← Ch.0253 | Ch.0255 → |
Hạ Ngôn cần giảm bởt lực. Lỗ Hạng Chi cùng cần giảm bởt lực...
Hai người hiện tại thi triển ra uy lực võ kỹ đã vượt hơn năm ngàn độ. Lực lượng thật lởn như thế va chạm nhau, nếu thân thể gượng ép chống lại, vậy khẳng định sẽ bị chấn động đó gây tổn thương.
Trong lòng Hạ Ngôn mặc dù cả kinh, tuy nhiên động tác lại không có đình trệ chút nào, thân mình ngửa ra sau bằng một biên độ rất nhỏ, mộc côn màu đen trong tay thi triển ra Linh La kiếm cũng không có biến dạng chút nào.
Tuy rằng uy lực đao kỹ của Lỗ Hạng Chi rất lởn, hơn nữa vô cùng linh hoạt. Tuy nhiên nếu luận về lực lượng, Hạ Ngôn không thua kém hắn, luận về thân pháp, Lỗ Hạng Chi càng không thể so sánh với Hạ Ngôn, phòng ngự của bản thân Linh La kiếm này lại giọt nưởc không lọt. Cho nên Lỗ Hạng Chi công kích lần này, căn bản là không có đạt tới kết quả như mong muốn.
Một chiêu không có hiệu quả, thân mình Lỗ Hạng Chi cấp tốc lui về phía sau. Trong quá trình thối lui, cũng như nhau bị lực lượng cường đại truyền trên thân đao bắn vào người. Hai người hiện tại sử dụng ra uy lực võ kỹ không sai biệt nhau nhiều lắm, cho nên giảm bởt lực cũng không khó.
- Hạ Ngôn! Không ngờ thực lực của ngươi mạnh như vậy. Lỗ Hạng Chi dừng thân lại. Vẻ mặt đầy sát khí nói.
Nguyên vốn hắn nghĩ rằng một lần công kích của mình vừa rồi, liền có thể đánh bại Hạ Ngôn ngay, nhưng không ngờ Hạ Ngôn không những có thể chống đỡ, hơn nữa còn không có rơi xuống hạ phong chút nào. Phải biết rằng, thực lực của hắn so với trước đó mạnh hơn gấp đôi, vậy mà cũng không thể thoải mái đánh bại Hạ Ngôn, điều này khiến cho lửa giận trong lòng hắn càng tăng lên.
Thực lực của Hạ Ngôn còn mạnh hơn so với trong tưởng tượng của hắn.
- Tuy nhiên, hôm nay ngươi phải thua. Hừ! Phá Thiên Đao của ta có ba thức, vừa rồi chỉ là thức thứ nhất. Hạ Ngôn! Để xem ngươi còn có thể chống cự được thức thứ hai của ta hay không.
Lỗ Hạng Chi gần như khàn cả giọng hét to.
Trong hai mắt của Lỗ Hạng Chi một màu đỏ thẫm, cả người hắn đều tản phát ra sát khí cường đại.
Trận so đấu này, hắn phải thắng! Vì thắng lợi Lỗ Hạng Chi không tiếc sử dụng Hỏa Thai Đan. hơn nữa nếu thua trận so đấu này, hắn còn phải trả số tiền cược kếch xù tới ba trăm vạn kim tệ.
Đây cũng chỉ là một mặt, mặt khác quan trọng nhất là: ở trước mặt nhiều người như vậy, Lỗ Hạng Chi hắn tuyệt đối không thể thua trận!
Ở trước mặt mọi người, Lỗ Hạng Chi phải chứng tỏ thực lực của mình mạnh hơn so với Hạ Ngôn
Hắn phải hung hãn dẫm nát Hạ Ngôn dưới chân mình!
Trong lòng Lỗ Hạng Chi rống giận hết lần này tới lần khác.
"Thức thứ hai? Tổng cộng ba thức?"
Hạ Ngôn nghe Lỗ Hạng Chi nói, khẽ nhíu mày.
- Ha ha! Vậy ta hãy kiến thức một chút Phá Thiên Đao của ngươi!
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt ngưng trọng... ngưng thần hết sức chăm chú nhìn Lỗ Hạng Chi ở đối diện.
Lúc này, trường đao trong tay Lỗ Hạng Chi lại biến ảo thành một mà hàn quang, quang ảnh bắn ra bốn phía, chỉ thấy Lỗ Hạng Chi không ngừng hướng ra bốn phía làm từng động tác thong thả.
