← Ch.0155 | Ch.0157 → |
"Trương Phong, đệ biết hai người này sao?" Hải Tuyền nhìn Trương Phong tay chỉ hai người Hạ Ngôn và Lưu Khải mở miệng hỏi.
Trương Phong vẻ mặt âm hiểm, hắc hắc cười rồi nói:" Đâu chỉ biết. Có thể nói là rất thân thuộc nữa là đằng khác, có phải không?"
Hạ Ngôn nở nụ cười, mở miệng nói:" Ta và Trương phong công tử rất thân thuộc!"
"Hạ Ngôn, Lưu Khải!"
Hạ Tử Hân ở trên lầu nghe thấy tiêng gọi ban nãy của Lưu Khải, đang từ trên lầu đi xuống, trên người một bộ trang phục nhẹ nhàng thanh thoát. Ngay cả Hạ Ngôn và Lưu Khải cũng không nhịn được kinh hô một tiếng "A!"
" Hải Tuyền ca, các vị đại ca, đây chính là mỹ nữ mà đệ nói đến khi nãy." Trương Phong thấy Hạ Tử Hân đang đi tới, hai tiếng dâm tà, chẳng có chút ý tứ che đậy nào.
Trương Hải Tuyền và ba tên đồng bạn tới đây cùng hắn, đã sớm ánh mắt ngây dại nhìn chằm lên người Hạ Tử Hân, trong lòng thầm than không thôi.
" Không thể tưởng tượng, trong số những đệ tử sơ cấp mới vào học viện lại xuất hiện hai mỹ nhân tuyệt sắc a! Ha ha, chỉ sợ là hai trăm tên đệ tử sơ cấp sẵn sàng liều mạng để lấy lòng mỹ nhân!" Trương Hải Tuyền sực tỉnh lại liền vừa cười vừa nói.
"Người mà Trương Phong này nói tới quả nhiên là Hạ Tử Hân!" Hai mắt Hạ Ngôn có chút băng lãnh, "Mặc dù đã ở trong học viện nhưng tên Trương Phong này cũng không tỏ ra thành thật, Tử Hân cũng hắn ở chung một tòa nhà, sợ rằng không thể an tâm được. Hơn nữa. !"
" Tử Hân và hắn có chung một giáo sư, sau này có thể sẽ bị hắn làm phiền! Vấn đề này nên giải quyết thế nào đây?" Hạ Ngôn khẽ cau mày, "Đối phó với những loại người như thế này, nói miệng hẳn là sẽ không có tác dụng gì!"
Hạ Ngôn thoáng lắc đầu!
Hạ Tử Hân vừa mới đi tới đã bị những người này dùng mục quang bất thiện chăm chú nhìn mình không chớp mắt, trong lòng cảm thấy rất không thoải mái. Nàng thấy Trương Phong vẻ mặt càng không thoải mái, liền đi tới bên cạnh Hạ Ngôn.
"Hạ Ngôn, Lưu Khải. Chúng ta đi ăn cơm!" Bàn tay nhỏ bé của Hạ Tử Hân nắm lấy cánh tay của Hạ Ngôn, thanh âm trong trẻo cất tiếng giục Hạ Ngôn và Lưu Khải nhanh dời khỏi nơi này. Ở cùng chỗ với những người kia nàng cảm thấy rất không thoải mái. Nàng và Hạ Ngôn là huynh đệ có vài động tác thân mật cũng không có gì là là bất bình thường
Tương Tử Hồng ở bên đối diện thấy tràng cảnh này sắc mặt có chút khẽ biến, từ dầu đến giờ cũng chưa cùng Hạ Ngôn nói chuyện với Hạ Ngôn câu nào. Nàng không phải không muốn mà nàng lo lắng sẽ chọc giận Trương Phong, Trương Phong làm những điều bất lợi đối với Hạ Ngôn.
Trương Hải Tuyền và vài tên đi cùng hắn thấy Hạ Tử Hân lại ôm cánh tay của Hạ Ngôn, liền tỏ vẻ giận dữ, ánh mất hung dữ lườm Hạ Ngôn.
"Hải Tuyền ca, tên hắn là Hạ Ngôn, ngày hôm qua trước khi khảo hạch, hắn tới tham dự nhưng không hề có danh ngạch, nhưng lại được viện trưởng thu nhận làm đệ tử! Các vị đại ca, các huynh nói vận khí của hắn có tốt hay không! Ta hoài nghi, hắn và viện trưởng không biết có quan hệ đặc biệt gì không?!" Trương Phong ánh mắt mang theo tiếu ý, mở miệng nói những lới ác ý.
"Oh! Hắn chính là tên được đồn đãi gần đây trong học viện, tên là Hạ Ngôn, là đệ tử của viên trưởng?" Trương Hải Tuyền đầu tiên là sửng sốt, rồi sau đó nhếch mép cười lạnh nói.
