← Ch.0391 | Ch.0393 → |
Lực lượng của ma quỷ này, cho dù là một ngọn núi nhỏ cũng sẽ trực tiếp bị san bằng. Lực lượng của ma quỷ tứ cấp ước chừng đạt tới ba mươi vạn độ, thân thể của nhân loại ai dám chịu va chạm như thế?
Người bình thường nếu bị va chạm một cái như thế chỉ sợ toàn bộ thân mình đều tan nát. Cốt cách, kinh mạch khẳng định vị đứt gãy khắp nơi, không tới mười lần hô hấp sẽ hoàn toàn tử vong, mất đi tất cả sinh cơ.
Cảnh Hạ Ngôn bị đánh bay đi đều rơi vào trong tầm mắt của mọi người, tất cả đều ngây người ra. Một màn này khiến người ta chấn động tâm can, làm người ta sợ hãi tới không thể hô hấp nổi!
- Không ổn!
- Hỏng rồi! Nhanh! Mau ngừng vận chuyển Ma Quỷ Trận!
Dạ lão vừa hô lên hai tiếng "Không ổn!" thì Lưu Tuần thị lập tức điên cuồng quát lớn, ra lệnh ngừng vận chuyển Ma Quỷ Trận. Ngay cả Thánh Hoàng cũng phải biến sắc, hơi thở đột nhiên trở nên trầm trọng.
Bị va chạm một cái như thế thì chỉ sợ phải dùng tới một số đan dược chữa thương cao cấp mới có thể cứu chữa được! Hơn nữa phải lập tức cứu chữa, không thể lãng phí một chút thời gian nào cả. Nếu là chờ sinh cơ hoàn toàn trôi qua, hoàn toàn tử vong thì cho dù sử dụng Hồi Hồn Đan cũng chưa chắc đã cứu sống được!
Thân ảnh Dạ lão chợt loé lên, liền đi tới sát tường, chuẩn bị cho ngừng vận chuyển Cơ quan trận tứ cấp này.
Trong Thiên Cung, người tu luyện bị thương là chuyện bình thường, nhưng nếu sinh mệnh bị đe doạ thì tuyệt đối không bình thường! Bởi vì muốn tiến vào trong Ma Quỷ Trận tu luyện đều phải có thực lực đạt tới một trình độ nhất định, dù để đáp ứng những cấp độ Ma Quỷ Trận tương ứng thì mới được phép tiến vào! Linh Tông sơ kỳ đương nhiên không thể tiến bào Ma Quỷ Trận tam cấp, tứ cấp để tu luyện được!
Đương nhiên, cho dù xuất hiện chuyện ngoài ý muốn thì người tu luyện cũng phải nhanh chóng được cứu trị. Từ khi Thiên Cung được sáng tạo ra cho tới nay đã gần bốn trăm năm, vẫn chưa có người nào tu luyện trong Ma Quỷ Trận mà tử vong. Dù thương thế có nặng như thế nào, chỉ cần cứu trị đúng lúc, sử dụng các loại đan dược chữa thương cấp cao là có thể trị liệu tốt.
Cho nên, trong phòng điểu khiển tuỳ thời đều có người theo dõi. Dạ lão và ba vị Tuần thị, ít nhất sẽ có một người ở trong phòng điều khiển theo dõi Ma Quỷ Trận. Khi có chuyện ngoài ý muốn xuất hiện thì sẽ lập tức ngừng vận chuyển Ma Quỷ Trận.
-Chờ một chút!
Ngay khi Dạ lão chuẩn bị ấn nút thì thân ảnh Thánh Hoàng chợt loé lên, thanh âm cũng truyền ra.
Cánh tay Dạ lão đã bị Thánh Hoàng lập tức giữ chặt lại. Tốc độ của Thánh Hoàng quá nhanh, cho dù là Dạ lão cũng đều không có năng lực kháng cự được!
- Hạ Ngôn hắn.
Lúc này người ta lại thấy Hạ Ngôn lần nữa đứng lên. Bị ma quỷ tứ cấp va chạm như thế mà không ngờ vẫn có thể đứng lên được, điều này khiến người ta thật sự sợ hãi!
- Cái này.
