← Ch.0908 | Ch.0910 → |
Cao thủ đại nội thứ hai chết.
Bốn cao thủ đại nội thật ra là tử sĩ Bắc Minh Phiệt, không sợ chết. Bọn họ có tham gia trong cuộc chiến Thần Vương phủ, nhiều người hầu, thị nữ đã chết trong tay họ. Cho nên Phong Phi Vân không chút nương tay với bốn tử sĩ.
- Cút qua đây!
Phong Phi Vân cầm thiên tủy binh đảm biến thành hàng ngàn kiếm nhỏ màu trắng bay ra ngoài đâm cơ thể một cao thủ đại nội thủng lỗ chỗ, mấy trăm lỗ nhỏ, máu chảy ồ ạt.
Phong Phi Vân lướt qua cao thủ đại nội, vỗ ra một chưởng. Cái xác thủng lỗ chỗ nứt vỡ nhiều mảnh té dưới đât.
Phong Phi Vân không dám chậm trễ giây phút nào, nhanh chóng lướt trên Đế cung.
Nhưng cao thủ đại nội thứ bốn công kích Phong Phi Vân, không bị hắn hung dữ hù sợ. Cao thủ đại nội vẫn tràn ngập chiến ý, dù chỉ vì ngăn bước chân Phong Phi Vân giây lát thì gã chết đáng giá.
Đây chính là tử sĩ, hết thảy đặt ích lợi của chủ nhân lên hàng đầu. Vì chủ nhân, bọn họ tùy thời chịu chết.
Phong Phi Vân buộc phải ngừng lại lần nữa, chín ngàn chín trăm chín mươi tám dị thú chiến hồn bay ra khỏi người Phong Phi Vân, biến thành biển dị thú chiến hồn tuôn hướng tử sĩ cuối cùng. Dị thú chiến hồn như sóng biển đập vào người cao thủ đại nội.
Khi dị thú chiến hồn chạy chồm rời đi, trên mặt đất chỉ còn một bộ xương trắng. Huyền Vũ thiết áo giáp cao thủ đại nội mặt trên người cũng bị một số dị thú chiến hồn sống nhờ ăn kim loại nuốt mất.
Ầm!
Chín ngàn chín trăm chín mươi tám dị thú chiến hồn bay trở vào cơ thể Phong Phi Vân, làm người hắn rung mạnh. Ánh sáng rực rỡ bắn ra, chiến ý và sát ý song song, Phong Phi Vân xông vào Đế cung, đi vào cấm địa hậu cung.
Thời kỳ đặc biệt, Phong Phi Vân bất chấp nhiều quy tắc, dù là hậu cung hắn cũng dám xông vào.
Hậu cung rất lớn, bao nhiêu là điện vũ, nếu tu sĩ lần đầu tiên đến hậu cung chắc chắn sẽ lạc đường.
Phong Phi Vân không phải lần đầu tiên đến hậu cung, hắn chạy nhanh trên đường ngọc thạc rộng rãi đến giữa hậu cung. Bốn thần pi cư ngụ chính giữa hậu cung, Lạc thần phi cũng không ngoại lệ.
Trên đường đi Phong Phi Vân thấy dấu vết chiến đấu, chắc thái tử Long Thần Nhai định dùng vũ lực giành chính quyền. Có thể Bắc Minh Mặc Thủ rời đi là để trước tiên điều động lực lượng ngoài hoàng thành, hôm nay trước mắt bao người nâng thái tử đăng cơ.
Lòng Phong Phi Vân nặng nề. Mọi người bị cuộc chiến phò mã hấp dẫn, Bắc Minh Phiệt đã bắt đầu xúi giục vua mới lên ngôi.
- Cuộc chiến vua mới máu me này... Bắt đầu.
Mắt Phong Phi Vân bắn tia sáng lao nhanh đi, mười ba ngọc phi phù bay ra từ tay hắn truyền mười ba mật thư. Mười ba ngọc quang xuyên thủ màn trời, như sao băng lao ra hoàng thành bay bốn phương tám hướng trong Thần đô.
Lực lượng Thần Vương phủ ẩn giấu trong Thần đô, bảy cấm vệ Thần Vương, ba thiên hầu bên ngoài Thần đô, La Phù công chúa đều nhận được ngọc phi phù của Phong Phi Vân, tập thể hành động.
Sâu trong Đế cung, vị trí Thiên Trọng điện vũ.
Chân Phong Phi Vân đạp luân hồi tật tốc, tay cầm thiên tủy binh đảm xông vào hậu cung. Vốn trong hậu cung có nhiều trận pháp nhưng dã bị người phá vỡ, có người xông vào hậu cung trước Phong Phi Vân.
- Người đến xin dừng bước!
Một người mặc áo xám đứng trên đỉnh điện vũ cao hơn mười trượng, lưng cõng thanh kiếm sắt, đôi mắt trống rỗng như thể hai hạt châu màu đen khảm vào hốc mắt, tối tăm không ánh sáng.
