← Ch.0146 | Ch.0148 → |
Hạ Tử Hân, Hạ Lưu, cùng đám người Lưu Khải ánh mắt phẫn nộ nhìn khuôn mặt âm hiểm đang cười cợt của Trương Phong.
Trong sáu người bọn họ, cầm đầu là Hạ Ngôn. Từ Ngọc Thủy thành đi tới Tử Diệp thành gặp phải chuyện gì cần quyết định đều do Hạ Ngôn định đoạt.
Bây giờ trước mặt bọn họ có người làm trò, trêu chọc Hạ Ngôn, vũ nhục Hạ Ngôn, bọn họ đương nhiên rất buồn bực. Nhất là Lưu Khải nếu không phải Hạ Ngôn dặn dò từ trước, thì khi Trương Phong tới gây chuyện sợ rằng đã rút kiếm chém hắn làm đôi.
"Ha ha ha."
Trong lúc Hạ Ngôn chưa nói dứt câu, Trương Phong đã lớn tiếng cười to. Dĩ nhiên là có vận dụng thêm nội lực để khuếch tán thanh âm ra xung quanh, mặc dù lúc này đang rất nhốn nháo nhưng tiếng cười của hắn cũng khiến ánh mắt của mọi người tập trung lại nơi này.
Ở đây, có tới 90% là tu luyện giả, cho dù là các bạc trưởng bối đưa hậu bối tới tham gia khảo hạch phần lớn cũng là tu luyện giả. Bọn họ cũng có thể thấy ngay những hộ vệ bên người Trương Phong đều là cường giả hậu thiên, tất nhiên mạnh hơn so với tu luyện giả bình thường rất nhiều, những cường giả này bình thường trên người cũng có những biểu hiện đặc trưng.
" Hạ Ngôn a! Ngươi xem ngươi thu hút được rất nhiều ánh mắt của mọi người đấy!" Sau đó lại lắc đầu nói, " Ngươi ngay cả danh ngạch tham gia khảo hạch cũng không lấy được, vậy mà cũng muốn tham gia khảo hạch sao? Ngươi thử nhìn những người xung quanh đây xem, có người nào là không dành được danh ngạch như ngươi không?"
Vô cùng lớn, thanh âm to lớn rõ ràng truyền ra bốn phía lọt vào tai mọi người.
" Quả thật, với năng lực của ngươi, cũng không phải quá tệ, nếu ở lại gia tộc cố gắng chăm chỉ tu luyện, tương lai không chừng có thể làm một tên hộ vệ, cần gì phải tới đây cho mất mặt? Cho dù ngươi có quen biết một hai người thực lực mạnh mẽ, nhưng bọn họ cũng không thể giúp ngươi cả đời a!" Mấy câu nói này, dường như là một trưởng bối huấn thị một hậu bối, nhưng trong ngữ khí lại mang theo một niềm vui rạo rực.
Nếu là người bình thường, chắc đã sớm xông vào hắn rồi!
" Bất quá thân thể Hạ Ngôn khẽ chuyển động quay mặt đi. Thậm chí ngay cả sắc mặt cũng chẳng có một chút biến hóa nào.
" Không có danh ngạch làm sao tham gia khảo hạch được?"
"Quy củ của học viện Tử Diệp không phải chỉ mới tồn tại tám năm mười năm. Ta ở Tử Diệp thành đã vài chục năm cũng chưa nghe nói ai không có danh ngạch có thể tham gia khảo hạch! Nếu mà có chuyện như vậy sợ rằng hôm nay đến đây không phải là hai ngàn người mà là hai mươi vạn người!"
Trong đám người, có người nhao nhao nghị luận, ánh mắt tập trung xem náo nhiệt.
"Người trẻ tuổi này tâm tính rất tốt, ít nhất còn biết cố gắng!" Cũng có người gật đầu có chút tán thành, bất quá lại có sen một chút thương hại.
Ngay cả danh ngạch khảo hạch cũng không đạt được, hiển nhiên thực lực cũng đồng dạng không ra gì!