Tuy nhiên, nơi nào đao ảnh đi qua, ngay tại trong không khí sinh ra từng tấc từng tấc đao ảnh sắc bén có thể cảm nhận được rõ ràng.
Lỗ Hạng Chi cảm giác được uy lực võ kỹ của mình cường đại, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười ha hả.
Ở trước khi sử dụng Hỏa Thai Đan, Lỗ Hạng Chi cũng không thể hoàn toàn phát huy ra hết uy lực của Phá Thiên Đao, mà hiện tại lại có thể phát huy ra toàn bộ uy lực của Phá Thiên Đao.
"Thống khoái!"
Lỗ Hạng Chi thầm gào một tiếng.
Động tác vũ động trường đao trong tay, chợt nhanh hơn, sau thời gian chừng vài cái hô hấp, thân mình Lỗ Hạng Chi lại như một con báo vồ mồi hung hăng phóng thẳng tới Hạ Ngôn.
Lúc này đây, đao khí trước người Lỗ Hạng Chi so với vừa rồi càng thêm nồng đậm. Nguyên đao khí vốn mắt thường không thể thấy được, lúc này bởi vì bụi đá bay mù mịt, không ngờ trở nên mắt thương có thể thấy được rõ ràng đao khí ấn hiện trong bụi mờ.
Đám hạt bụi tinh mịn hình thành một cái con lốc xoáy xoay tròn.
Chỉ dùng mắt thường nhìn đã khiến người ta hoảng sợ, càng đừng nói là trực tiếp đối mặt với công kích này.
Mắt Hạ Ngôn bỗng mở lớn, trường côn màu đen trong tay chĩa thẳng về phía trước.
"Ầm!"
Một tiếng nổ vang vọng khắp toàn trường. Mọi người chỉ nhìn thấy thân hình Hạ Ngôn liên tục nhảy tung ba lần trên mặt đất. Tiếp theo, toàn bộ thân thể hắn không ngờ ở trước mặt mọi người bỗng dưng biến mất.
Lỗ Hạng Chi cùng giống như mọi người ở tại chỗ nhìn thấy rõ tình hình, đang phát động công kích về phía Hạ Ngôn, trong tầm mắt của hắn cũng đột ngột mắt đi bóng dáng Hạ Ngôn.
-Ồ!?
Thân mình Lỗ Hạng Chi thoáng run lên, trong tay đang thi triển chiêu thức công kích, đột nhiên mất đi mục tiêu, trong lòng Lỗ Hạng Chi cũng khẩn trương.
-Phá!
Đúng lúc này, đột nhiên bên tai Lỗ Hạng Chi vang lên tiếng quát của Hạ Ngôn.
Tiếp theo, trong đồng tử của Lỗ Hạng Chi, một cái côn ảnh đen nhánh rất nhanh phóng lớn lên.
Mộc côn màu đen nàykhông ngờ lại xuyên thẳng qua màn đao khí công kích trước người Lỗ Hạng Chi, công thẳng vào mặt Lỗ Hạng Chi. Lỗ Hạng Chi trợn to mắt, đồng thời kinh hô một tiếng! Đao khí trong tay dựa vào phản xạ kích thẳng ra ngoài.
"Vù!"
Thân ảnh của Hạ Ngôn trong nháy mắt liền lui về phía sau.
Lực lượng thật lớn va chạm kích trên mặt đất, trên mặt đất lót đá cứng rắn, vậy mà bị chấn thành một cái hố sâu, từng mảnh đá vụn ào ào bắn tung ra bốn phía. Mặt đất dưới chân truyền chấn động đi rất xa.
"Lỗ Hạng Chi này phản ứng cùng thật nhanh, vừa rồi ta bất ngờ công kích vào mặt hắn, không ngờ hắn còn có thể phản ứng kịp, tìm được vị trí công kích của ta." Trong lòng Hạ Ngôn vừa động.
"Vừa rồi thân pháp của ta dường như càng nhanh hơn so với trước kia. Hiệu quả gần như đúng với tưởng tượng của ta mấy ngày nay!"
Hạ Ngôn nhớ lại Ảo Ảnh Thân Pháp vừa rồi đột nhiên thi triển ra, quả thật so với lúc trước phải tuyệt diệu hơn rất nhiều.
"Hay là, ta vừa rồi sử dụng ra là đệ nhị trọng của Ảo Ảnh Thân Pháp?"' Hạ Ngôn không khỏi vui mừng thầm nghĩ.
