← Ch.0323 | Ch.0325 → |
"Chuyện khiêu chiến của Hạ Ngôn, ta phải đích thân an bài mới được!"
Mạnh Thường thầm nhủ trong lòng.
Tuy rằng sự tình này thật sự không cần hắn đích thân đi lo liệu, tuy nhiên hắn vẫn dự định tự mình làm. Đây cùng chính là cơ hội để gây dựng quan hệ tốt với Hạ Ngôn, hắn đương nhiên không thể bỏ qua được.
- Đa tạ Mạnh Thường Hội trưởng!
Hạ Ngôn đứng lên nói lời cảm ơn.
- Hạ Ngôn tiên sinh khách khí rồi! Không biết ngài định một ngày tiến hành mấy trận khiêu chiến?
Mạnh Thường chần chừ một chút rồi hỏi.
Hạ Ngôn đã sớm có tính toán trong lòng nên nói thẳng ra luôn:
- Mạnh Thường Hội trưởng, ngài xem một ngày hai mươi trận thì thế nào?
Một ngày có mười hai cạnh giờ, mà Hội trường cực hạn khiêu chiến thì thường bắt đầu tiến hành vào giờ ngọ cho tới tối muộn hoặc rạng sáng thì đóng cửa. Nói tóm lại, Hội trường cực hạn khiêu chiến chỉ có thời gian sáu canh giờ để khiêu chiến mà thôi!
Trong sáu canh giờ này phải sắp xếp hai mươi trận khiêu chiến. Nói cách khác, đại khái chừng thời gian một nén nhang phải xong một trận.
Đây quả thật là rất gấp gáp, sắp xếp cũng phải rất cố gắng mới hoàn thành được.
Mạnh Thường nhướn mày lên, ánh mắt loé loé. Cuối cùng hắn vẫn chắc như đinh đóng cột nói:
- Chỉ cần Hạ Ngôn tiên sinh có thể giành chiến thắng trong thời gian ngắn như thế thì ta có thể nghĩ ra biện pháp để ngài có thể liên tục khiêu chiến! Ha ha. Hội trường cực hạn khiêu chiến thành Tử Diệp chúng ta có rất nhiều người khiêu chiến.
- Mạnh Thường, vậy chuyện này sẽ giao luôn cho ngươi đi!
Bàng Nguyên cũng cười cười nói.
- Điện chủ đại nhân xin cứ yên tâm đi!
Mạnh Thường lúc này nhìn về phía Điện chủ Bàng Nguyên nói.
- Đúng rồi. Mạnh Thường Hội trưởng, ta muốn ngày mai bắt đầu luôn! Mà trong khi khiêu chiến ta cũng muốn sử dụng mặt nạ và dùng tên Linh La!
Hạ Ngôn nhíu mày chút rồi nói.
Khi còn ở thành Ngọc Thuỷ, Hạ Ngôn hay dùng cái tên Linh La để tham gia Hội trường cực hạn khiêu chiến. Lúc này tới đây, Hạ Ngôn vẫn muốn tiếp tục sử dụng cái tên này. Hơn nữa nếu dùng tên giả thì Hạ Ngôn cũng hạn chế được không ít phiền toái không cần thiết.
- Điều này không thành vấn đề! Ngày mai, chính ngọ, mời Hạ Ngôn tiên sinh tới Hội trường cực hạn khiêu chiến tìm ta là được!
Mạnh Thường gật gật đầu, không chút do dự nói.
Thân phận và tên để đăng ký có thể khác nhau, cũng không thật sự có ý nghĩa gì cả! Tên có thể đổi được bất kỳ lúc nào, chỉ là người không đổi được mà thôi!
- Cái gì?! Ngươi bảo Hạ Ngôn trở lại thành Tử Diệp sao?
Trong tiểu viện của Tộc trưởng Tống gia Tống Lập, một trưởng lão mặc trường bào màu xám vội vã chạy tới, đem tin tức vừa nắm được nói cho Tống Lập.
Hạ Ngôn hôm nay đã xuất hiện ở Học viện Tử Diệp, Tống gia lập tức xác thực tin này.
Đối với việc Hạ Ngôn tham gia Hội giao lưu Học viện siêu cấp, Tống gia cũng đã biết!