Dạ lão ghé mắt nhìn sang, thấy Hạ Ngôn đứng lên cũng kinh hãi hé miệng thốt lên.
Trong Ma Quỷ Trận, Hạ Ngôn chỉ cảm thấy khí huyết dâng lên, từng cơn đau theo kinh mạch truyền tới não hắn. Hạ Ngôn từ mặt đất đứng lên vội vàng vận chuyển linh lực. Vì hắn vừa đứng dậy, công kích của ma quỷ tứ cấp lại lần nữa đánh tới.
- "Lực va chạm thật mạnh!"
Tâm niệm Hạ Ngôn khẽ động:
- "May mà ta có thể khống chế được linh lực xung quanh thân thể để bảo hộ tốt nhất cho thân thể. Nếu không bị va chạm trực tiếp như thế thì khi không có linh lực bảo hộ, với cường độ thân thể như ta sẽ phải mất đi sức chiến đấu!
Linh lực màu bạc từ Tụ Linh huyệt của Hạ Ngôn trải rộng toàn thân, rất nhanh chữa trị những thương tích mà lần va chạm vừa rồi tạo nên. Chỉ một hai lần hô hấp ngắn ngủi, đau đớn của Hạ Ngôn đã giảm đi rất nhiều.
Linh lực ngưng tụ làm một điểm, một kiếm của Hạ Ngôn đâm ra đã đạt võ kỹ uy lực tới sáu mươi vạn độ, đánh về một ma quỷ đang lao tới. Nó trực tiếp bị Thần Hi Kiếm của Hạ Ngôn tạo ra một cái lỗ thủng trong suốt!
- Còn muốn đụng ta sao?! Hừ, mùi vị đó cũng không dễ chịu lắm!
Hạ Ngôn hừ lạnh một tiếng.
Hạ Ngôn càng trở nên cẩn thận, mở ngũ cảm ra cực hạn, cảm ứng hết thảy bốn phía. Trong Ma Quỷ Trận là một mảnh tối đen, tầm nhìn con người rất hữu hạn, tốc độ của ma quỷ mau lẹ vô cùng, chỉ có thể dựa vào cảm ứng đối với môi trường xung quanh của bản thân người tu luyện mà thôi! Vừa rồi ma quỷ kia ẩn nặc vô cùng xảo diệu. Hạ Ngôn cũng không thể cảm ứng được trước, nếu không Hạ Ngôn sẽ không va chạm với nó như thế!
- Ồ?
Hạ Ngôn hơi sửng sốt!
Vừa rồi khi hắn dùng Thần Hi Kiếm đâm thủng ma quỷ kia, Hạ Ngôn cảm giác được trong cơ thể có một chút khác lạ.
- "Linh lực của Linh Hải Tử Vân châu và của linh châu trên hai cánh tay không ngờ lại dung hợp với nhau rồi?"
Hạ Ngôn cảm giác được linh lực do năm linh châu phát ra, có ba cổ không ngờ đã dung hợp với nhau. Hiện tại chỉ còn linh lực do linh châu trên hai chân Hạ Ngôn là độc lập.
-Ha ha!
Hạ Ngôn hưng phấn cười cười, trong lòng mừng rỡ:
- Thật không ngờ! Ta bị ma quỷ đụng một phát lại trực tiếp xé rách tầng bích chướng kia, khiến ta bước vào cảnh giới Linh Tông trung kỳ!
Hạ Ngôn vội vàng thừa dịp không bị công kích ngắn ngủi để thử khả năng khống chế linh lực của ngoại giới, quả nhiên so với lúc trước đã tăng lên rất nhiều! Hiện tại, Hạ Ngôn đối phó với đám ma quỷ tứ cấp này lại càng thêm dễ dàng!
Bởi vì Hạ Ngôn khống chế linh lực quấy nhiễu thì uy hiếp do công kích của ma quỷ tứ cấp cũng sẽ nhỏ đi rất nhiều!
-"Chỉ là."
Hạ Ngôn nhướn mày.
- "Cảnh giới của ta tăng lên nhưng linh lực trong cơ thể vẫn chưa theo đó tăng lên!"
Hạ Ngôn nghi hoặc lực lượng của cơ thể cũng không tăng nhiều.