Ở trong trận so đấu đầu tiên Hội Giao Lưu, Hạ Ngôn đã mơ hồ chạm tới đệ nhị trọng của Ảo Ảnh Thân Pháp, nhưng không chân chính nắm giữ được. Vừa rồi, lại dường như vô tình lại thành công thi triển ra.
Vừa rồi Hạ Ngôn chỉ nghĩ rằng dựa vào tốc độ nhanh nhất công kích Lỗ Hạng Chi, trong lòng không có chút tạp niệm gì.
"Ôi!"
Hạ Ngôn đột nhiên thở dài trong lòng:
"Vẫn còn thiếu một chút nữa! Hiện tại ta lại tìm không được cảm giác vừa rồi nữa." Hạ Ngôn nhớ lại cảm giác lúc nãy, nhung vẫn không thể hoàn toàn nắm bắt được."Còn cần phải có một quá trình củng cố."
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt lóe sáng, tinh thần chợt tập trung lại nhìn chằm chằm Lỗ Hạng Chi đang không ngừng thở dốc.
Vừa rồi Lỗ Hạng Chi bị một côn bất ngờ đánh thẳng vào mặt, dọa cho hoảng sợ!
Một côn đó còn cách mặt hắn nhiều lắm chỉ có ba phân. Chính là thiếu chút xíu nữa đã đánh trúng đầu hắn.
Cùng may hắn phản ứng cũng đủ mau, bằng vào cảm giác phóng xuất ra chiêu thức công kích của Phá Thiên Đao, lúc đó mới bức lui thế công của Hạ Ngôn. Tuy nhiên, tình cành vừa rồi kia quả thật vẫn còn quanh quẩn ở trong đầu Lỗ Hạng Chi.
"Thực lực của Hạ Ngôn này cũng quá mạnh đi? Tốc độ của hắn vừa rồi quả thực làm cho người ta sợ hãi."
Tuy rằng Lỗ Hạng Chi còn chưa có hòa hoãn lại, tuy nhiên trong đầu hắn thật sự rất rõ ràng, biết thân thể Hạ Ngôn kia không phải biến mất, mà là tốc độ quá nhanh làm cho tầm mắt của hắn lập tức không thể bắt kịp bóng dáng của Hạ Ngôn.
Thậm chí lúc này Lỗ Hạng Chi có chút lo lắng: rốt cuộc có thể thắng lợi hay không.
"Không được, ta nhắt định phải thắng! Đệ tam thức Phá Thiên Đao của ta, nhất định có thể chiến thắng Hạ Ngôn."
Lỗ Hạng Chi hít mạnh vào một hơi, nghiến răng nghiến lợi trợn mắt nhìn về phía Hạ Ngôn.
- Ha ha! Lỗ Hạng Chi! Không phải Phá Thiên Đao của ngươi còn có đệ tam thức sao? Hạ Ngôn cười nói.
- Hạ Ngôn! Ngươi rất muốn nhìn thấy đệ tam thức Phá Thiên Đao phải không? Ngươi sẽ được như ý nguyện!
Lỗ Hạng Chi chợt thu lại thân đao, quét ngang một cái về phía bên phải hắn. Ánh đao chớp lóe hào quang khiến người ta khiếp sợ:
- Tuy nhiên, nhất định ngươi sẽ hối hận!
Tiếp theo, thân thể Lỗ Hạng Chi bất ngờ xoay một vòng.
Mọi người ở trên đài cao đều căng mắt chăm chú nhìn phía dưới.
Hai học viên so đấu lần này, khiến trong lòng các đại nhân vật đó cũng dao động không ít. Hội Giao Lưu Học viện nhất lưu không ngờ lại có trận so đấu kinh tâm động phách như thế, so với Hội Giao Lưu Học viện siêu cấp cũng không kém chút nào.
Tất cả học viên tám học viện đểu nín thở chăm chú nhìn.
Mễ Tuyết cùng Vương Thiên Hà đứng trên quảng trường cách rất gần trận so đấu giữa Hạ Ngôn cùng Lỗ Hạng Chi. Vừa rồi linh lực cường đại từ hai người phát ra, khiến cho hai người bọn họ đến giờ vẫn còn có chút không thể tin nổi.
Linh lực của hai người họ so với Hạ Ngôn cùng Lỗ Hạng Chi, quả thực chỉ là vì sao nhỏ so với vầng thái dương.
Chỉ là đứng ở bên ngoài đều cắn phải vận chuyển linh lực chống lại. Nếu như đứng ở giữa trận đấu đó thì bọn họ sao có khả năng chống đỡ được.