- Đúng thế, Tộc trưởng! Hôm nay, vào chính ngọ, Hạ Ngôn đã tới Học viện Tử Diệp, những học viên nơi này đều cực kỳ hoan nghênh. Biểu hiện của Hạ Ngôn ở Hội giao lưu Học viện siêu cấp thật sự kinh người, nghe nói đã đạt tới thực lực Đại Linh Sư hậu kỳ.
Tên trưởng lão kia với vẻ mặt âm trầm, trong giọng nói cũng mang theo một cổ tức giận.
Tốc độ tăng tiến thực lực của Hạ Ngôn thật sự khiến cho bọn họ trợn mắt cứng lưởi.
Từ cảnh giới Hậu thiên đạt tới cảnh giới Linh Sư, từ Linh Sư đạt tới Đại Linh Sư, hiện tại lại đã là Đại Linh Sư hậu kỳ, Hạ Ngôn chỉ dùng tới thời gian khoảng một năm hoặc hơn một chút mà thôi.
Hết thảy những điều này phát sinh quá nhanh khiến người ta không kịp phản ứng.
- Tộc trưởng, Hạ Ngôn đã trở lại, Hạ gia của thành Ngọc Thủy khẳng định sẽ phái người tới thông báo cho hắn biết tình cảnh hiện nay của Hạ gia. Hạ Ngôn tuyệt đối không mặc kệ!
Tên trưởng lão này cũng âm trầm hạ giọng nói.
- Thế thì đã sao?!
Tống Lập hừ lạnh một tiếng.
- Chuyện tình của Hạ gia không có quan hệ gì với chúng ta cả! Tên Tộc trưởng Tịch Phá Thiên của Tịch gia tuy có tìm đến chúng ta nhưng ta cũng không hợp tác gì với bọn chúng!
Chỉ là một cái gia tộc ở quận thành mà cũng muốn ngồi chung mâm với chúng ta sao!? Đúng là không biết tự lượng sức!
- Hạ Ngôn trở về, dù nhìn khắp sổ sách cũng không thấy chút liên quan gì tới chúng ta!
Tống Lập cười lạnh nói.
Tịch Phá Thiên đúng là đã từng tìm tới Tống gia, muốn được thế lực này chống lưng để nhổ tận gốc Hạ gia ở thành Ngọc Thủy. Tuy nhiên, lúc ấy Tống Lập cũng không đáp ứng.
Tuy rằng Tống Lập không đáp ứng Tịch Phá Thiên nhưng hắn luôn chú ý tới trạng thái của Hạ gia ở thành Ngọc Thủy. Hắn dù không trực tiếp can dự nhưng cũng âm thầm gây khó dễ, như một số hàng hoá muốn vào Hạ gia cũng bị Tống gia hắn sử dụng lực lượng của mình phá hoại.
- Hắc hắc.
Tên trưởng lão kia đột nhiên cười:
- Tộc trưởng, lúc này Hạ Ngôn quay về, cũng chỉ đi một mình mà thôi. Liễu Vân không ở bên cạnh. Hạ gia gặp nạn, hắn tất nhiên sẽ quay về thành Ngọc Thuỷ trợ giúp. Đây là một cơ hội xuống tay khó gặp!
-Hừ?
Tổng Lập hơi sửng sốt, nhìn về phía trưởng lão kia.
-Ý của ngươi là.
- Không được!
Tống Lập chợt lắc đầu.
- Nghe nói cảnh giới của Hạ Ngôn bây giờ đã là Đại Linh Sư. Tống gia chúng ta không phải là đối thủ của hắn.
Cho dù tự mình ra tay, hiện tại hắn cũng không phải là đối thủ của Hạ Ngôn. Hắn biết ý tứ của tên trưởng lão này là muốn mượn lần này Hạ Ngôn đi một mình mà xuất thủ giết hắn.
Trước không cần nói đánh chết Hạ Ngôn thì sau này có bị Liễu Vân biết được mà trả thù hay không, chỉ cần nói tới thực lực của Hạ Ngôn thì Tống gia cũng không phải là đối thủ.
- Tộc trưởng, đương nhiên chúng ta không thể tự mình ra tay được. Sau lưng Hạ Ngôn còn có chỗ dựa là Liễu Vân. Biểu hiện của hắn lần này ở Hội giao lưu Học viện siêu cấp có thể được rất nhiều người chú ý.