"Tên Hạ Ngôn này, vận khí quả thật là không tệ, ta nghe nói viện trưởng chưa từng thu nhận đồ đệ! Không biết đồ đệ này của viện trưởng thực lực ra sao!?" Một tên đồng bạn tới cùng Hải Tuyền, dường như cũng là đệ tử cao cấp, hai mắt hơi nhíu lại nhìn Hạ Ngôn.
"Tên Hạ Ngôn này cũng không phải dễ chọc đâu!" Trương Phong ở bên cạnh lại tiếp tục nói, " Mấy hôm trước ta tửu lâu ngoài học viện, hắn dám vũ nhục đệ! Hừ! Đệ thấy hắn to gan như vậy, tưởng rằng thực lực của hắn mạnh mẽ! Ai ngờ thì ra phía sau có một vị linh sư chống lưng cho hắn!"
Ánh mắt ác độc trên khuôn mặt âm lãnh của Trương Phong nhìn Hạ Ngôn chằm chằm!
" Trương Phong!" Trên mặt Tử Hồng có chút biểu tình khẩn trương, " Chúng ta đi ăn cơm thôi!"
Trương Phong nghe Tử Hồng nói liền cười lạnh vài tiếng.
" Ăn cơm? Không cần phải vội! Bây giờ thời gian còn sớm! Gặp được quý nhân Hạ Ngôn, chúng ta phải tới bày tỏ chút tình cảm thân mật vớ hắn một chút chứ!?" Trương Phong cười nhạo nói.
"Hừ, hôm đó thấy Hạ Ngôn anh tuấn tiêu sái, ngươi liền tới bắt chuyện với hắn! Ta hôm nay ta quyết không buông tha cho hắn!" Trương Phong liếc mắt nhìn một chút vẻ đẹp động lòng người của Tử Hồng một chút, trong lòng thầm nghĩ.
Tử Hồng lặng lẽ thở dài một hơi, thấy bản thân cũng chẳng còn cách nào ngăn cản được Trương Phong nữa, liền xoay người quay trở lại tòa nhà số chín.
Trương Phong thấy Tử Hồng làm như vậy cũng không ngăn lại.
" Có cường giả linh sư làm chỗ dựa?" Trương Hải Tuyền hai mắt trừng lớn."Ha ha, thật là làm ta cũng phải sợ a!"
Vài người còn lại đều cười to!
"Tên linh sư đó hình như là người của viện trưởng, hình như tên là Lý Nguyên Xuân!" Trương Phong nói thêm.
" OH! Là hắn!?" Trương Hải Tuyền nghe thấy tên Lý Nguyên Xuân, ánh mắt trở lên ngưng trọng hơn rất nhiều, ánh mắt trao đổi với mấy tên đồng bạn của hắn, những tên này đồng dạng ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng.
Nếu là cường giả linh sư khác, bọn họ cũng không phải quá để ý. Nhưng Lý Nguyên Xuân thì lại không dễ chọc như vậy! Hơn nữa tính tình của người này rất táo bạo, Một lời không hợp có thể lập tức xuất thủ!
"Hạ Ngôn, có dám tiếp nhận khiêu chiến của ta không?" Trương Hải Tuyền mục quan thu liễm hơn, thu hồi lại vẻ cuồng ngạo vừa rồi, sau đó trịnh trọng nói với Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn thuận miệng cười nói:" Rất vinh hạnh!"
Không có bất cứ sự do dự ngập ngừng nào, điều này làm cho vài người bọn Hải Tuyền có chút sửng sốt. Một tên đệ tử sơ cấp mới tiến vào học viện, đối với hoàn cảnh lạ lẫm thì tâm tình phải có chút thận trọng, hoặc sợ hãi mới phải. Hơn nữa hắn hẳn là cũng phải biết thực lực của đệ tử cao cấp so với đệ tử sơ cấp cường đại hơn rất nhiều. Cho nên đệ tử cao cấp khi nhận được lời khiêu chiến của các đệ tử cao cấp hầu như là không dám ứng chiến. Cho dù có dám ứng chiến thì cũng phải do dự, cân nhắc không ít.
Nhưng Hạ Ngôn lại không có một chút do dự nào mà cũng chẳng có một chút biểu tình khiếp sợ nào cả.
Viện trưởng chưa bao giờ thu nhận đệ tử, giờ đây lại phá lệ thu nhận ta làm đệ tử. Khẳng định làm cho không ít người trong học viện phải đỏ mắt, khó tránh khỏi có những có những chuyện đồn đại nhảm nhí. Ta cũng nên biểu lộ một chút thực lực, làm cho những mới đồn đại kia phải tiêu tán. Huống hồ muốn có tư cách tiến vào kinh các, nhất định cấp bậc đệ tử của ta phải tấn thăng!" Trong lòng Hạ Ngôn thầm nghĩ.
