← Ch.0413 | Ch.0415 → |
Mặc dù là đêm khuya, nhưng người trong Kim Long Điện cũng không hề ít. Một ngày mười hai canh giờ trong Kim Long Điện lúc nào cũng có người ra vào. Mới vừa rồi Kim Long Điện sụp xuống một góc, phần đông người trong Kim Long Điện đều vẻ mặt hoảng loạn bỏ chạy ra ngoài. Lại nghe bên ngoài tiếng vang chấn động thật lớn, lập tức liền phát hiện trên bầu trời có người đang chiến đấu kịch liệt.
Có thể bay lượn trên không trung, đó đều là cường giả Linh Tông. Trong thiên hạ cường giả Linh Tông cũng không nhiều, so sánh với số lượng người tu luyện khổng lồ đếm không hết, số lượng cường giả Linh Tông có thể nói là phi thường hiếm hoi.
Trong mấy ngàn người tu luyện mới có thể xuất hiện một gã Linh Sư. Mà trong mấy ngàn Linh Sư mới có thể có một người bước vào cảnh giới Linh Tông.
- Mau nhìn xem bên kia có cường giả Linh Tông đang chiến đấu trên trời kìa!
- Thấy rồi! Hình như nhân số không ít! Trời ơi! Lực lượng khủng bố như vậy!
Một người hoảng sợ kêu to!
Tuy rằng cách xa nhau hơn mấy trăm thước, nhưng những người tu luyện này vẫn rõ ràng có thể cảm giác được linh lực từ trung tâm trận chiến lan tràn tới. Bởi vì có ánh trăng, cho nên bóng người trong trời đêm người phía dưới cũng có thể miễn cưỡng nhìn thấy một vài bóng người. Vừa rồi cường giả Linh Tông chiến đấu trên không trung là một mảnh mơ hồ, tuy nhiên hiện tại lại dần dần trở nên rõ ràng hơn.
- Là tám Linh Tông lại đánh một người!
Có người cao giọng la lên.
Khi Hạ Ngôn bộc phát ra lực lượng mạnh nhất của mình, thời điểm tăng uy lực võ kỹ gần như lên tới một trăm hai mươi vạn độ, thời gian dường như đều sắp ngưng lại. Vốn tám người hợp lực bao vây ngăn chặn Hạ Ngôn chặt chẽ, mà hiện tại tám người đều cảm nhận được áp lực thật mạnh từ trên người Hạ Ngôn truyền tới.
Câu nói sau cùng của Hạ Ngôn vừa hô lên kia làm cho lão già Cuồng Long ở chính diện phía trước Hạ Ngôn chấn động mãnh liệt một cái, liền không thể khống chế thân thể của chính mình, lập tức bị ném bay ra ngoài. Hạ Ngôn phân ra một nửa lực lượng lại đây, đánh trên vũ khí của Cuồng Long. Hai kiện vũ khí như tia chớp đụng vào nhau, lại với tốc độ nhanh hơn tách ra.
Cuồng Long cũng chỉ là có thể phát huy ra uy lực võ kỹ năm mươi vạn độ, mà Hạ Ngôn dùng uy lực võ kỹ đánh trên người hắn chừng sáu mươi vạn độ. Hơn nữa bởi vì tám người bọn họ đồng thời công kích Hạ Ngôn, năng lực khống chế linh lực bên ngoài cơ thể hắn cũng bị những người khác quấy nhiễu, không thể hoàn toàn phát huy ra toàn bộ.
Uy lực võ kỹ cao hơn mười vạn độ so với bản thân Cuồng Long, trực tiếp khiến phế phù hắn chấn động, phun ra một búng máu, tiếp theo thân hình liền bị bắn tung bay ra xa.
"Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng nổ vang liên tiếp từ trung tâm trận đấu rất nhanh lan truyền ra bốn phía. Trừ Cuồng Long ra, công kích của những người còn lại đã phá vỡ tầng phòng ngự của Hạ Ngôn. Tuy rằng "Linh La kiếm" phòng ngự hoàn mỹ đã đạt tới mức độ Thần cấp bí điển, nhưng mà ở dưới lực lượng công kích cao hơn chính mình quá lớn, võ kỹ Linh La kiếm cũng phòng ngự không được.
