ, nhưng mà lúc ấy cũng chỉ có ba kiện linh khí, vẫn là chiến bảo được gia tộc truyền thừa ngàn năm.
Hôm nay Phong Phi Vân tốn một trăm khối linh thạch, mua được nửa khối kim ti linh thạch, có thể giúp một thế lực lớn siêu cấp trong thời gian ngắn đạt được bảy tám chục kiện linh khí, đây chính là quá nghịch thiên, chiến lực sẽ tăng lên mức khủng bố.
Làm cho bảy tám mươi tu sĩ Thiên Mệnh Cảnh đồng thề tế xuất linh khí, chỉ sợ trong nửa giờ đã có thể san bằng một tòa Thiên Hầu phủ thành bình địa.
Chấn động toàn trường.
Cho dù là các siêu cấp đại lão trong tu tiên giới cũng không thể bình tĩnh.
Mà nửa bước cự phạch đã từng muốn dùng hai mươi khôi linh thạch mua kim ti linh đồng, hiện tại hối hận xanh ruột, vỗ trán một cái, hét lớn:
- Vì sao lúc ấy ta không cắn răng ra cái giá trên trời cơ chứ, cho dù tán gia bại sản cũng phải mua được khối kim ti linh đồng này cơ chứ?
- Nếu ta mang tầm bảo sư trong gia tộc tới thì tốt rồi, vừa rồi ta chắc chắn sẽ không bỏ qua thiên bảo tuyệt thế này đâu, nếu mua được kim ti linh thạch, ta nhất định sẽ là đệ nhất công thần của gia tộc.
Một bá chru trẻ tuổi hiện tại không ngừng đấm vào lồng ngực, nước mắt chảy dài.
Trong phòng đấu giá vang lên âm thanh hối hận, rất nhiều người muốn đập đầu vào tường.
Đám tu sĩ lúc trước cười nhạo Tất Trữ Suất là ngu ngốc, giờ phút này khóc không thành tiếng, hối hận vì sao mình không ngu ngốc như vậy một lần.
Tư Mã Chiêu Tuyết hiện tại tâm hồn thiếu nữ khó bình tĩnh được, trong ánh mát dễ thương đầy gợn sóng nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân bây giờ lấy hộp ngọc hàn băng ra, thả kim ti linh đồng vào trong đó, thả vào trong khay.
Tuy khối kim ti linh đồng này hắn đã đấu giá được, nhưng nhất định phải chờ đấu giá hội chấm dứt mới có thể nhận lấy, .
- Chậm đã, vừa rồi đấu giá là kim ti linh đồng, cũng không phải kim ti linh thạch, cho nên đấu giá vẫn tiếp tục tiến hành.
Người trẻ tuổi này mang theo bốn lão nhân, bản thân tu vị cũng đạt tới Thiên Mệnh nhị trọng, chính là thiếu chủ một gia tộc truyền thừa cổ xưa.
Phong Phi Vân cũng không có đi xuống đài đấu giá, nghe được giọng nói này thì cười lên.
- Ngươi có ý gì?
Tên thiếu chủ gia tộc này ngửa đầu lên, cao ngạo nói:
- Ý của ta chính là ngươi bỏ ra một trăm linh thạch dấu giá là một khối kim ti linh đồng, cũng không phải kim ti linh thạch bên trong, kim ti linh đồng quy ngươi, nhưng mà nửa khối kim ti linh thạch nhất định phải đấu giá lần nữa.
- Ha ha, ngươi đây không giảng đạo lý sao?
Phong Phi Vân cười nói.
- Ta đây rất giảng đạo lý, trong ngọc giản đấu giá có ghi rõ, vật phẩm đấu giá là kim ti linh đồng, không phải kim ti linh thạch, đây chính là đạo lý.
Thiếu chỉ gia tộc này cười lạnh nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, trong lòng thầm nghĩ, tiểu tử này ngươi quá ngu.
Tất Trữ Suất trực tiếp chửi ầm lên, nói:
- Đại gia mày, bọn ông mày đấu giá mua chính là nguyên khối kim ti linh đồng, đồ vật bên trong đương nhiên là của chúng ta.
Phong Phi Vân kéo Tất Trữ Suất muốn xông lên lại, nhìn tên thiếu chủ gia tộc cười nói:
- Vị bằng hữu này, ngươi đã giảng đạo lý như thế, vậy thì mời ngươi lên đấu giá đài hảo hảo lý luận một phen.
Tên thiếu chủ gia tộc này mang theo vài phần mỉa mai, không sợ Phong Phi Vân và Tất Trữ Suất nháo sự trong Ngân Câu Phường, vì vậy đi lên đấu giá đài.
Hắn cười nói:
- Ngươi định lý luận như thế nào?
Phong Phi Vân đi tới trước mặt hắn, không nói câu nào, trực tiếp đánh ra một cái tát, đánh tên thiếu chủ này bay lên không trung, xoay tròn ba vòng mới té cái rầm xuống đất.
Hàm răng của tên thiếu chủ gia tộc này rơi xuống đất, mặt sưng lên như đầu heo, quát:
- Ngươi... Ngươi dám đánh ta...
Toàn trường xôn xao, có người dám ở trong Ngân Câu Phương công khai đánh người, còn đánh thiếu chủ một gia tộc cổ xưa.
Bốn lão giả xông lên đấu giá đài trước tiên, nâng đỡ thiếu chủ của mình lại, lúc này dùng khí thế kinh người áp Phong Phi Vân.
Phong Phi Vân chắp tay sau lưng, không sợ hãi chút nào, cười nói:
- Ta không phải người nói đạo lý, ta cũng không cần phải nói đạo lý!
Tiếp theo ánh mắt lẫm liệt, lạnh nhạt nói:
- Thật cho rằng bổn thiếu gia là quả hồng mềm, người nào cũng có thể bóp một cái sao?
-Lớn mật, dám đánh thiếu chủ Trần gia, ngươi có biết Trần gia chính là một trong mười đại gia tộc trong Thương Khung Phủ hay không?
Một lão giả gầy như que củi quát lớn.
Trần gia thật sự là một trong những gia tộc tu tiên lớn trong Thương Khung phủ, chủ nhân chính là Nạp Lan môn phiệt, cái gọi là mười gia tộc tu tiên cũng chỉ phụ thuộc vào Nạp Lan môn phiệt mà thôi.
← Ch. 0707 | Ch. 0709 → |