- Chúng ta muốn giết hắn, chỉ cần tìm một người không có bất kỳ quan hệ nào với chúng ta. Một cường giả cảnh giới Linh Tông có thể giết được Hạ Ngôn, bất kể là ai.
- Tộc trưởng, chúng ta không đủ thực lực giết chết Hạ Ngôn. Cho dù Liễu Vân cũng sẽ không nghi ngờ chúng ta! Đương nhiên, chuyện này cũng không thể để nhiều người biết được! Ngay cả những trưởng lão khác trong tộc cũng không nên cho họ biết!
Tên trưởng lão này đem thanh âm đè nén xuống cực nhỏ, gần như là ghé sát bên tai Tống Lập mà nói.
Tống Lập khi thì nhíu mày, khi thì lại hơi chút động dung.
- Cường giả Linh Tông làm sao có thể dễ dàng kiếm được?! Cho dù là có tiền cũng rất khó mướn! Hơn nữa, nếu muốn thuê một cường giả Linh Tông giết người chỉ sợ cũng phải tốn tới trăm vạn lượng! Mà giết một người như Hạ Ngôn thì giá cả có thể còn cao hơn nữa!
Tống Lập tuy rằng động tâm nhưng vẫn chỉ có thể bắt đắc dĩ lắc đầu mà thôi!
Ánh mắt tên trưởng lão kia chợt loé lên:
- Tộc trưởng, ngài quên cái tên Huyết Lang kia rồi sao?
- Huyết Lang?
Tống Lập cả kinh.
- Đúng thế, chính là hắn! Ba ngày trước hắn đã tới thành Tử Diệp, hiện đang ẩn thân ở trong Thanh Vân Sơn ngoài thành.
Ánh mắt trưởng lão này híp lại nói.
- Hắn đến thành Tử Diệp này làm gì?
Tông Lập nhớ tới người này, thuận miệng hỏi, chợt ánh mắt lại loé lên nói:
- Ngươi muốn mượn tay hắn để giết Hạ Ngôn sao? Chỉ sợ không ổn, hắn chính là một kẻ bị truy nã, một sát thủ lãnh huyết vô tình!
Mấy năm trước, Tống gia từng một lần cứu Huyết Lang. Lần ấy, cứu Huyết Lang chính là vị trưởng lão Tống gia này.
Ba ngày trước, hắn tới thành Tử Diệp, âm thầm gửi một phong thư cho vị trưởng lão này của Tống gia, hỏi hắn có cần hỗ trợ gì không?! Hơn nữa, hắn còn nói mình đã đột phá tới cảnh giới Linh Tông từ hai năm trước.
Hắn còn nói rằng nếu Tống gia cần hỗ trợ thì thù lao sẽ được giảm xuống.
Huyết Lang là một tên bị truy nã, đã bị Thánh điện của nhiều thành thị truy đuổi. Tuy nhiên, hắn cực kỳ giảo hoạt, hơn nữa am hiểu về tốc độ, lại giỏi ẩn nấp hành tung của mình cho nên gần như không xuất hiện trong các thành thị cho nên nhiều năm qua vẫn chưa bị bắt.
Tên Huyết Lang này tiềm lực còn rất mạnh, tên trưởng lão kia khi cứu hắn thì hắn mới chỉ có cảnh giới Đại Linh Sư hậu kỳ mà thôi nhưng hiện tại không ngờ đã đột phá tới cảnh giới Linh Tông. Huyết Lang cũng đã từng giúp Tống gia xử lý vài sự tình khó khăn, đều cực kỳ thuận lợi.
- Tộc trưởng, không cần gia tộc ta ra mặt, ta có thể tự mình đi, lấy danh nghĩa cá nhân để thuê hắn. Lục gia kia cũng có cừu oán với Hạ Ngôn, có lẽ bọn chúng cũng có hứng thú tham gia.
Ánh mắt tên trưởng lão này loé lên u quang.
Tổng Lặp dĩ nhiên đã động tâm.
Đây là một cơ hội đánh chết Hạ Ngôn, nếu bỏ qua sợ rằng cũng không còn cơ hội nào nữa!