"Các ngươi cùng lên một lượt đi!" Hạ Ngôn khẽ phất tay ý muốn Hạ Tử Hân và Lưu Khải lui lại phía sau, rồi sau đó nói với mới người bọn Trương Phong. Thổ cấu đứng đối diện với với đám người Hải Tuyền khẽ nhếch mép nhe hàm răng sắc nhịn khẽ gầm gừ cũng lui lại phía sau.
" gì?" Trương Hải Tuyền kinh hô, " Cùng lên?"
" Ha ha, tiểu tử này cũng thật là ngông cuồng!" Một tên đệ tử cao to cười lớn rồi nói.
" Hạ Ngôn, ngươi thật làm người khác phẫn nộ!" Trương Phong xiết chặt nắm tay, nhìn chằm chằm vào mạt Hạ Ngôn, thanh âm mang theo hận ý nồng đậm.
Sự tình phát sinh ở Như Ý lâu cho đến bây giờ hắn chưa lúc nào nguôi, tâm địa hẹp hói của hắn thúc giục hắn nhất định phải báo thù này.
" Phải! Các ngươi cùng lên đi!" Hạ Ngôn hào sảng không thèm để ý tới thái độ bọn họ, vừa cười vừa nói.
"Tiểu tử, hôm nay không giáo huấn ngươi thật tốt. Ngươi hãy nhơ lấy, ta tên Trương Hải Tuyền!" Trương Hải Tuyền giận tím mặt, " Oang " từ trên người rút ra một thanh trường đao, chém về phía Hạ Ngôn.
Hắn cũng biết đúng mực, mặc dù học viện Tử Diệp không ngăn cấm các đệ tử luận bàn, nhưng cũng không thể làm thương tổn đối phương qua mức ví dụ như chém đứt một tay, hay một chân. Nếu như có sự tình như vậy phát sinh, học viện sẽ nghiêm khắc xử lý. Nhẹ thì trục xuất khỏi học viện, nặng thì phế bỏ tu vi. Cho nên một đao này chém ra. Hải Tuyền cũng không chém vào những bộ vị yếu hại của Hạ Ngôn.
"Đao pháp thật sắc bén!" Hạ Ngôn ánh mắt ngưng trọng, quan sát một đao đang bổ đến.
"Trung cấp đệ tử, có thể tiến vào kinh các! Vậy đệ tử cao cấp, khẳng định là đã từ trong đó tìm ra võ kỹ thích hợp với mình! Đao pháp của Trương Hải Tuyền quả thật rất sắc bén, hẳn phải là nhân cấp bí tịch đỉnh phong!" Hạ Ngôn nhíu mắt nhìn chăm chú một đao này. Một đao này mang theo đao phong cuồn cuộn đang chém tới chính mình.
" Hảo!" Vài tên đồng bạn của Hải Tuyền ở gần đó phấn khích hô lên.
"Còn tưởng rằng Hạ Ngôn này lợi hại lắm, bất quá cũng chỉ là khẩu xuất cuồng ngôn, một đao này cũng không thể tránh thoát!" Trương Hải Tuyền thấy một đao mình vừa chém ra sắp đánh lên trên người Hạ Ngôn, trong lòng thở phào nhẹ nhõm thầm nghĩ.
Vài người khác lúc này trong lòng cũng có một ý nghĩ như vậy.
" Hạ Ngôn, sao lại còn chưa tránh qua? " Hạ Tử Hân đối với thực lực của Hạ Ngôn rất tin tưởng. Nhưng mắt thấy một đao của Trương Hải Tuyền sắp chém tới trên người Hạ Ngôn. Trong lòng không khỏi có chút lo lắng.
Chỉ có Lưu Khải và thổ cẩu đứng bên cạnh là khuôn mặt vẫn chẳng có chút biểu tình gì, dường như một chút lo lắng cũng không có.
Hạ Ngôn đột nhiên thở mạnh ra một hơi. Xong chưởng đánh mạnh về phía trước!
Một đạo khí lãng kinh thiên từ lòng bàn tay bộc phát, phóng thẳng về phía một đao của Hải Tuyền.
Khi một đao kia của Trương Hải Tuyền sắp tới gần Hạ Ngôn. Đột nhiên hắn cảm giác được có một luồn đại lực rất lớn truyền lên thân đao, ngăn cản thế công của chính mình. Rồi sau đó luồn đại lực này đánh bật thanh đao của hắn sang một bên. Mặc dù đã cực lực khống chế quỹ tích của thanh trường đao, nhưng trường đao trong tay không còn theo sự khống chế của hắn nữa.
Chỉ có thể trơ mắt nhìn trường đao trong tay bị đánh lệch sang một bên.