Sắc mặt Hạ Ngôn trong nháy mắt trở nên tái nhợt, không còn chút máu, khóe miệng cũng chảy ra một dòng máu đỏ sẫm, trong hai mắt vốn đỏ thẫm, lập tức khôi phục trong sáng bình thường.
"Chính là lúc này xông ra ngoài!" Linh lực bên ngoài cơ thể Hạ Ngôn cấp tốc đẩy mạnh, thân mình Hạ Ngôn theo chỗ hổng Cuồng Long lưu lại rất nhanh bay ra ngoài.
Tốc độ của Hạ Ngôn nhanh hơn nhiều so với các cường giả Linh Tông hậu kỳ này. Lúc trước thời điểm Hạ Ngôn vừa mới bước vào cảnh giới Linh Tông, tốc độ chạy trốn đã có thể so với ba vị tuần tra Thiên Cung. Mà hiện tại, tốc độ của Hạ Ngôn còn nhanh hơn gấp đôi so với thời điểm mới là Linh Tông sơ kỳ.
- Đừng để hắn chạy thoát, nhất định phải bắt được hắn!
- Mau!
- Tốc độ của hắn thật nhanh! Không xong, hắn sắp lên Thánh sơn, trên Thánh sơn chúng ta sẽ không bắt được hắn!
Các lão già Đông Cực này cũng không dám tùy tiện đi lên Thánh sơn, vạn nhất chọc giận Thánh Hoàng vậy thì cái mạng già của bọn họ cũng đi đời nhà ma ngay.
"Hừ! Nếu ta đã phá vây ra ngoài, cũng đừng nghĩ muốn bắt được ta!" Hạ Ngôn chuyển mắt nhìn thoáng qua, bảy bóng người ráo riết đuổi theo không bỏ. Mà trước mặt Hạ Ngôn đã là Thánh sơn. Với tốc độ phi hành của Hạ Ngôn, thời gian vài lần hô hấp Hạ Ngôn có thể lên tới Thánh sơn.
"Thực lực của các lão nhân này quả thật vô cùng mạnh mẽ. Tuy nhiên, ta lên tới Thánh sơn rồi khẳng định bọn họ không đám đuổi theo!" Hạ Ngôn thầm nghĩ trong lòng, tuy rằng mới vừa bị oanh kích liên tục kinh mạch bị hao tổn, nhưng Hạ Ngôn vẫn thúc dục ra toàn lực linh lực đẩy nhanh hơn tốc độ phi hành của mình.
Nếu là người tu luyện bình thường thì cường độ thân thể bị bảy người oanh kích liên tục như vừa rồi. vậy khẳng định khó có thể tiếp tục phi hành. Chỉ có điều thân hình Hạ Ngôn, kiên cố như sắt thép, bị chấn động mạnh như thế cũng chỉ là bị chút vết thương nhẹ, trở về nghỉ ngơi vài canh giờ liền có thể khỏi hẳn.
Ngoài ra quang điểm linh lực màu bạc của Hạ Ngôn, cũng có năng lực chữa thương rất mạnh.
"Vù!"
Đúng lúc này, Hạ Ngôn đột nhiên cảm giác được phía trước có một đạo kiếm khí sắc bén đánh úp lại, tiếp theo liền nhìn thấy một bóng đen lóe lên rồi chậm rãi ngưng kết lại, trong tay cầm một thanh trường kiếm màu đen.
Hạ Ngôn vội vàng né tránh luồng kiếm khí này, thầm nghĩ: "Không xong, có người chặn ta! Thực lực rất mạnh!"
Hạ Ngôn vội vàng quay người lại, định tiếp tục phi hành lên Thánh sơn.
- Hừ! Muốn chạy? Dừng lại cho ta!
Người nọ hừ lạnh một tiếng, thân hình rất nhanh đón đánh Hạ Ngôn, trường kiếm màu đen trong tay, một kiếm bổ xuống đầu Hạ Ngôn.
"Lực lượng thật mạnh! So với tám lão già kia còn mạnh hơn không ít!" Hạ Ngôn chấn động, vội vàng cầm Thần Hi Kiếm lên nghênh đón, linh, lực rót vào thân kiếm, hung hăng chém về hướng đối phương.
Lúc này, bóng người trên không trung trở nên rõ ràng hơn.