"Vậy cũng chẳng sao, nếu không thử, làm sao biết là không được?" Hạ Ngôn cười nói, ánh mắt nhìn Trương Phong:" Trương Phong tiên sinh, hy vọng ngươi thuận lợi vượt qua khảo hạch!"
Hạ Ngôn ôm quyền có chút khách khí nói.
Trương Phong lông mày khẽ giật, "Hừ, ta đương nhiên thuận lợi thông qua khảo hạch, hắc hắc, Hạ Ngôn à, ta cũng chúc ngươi may mắn, chút nữa, ta hy vọng không phải chứng kiến ngươi bị người ta đuổi ra ngoài.
"Ai da! Thật cũng hy vọng ngươi có thể tiến vào học viện Tử Diệp a, khi đó chúng ta có thể thường xuyên ở một chỗ luận bàn!" Trương Phong trong mắt lệ quang chợt lóe, nghiến răng nói.
" Cám ơn! Ta cũng vậy. Cũng rất hy vọng!" Hạ Ngôn cười cười nói. Trong mắt cũng có một đạo quang mang khác thường hiện lên.
"CỬA MỞ!"
Lúc này trong đám đông có một người vui mừng lẫn sợ hãi hô lớn một tiếng.
Sau một tiếng hô to này, đại môn học viện Tử Diệp quả nhiên đang chậm rãi mở ra. Chiều rộng của đại môn đạt tới hai mươi thước, đang được bốn người chậm rãi đẩy ra. Sau đó từ bên trong đi mấy người ăn vận không giống nhâu có cả nam lẫn nữ. Những người này trong tay cầm một cái danh sách rất dày.
"Xin mời mọi im lặng, Hôm nay, là ngày học viện Tử Diệp chúng ta tiến hành khảo hạch ba năm một lần để thu nhập đệ tử." Một lão giả khá lớn tuổi tóc đã gần bạc trắng hết đứng trên một cái đài nhỏ được tạm thời dựng lên, ánh mắt đảo qua một vòng, hít một hơi trầm giọng nói với mọi người.
Thanh âm của lão rõ ràng truyền vào tai của từng người.
Mọi âm thanh huyên náo lúc này đều trong khoảnh khắc bién mất.
Đám người Hạ Ngôn ánh mắt cũng nhìn cả về phía lão giả này.
" Học viện Tử Diệp hoan nghênh tất cả các vị đã tới đây. Khảo hạch tham gia nhập học của học viện Tử Diệp sắp bắt đầu. Nếu các vị có thể thông qua khảo hạch, ngay lập tức sẽ trở thành đệ tử của học viện Tử Diệp của chúng ta. Hy vọng tất cả mọi người đều có thể thông qua khảo hạch lần này!"
" Khảo hạch đầu tiên sắp bắt đầu, ta cũng không có gì cần phải nói thêm nữa. Xin mời mọi người tới các điểm xét duyệt để xác minh tư cách khảo hạch của chính mình, sau đó có thể chính thức tiến vào học viện Tử Diệp tham gia khảo hạch." Lão giả nói với tốc độ nhanh hơn.
Hơn hai mươi người vừa nãy bước ra từ đại môn xếp thành hàng trước cửa. Trước mặt họ vừa được bày ra hơn hai mươi cái bàn.
"Các vị, xin hãy trật tự! Không cần sốt ruột. Xin mời những người tới từ một thành thị thành một đội!" Lão giả thấy tình trạng có chút hỗn loạn, thanh âm nâng lên, áp chế thanh âm ồn ào.
Hai mươi cái bàn này mỗi bàn có một người thẩm tra danh sách của vài cái thành thị. Trong đó tại điểm thẩm tra xét duyệt của Tử Diệp người đang thẩm tra chính là giám khảo khảo hạch của học viện Tử Diệp.
Ngọc Thủy thành và Nghiễm Nguyên thành và còn mấy quận thành gần nhau đều ở một điểm thẩm tra.
Tại bên cạnh mỗi một điểm thẩm tra, đều dán một cái thông cáo rất lớn. Bên trên viết rất rõ ràng ở bàn đó thẩm tra danh sách của những thành nào.
