← Ch.0078 | Ch.0080 → |
Tự mình đi Tội Ác Sâm Lâm, Hạ Ngôn thật cũng chưa nghĩ tới. Tuy rằng Tội Ác Sâm Lâm cách thành Ngọc Thủy không xa, thế nhưng đối với Hạ Ngôn mà nói, Tội Ác Sâm Lâm lại hoàn toàn xa lạ, hắn chưa bao giờ tới đó.
Tất cả những gì về Tội Ác Sâm Lâm, trước đây Hạ Ngôn cũng chỉ là nghe nói mà thôi.
- Không sai! Lợi dụng cơ hội tìm kiếm Tỳ Bà Thảo lần này, tiến vào Tội Ác Sâm Lâm tôi luyện bản thân. Chờ con trở về từ Tội Ác Sâm Lâm, cũng vừa lúc có thể trùng kích thành công cảnh giới Linh sư rồi. Hắc hắc! Một khi trở thành Linh sư, cái Học Viện Tử Diệp gì đó kia chẳng lẽ bọn họ còn cản ngươi ngoài cửa? Một học viện hạng nhất, tất nhiên cất giấu vô số bí điển, nơi đó chính là thiên đường của con.
Hai mắt lão nhân Thánh Hoàng lóe sáng.
Hạ Ngôn gật đầu, cũng bắt đầu trở nên phấn chấn, máu nóng sôi trào.
Tuy rằng đi Tội Ác Sâm Lâm là một chuyện tương đối mạo hiểm, chẳng qua đây cũng là một cách rất tốt để nâng cao thực lực. Chỉ có chân chính chiến đấu sinh tử, mới có thể cảm nhận được nguy hiểm, nâng cao thực lực của mình. Đối với điểm này, Hạ Ngôn khắc sâu rõ ràng.
Trong những trận khiêu chiến ở Hội trường Cực Hạn Khiêu Chiến, kinh nghiệm chiến đấu của Hạ Ngôn cũng đang nâng cao không ngừng, đây là chỗ tốt thu được trong tranh đấu chém giết. Nhưng dù vậy cũng vẫn không thể thay thế kinh nghiệm chiến đấu, còn có nắm bắt nguy hiểm.
- Con hiểu rồi!
Ánh mắt Hạ Ngôn sáng lên, trong lòng đã hạ quyết tâm.
Ngày hôm sau, Hạ Ngôn liền đưa chuyện muốn đi Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm thương nghị với tộc trưởng.
Kỳ thật, cho tới nay các đại gia tộc đều sẽ để con cháu trẻ tuổi ưu tú tiến vào Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm. Hạ Đông Thăng, phụ thân Hạ Ngôn năm đó cũng nhiều lần đi Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm. Chỉ là về sau lại gặp bất hạnh trong Tội Ác Sâm Lâm kia, việc này đối với Hạ gia mà nói rõ ràng là một đả kích không nhỏ. Cũng bởi vì cái chết của Hạ Đông Thăng, cho nên người Hạ gia mới đổ lửa giận lên trên người mẫu thân Hạ Ngôn. Dù sao, mẫu thân Hạ Ngôn là người Đại Lục Ám Dạ, bị người người Đại Lục Long Chi phỉ nhổ.
Các gia tộc khác ở thành Ngọc Thủy như Vương gia, Tịch gia cũng đều sẽ cho con cháu tiến vào Tội Ác Sâm Lâm tôi luyện. Đây cũng là một loại phương pháp hữu hiện nâng cao thực lực cho con cháu hậu bối.
Hạ Ngôn tự mình yêu cầu đi vào Tội Ác Sâm Lâm lịch lãm, Hạ Phi Long tự nhiên cũng không có lý do không chấp thuận.
Chẳng qua Hạ Phi Long lấy lý do vì lo lắng an toàn của Hạ Ngôn, yêu cầu Hạ Ngôn dẫn theo vệ đội gia tộc.
Hạ gia có năm chi vệ đội gia tộc, đều là con cháu tinh anh trong gia tộc tạo thành. Đội trưởng mỗi một chi vệ đội, đều là cường giả hậu thiên đỉnh phong, đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch. Mang theo vệ đội như vậy tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, chỉ cần không thâm nhập hiểm địa, bình thường sẽ không có nguy hiểm. Gặp phải dã thú bình thường, tự nhiên sẽ không phải đối thủ của vệ đội.