Người này nhìn như bình thường nhưng người phát ra lực lượng rất lợi hại, đã đến sơ kỳ nửa bước cự phách.
Nửa bước cự phách là một đại cảnh, chia làm ba tiểu cảnh giới là sơ kỳ, trung kỳ, hậu kỳ, chênh lệch rất lớn. Trừ phi có tư chất cực kỳ kinh người, nếu không khó mà chiến đấu vượt cảnh giới.
Phong Phi Vân không ngừng lại, nói:
- Ngươi là người của tiên giáo nào? Ngươi dám xông vào cấm địa hậu cung?
- Lão phu không thuộc về bất cứ một tòa tiên giáo nào. Thiên hạ to lớn, chỗ nào cũng đi được.
Người áo xám râu dài ba thước, thanh âm tà mị lọt vào tai làm lòng như thế rối loạn.
Phong Phi Vân khinh thường nói:
- Hừ hừ! Nếu Tấn đế còn ở trong Đế cung thì ngươi dám nói ra câu đó không?
Nếu Tấn đế còn trong Đế cung, đừng nói người áo xám là nửa bước cự phách, dù gã có là chân nhân cũng không dám tiến vào một bước.
Vẻ mặt người áo xám không vui không buồn nói:
- Nhãi ranh hỉ mũi chưa sạch, ta biết ngươi là ai. Đừng tưởng rằng được người gọi là thiên tài số một Thần Tấn vương triều là có thể tranh phong với tu sĩ lão làn hơn mình. Lão phu tu luyện sáu trăm bốn mươi năm, trải qua hàng vạn trận chiến lớn nhỏ, qua vạn cuộc chiến vẫn không chết, tiểu bối như ngươi làm sao sánh bằng?
- Ta cũng biết ngươi là ai.
Bước chân Phong Phi Vân như rồng bay đã đến bên dưới người áo xám, đi vào chiến vực riêng của người áo xám. Cảm giác như lún vào đầm lầy, hành động trở nên chậm chạp.
Hễ là nửa bước cự phách sẽ tu luyện ra chiến vực.
Cái gọi là chiến vực rất giống với khí tượng của thiên tài tuấn kiệt. Nếu thiên tài tuấn kiệt có thể dung hợp khí tượng và chiến vực với nhau sẽ càng mạnh hơn.
Nửa bước cự phách được gọi là nửa bước cự phách ở chỗ chiến vực hình thành.
Người áo xám kinh ngạc hỏi:
- Ngươi biết ta là ai?
- Ngươi tu luyện là 'tà phong đạo', hai mắt bị luyện hóa thành huyết vân châu. Rất rõ ràng, ngươi là người của Ám vực trong ba vực tà đạo. Các hạ là thái thượng trưởng lão nào đó của Ám vực đúng không?
Ám vực và Bắc Minh Phiệt luôn thân thiết với nhau, cộng với bây giờ Phong Phi Vân trải đời nhiều, không khó suy đoán thân phận của lão nhân.
Trong khi người áo xám sửng sốt, Phong Phi Vân dốc sức thi triển luân hồi tật tốc biến thành gió to, thiên tủy binh đảm như tia chớp đâm ra.
Người áo xám giật mình, một tiểu bối vậy mà tốc độ quá nhanh, suýt làm mắt gã bị hoa. Người áo xám thi triển một loại thần thông tốc độ thuộc tà đạo né ra xa. Nhưng vị trí trái tim người áo xám bị cắt rách lớp áo, thiên tủy binh đảm để lại một vết máu trên ngực, suýt đâm thủng trái tim gã.
Người áo xám thầm sợ hãi, lưng thấm ướt mồ hôi lạnh. Cùng lúc đó, bên tai người áo xám nghe tiếng kim loại xé gió, thế đến hung mãnh, không thấy bóng dáng Phong Phi Vân đâu.
Trong hốc mắt người áo xám rớt ra hai hạt châu đen.
Đây vốn là con mắt của người áo xám, nhưng sau khi tu luyện thần thông 'huyết vân châu' thì con ngươi hấp thu nhiều máu biến thành màu đen.
Hai con mắt biến thành hai áng mây máu, một huyết vân như ao máu hình tròn, một huyết vân như ao máu hình bán nguyệt.
Đây là một loại tà pháp nghịch thiên, tinh luyện máu của hàng ngàn người mới thành công, uy lực rất lợi hại. Hai tòa điện vũ bên cạnh bị người áo xám đè sụp, san bằng, gạch ngói đá vụn đầy đất.
Đây mới chỉ là uy lực huyền vân châu rò rỉ ra ngoài.
Dù đối diện nửa bước cự phách Phong Phi Vân cũng không sợ, một con rồng dài màu trắng bay ra thiên tủy binh đảm. Con rồng dài hơn mười thước đấm thủng hai mảnh huyết vân đánh vào ngực người áo xám.
← Ch. 0908 | Ch. 0910 → |