- Tên Huyết Lang kia có nắm chắc không?
Tông Lập có chút do dự nói.
- Hắc hắc, Huyết Lang kia đã tới cảnh giới Linh Tông, đối phó với Hạ Ngôn cũng không khó. Hơn nữa hắn am hiểu ẩn ấp và tập sát. Chỉ cần hắn ẩn núp trên đường Hạ Ngôn đi qua, như vậy.
Tên trưởng lão này làm một động tác chém tay, ánh mắt tràn đầy vẻ âm độc.
- Nói như thế. Hợp tác với Lục gia ư?! Hừ đám người Lục gia này cũng không tốt lành gì!
Nhắc đến Lục gia, Tống Lập tức giận nói:
- Tuy nhiên, để đối phó với Hạ Ngôn thì có thể hợp tác với bọn chúng! Như vậy đi, ngươi đi liên hệ với Lục gia. Trước đừng nói thuê sát thủ giết Hạ Ngôn, thử xem thái độ của Lục gia với Hạ Ngôn như thế nào rồi hãy quyết định có nên liên thủ với bọn chúng hay không?!
- Được! Ta đi làm việc này!
Tẽn trưởng lão kia nheo mắt lại, trả lời rồi xoay người rời đi.
Trong sương phòng bên phải nơi tiểu viện của Hạ Ngôn, hắn ngồi trước một đống dược liệu, hít vào một hơi rất sâu.
- Thánh Hoàng gia gia nói phải tăng năng lực luyện đan lên trong thời gian sớm nhất. Hiện tại phải tranh thủ luyện chế đan dược đã!
Ngón tay Hạ Ngôn lướt qua đám dược liệu rất nhanh. Các loại dược liệu đều được hắn chọn ra.
Cho tới hôm nay, Hạ Ngôn mới chỉ luyện chế ra không đến mười loại đan dược, hơn nữa còn đều là đan dược nhất phẩm, khá là đơn giản. Trên đại lục có tám mươi mốt chủng loại đan dược. Nếu muốn hoàn toàn nắm giữ thì Hạ Ngôn thật sự còn cần thời gian không ít.
Trong đỉnh lô, linh lực của Hạ Ngôn chậm rãi quán nhập.
Dược lực trong dược liệu bị linh lực ép ra, được ngưng tụ trong dụng cụ bằng thuỷ tinh ở trong đỉnh lô.
Cảnh giới của Hạ Ngôn hiện nay là Đại Linh Sư hậu kỳ, luyện chế đan dược đã dễ dàng hơn trước rất nhiều.
Trước đây, để luyện chế một viên đan dược, bất kể là thành công hay thất bại thì Hạ Ngôn đều tiêu tốn tới nửa canh giờ.
Nhưng hiện tại, Hạ Ngôn cảm giác rõ ràng rằng tiến độ đã nhanh hơn rất nhiều.
- Ổ? Đan dược này có vẻ như muốn thành hình. Hiện tại ta dường như cũng không cần cố sức luyện chế loại đan dược này!
Trên mặt Hạ Ngôn lộ ra vẻ vui mừng, cảm giác trong đỉnh lô dần hình thành một viên đan dược màu lam.
Đan dược này đơn thuần chỉ là ngưng tụ dược lực, dùng cho việc ngưng kết linh lực của Luyện đan sư.
Khoảng chừng thời gian một nén nhang, một viên đan dược màu lam đã được Hạ Ngôn lấy ra khỏi đỉnh lô.
Trong tay Hạ Ngôn, viên đan dược này loé lên một tầng sáng bóng động lòng người.
Viên đan dược này đột nhiên đang ở trong lòng bàn tay hắn vở tan ra, biến mất ở trong không khí.
-Lại thất bại!
Hạ Ngôn hơi thất vọng.
- Xem ra tuy tốc độ luyện đan tăng lên nhưng xác suất thành công vẫn chưa tiến bộ nhiều, phải tĩnh tâm ngưng thần hoàn toàn mới được!
Tâm niệm khẽ chuyển, Hạ Ngôn nhắm mắt lại rồi thở ra một đoàn khí, hoàn toàn vứt bỏ hết thảy tạp niệm trong đầu!
← Ch. 0323 | Ch. 0325 → |