- Phó tông chủ đại nhân!
Các lão già kia bao gồm Cuồng Long bị Hạ Ngôn đánh cho bị thương; đều vây quanh lại, nhìn thấy Hắc y nhân vừa mới xuất hiện đều tiến lên thi lễ nói.
"Phó tông chủ? Phó tông chủ thế lực Đông Cực?" Hạ Ngôn thầm kinh hãi trong lòng, ánh mắt liên tục xoay chuyển: "Giờ ta lại bị chín người này bao vây một lần nữa, tuy rằng Thánh sơn gần trong gang tấc, nếu như không có thể phá vỡ vòng vây, thì ta sẽ rất nguy hiểm rồi. Chết tiệt! Thế lực Đông Cực này quả nhiên khổng lồ, khó trách ngay cả Phong Ảnh cũng không dám ngay mặt đối kháng!"
Tâm tư Hạ Ngôn xoay chuyển rất nhanh, khổ sở suy nghĩ tìm biện pháp đối phó.
- Tiểu tử này tên là Hạ Ngôn, người tu luyện Thiên Cung, thiên phú rất cao, đệ nhất nhân tài ở đại lục trăm năm qua, tốc độ tu luyện còn nhanh hơn so với tông chủ năm đó. Hiện tại hắn mới mười sáu tuổi, lại được Thánh Hoàng Thánh sơn coi trọng. Hừ! Hôm nay, chúng ta cứ bắt giữ hắn, nếu hắn liều chết chống cự, cứ trực tiếp đánh chết!
Giọng nói của gã Phó tông chủ vô tình, lạnh giá giống như đến từ Cửu u địa ngục.
- Dạ!
Tám người cùng lên tiếng đáp, vung vũ khí trong tay lên, ngay lập tức liền muốn đánh chết Hạ Ngôn!
- Muốn giết ta! Đâu có dễ dàng như vậy? Hừ! Ta liều chết chống cự, ít nhất cũng có thể giết chết ba đến bốn người trong số các ngươi. Các ngươi ai đến trước, ta giết trước! Không sợ chết thì tới đây đi!
Hạ Ngôn cười ha hả, nhìn chín lão già vây quanh mình, hồn nhiên không sợ nói.
- Hả?
Chín người nghe Hạ Ngôn nói đều biến sắc.
Hạ Ngôn nói đúng vậy, bọn họ chín người tuy rằng có thể hợp lực đánh chết Hạ Ngôn, nhưng nếu Hạ Ngôn thực sự không quan tâm sống chết liều mạng phản kháng, vậy thực rất có thể sẽ đánh chết ba bốn người trong bọn họ. Vừa rồi thực lực Hạ Ngôn biểu hiện ra vẫn còn khắc sâu trong ký ức bọn họ, ở tám người liên thủ công kích còn có thể đánh cho lão già Cuồng Long bị thương nặng phá vây mà đi. Hơn nữa, hiện tại xem ra Hạ Ngôn bị thương cũng không nặng. Bị bảy người bọn họ liên tục công kích, không ngờ chỉ là vài vết thương nhẹ, Hạ Ngôn này thật sự quá khủng bố.
- Dùng kim lực! Bất kể như thế nào, hôm nay cũng không thể buông tha hắn!
Phó tông chủ khuôn mặt âm trầm, ánh mắt tàn khốc nhìn mấy người phân phó, hắn dẫn đầu xuất ra một cái bình trắng, một ngụm nuốt vào trong bụng một mở kim quang.
Đám người còn lại cũng đều mau chóng lấy ra bình trắng, nuốt kim quang trong đó vào bụng.
Trong phút chốc, trên thân thể chín người này đều bắt đầu tỏa ra kim quang chói mắt. Các kim quang này mặc dù là trong bóng đêm, từ rất xa đều có thể nhìn thấy rõ ràng.
Hạ Ngôn đối thoại cùng chín người này, phần đông phía dưới cũng đều có thể nghe được.
Đám người đó đều khiếp sợ trong lòng, quả thực không thể dùng lời để biểu đạt. Nhiều cường giả Linh Tông như vậy, bọn họ đều là lân đầu tiên nhìn thấy. Cường giả Linh Tông bình thường khó gặp, không ngờ lập tức lại xuất hiện nhiều như vậy, hơn nữa thực lực mỗi người đều mạnh mẽ đến khiến cho người ta sợ hãi.