Hạ Ngôn ánh mắt vừa đảo qua liền tìm được địa điểm thẩm tra danh sách của Ngọc Thuỷ thành.
Mặc dù có hơn hai nghìn người, nhưng do học viện Tử Diệp khôn khéo điều hành hơn nữa lại có nhiều điểm thẩm tra cho nên cũng không cảm thấy hỗn loạn.
Bước tới điểm thẩm tra, đám người Hạ Ngôn tiến vào hàng. Hạ Ngôn cũng thấy cả Tịch Lam, còn có cả Vương Ngũ Yên cùng một đệ tử khác của Vương gia.
Vì khoảng cách tới chỗ Vương Ngữ Yên khá xa, cho nên Hạ Ngôn và nàng chỉ khẽ mỉm cười gật đầu coi như là chào hỏi nhau.
Hơn hai mươi điểm xét duyệt. Tổng cộng hai ngàn cái danh ngạch, mỗi điểm xét duyệt cũng có khoảng một trăm người. Tốc độ thẩm tra rất nhanh, chỉ cần báo ra tin tức bản thân dối chiếu với thông tin trong danh sách nếu không có nhầm lẫn gì thì có thể lập tức tiến vào học viện Tử Diệp.
Mỗi một người thông qua thẩm tra thời gian khoảng vài cái hô hấp.
Hạ Ngôn đứng trong hàng dàn dần tiến lên phía trước.
"Tới đây, ta phải nói gì với nhân viên xét duyệt? Xem ra những người này đều là giáo sư trong học viện Tử Diệp." Hạ Ngôn trong lòng thầm nghĩ, không khỏi nhíu mày một chút, ánh mắt nhìn về phía trước nơi nhân viên phụ trách thẩm tra đang ngồi.
Sau một thời gian ngắn hỗn loạn, hai ngàn người tới tham gia khảo hạch đã tìm được địa điểm xét duyệt của mình.
Những cái hàng thật dài dần biến mất, số người còn lại ngày càng ít.
Những người đã thông qua thẩm tra đều tiến vào học viện qua đại môn, tập trung quanh một lão giả khác mặc áo màu vàng ở bên trong.
Hiển nhiên bọn họ phải chờ tới khi tất cả mọi người tiến vào học viện thì mới có thể tiến hành khảo hạch.
Mỗi người sau khi tiến vào học viện đều nhận được một cái lệnh bài được đánh số bằng lam thủy tinh.
Hạ Ngôn quan sát thấy ngày càng tiến tới gần nhân viên thẩm tra, đó là một nữ nhân, ánh mắt sắc bén. Nhìn qua không thấy có cảm tình lắm. Đột nhiên phía sau nhân viên thẩm tra truyền to tới một âm thanh quen thuộc.
Ngẩng đầu nhìn tới, đứng là tên Trương Phong đã tiến vào học viện cùng Tử Hồng, hai người này đã thông qua thẩm tra, còn đã lấy được lệnh bài của mình.
"Tên đáng giận!" Lưu Khải nắm chặt hai tay thấp giọng nói.
Hạ Ngôn gật đầu:" Quả thật đáng giận!"
Hạ Ngôn cũng là con người, đương nhiên cũng phải biết tức giận, Trương Phong này thật không ra cái thể thống gì. Chính mình không thèm cùng hắn so đo, hắn lại cho rằng mình sợ hắn.
Thở ra một hơi, Hạ Ngôn cũng không biểu hiện sự tức giận trên mặt.
" Hạ Ngôn ca, chờ ta sau khi thông qua khảo hạch, nhất định phải giáo huấn tên hỗn đản này. Hộ vệ của hắn không thể tiến vào học viện được." Lưu Khải thấy hộ vệ của Trương Phong và Tử Hồng không tiến vào học viện, ánh mắt sáng lên nói.
Hạ Ngôn cười nói:" Nếu hắn không thu liễm lại, ta sẽ tự mình ra tay!"
"Kế tiếp!"
Lúc này, thẩm tra chỉ vài người nữa là tới Hạ Ngôn.