Ý của Hạ Phi Long là Hạ Ngôn phải mang theo vệ đội, bằng không lão sẽ không cho phép Hạ Ngôn đi Tội Ác Sâm Lâm.
Đại trưởng lão cùng các trưởng lão khác cũng có ý giống như Hạ Phi Long.
Cuối cùng, Hạ Ngôn chỉ còn cách bất đắc dĩ tạm thời đáp ứng.
Đêm khuya ngay hôm đó, Hạ Ngôn liền lặng lẽ chuẩn bị một cái túi nhỏ, mang theo một ít lương khô cùng vài món quần áo thay đổi rời khỏi Hạ gia.
Nếu thực sự dẫn theo vệ đội gia tộc, hiển nhiên đó không phải ý muốn của Hạ Ngôn. Lần này đi Tội Ác Sâm Lâm, thứ nhất là vì tìm kiếm Tỳ Bà Thảo, thứ hai là muốn tôi luyện bản thân. Dẫn theo vệ đội, đối với Hạ Ngôn mà nói không chỉ không có bất cứ trợ giúp nào, ngược lại còn có ảnh hưởng rất lớn.
Theo cửa thành bắc ra ngoài thành Ngọc Thủy, đi qua núi Ngọc Thủy, Hạ Ngôn nghỉ chân ở dưới chân núi một hồi.
Khi đó, bắt đầu từ trên núi Ngọc Thủy, Hạ Ngôn mới chính thức đi lên con đường cường giả. Từ khi Hạ Ngôn đả thông kinh mạch tới nay, chỉ mới trải qua thời gian một năm, hiện giờ Hạ Ngôn đã là nhân vật danh chấn thành Ngọc Thủy.
Hơn nữa Hạ Ngôn mới mười lăm tuổi, còn một thời gian dài mới có thể trùng kích đỉnh phong.
Bóng đêm mông lung, nhìn rừng cây rậm rạp trên núi Ngọc Thủy, trong lòng Hạ Ngôn cảm khái vạn ngàn.
Năm đó cũng may là con mãnh hổ ban lan kia đánh lén mình, nếu không Hạ Ngôn cũng không biết phải dùng máu tươi mới có thể giải trừ phong ấn Linh La giới.
Một lúc lâu sau, Hạ Ngôn cất bước, nhanh chóng đi về phía Ngưu Xà Trấn. Ngưu Xà Trấn này, là một thành trấn cách Tội Ác Sâm Lâm gần nhất. Người trên Đại Lục Long Chi muốn đo vào Tội Ác Sâm Lâm, đều phải đi qua Ngưu Xà Trấn.
Tuy rằng chỉ là một thành trấn nho nhỏ, tuy nhiên mức độ phồn hoa thậm chí đuổi kịp thành Ngọc Thủy.
Trưởng trấn Ngưu Xà Trấn, cũng là Chấp sự Thánh đường thành Ngọc Thủy. Tuy rằng quyền lợi không bằng tộc trưởng ba đại gia tộc, nhưng cũng là người quyền cao chức trọng, là một trong mười hai đầu sỏ Thánh đường ngoại trừ Đường chủ ra.
Trải qua tròn một ngày đêm bôn ba, rốt cuộc lúc chạng vạng ngày hôm sau Hạ Ngôn đã chạy tới Ngưu Xà Trấn. Đây cũng là lần đầu tiên Hạ Ngôn rời thành Ngọc Thủy đi một nơi xa như vậy, đối với Hạ Ngôn mà nói, tất cả đều rất mới lạ.
Thế giới bên ngoài, còn muốn đặc sắc hơn cả tưởng tượng.
Ngưu Xà Trấn không có kiến trúc chỉnh tề như thành Ngọc Thủy, hai bên con đường dài toàn là quầy hàng mua bán các loại công cụ cùng thức ăn, trong đó các cửa hàng nhỏ mua bán binh khí áo giáp cùng dược phẩm chiếm số lượng nhiều nhất, tiếng hò hét không dứt bên tai.
Sau khi tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, tùy lúc đều có khả năng phát sinh chiến đấu, khắp nơi đều có nguy hiểm, khó tránh khỏi bị thương. Cho nên đại đa số người tu luyện hoặc là đoàn đội tiến vào Tội Ác Sâm Lâm, đều sẽ mua một ít dược phẩm.