Sắc mặt Vương Thiên Hà có hơi đổi màu xanh, trong đầu lóe lên từng ý niệm.
-Ồ!?
Hạ Ngôn nghe trên người Lỗ Hạng Chi phát ra một loạt tiếng vang rất nhỏ đầy cổ quái, thật giống như khí thế từ trong một vật dụng nào đó phóng ra.
"Phụt..."
Thanh âm này tuy rằng rất nhỏ, nhưng trở nên càng ngày càng dày đặc."Chuvện gì xảy ra?"
Hạ Ngôn nhíu mày, nhìn Lỗ Hạng Chi một cách khó hiểu.
Mà sắc mặt Lỗ Hạng Chi đột nhiên từ màu đỏ biến thành trắng bệch. Toàn thân hắn xoay vòng càng lúc càng nhanh, rồi dần dần chậm lại. Trường đao trong tay hắn phát ra đao ánh sắc bén dọa người, rồi lại rất nhanh tiêu tán ở trong không khí.
"ổ!? Lỗ Hạng Chi này vì sao ngừng tiếp tục công kích rồi?"
Hạ Ngôn cảm giác được linh lực chung quanh thân thể Lỗ Hạng Chi càng lúc càng tán đi biết Lỗ Hạng Chi buông bỏ không sử dụng đệ tam thức Phá Thiên Đao nữa rồi.
Tiếp theo, Hạ Ngôn nhìn thấy trên mặt Lỗ Hạng Chi mồ hôi càng ngày càng tuôn nhiều, bộ dáng của hắn dường như cực kỳ thống khổ, cơ thể hắn cũng cục độ suy yếu, sắc mặt trắng bệch một cách khác thường.
"Đây là chuyện gì xảy ra?" Hạ Ngôn nhíu mày.
- Lỗ Hạng Chi! Ngươi đây là...
Hạ Ngôn không kìm nổi lên tiếng hỏi, tuy nhiên thấy hắn vẫn đứng tại chỗ:
"Hay là... Là đan dược đan dược hết hiệu lực? Hắn là sử dụng đan dược, chỉ có thể chống đỡ thời gian có hạn. Hiện tại đã qua thời gian hiệu lực của đan dược, lúc này trông hắn còn yếu hơn rất nhiều so với người bình thường?"
Trong lòng Hạ Ngôn thoáng trầm tư, liền nghĩ ra điểm mấu chốt trong đó.
Lỗ Hạng Chi cắn chặt hàm răng, gắt gao trừng mắt nhìn Hạ Ngôn, thân mình càng lúc càng run rẩy kịch liệt.
"Chết tiệt!"
"Đáng giận!"
"Cố tình ở thời điểm mấu chốt nhất, không ngờ đan dược lại hết hiệu lực." Lỗ Hạng Chi oán hận thầm mắng trong lòng!
Hiện tại đan dược hết hiệu lực, đương nhiên Lỗ Hạng Chi không thể là đối thủ của Hạ Ngôn. Giờ phút này cho dù là một Linh Sư bình thường, cũng có thể đánh chết Lỗ Hạng Chi, càng đừng nói là Hạ Ngôn.
Thấy Lỗ Hạng Chi ngậm miệng không nói, chỉ lộ ra ánh mắt hung ác, trong lòng Hạ Ngôn liền biết, khẳng định là mình nói đoán đúng.
Nhân viên công tác trông thấy tình trạng của Lỗ Hạng Chi cùng nhíu mày. Hắn đứng tại chỗ đợi một lát, rồi mở miệng nói:
- Lỗ Hạng Chi! Ngươi còn có thể tiếp tục so đấu hay không? Nếu không thể, ta tuyên bố Học Viện Tử Diệp Hạ Ngôn thắng!
Mấy chục vạn khán giả ở bốn phía đều bực tức nhìn vào sân đấu.
- Ồ!? Lỗ Hạng Chi kia vì sao đột nhiên lại giống như bị bệnh vậy?
Một số khán giả, cũng không biết rõ nguyên nhân, trong ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc nhìn sân đấu.
Vừa rồi trân đấu giữa Hạ Ngôn cùng Lỗ Hạng Chi làm cho bọn họ nhìn xem cùng kinh tâm động phách. Theo đao khí kia cuốn lên bụi đá mù mịt, hiện lên hàn quang đao ảnh lắp lóe. Mà hiện tại, sắc mặt Lỗ Hạng Chi lại trắng bệch, dường như ngay cả đứng vững chân cũng có chút khó khăn.
← Ch. 0253 | Ch. 0255 → |