Uy lực võ kỹ nếu toàn lực thi triển thì đại khái cũng từ ba mươi lăm vạn độ đạt tới bốn mươi vạn độ! Lực lượng tăng lên như thể này chủ yếu vẫn là do năng lượng ẩn chứa trong cơ thể Hạ Ngôn đã bị kích phát do lần va chạm vừa rồi, ngoài ra thân thể cũng hấp thu thêm linh lực từ bên ngoài để tăng lên lực lượng bản thân!
- Trước kệ đã, thông qua Ma Quỷ Trận tứ cấp này rồi nói sau!
Ánh mắt Hạ Ngôn chợt loé lên, dưới chân linh lực lại bộc phát ra, di chuyển về phiá trước.
Bởi vì khả năng khống chế linh lực ngoại giới tăng lên nên HạNgôn hiện tại tránh né ma quỷ tứ cấp càng thêm dễ dàng. Tấn suất Thần Hi Kiếm chém ra so với vừa rồi cũng nhanh hơn gần gấp đôi.
Một kiếm, một con ma quỷ ngã xuống!
Tuy nhiên, tốc độ đi tới của Hạ Ngôn cũng không tăng lên nhiều. Bởi vì hắn không muốn lại bị ma quỷ đột nhiên xuất hiện đánh cho hắn thêm một lần nữa. Hắn trở nên càng thêm cẩn thận! Ma quỷ trong Ma Quỷ Trận tứ cấp này cũng không phải trực tiếp phát động công kích, còn có thủ đoạn ẩn nấp rồi đột nhiên công kích!
Tuy nhiên với tốc độ như hiện tại, Hạ Ngôn cũng hoàn toàn có khả năng thông qua Ma Quỷ Trận tứ cấp này chỉ trong nửa canh giờ!
Trong phòng điều khiến này đã sớm vang lên từng trận âm thanh kinh ngạc!
- Tên Hạ Ngôn kia bị ma quỷ tứ cấp va chạm mà không ngờ không rụng một sợi tóc nào, hơn nữa thoạt nhìn còn lợi hại hơn!
- Điều này rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?!
- Chẳng lẽ thân thể hắn làm bằng cương thiết!? Cho dù là cương thiết thì với va chạm như thế lục phủ ngũ tạng cũng nhất định phải bị trọng thương chứ?!
Nhóm người tu luyện này đều phát ra những tiếng kinh ngạc, hăng hái lớn tiếng bàn luận! Một màn hôm nay quả thực vượt xa hiểu biết của bọn họ. Thân thể nhân loại bị ma quỷ tứ cấp đánh bay đi mà không ngờ không có chút thương tản nào!
- Lưu Tuần thị, ngươi nghĩ sao?
Giản Tuần thị ở gần chỗ Lưu Tuần thị và Trương Tuần thị, quay đầu lại hỏi một câu.
Tuy rằng trong lòng hắn cũng không mong muốn phe cánh của Lưu Tuần thị quật khởi nhưng biểu hiện của Hạ Ngôn lại khiến hắn cực kỳ quái lạ.
- Lưu Tuần thị, Giản Tuần thị, chúng ta đã rất rõ ràng ma quỷ tứ cấp này. Thân thể của chúng so với vạn niên hàn thiết còn cứng rắn hơn! Lực lượng của ma quỷ tứ cấp lại vượt xa ba Tuần thị chúng ta. Nếu bị nó trực tiếp đập vào người thì cho dù linh thú cũng không thể chịu đựng được!
Trương Tuần thị ở một bên phân tích.
Hắn phân tích cũng rất đúng, cho dù là những linh thú bình thường đều không thể chịu đựng được va chạm như thế!
- Ha ha!
Lưu Tuần thị cười cười, bỗng nhiên lắc đầu nhìn hai người kia nói:
- Chúng ta ngồi đây đoán mò cũng không có tác dụng gì cả! Lát nữa chờ Hạ Ngôn đi ra rồi hỏi hắn là được!
- Lưu Tuần thị nói đúng đó, lát nữa Hạ Ngôn từ trong Ma Quỷ Trận đi ra, chúng ta hỏi hắn là được!
Dạ lão cũng tràn đầy tò mò.