Đương nhiên, những dược phẩm này đều là dược tề sư bình thường phối chế ra, tác dụng chủ yếu là trị liệu một ít ngoại thương, xua trùng giải độc. cũng không phải đan dược do luyện đan sư luyện chế. Đan dược do luyện đan sư luyện chế, cho dù là đan dược nhất phẩm cấp thấp nhất, cũng chỉ có phòng đấu giá mới bán, người bình thường căn bản không mua nổi.
Luyện đan sư trên Đại Lục Long Chi, cực kỳ khan hiếm.
Đổi cách nói khác, quận thành như thành Ngọc Thủy, thậm chí ngay cả một gã luyện đan sư cũng không tìm ra. Chỉ có chủ thành giống như thành Tử Diệp, còn có các thành trì thực lực tương đối mạnh, mới có thể tìm được luyện đan sư chân chính.
Ở Ngưu Xà Trấn, ngoại trừ các loại cửa hàng cùng quầy hàng lộn xộn ra, có một loại đặc sắc dễ thấy nhất trải rộng mỗi ngỏ ngách khắp phố, đó chính là quán rượu. Trong những quán rượu nhỏ này, cung cấp rất nhiều loại rượu mạnh rẻ tiền.
Những dong binh sắp đi Tội Ác Sâm Lâm mạo hiểm cùng những người tu luyện muôn hình muôn vẻ, phần lớn đều sẽ đi quán rượu chè chén say khướt một bữa, mới đi vào Tội Ác Sâm Lâm.
Bởi vì không ai biết được, lần này đi vào Tội Ác Sâm Lâm còn có thể đi ra được hay không.
Hạ Ngôn cũng không có nhiều hiểu biết về Tội Ác Sâm Lâm cho lắm, cho nên biện pháp tốt nhất hiện giờ là đi tìm một quán rượu, sau đó tiếp tục tìm hiểu tin tức về Tội Ác Sâm Lâm.
Mặc dù có bản đồ Mê Vụ Sơn Cốc, thế nhưng Hạ Ngôn vẫn nghĩ còn cần làm một ít chuẩn bị.
Trên đường lớn Ngưu Xà Trấn, bất luận nam nữ, phần lớn đều sẽ mang theo binh khí tùy thân, liếc mắt liền nhìn ra bọn họ đều là người tu luyện.
Còn Hạ Ngôn, trong tay cũng cầm một thanh trường kiếm bình thường.
Hạ Ngôn ở trong đám người, có vẻ hết sức trẻ tuổi, hơn nữa thân hình còn có vẻ đơn bạc. So sánh với các tráng hán bắp thịt vạm vỡ, trên người Hạ Ngôn thật sự không nhìn ra có bất cứ ưu thế gì.
Rất nhiều người đều dùng một loại ánh mắt đặc thù đánh giá Hạ Ngôn, biểu tình trên mặt khác nhau.
Mà Hạ Ngôn cũng không phản ứng gì lạ, trên mặt vẫn mang theo ý cười nhàn nhạt. Chỉ cần không trực tiếp cản trở hắn, Hạ Ngôn sẽ không có hành động gì khác.
- Quán rượu Đại La?
Hạ Ngôn dừng bước, chú ý tới một nơi gắn biển quán rượu Đại La.
Bên trong bóng người chen chúc, lúc này sắc trời đã dần tối, đúng là thời điểm quán rượu náo nhiệt nhất trong ngày.
Thoáng do dự một chút, trong lòng Hạ Ngôn dứt khoát, nhấc chân đi vào.
Vừa mới vào cửa, một mùi vị nồng đặc liền ập tới.
Hạ Ngôn nhíu nhíu mày, thấy bên trong đại sảnh quán rượu gần như ngồi đầy, rất nhiều người tu luyện cả nam nữ đều đang nâng ly cạn chén.
- Ha ha! Lúc này ở bên ngoài tiếp một nhiệm vụ, phải đi Tội Ác Sâm Lâm tìm một người. Các ngươi khẳng định không đoán ra, tiền thù lao nhiệm vụ lần này là bao nhiêu.
Một gã nam nhân mặt đầy râu nốc mạnh một ngụm rượu, cười ha hả nói.
Hạ Ngôn dựng thẳng lỗ tai, thầm nghĩ quả nhiên nơi này là chỗ hỏi thăm Tội Ác Sâm Lâm rất tốt. Ánh mắt đảo qua, phát hiện ở trong một góc còn có một chiếc bàn nhỏ, liền đi qua đó.
← Ch. 0078 | Ch. 0080 → |