Mà người trẻ tuổi áo trắng bị bao vây đánh giết ở giữa kia không ngờ lại lợi hại như vậy, chín người cũng không thể dễ dàng đánh chết hắn. Hơn nữa, chín người này dường như còn có vẻ e ngại người tuổi trẻ.
Đến sau lại phải sử dụng một loại vật phẩm màu vàng kỳ quái. Sau khi sử dụng vật phẩm màu vàng này, sau đó trên người những người này đều bắt đầu tỏa ra từng vầng kim quang, cả một đám giống như thiên thần hạ phàm, thật khó tin!
Mà ở ngoài khu vực trận chiến cách ngàn thước, còn có bốn người đang lơ lửng trên không trung, đứng xa xa nhìn chiến trường!
Bốn người này, một người cầm đầu đúng là Vu Thanh Viễn đầu lĩnh Phong Ảnh! Ba người còn lại là thần quan Phong Ảnh. Bọn họ đã sớm tới vùng phụ cận, nhìn thấy Hạ Ngôn giao thủ cùng tám người Cuồng Long, toàn bộ quá trình trận chiến bọn họ đều hoàn toàn thấy rõ, tuy nhiên, bọn họ cũng không ra tay trợ giúp Hạ Ngôn.
- Thủ lĩnh! Tiểu tử Hạ Ngôn kia thật sự là quá mạnh!
- Phó tông chủ Đông Cực cộng thêm tám nguyên lão liên thủ vây công, không ngờ còn phải sử dụng kim lực!
- Đúng vậy, thực lực Hạ Ngôn này quả thực nghịch thiên. Rõ ràng hắn là Linh Tông trung kỳ, nhưng uy lực võ kỹ lại có thể vượt qua một trăm vạn độ. Chờ hắn đạt tới Linh Tông hậu kỳ, linh lực ngũ linh châu hợp làm một, vậy chỉ sợ ngay cả cường giả Linh Hoàng cũng không thể dễ dàng đánh chết hắn!
Mấy thần quan đều hạ thấp giọng nói chuyện với nhau. Mới vừa rồi bọn họ tận mắt chứng kiến Hạ Ngôn kịch đấu cùng tám nguyên lão Đông Cực, trong lòng chấn động thật lâu không thể bình ổn lại.
Đột nhiên, Vu Thanh Viễn chậm rãi lên tiếng nói:
- Hạ Ngôn thực lực mạnh, ngay cả ta chống lại hắn cũng không có nắm chắc tất thắng! Hơn nữa, thực lực của hắn vẫn đang tăng lên rất nhanh. Không cần tới bao lâu, hắn có thể cao vượt qua ta!
Một câu nói ra miệng, ba vị thần quan giật mình cà kinh ngẩn người tại đương trường!
Ngay cả thủ lĩnh. cũng không có nắm chắc tất thắng Hạ Ngôn?
Chuyện này. Như thế nào có thể?
- Thủ lĩnh. ! Phó tông chủ Đông Cực kia cùng tám nguyên lão sử dụng kim lực vây giết Hạ Ngôn, khẳng định Hạ Ngôn hẳn phải chết không thể nghi ngờ, chúng ta có cần. hay không." Một gã thần quan nhịn không được, cơ bắp trên mặt run rẩy, do dự một lúc rồi nói với Vu Thanh Viễn.
Đông Cực nhiều cường giả như vậy, một Phó tông chủ, tám nguyên lão, mỗi người tuổi tác đều lớn gấp mấy lần Hạ Ngôn. Lúc này không ngờ lại không giữ thể diện, hợp lực vây giết một người không đến hai mươi tuổi, ngay cả bọn họ đều cảm thấy rất phẫn nộ cho chính mình. !
- Thủ lĩnh! Không bằng chúng ta hợp tác cùng Hạ Ngôn, xử lý ba người Đông Cực này đi! Nếu có chúng ta gia nhập trận chiến đấu, thực rất có thể sẽ thành công!
Một thần quan khác cũng nắm chặt nắm tay, nghiến răng nghiến lợi nói.
← Ch. 0413 | Ch. 0415 → |