Vừa rồi, hắn gần như sẽ ngừng vận chuyển Ma Quỷ Trận tứ cấp này, cuối cùng lại bị Thánh Hoàng ngăn lại. Lúc ấy, hắn cũng như mọi người, đều cho rằng Hạ Ngôn phải bị thương nặng. Thánh Hoàng cũng là nhìn thấy Hạ Ngôn đứng lên rồi mới có động tác ngăn cản Dạ lão.
Nhưng kết quả lại ra ngoài dự đoán của mọi người! Hạ Ngôn giống như chỉ là do không cẩn thận bị té ngã mà thôi, đứng lên lại tiếp tục chiến đấu!
- Đáng giận, sao lại có thể như thế chứ? Va chạm với Ma Quỷ Trận tứ cấp mà không ngờ lại không sao cả!?
Cao Tùng nhìn Hạ Ngôn bị đánh bay đi, trong lòng tuy rằng nháy mắt rất khiếp sợ nhưng hắn lập tức lại trở nên vui mừng.
Nhưng loại vui mừng này cũng không kéo dài lâu, lập tức biến thành kinh hãi.
Một màn Hạ Ngôn bị va chạm khiến mọi người khiếp sợ. Cao Tùng từ trong khiếp sợ khôi phục lại. Bởi vì quan hệ đối lập với Hạ Ngôn nên thấy Hạ Ngôn bị thương nặng hắn tự nhiên không kìm nỗi vui sướng. Nhưng khi thấy Hạ Ngôn không ngờ không chút thương tản đứng lên tiếp thì trong lòng hoàn toàn lâm vào khủng bố. Tên Hạ Ngôn này quả thực chính là yêu quái!
Hạ Ngôn nếu bị thương nặng thì tràng so đấu sau khảo hạch tất nhiên không thể tiến hành như bình thường được.
Hạ Ngôn bởi vì nguyên nhân của bản thân mà không thể đi vào so đấu thì trách nhiệm hoàn toàn thuộc về Hạ Ngôn hắn. Dựa theo quy định thì Hạ Ngôn phải chuyển hết tất cả giá trị tu luyện đạt được cho hắn. Đương nhiên, trước mặt Thánh Hoàng, Cao Tùng hắn sẽ ra vẻ cao thượng, cự tuyệt tiếp nhận giá trị tu luyện của Hạ Ngôn.
Nhưng hiện tại.
Cao Tùng nắm chặt hai bàn tay lại, ánh mắt dữ tợn trợn hết lên. Móng tay cắm sâu vào da thịt truyền tới đại não một chút đau đớn cho thấy hết thảy lúc này đều là thực mà không phải đang mơ.
- Cao Tùng, tên Hạ Ngôn này quả không phải tầm thường! Ta thấy lát nữa ngươi nên chủ động từ bỏ khiêu chiến hắn đi!
Mao Lập Dương kéo ống tay áo của Cao Tùng đang có chút thất thần kia, hạ giọng nói.
Cao Tùng cắn răng nói:
- Mấy người Thánh Hoàng, Dạ lão đều đã tận mắt nhìn thấy, tận tai nghe thấy ta khiêu chiến Hạ Ngôn. Nếu lúc này ta từ bỏ thì họ sẽ nhìn ta thế nào đây? Thể diện của ta biết đặt chỗ nào?!
Cao Tùng mang theo chút tức giận, lắc đầu nói.
- Ai. Cao Tùng, ngươi là huynh đệ của ta. Ta có lời nói thẳng thế này. Ta thấy ngươi giao đấu với Hạ Ngôn thì phần thắng ít hơn. Nếu ngươi cuối cùng vẫn thua trận thì chỉ sợ thể diện lại càng.
Ánh mắt Mao Lập Dương loé loé lên, thở dài một tiếng, cũng không nói hết câu nữa nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.
Nghe những lời Mao Lập Dương nói, Cao Tùng cũng rơi vào trầm mặc.
Đúng thế, trước chủ động từ bỏ thì quả cũng mất mặt nhưng so với thua trận còn khá hơn! Nhưng Hạ Ngôn sẽ đồng ý sao?!
← Ch. 0391 | Ch. 0393 → |