Đột nhiên chân trái Hạ Ngôn bước nhanh về phía trước một bước, tay phải nhanh như chớp vươn ra tóm lấy thân đao, tay trái chợt lóe búng ra một chỉ lên thân đao tỏa ra hàn quang sắc bén. Một tiếng thanh thúy giòn tan vang lên " Ông."
Trước ánh mắt mọi người, thanh trường đao trong tay Trương Hải Tuyền sau một tiếng thanh thúy vang lên liền biến thành hai đoạn. Mà Trương Hải Tuyền bị một luồng dư lực thật lớn từ trên thanh đao truyền tới đẩy lui lại phía sau tới bảy thước rồi thân hình mới đứng vững lại được. Hít một hơi thật sâu, đem khí huyết toàn thân đang nhộn nhạo của mình mạnh mẽ nén ép xuống, Trương Hải Tuyền vẻ mặt thất thần, ánh mắt kinh hãi nhìn Hạ Ngôn.
Những người đang quan chiến chỉ biết vừa rồi song chưởng của Hạ Ngôn phóng xuất ra một lực lượng đáng sợ. Nhưng Trương Hải Tuyền tự mình cảm nhận, cảm thấy luồng đại lực phát ra từ xong chưởng của Hạ Ngôn có thể đánh bay đi thanh trường mà hắn quán chú nội lực vào. Nếu là vũ khí nào đó thay cho song chưởng khi nãy của Hạ Ngôn, vậy lực lượng phát ra sẽ mạnh mẽ đến mức nào?
Trương Phong và vài tên đồng bạn của Hải Tuyền chứng kiến một màn này cảm thấy hết sức khó hiểu nhìn Hải Tuyền.
Khi nãy cảm thấy một luồng lãng khí mạnh mẽ khuyếch tán ra xung quanh, nhưng bọn họ không hìn rõ được sự tình bên trong diễn ra thế nào!Chỉ thấy song chưởng của Hạ Ngôn chậm rãi đánh tới sau đó thấy Trương Hải Tuyền dường như cật lực né tránh, rồi thấy Hạ Ngôn búng ra một chỉ lên thân cây trường đao của trương Hải Tuyền, cuối cùng là thanh trường đao gãy thành hai đoạn.
" Hải Tuyền, đao của ngươi sao lại bị hủy?" Một tên cao cấp đệ tử hai mắt trừng lớn, nghi hoặc hỏi Hải Tuyền.
Trương Hải Tuyền hít vào một hơi lãnh khí.
"Mọi người cùng lên đi. Tiểu tử này rất mạnh!" Trương Hải Tuyền ngoắc tay một cái, trong mắt lệ quang chớp động, nói với mấy tên còn lại.
Trương Phong và mấy tên còn lại ngơ ngác nhìn nhau, mặc dù cảm thấy có chút buồn bực, nhưng cũng không nghi ngờ những gì Trương Hải Tuyền nói. Nếu Trương Hải Tuyền nói mọi người cùng lên, vậy thì cùng lên thôi!
" Hây "
Mấy người dường như đồng thời hét lớn một tiếng, sau đó điên cuồng nhắm hướng Hạ Ngôn đang đứng đánh tới. Những người này đều đã là cường giả hậu thiên đỉnh phong! Năm người, Năm luồng nội lực vận chuyển, thật giống như năm con mãnh hổ gào thét lao lên hướng tới Hạ Ngôn.
Hạ Ngôn ánh mắt chợt lóe lên, rồi sau đó thân thể chợt lao về phía trước.
Qua hai ba cái điểm chân trên mặt đất, Hạ Ngôn đã lao vào giữa năm người.
" Hả!"
Hạ Tử Hân và Lưu Khải thấy năm người bọn Trương Phong vây quanh Hạ Ngôn, nhưng thân ảnh Hạ Ngôn chợt ẩn chợt hiện, phiêu dật bất định, xung quanh để lại những tàn ảnh, từ trong vòng vây truyền tới một loạt âm thanh va chạm chát chúa.
Qua thời gian mấy cái hô hấp, năm người kia động tác dường như có chút chậm lại, hơn nữa quần áo mặc trên người đều có những tổn hại nhất định.
"Ngao."thổ cẩu đắc ý gầm nhẹ, hai mắt màu lục xâu thẳm nhìn chằm chằm khoảng giữa sân.
" A. !"
Liên tục vài tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếp theo là năm thân ảnh lấy tốc độ nhanh hơn cả khi nãy xông vào hạ ngôn bay ngược trở ra.
Hạ Ngôn, lúc này trên người không có chút tổn hại nào đứng ở giữa sân, ánh mắt quét về hướng năm thân ảnh đang bay ngược ra ngoài!
← Ch. 0155 | Ch. 0157 → |