← Ch.0710 | Ch.0712 → |
- Ta vô cùng kính ngưỡng Tấn đế đầu tiên là thiên nhân, chỉ tiếc không cách nào đạt được bút tích thật của lão nhân gia, nhưng nếu như có thể sưu tậm đồ dỏm ta cũng cảm thấy mãn nguyện, cho dù tán gia bại sản ta cũng nguyện ý mua về cung phụng.
Một cự phách rơi lệ lã chã.
Phong Phi Vân cười thầm trong lòng, đám người này đúng là biết kiếm cớ, nhưng nếu thật sự là thư pháp thật, nó thật sự có lực lượng đánh chết cự phách, có thể so sánh với tuyệt đại sát binh, là bảo vật vô giá, bất cứ kẻ nào cũng phải động tâm.
Chỉ tiếc vào ba ngàn năm trước, tu tiên giới có Đường Sư là đại lừa gạt của tu tiên giới, tuy làm giả ra đại khí huy hoàng, nhưng mà chữ viếc thật sự không có lực lượng gì cả, trên thực tế "Đạo" của Tấn đế đầu tiên không phải Đường Sư có thể vẽ ra được, đừng nói là một quyển thư pháp đanh chết cự phách, cho dù là Thiên Mệnh nhất trọng cũng không thể trấn trụ nổi.
- Đồ dỏm Thiên Hà Cực Xử đặt giá ba mươi linh thạch, mỗi lần tăng giá không thấp hơn một linh thạch, bắt đầu đấu giá.
Tư Mã Chiêu Tuyết ôn nhu nói ra.
Nàng vừa dứt lời đã có mấy trăm người hô lên.
- Ba mươi linh thạch!
- Ba mươi lăm linh thạch!
- Năm mươi linh thạch!
...
Phòng đấu giá NGân Câu Phường không ngừng xuất hiện cảnh tranh giá kịch liệt.
Mấy trăm người hô to, âm thanh hô giá lộn xộn, thường thường cái giá vừa hô len đã có giá khác nâng cao lên.
Tất Trữ Suất trợn mắt há hốc mồm, trong lòng im lặng, chẳng lẽ những ngươi này ngu ngốc hay sao? Một bức tranh dỏm lại tranh nhau đầu rơi máu chảy?
Tuy trong lòng rất không hiểu được, nhưng mà hắn cũng cực kỳ vui mừng, dù sao cũng là của hắn, giá càng cao thì hắn cũng kiếm càng nhiều.
- Tám mươi linh thạch!
- Chín mươi linh thạch!
- Một trăm linh thạch!
...
...
Giá cả nhanh chóng vượt qua một trăm linh thạch.
Một trăm linh thạch đã là cái giá rấ cao, tương đương với ba ngàn vạn kim tệ, ba tỷ ngân tệ, trong thế giới người bình thường có xài cả đời cũng không hết, nhưng mà trong mắt tu tiên giới, đây chỉ là khoản tiền lớn.
Trong lòng Phong Phi Vân cười như nở hoa, quyết định tăng thêm mồi lửa, đứng lên, khí thế khiếp người nói:
- Ta ra năm trăm linh thạch, đồ dỏm Thiên Hà Cực Xử này là của ta!
Giọng của Phong Phi Vân tiếng chuông lớn, chấn nhiếp toàn trường, cả phòng đấu giá kêu ông ông.
Trực tiếp tăng giá gấp năm lần.
Tuy Tất Trữ Suất không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng mà thấy nụ cười gian trá của Phong Phi Vân, hắn đại khái đã suy đoán ra quan hệ trong đó có liên quan tới hắn, trong lòng thầm mắng:
- Con hàng này cũng gài hàng quá ác, vạn nhất có người táng gia bại sản mua được, thê tử ly tán, cửa nát nhà tan... Nhưng mà ta thích, hắc hắc...
Trải qua yên tĩnh ngắn ngủi, thiếu chủ Trần gia hừ lạnh, nói:
- Phong Phi Vân quá không tôn trọng Tấn đế đầu tiên rồi, cho rằng năm trăm linh thạch có thể mua đồ dỏm Thiên Hà Cực Xử, ta ra sáu trăm linh thạch.
Sắc mặt Phong Phi Vân trầm xuống, hắn giả ra bộ dáng tức giận, nói:
- Bức Thiên Hà Cực Xử này tuy chỉ là đồ dỏm, nhưng mà xuất xứ từ trong tay Đường Sư, nói thật cho ngươi biết, bằng hữu bên cạnh ta chính là con cháu của Đường Sư.
- Hắn chỉ là muốn lấy tổ vật trở về, bức thư pháp dỏm này là tổ tổ gia gia hắn làm ra, các ngươi ai đoạt với ta, chính là không tôn trọng hậu nhân Đường Sư.
Phong Phi Vân biểu lộ nghiêm túc, không giống nói đùa chút nào.