"Hạ Tử Hân, Ngọc Thủy thành!" Hạ Tử Hân đi tới trước người nữ nhan trung niên báo danh cùng với thành thị và gia tộc.
" Không sai, vào đi thôi!" Nữ nhân nọ ánh mắt sắc bén nhìn lướt qua danh sách trong tay, rồi sau đó dùng bút nhẹ nhàng phết một cái, rồi phất tay ra hiệu cho Hạ Tử Hân tiến vào.
Hạ Tử Hân xoay người lại liếc nhìn Hạ Ngôn một cái, Hạ Ngôn gật gật đầu với nàng, lúc này Hạ Tử Hân mới tiến vào trong học viện.
"Kế tiếp!"
Nữ nhân trung niên lại lên tiếng.
Hạ Ngôn bước nhanh tới trước, trên mặt mang theo biểu tình tươi cười khiêm tốn.
" Tính danh, thành thị!" Nữ nhan trung niên liếc mắt nhìn Hạ Ngôn một cái rồi hai mắt lạ nhìn xuống nhìn danh sách, ngữ khí rất không thân thiện hỏi.
Hạ Ngôn cười nói:" Ta tên Hạ Ngôn, Ngọc Thủy thành."
Nhìn thấy nữ nhân trung niên tìm kiếm tin tức trong danh sách, Hạ Ngôn vội vàng nói:" Ta vốn không có danh ngạch khảo hạch của học viện Tử Diệp, bất qúa ta muốn tham gia khảo hạch của học viện, trở thành đệ tử của học viện Tử Diệp!"
Hạ Ngôn nói mặc dù khá nhỏ nhưng cũng đủ để nữ nhân trung niên này nghe được.
Nữ nhân trung niên ngẩng mạnh đầu lên, ánh mắt nhìn Hạ Ngôn, con ngươi trừng lớn, từ trong anh mắt bắn ra một đạo quang mang sắc bén màng cho người ta mất hết hồn vía.
Phía sau nàng, Trương Phong nở một nụ cười nham hiểm nhìn Hạ Ngôn, Hạ Tử Hân vừa mới tiến vào ánh mắt có chút lo lắng cũng đang nhìn hắn.
" Cái gì?"sau khi trầm mặc khoảng thời gian ba cái hô hấp nữ nhân trung liên cất giọng sắc bén, ngạc nhiên cùng tức giận hỏi.
Thanh âm này, thanh âm này dường như vang tới chín tầng mây, làm mấy người cửa giật mình.
Hạ Ngôn cả người cũng chấn động kinh hãi nhìn nữ nhân này.
"Không cần phải đao to búa lớn như vậy chứ? Nếu không được có thể nói thẳng ra, ta cũng không phải không có hướng đi khác." Hạ Ngôn nhăn mặt cau mày, trong lòng thầm nghĩ.
" Tiểu tử, Ngươi rảnh rỗi không có việc gì tìm lão nương trêu trọc phải không? Hỗn đản, biết đây là chỗ nào không? Đây là học viện Tử Diệp, tưởng là hậu hoa viên nhà ngươi hả?" Nữ nhân trung liên này mở ra đóng lại, tốc độ nói vô cùng nhanh. Hạ nghe được cũng phải nhíu mày.
Hạ Ngôn vội vàng nói " Việc này, thật xin lỗi, ta chỉ muốn hỏi một chút mà thôi"
Thật là một nữ nhân cực kỳ hung hãn. Hạ Ngôn nhìn thân hình nàng cao cao đứng thẳng, khuôn ngực phập phồng gấp gáp. Trong lòng thầm nghĩ:"Tưởng là thế nào, cũng chỉ có như vậy, so với Tiểu Thanh và Tử Hân ngươi còn xa xa không bằng.
Tựa hồ phát hiện ánh mắt Hạ Ngôn đang nhìn chằm chằm ngực của mình, nữ nhân trung niên liền cố gắng ưỡn ngực một chút, nhưng liền sau đó liền thấy Hạ Ngôn hơi lắc đầu, nhất thời trong mắt hung quang lại chợt lóe!
← Ch. 0146 | Ch. 0148 → |