Tất Trữ Suất lại rất phối hợp, trực tiếp quỳ lên mặt đất, gương mặt đầy nước mắt, không ngừng dập đầu với bức thư pháp dỏm, kêu to:
- Tổ tổ gia gia, con cháu bất hiếu, tới đây tiếp ngươi về nhà.
- Vô sỉ!
Rất nhiều người mắng trong lòng.
- Yêu ma chi tử quả nhiên muốn có được bút tích thật của Tấn đế, quả thật không từ bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, há có thể lừa gạt ta.
- Ta dám xác định Đường Sư căn bản không có hậu nhân, yêu ma chi tử nói dối, xem ra bức Thiên Hà Cực Xử này là thật không nghi ngờ.
Một lão giả áo bào tím trong ghế chí tôn nói ra.
Lão giả ám tím này chính là phó động chủ Tư Minh thi động, địa vị chỉ dưới Tử Minh Vương động chủ mà thôi.
Tử Minh thi động, đệ tử chữ thiên "Sở Cực Bắc" đã ở bên cạnh ghế chí tôn.
Thần sắc Sở Cực Bắc khẽ động, nói:
- Tấn đế đầu tiên là cường giả tuyệt thế, mà ngay cả nữ đế Long Khương Linh khi còn tại vị cũng phải tự nhận tu vị không bằng, tự nói tu vị mình không kịp ba thành thủy tổ hoàng đế, Thiên Hà Cực Xử ẩn chứa đạo đỉnh phong của Tấn đế đầu tiên, một kh tế bức thư pháp này ra, thiên hạ ma tu tránh lui, nói không chừng còn có thể trấn áp ma đồ.
Phó động chủ Tư Minh thi động gật đầu, nói:
- Thủy tổ hoàng dế văn chương đúng là đủ trấn áp tà ma, đặc biệt là dương giới tam dị và âm giới tam tà, có được năng lực khắc chế cực mạnh, bức Thiên Hà Cực Xử này cho dù thế nào cũng phải chiếm tới tay.
- Các ngươi quá không tôn trọng hậu nhân của Đường Sư tiền bối.
Phong Phi Vân nổi trận lôi đình, nói:
- Ta ra một ngàn linh thạch, ai dám đấu giá với ta?
- Phong Phi Vân, đây là Ngân Câu Phường, ai có tiền chính là đại gia, ngươi cho rằng uy hiếp chúng ta, chúng ta không dám tranh với ngươi sao, một ngàn một trăm linh thạch!
Thiếu chủ Trần gia cười lạnh nhìn chằm chằm vào Phong Phi Vân, nhìn thấy bộ dáng hổn hển của Phong Phi Vân, cảm thấy mừng rỡ trong lòng, thầm nghĩ cũng đã để ngươi chiếm hai lần đại tiện nghi, há có thể cho ngươi chiếm lần thứ ba.
Phong Phi Vân quả thật tức muốn thổ huyết, tức giận tóc dựng đứng lên.
Giá cả tăng nhanh lên tới một ngàn một trăm linh thạch, rất nhiều người đã bắt đầu đi vay tiền khắp nơi, thề sống chết cũng phải đập bức Thiên Hà Cực Xử vào tay của mình, cho dù mua với giá trên trời cũng được, đây là cơ hội tốt, không ai muốn bỏ qua.
Hiện tại có hơn trăm người đang cạnh tranh, chiếm bảy thành là khách quý, có ba thành là siêu cấp đại lão ghế chí tôn.
Những người này sau lưng đều có thế lực lớn siêu cấp chèo chống, có thể tham gia đấu giá hội đỉnh phong, tự nhiên linh thạch rất sung túc.
- Ta ra hai ngàn linh thạch!
Có người hô to.
- Hai ngàn một trăm linh thạch!
- Hai ngàn hai trăm linh thạch!
- Hai ngàn ba trăm linh thạch!
...
- Ba ngàn linh thạch!
Thiếu chủ Trần gia nghiêm mặt hô giá.
Trần gia bọn họ có rất nhiều tài nguyên khoáng sản, tăng thêm tích lũy ngàn năm, muốn xuất ra ba ngàn linh thạch cũng không phải việc khó, nhưng mà thịt vẫn đau.
- Năm ngàn linh thạch!
Phó động chủ Tử Minh thi động hơi nhắm mắt lại, bắt đầu hô giá.
Nhưng mà năm ngàn linh thạch cũng không đủ dọa mọi người, vẫn có hơn mười người ra giá, phàm là lưu tới bây giờ đều là siêu cấp thế lực chân chính.
- Năm ngàn ba trăm linh thạch!
- Năm ngàn năm trăm linh thạch!
Đã có giá hơn năm ngàn linh thạch, cho dù là các đại lão cũng phải cẩn thận, tốc độ tăng giá chậm dần.
Đông Phương Tiếu đứng ở hậu trường nhíu mày, đồ dỏm này lại bán được giá trên trời.
← Ch. 0710 | Ch. 0712 → |